Cô càng viết càng suôn sẻ, giống như trong não đã có kết quả, đáp án viết trơn tru ra.
Nhớ lại lời nói trước đây của Cố Tử Thần, Tô Niên Niên không hề cảm thấy mình lợi hại thế nào, tâm thái hết sức bình thản.
Cho nên thi xong, Tô Niên Niên đi ra khỏi điểm thi, chỉ cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm.
Cô tự tin, mình lần này nhất định sẽ thi được thành tích tốt!
Doãn Sơ Hạ cũng làm xong nộp bài, ánh mắt hai người vô tình đối mắt nhau trong không trung, Doãn Sơ Hạ khiêu khích trợn mắt nhìn Tô Niên Niên.
“ Tô Niên Niên, cậu thật sự cho rằng cậu có thể thi xếp hàng trước số 10 sao? Quá ngây thơ rồi đấy!”
Tô Niên Niên cười chế giễu cô ta, khỏe miệng nở nụ cười tự tin: “ Doãn Sơ Hạ, nhớ vé của buổi hòa nhạc cậu treo thưởng đấy, đến lúc đó công bố thành tích thi thì đừng xót xa nhé.”
“ Cậu........” Doãn Sơ Hạ bực tức chỉ Tô Niên Niên, Tô Niên Niên chẳng buồn để ý cậu ta, bĩu môi, quay đầu bước đi.
Thi xong là cuối tuần, Tô Niên Niên chưa bao giờ cảm thấy cuối tuần lại chán thế này, mong ngón đến thứ hai, vừa sáng ra, cô cũng không ngủ nướng mà đã mò đến trường cùng Trần Nguyên.
Đến phòng học, Tô Niên Niên phát hiện Doãn Sơ Hạ cũng đã đến rồi, Doãn Sơ Hạ lườm cô một cái, Tô Niên Niên nhếch nhếch khóe miệng, ngồi về chỗ của mình.
Đến giờ, Giang Mộ cầm tờ thành tích đi vào, bắt đầu tuyên bố thành tích.
“ Lần thi này cả lớp thi đều rất tốt, đều có tiến bộ rõ rệt, hy vọng các em học sinh thi tốt tiếp tục duy trì, các em thi không tốt lắm thì lại tiếp tục cố gắng, tranh thủ lần sau đạt được thành tích lí tưởng.” Giang Mộ khích lệ tinh thần cả lớp trước, sau đó bắt đầu đọc thành tích và tên.
“ Xếp thứ nhất, Triệu Minh Viễn......xếp thứ sáu, Nhiếp Bảo Châu, xếp thứ bảy, Tô Niên Niên........xếp thứ chín, Doãn Sơ Hạ........”
Khi đọc đến Tô Niên Niên xếp thứ bảy, cả lớp bỗng dưng ào lên như vỡ tổ, bắt đầu bàn luận sôi nổi.
Còn khi mọi người nghe thấy Doãn Sơ Hạ chỉ xếp thứ chín, tiếng bàn tán càng lợi hại hơn.
“ Woa, Tô Niên Niên thật sự thi được trước xếp hạng mười sao, đột phá quá khủng!”
“ Xem ra lần trước Tô Niên Niên bị oan rồi, làm sao có chuyện thi toán không qua chứ!”
“ Này, Doãn Sơ Hạ, cậu không phải nói tặng cả lớp vé vào cửa xem M.E biểu diễn sao? Không thể nói lời mà không giữ lời, mọi người đều đang nhìn đấy.”
Doãn Sơ Hạ bực tức nắm chặt nắm đấm lại, móng tay sắc nhọn đâm vào lòng bàn tay đau nhói.
Sao có thể thế được! Chuyện này sao có thể thế được!
Tô Niên Niên tại sao có thể thi tốt như thế được chứ?
Rõ ràng cô ta cũng nỗ lực, dựa vào cái gì mà Tô Niên Niên có thể thắng được cô ta chứ?
Nhưng Doãn Sơ Hạ chưa từng nghĩ, cô ta cố gắng rồi, nhưng Tô Niên Niên còn cố gắng hơn cô ta.
Hơn nữa lần trước thành tích của Tô Niên Niên kém như thế, cũng là vì cô ta giấu Tô Niên Niên một tờ bài thi môn toán, mới khiến Tô Niên Niên mất nhiều điểm như thế.
Tô Niên Niên biểu hiện rất điềm nhiên, có điều thi tốt như thế vẫn ngoài dự liệu của cô, vốn dĩ cô đã chuẩn bị tinh thần xấu nhất là mời cả lớp ăn cơm rồi.
“ Gần đây tinh thần học tập của lớp rất tốt, các thầy cô đều khen ngợi lớp chúng ta, hy vọng chúng ta có thể tiếp tục duy trì, tiếp tục cố gắng.” Giang Mộ mỉm cười, đi ra khỏi lớp.
Đi ra đến cửa, anh nhìn về phía Tô Niên Niên, Tô Niên Niên đang nói chuyện với Chúc Thành, nụ cười trên môi tươi như hoa.
Anh hít một hơi thật sâu, bước chậm, rời đi.
“ Tô Niên Niên, cậu chắc chắn là gian dối! cậu làm sao có thể thi tốt như thế chứ!” trong lớp đột nhiên vang lên giọng nói của Doãn Sơ Hạ, cô ta tức giận chỉ Tô Niên Niên, vẻ mặt không vui.