Hai chữ cuối cùng dập tắt tất cả ảo tưởng của Tô Niên Niên, tâm trạng của cô ngay tức khắc trở nên hụt hẫng.
Cố Tử Thần nhìn bộ dạng đó của cô, đành phải nói: “ Quân tử nhất ngôn, tứ mã khó đuổi, tôi có thể thỏa mãn nguyện vọng của cô, nhưng là có yêu cầu. Đầu tiên, không thể quá đáng quá, thứ hai, không thể quá vô lí, thứ ba, cần được sự đồng ý của tôi.”
Mắt Tô Niên Niên sáng rực lên, nếu như thế không phải mình có thể đề nghị yêu cầu anh ta làm bạn trai của mình sao?
Đợi đã.......tại sao còn có yêu cầu phụ chứ, nguyện vọng này vừa nghe đã thấy rất quá đáng, còn rất vô lí, càng quan trọng là, sao Cố Tử Thần có thể đồng ý được chứ........
Đây đúng là cái bẫy mà.
Nhưng tại sao trong lòng cô lại vui mừng khấp khởi muốn nhảy vào cái bẫy đó chứ? Đây rốt cuộc là cái quái gì thế?
Tô Niên Niên lập tức lấy lại hưng phấn, tiếp tục chiến đống với đề thi thử, khiến Cố Tử Thần cũng phải nhếch mép cười.
Cậu không phát hiện ra, Tô Niên Niên còn có mặt tích cực tiến lên phía trước như thế.
Có điều, cô ấy mong chờ mình làm hài lòng nguyện vọng của cô ấy, có phải cũng nói lên cô ấy cũng để ý mình?
Cố mọt sách lạnh lùng bá đạo là thế, lần đầu tiên, bắt đầu chìm vào câu hỏi mà đối với cậu là nan giải.
Doãn Sơ Hạ mấy ngày này cũng chẳng được nghỉ ngơi, ngoài lên lớp mỗi ngày, ở nhà còn mời thầy giáo tốt nhất để phụ đạo cho cô ta.
Cô ta tự tin, Tô Niên Niên tuyệt đối không vượt qua được cô ta.
--- ---
Tô Niên Niên giống như bị chọc tiết gà vậy, liên tiếp phấn đấu hai tuần, thành tích tiến nhanh vượt bậc, khi làm bài thi thử đến Cố Tử Thần cũng có chút khó tin.
Cậu đưa ra đề thi còn khó hơn đề thi tháng của cao trung Thánh Âm, nếu như Tô Niên Niên dựa theo trình độ bây giờ, có thể nói tiến về phía trước không còn là trở ngại.
Nhưng Cố Tử Thần không nói cho Tô Niên Niên biết trình độ thật sự của cô, tránh việc cô kiêu ngạo, chỉ bình thản nói: “ Cố lên nhé, khi thi nghiêm túc tỉ mỉ chút.”
Tô Niên Niên nắm chặt tay lại, gật đầu lia lịa.
--- ---
Hai ngày trước khi thi, Trần Nguyên quả thật sắp coi Tô Niên Niên thành của quý của quốc gia mà nuôi rồi, mỗi ngày đều cho ăn ngon, nhắc nhở cô mặc quần áo ấm, chỉ sợ cô lại bị bệnh.
Tô Niên Niên mặc chiếc áo khoác dạ cực dày ngồi trong lớp, thu hút mọi ánh mắt tò mò.
Tống Dư Hi khẽ hỏi cô: “ Niên Niên, sao cậu mặc dày thế?”
Chúc Thành miệng há thành hình chữ “ 0”, “ Mình cảm thấy Tô Niên Niên là đang đón mùa đông, không cùng phong cách giống chúng ta!”
Tô Niên Niên cong môi, cô cũng ngại nói là Trần Nguyên bắt cô mặc, hai ngày này thời tiết không tốt lắm, gió cũng to, Trần Nguyên sợ cô cảm lạnh.
“ Đúng, mình đang dự định ngủ đông........” cô nhăn trán, vẻ cam chịu nói.
Đường Dư đã đi học trở lại rồi, lúc này đang lật vở bài tập trong tay, tâm tư liếc nhìn Tô Niên Niên.
Tô Niên Niên cúi đầu, áo khoác màu nâu nhạt càng tôn lên nước da trắng ngần của cô, dáng vẻ chăm chú làm bài cực kỳ xinh đẹp.
Cô ngây người nhìn một lúc, không biết tất cả điều này đều lọt vào mắt Tống Dư Hi.
Trong lòng Tống Dư Hi co thắt lại, đột nhiên hiểu ra.
Đường Dư là thích Tô Niên Niên.......
Cô che giấu tâm trạng ngạc nhiên của mình trong lòng, giả bộ như không có chuyện gì quay người lên.
----- ----
Thứ sáu, thi tháng bắt đầu.
Lần thi này dựa theo thành tích lần trước mà sắp xếp, cho nên Tô Niên Niên và Doãn Sơ Hạ không ngồi cùng nhau.
Đề thi phát ra, Tô Niên Niên hút thở một hơi thật sâu, lấy bút ra viết tên, bắt đầu tỉ mỉ xem đề, giải đáp án, sửa lại, có bài không biết làm thì làm thử ra nháp trước.