Tô Niên Niên chán nản ngồi ở nhà uống sữa chua, Bao Bao uể oải nằm thẳng cẳng bên chân cô mà ngáp.
Mấy ngày này, cô và Cố Tử Thần không hề tiến triển chút nào, bình thường còn cảm thấy mình cũng nhanh trí, nhưng cứ đến trước mặt Cố Tử Thần, là dường như mất hết chỉ số thông minh, lúc nào cũng có thói quen phạm phải ngốc ngếch.
Cô thở dài, buồn bực ném chiến lực theo đuổi tình yêu mà Nọa Nọa và Đậu Đậu lên kế hoạch cho cô.
Lí luận cuối cùng cũng vẫn là lí luận! Nam thần trong hiện thực không phải dễ dàng đổ gục như thế!
Ấm ức cả buổi, cô vẫn ngoan ngoãn đi tìm Cố Tử Thần để học phụ đạo.
Sắp đến lần thi tháng thứ hai rồi, cứ nghĩ đến vụ cá cược với Doãn Sơ Hạ, trong lòng Tô Niên Niên vẫn không nắm chắc tự tin.
Có điều dựa vào bài thi thử Cố Tử Thần đưa ra cho cô, thành tích bây giờ của cô tiến bộ cực kỳ rõ rệt, chỉ cần đến lúc đó ổn định phát huy, có lẽ có thể giành được thành tích tốt.
Làm xong bài tập, Tô Niên Niên đưa cho Cố Tử Thần xem, Cố Tử Thần nghiêng người tiến sát lại, giọng nói trầm nhẹ, trên người tỏa ra mùi thơm dễ chịu, Tô Niên Niên bất giác thất thần nhìn cậu.
Cố Tử Thần giảng một lúc, phát hiện người bên cạnh không động tĩnh gì, ngước mắt nhìn cô, đúng lúc bắt gặp ánh mắt ngây ngô đờ đẫn của Tô Niên Niên nhìn cậu.
Trong lòng cậu khẽ rung động, đùa cợt kề sát mặt gần vào Tô Niên Niên, khoảng cách giữa hai người cực kỳ ngắn, thậm chí có thể cảm nhận lông mi trên mặt hai người đang động đậy.
Tô Niên Niên trợn tròn hai mắt, không dám động đậy, nuốt từng ngụm nước bọt, mới ấp úng mở miệng: “ Cố....... Cố Tử Thần..........”
“ Uhm?”
“ Anh có thể tránh xa một chút được không........?” Giọng nói ấm ức vang lên.
Cố Tử Thần nhếch môi cười: “ Cô không phải đang nhìn trộm tôi sao? Tại sao tôi không thể nhìn cô chứ?”
Cái này không giống nhau chút nào? Tôi là thích anh mới nhìn anh chứ? Nhưng anh nhìn tôi như thế tôi sẽ căng thẳng! Này nam thần, vẻ đẹp trai của anh đừng có rạng rỡ quá đáng như thế được không, mau tránh ra! Máu mũi tôi sắp phụt ra rồi!! trong lòng Tô Niên Niên vùng vẫy giãy giụa như có hàng ngàn con ngựa ầm ầm chạy qua, nhưng những lời này cô không thể nói ra, chỉ có thể yếu đuối xin lỗi: “ Xin lỗi.....sau này tôi không nhìn anh nữa.......”
Biểu cảm đáng thương của cô khiến Cố Tử Thần bật cười, lúc này mới buông Tô Niên Niên ra, cơ thể lùi lại.
Tô Niên Niên mặt đỏ tía tai, ngoảnh đầu tiếp tục viết những nét nguệch ngoạc trên vở, giả vờ như đang nghiêm túc làm bài.
Cố Tử Thần còn không quên nhắc nhở cô: “ Tô Niên Niên, vở của cô bị ngược rồi.”
“ A?” Tô Niên Niên phản ứng lại, vừa nhìn đúng là thật, lập tức cảm thấy càng ngại hơn, đầu cúi thấp xuống.
Bình thường quen nhìn bộ dạng mạnh mẽ hoạt bát của cô, bây giờ nhìn cô như một đứa trẻ ngoan ngoan ngồi bên cạnh mình, Cố Tử Thần chỉ cảm thấy tâm trạng rất tốt.
“ Khi thi đừng quá căng thẳng, tâm trạng phải tốt, tự nhiên phát huy sẽ tốt, dù cho thi không tốt cũng không sao, đừng tạo cho mình áp lực lớn quá.” Cố Tử Thần nói.
“ Ồ.......được..............” Tô Niên Niên đỏ mặt, cảm giác không còn ý chí chiến đấu.
Tính cách của cô vốn dĩ là không màng đến những điều xung quanh, lần trước cá cược với Doãn Sơ Hạ cũng là vì quá tức, thời gian lâu rồi, ý chí sắp bị mài mòn hết rồi.
Cố Tử Thần cau mày, chầm chậm nói: “ Nếu như cô có thể thi tốt, tôi sẽ làm thoải mãn một nguyện vọng của cô, thế nào?”
Tô Niên Niên sững sờ, “ Thật hay giả thế? Cái gì cũng được sao?”
“ Đương nhiên.....” Cố Tử Thần lộ ra nụ cười thân thiện, nhìn Tô Niên Niên không nỡ chớp mắt, “ Không thể.”