Cuối cùng Tiết Noãn Nhi ý thức được sự tồn tại của bản thân chỉ mang tới cho Y Thu đau khổ, cái bạt tai trong bệnh viện đã thức tỉnh cô.
Cô không nên lưu luyến thứ tình cảm vui vẻ hạnh phúc ngắn ngủi với Ngự Giao, không nên để bản thân bị ham mê nhất thời. Phải cư xử với Ngự Giao thật tốt để sớm lấy được những tài liệu cơ mật, tất cả chỉ đều là cái cơ trong tiềm thức mà thôi. Cuối cùng cô đã nhận ra, nhưng khi tiếp xúc nhiều với anh, nhìn thấy anh mỉm cười liền không thể từ chối, cô vẫn yêu như trước...
Không thể tiếp tự tự lừa mình dối người, cô tự nói với mình không thể ích kỷ như vậy, dù sao sớm muộn gì cũng rời đi, nếu bây giờ tiếp tục qua lại với anh giống như mấy ngày hôm trước, Tiểu Diệc sẽ càng ngày càng có tình cảm với anh. Chờ đến khi muốn rời khỏi, sẽ càng khó khăn càng đau khổ hơn. Cho nên, cô quyết định ngoài những lúc làm việc, phải giữ một khoảng cách nhất định với Ngự Giao. Nghĩ như vậy, cô không còn tới bệnh viện nữa. Lang Long và Phương Chính Đông cũng không nhắc tới chuyện Tô Y Thu đánh Tiết Noãn Nhi với Ngự Giao.
Ngự Giao lấy điện thoại gi động, bấm số của Tiết Noãn Nhi "Này, sao bây giờ mới nghe điện thoại, chiều nay cô dẫn Tiểu Diệc tới bệnh viện được không? Tôi... tôi rất nhớ cậu nhóc đó" Anh tươi cười nói, giọng điệu rất thản nhiên.
Nhưng cô lạnh lùng đáp: "Tôi còn bận một số chuyện, không thể đưa Tiểu Diệc tới đó được"
"Sao? Chuyện gì?"
"Là chuyện riêng của tôi. Trước mắt cứ vậy đi, đợi khi Tổng giám đốc về công ty rồi nói"
"Này, alo..."
"Tút, tút, tút...." Không đợi anh nói hết, lập tức cúp điện thoại
Khốn kiếp, Ngự Giao chửi tục một câu ném điện thoại xuống giường. Lang Long thấy thế, suy nghĩ giây lát quyết định nói cho anh nghe chuyện hôm trước.
"Giao, hôm qua đã xảy ra chút chuyện." Lang Long đứng dậy khỏi sofa, đi tới bên giường bệnh.
"Chuyện gì?" Anh nhíu mày lo âu hỏi "Có liên quan đến cô ấy sao?"
"Ừ" Lang Long nói một câu khá hàm xúc: "Hôm qua lúc ở trong bệnh viện Tô Y Thu và Tiết Noãn Nhi đã trò chuyện một lúc..."
"Rốt cuộc có chuyện gì, cậu nói rõ đi" Ngự Giao mất kiên nhẫn nói.
"Phụ nữ tìm phụ nữ vì đàn ông, cậu cảm thấy còn có thể có chuyện gì."
Ngự Giao gật đầu, liền vội vàng hỏi: "Băng Dao có bị sao không?"
"Tô Y Thu đã tát cô ấy một cái"
"Cái gì?" Ngồi bật dậy, động đến viết thương sau lưng khiến anh đau đớn khẽ rên một tiếng.
"Cậu đừng kích động" Lang Long bước tới nắm vai anh "Chỉ là một cái tát, đâu phải là chuyện gì lớn."
"Vậy cũng không được" Nghĩ tới Noãn Nhi bị Tô Y Thu tát một cái, anh liền đau lòng
Lang Long có chút bất đắc dĩ "Đúng là cậu rất quan tâm Doãn Băng Dao. Nhưng Giao à, tớ hi vọng cậu có thể xác định xem rốt cuộc người cậu thực sự yêu là ai"
"Tất nhiên là tớ yêu Băng Dao" Không chút do dự trả lời.
"Vậy muốn yêu cô ấy thế nào? Dùng thân phận gì? Chẳng lẽ giống như sáu năm trước, để cô ấy làm tình nhân của cậu sao?"
Những lời này khiến Ngự Giao sửng sốt. Đúng vậy, bây giờ anh có thể dùng thân phận gì để yêu Noãn Nhi? Hơn nữa, cô ấy còn hận anh như vậy sẽ không bao giờ đón nhận tình cảm này.
"Giao, tớ không biết rốt cuộc cậu yêu ai, lựa chọn ai. Nhưng tớ không thể để cậu tiếp tục tổn thương hai người phụ nữ như vậy. Y Thu sẽ không bao giờ từ bỏ, cô ấy cũng yêu cậu. Cậu hiểu ý tớ chứ"
Vẻ mặt Lang Long có chút u ám, nói xong câu đó liền xoay người đi ra ngoài. Nhìn Tiết Noãn Nhi bị Tô Y Thu đánh, trái tim anh làm sao có thể không đau. Nhưng vì sự tồn tại của Ngự Giao, anh không thể yêu cô, không thể chạy tới quan tâm bảo vệ cô. Nhưng nếu Giao vẫn tiếp tục như vậy, không thể đem lại điều gì cho Noãn Nhi, anh sẽ không rút lui nữa, mặc biết dù là người hay vật không có ai có thể tranh giành được với Ngự Giao.
Sau khi Lang Long rời đi, Ngự Giao nằm im trên giường bệnh suy nghĩ. Chẳng lẽ, anh đã đem lại những rắc rối phiền toái cho cô? Nhưng đó không phải là những điều anh muốn, có trời mới biết người anh không muốn tổn thương nhất bây giờ chính là Băng Dao.
***
Sau khi Đồng Bội biết Tiết Noãn Nhi chính là Băng Dao kinh hãi mấy ngày liền, mấy này ngày cô chỉ suy nghĩ tới một vấn đề duy nhất. Tại sao Băng Dao phải làm như vậy? Ngay cả cô cũng không nhận, chẳng trách trước đó cô lại cảm thấy Tiết Noãn Nhi giống Băng Dao đến vậy. Bí mật này khiến cô lo sợ.
Thật muốn đi tìm Băng Dao hỏi rốt cuộc mấy năm qua đã xảy ra chuyện gì, nhưng không thể để cho cô ấy phát hiện, vì sẽ làm hỏng kế hoạch của Giao, tuy không biết là kế hoạch gì mà một Phương Chính Đông luôn có bộ dạng cà lơ cà lất bây giờ trở nên nghiêm túc khi nói tới chuyện của Băng Dao. Cô có thể khẳng định, chuyện này tuyệt đối không đơn giản, nếu như cô nói ra không biết hậu quả sẽ thế nào. Hơn nữa hiện giờ Y Thu yêu Ngự Giao như vậy.
Cô rất lo lắng, tương lai sẽ xảy ra chuyện bản thân không muốn thấy. Nếu Y Thu biết Tiết Noãn Nhi chính là Băng Dao thì sẽ như thế nào? Tình bạn giữa ba người chị em tốt của các cô, có phải sẽ tan vỡ? Không, không, cô không dám tiếp tục nghĩ thêm.
Trong lúc Đồng Bội đang ở trong phòng nghĩ tới nghĩ lui, Tô Y Thu gọi điện thoại tới, "Đồng Bội, cậu ra ngoài với tớ một lát nhé."
"Tớ... Y Thu, hôm nay tớ có chút việc, hôm khác tớ đi cùng cậu sau."
"Vậy cũng được..." Giọng nói của Tô Y Thu đầy hụt hẫng.
Sau khi cúp điện thoại, trong lòng Đồng Bội có chút áy náy. Hiện giờ cô không dám đối diện với Y Thu, bởi cô đã biết bí mật của Băng Dao. Còn nhớ năm đó cô đã sớm biết quan hệ giữa Băng Dao và Ngự Giao, nhưng đã giúp Băng Dao giấu Y Thu, kết quả vẫn bị phát hiện. Ba người đều là chị em tốt, cô không muốn bất kỳ ai bị tổn thương. Nếu sau này Y Thu biết chuyện này, chắc chắn cũng sẽ trách cô.
Bản thân cô cũng lo nếu bây giờ đi gặp Y Thu, sẽ không kìm được mà nói ra. Con người cô chính là như vậy, không giấu được bí mật nào trong lòng, từ trước tới nay đều thẳng như ruột ngựa.
Màn đêm buông xuống, một mình Tô Y Thu bước vào trong một quán bar. Đây là quán bar trước kia ba chị em tốt các cô thường xuyên tới, thật ra lần này đối mặt với Tiết Noãn Nhi, trong lòng cô vô cùng lo lắng, không nắm chắc được điều gì. Trước đây khi Băng Dao và Ngự Giao ở chung một chỗ, cô chỉ cần đi tìm Băng Dao một lần, Băng Dao lập tức ra đi, cô ấy là chị em tốt, cô tin Băng Dao sẽ làm tất cả vì mình. Nhưng bây giờ là Tiết Noãn Nhi, một người cô vốn không quen biết, không thể nào làm cách giống như trước đây, hơn nữa có thể nhận ra anh Bằng rất thích Tiết Noãn Nhi, ánh mắt anh nhìn cô ta giống như ánh mắt nhìn Băng Dao trước đây.
Cô rất sợ, sợ cuộc hôn nhân bản thân cố gắng kiên trì trong sáu năm sẽ tan vỡ.
Tô Y Thu ngồi một mình trên chiếc ghế cao bên quầy bar, uống hết chén này tới chén khác. Đúng lúc này, một người đàn ông đi tới...