Người Tình Bí Mật Của Hoắc Tổng

Chương 185: Cháu gái, ông không có ý thù địch gì với cháu




Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ TruyệnApp trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Truyenapp.com. Xin cảm ơn!
**********



Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Đối mặt với một kẻ ma quỷ như vậy, sao Trần Hiền có thể cảm kích.

Sợ là trong lòng chỉ hận không thể thay thế Trần Tuấn Tú lập tức. "Đúng vậy, ông chủ yên tâm. Những việc khác ông ta có khả năng không làm xong nhưng mấy kiểu lén lút hỗ trợ này ông ta có thừa, cũng coi là nghề cũ, quán gia Sơn mím môi cười, gật đầu với ông cụ Chánh.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Mặc dù công trình trong tay đã bị đình công toàn bộ, nhưng Sunrise cũng không hoàn toàn chỉ dựa vào cái này. Dưới chưởng tập đoàn Sunrise có không ít sản nghiệp, dừng hết những công trình này chắng qua là bớt chút văn kiện trên bàn ông cụ Chánh mà thôi.

Đêm khuya mò tới gian phòng cũ của Trần Mộc Châu để tìm cách vách ngăn đó, Trần Hiền cũng không dám bật đèn, tìm cả đêm, cuối cùng khi sắc trời có hơi ửng sáng mới tìm được thứ mà Trần Mộc Châu nói, chưa kịp mở ra xem đã vội giấu vào trong ngực chạy ra ngoài.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Cẩn thận tìm kiếm một chút, trong số ghi chép không ít, thậm chỉ còn ghi chép lại một vài việc liên quan tới Dương Minh Hạo, xem ra lúc trước Trần Tuấn Tú hợp tác với Dương Minh Hạo, Vũ Tuyết Phương cũng không phải không biết rõ, có điều rốt cuộc vì sao giả bộ không biết thì không ai hiểu được, dù sao giờ người đã mất rồi, một vài việc chỉ có thể trở thành bí mật.

Kiên nhẫn đọc qua một lượt quyển nhật ký dày, dường như vượt qua thời gian mười mấy năm, những con chữ nhỏ chi chít trên giấy được xếp thành hàng loi chinh tề, mang theo vẻ nho nhã, nhìn đã cảm thấy người viết rất dịu dàng.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Vừa đọc vừa ghi nhớ lại những chi tiết quan trọng, ngay cá cơm trưa cũng không muốn ăn, cuối cùng trước khi hoàng hôn, anh ta đã tìm được thử mình cần, đôi mắt như sáng lên, luôn cảm thấy như mình đã đọc xong một cuốn sách dày hơn từ điển trong vòng chưa đầy một ngày th vỗ đầu, từ từ tính táo lại, có điều có thể tìm được thứ mình muốn cũng không phụ sự cực khổ này.

Đang chuẩn bị tìm cơ hội buổi tối đi xem thứ thì cơ hội lại đột nhiên bày ra trước mất anh ta.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Cộc cộc cộc!

Tiếng gõ cửa vang lên, Trần Hiền cảm thấy như ông trời đang bắt đầu chieu cố mình, trên mặt mang theo nụ cười, động tác ưu nhã mở cửa. "Cậu chủ, ông chủ báo cậu lập tức tới phòng làm việc, ông ấy đang đợi cậu" Người hầu đứng ở cửa với vẻ mặt vừa mừng vừa lo, vô thức lùi về sau hai bước mới ổn định lại cơ thể, ngăn lại rung động nơi đáy lòng, nói. "Biết rồi, đi xuống trước đi!" Đáy mắt cất giấu vẻ kích động, Trần Hiền miễn cưỡng đè nén tâm trạng, thay một bộ quần áo đơn giản, nhẹ nhàng đi tới phòng làm việc. Đọc truyện mới nhất tại Truy ện88.net

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Cốc cốc cốc! "Bổ gọi con ạ?" Không giống với vẻ táo bạo trong quá khứ, động tác nhẹ nhàng chậm chạp gõ cửa phòng, Trần Hiền lui về sau hai bước, đứng hơi xa, cao giọng hô. "Vào đi!" Giọng điệu nghe có vẻ không tốt lắm, Trần Hiền cũng không thèm để ý, đẩy cửa sải bước đi vào trong phòng. "Chuyện trước đó bảo cậu làm the nào rồi?" Trần Tuấn Tú đột nhiên nối giận, hai người bọn họ như châu chấu trên dây thừng, ông ta đổ thì may ra Dương Minh Hạo còn có thể nâng đỡ, nhưng lỡ như Dương Minh Hạo ngã xuống, thì tất cả hi vọng cũng không còn, ông ta cũng hiểu chỉ đối phó với mình Hoắc Hải Phong đã khó, huống chi còn có cả Tô Kiến Định, ông ta vốn không có khả năng thâng. "Bổ yên tâm đi, đã làm xong toàn bộ, tất cả các công trình của Sunrise đã bị đình công, khách sạn có khả năng hơi chậm một chút, có điều ngày mai là sẽ nhìn thấy hiệu quả, có người kia chống đỡ, trong vòng bảy này, tất cả sản nghiệp dưới tay Sunrise sẽ tiền vào việc cải cách, chỉnh đốn và điều tra." Những việc này cũng đã sớm làm xong, bây giờ chi cần nổ tung một lân duy nhất thôi, cũng may Hoắc Hải Phong không có ở công ty, nếu không cũng không thuận lợi hành động như vậy. "Đã nghĩ ra cách giải quyết lão già họ Hoắc kia chưa?" Hoắc Hải Phong ở bệnh viện không dậy nổi, hai ngày này ngay cả Tô Kiến Định cũng ít xuất hiện... "Lão già đó mác bệnh tim, tần suất xảy ra chuyện của tập đoàn Sunrise xảy ra nhiều một chút thì không cần chúng ta ra tay cũng có thể làm lão ta bực chết. Bố, có cần tăng tốc kế hoạch không?"

Ông cụ Chánh bị bệnh tim, chuyện này không ai ở Hải Phòng làm không biết, bị ép tức đến phải vào bệnh viện hai lần, bây giờ tuổi tác lớn dần, nói không chừng không biết lúc nào tự làm mình tức chết nữa!

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Đuôi mắt có hơi nhếch lên, Trần Hiền liếm môi, biểu cảm có chút dữ tợn. "Chuyện này con xem thế nào mà làm, sau năm ngày nữa bố phải xuất ngoại, trước đó phải giải quyết xong Sunrise, TQT thì cứ cho kéo dài chút hơi tàn, chờ bố về sẽ tự mình ra tay."

Nói xong liên phất tay, ra hiệu Trần Hiên có thể đi, Trần Tuấn Tú nhìn về phía giá sách, biểu cảm đột nhiên dịu dàng không tưởng nối. Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.n et

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Trần Hiền nhìn thấy thì càng tin nội dung bên trong laptop, mật thất kia quả nhiên ở phía sau tủ sách...

Rời khỏi gian phòng, khi đóng cửa, Trần Hiền còn lướt qua giá sách một chút, chờ thời cơ thích ông, anh ta sẽ vào xem bên trong rốt cuộc chứa thứ gì, huống hồ trong đó còn có một thứ mà anh ta nhất định phải lấy được. Chờ phòng làm việc yên tĩnh trở lại, ánh mắt Trần Tuấn Tủ lộ ra vẻ điên cuồng, sắc mặt dữ tợn ghé vào giá sách, ông ta đã sắp đạt tới giới hạn rồi, cho dù ông ta vẫn luôn ướp lạnh thì cái xác của Vũ Tuyết Phương vẫn xảy ra vấn đề, dù sao tủ lạnh có tốt the nào thì cũng không thể một mực duy trì nhiệt độ, huống chi ông ta thỉnh thoảng còn mở ra xem, mấy ngày này ông ta có ngửi thấy mùi hôi thoi thoang thoảng, ông ta nhất định phải tìm nơi tốt hơn để cất giữ thi thể.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Công nghệ ướp xác lâu dài trong nước vẫn chưa tìm được, ông ta tổn không ít sức lực mới tìm thấy ở nước ngoài, chờ mọi việc ổn định, ông ta sẽ đưa theo người mình yêu rời khỏi nơi ô uế này...

Cùng lúc đó, trong phòng bệnh, ông cụ Chánh mệt mỏi ngồi trên ghế sô pha, Hoắc Hải Phong còn chưa có tính, Tô Quỳnh Thy pha trà, rót cho ông cụ một chén, yên lặng ngồi bên cạnh giường không nói lời nào, cũng không nhìn lung tung. "Cháu gái, ông không có ý thù địch gì với cháu, cháu không cần nơm nớp lo sợ như vậy, thả lỏng một chút, hai hôm nay Hải Phong ngủ nhiều, bác sĩ có bảo xảy ra vấn đề gì không?" Ông cụ tới mấy lần cũng chỉ có một lần thấy anh tỉnh, còn lại đều đang ngủ, một ngày không biết ngủ bao lâu, ngủ nhiều như vậy thật sự không có vấn đề gì sao? "Bác sĩ nói là vì bây giờ cơ thể Hải Phong rất yếu, đi ngủ chỉ là một cách để bảo vệ chức năng của cơ thể, như vậy sẽ khôi phục nhanh hơn thôi, đây là hiện tượng bình thường, ông không cần lo lắng!" Tô Quỳnh Thy hít sâu một hơi, nụ cười cứng ngắc trên mặt. "Mấy hôm nay may mà có cháu chăm sóc cho Hải Phong, vậy cháu ở với nó đi, ông về nghi ngơi trước, lão già này không thể nào đọ thức đêm với người trẻ như các cháu được!" Kể từ sau khi nói với Tô Kiến Định, ông cụ Chánh đã không còn bất cứ thành kiến nào với Tô Quỳnh Thy, nhìn thấy đứa nhỏ lớn lên, ông cụ hiểu rõ vô cùng, để cô ở bên cạnh Hoắc Hải Phong ông cũng yên tâm.

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh


Ông cụ đứng lên chuẩn bị ra ngoài thì rầm một cái, cửa phòng đột nhiên bị đay ra.

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Có một con vịt xoè ra hai cái cánh