Người Tình Bí Mật Của Hoắc Tổng

Chương 136: Dùng tiền mua tin tức




Kinh tế khó khăn, admin bán thêm máy cạo râu Yandou chính hãng , bạn nào yêu thích website nhớ đặt mua giúp admin, hàng siêu bền siêu rẻ chỉ 79K/1SP (Miễn phí giao hàng Free Extra), tặng bố, chồng, ny thì quá tốt. Thanks cả nhà. Xem ngay
**********



"Hoắc Hài Phong, sao anh có thể như vậy được? Anh như thế này, lần sau... anh... anh sẽ còn như vậy nữa. Tôi... tôi... Lần sau, anh cứ chống mắt lên xem tôi có cho anh bước vào cửa nhà tôi bước nào nữa không nhé!" Tô Quỳnh Thy tức tới mức nói năng lộn xộn, thở hổn hển, hoàn toàn không để ý tới về bối rối của Hoắc Hài Phong đang ôm chân nhảy loạn xạ. Cô vung tay rời đi.

Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!


"Quỳnh Thy à, anh chỉ muốn đùa một chút cho em vui thôi mà... Quỳnh Thy..."

Anh ôm chân nhảy nhót một lúc lâu trong phòng. Thấy cô đi rồi, Hoắc Hải Phong mới khẽ cười buông chân ra, vẻ mặt trở nên lạnh lùng. Người ta đã đưa manh mối tới trước mắt rồi, điều tra lâu như vậy vẫn không tra ra được tin tức gì. Bây giờ, không biết Tô Kiến Đinh như thể nào rồi.

Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!


Mặc dù anh ấy luôn nói chắc chắn Trần Tuấn Tú sẽ không làm hại mình. Nhưng con người của ông ta rất khó đoán, chẳng ai biết con người này có thể làm rachuyện gi. Tô Kiến Định ở bên kia quá lâu rồi, đã đến lúc anh ấy nên trở về. Đợi những chuyện này được giải quyết xong, Quỳnh Thy của anh mới có the yên tâm ở bên anh được. Chi như vậy, Tô Kiến Định cũng mới có thể an tâm giao Tô Quỳnh Thy cho Hoắc Hải Phong.

Cô tức giận đi thẳng ra ngoài, trốn ở trong phòng của Tô Hùng Minh. Vì thường xuyên ngủ trong phòng con trai, nên trong phòng cậu bé cũng có đây đủ đồ đạc của Tô Quỳnh Thy. Sau khi rửa mặt, thay một bộ quần áo mới, cô chống hai tay lên cầm, ngồi ngắn người bên cửa sổ. Thỉnh thoảng Tô Quỳnh Thy lại khẽ cười, sau đó lại đăm chiêu ủ rũ, cảm xúc trên mặt thay đổi liên tục.

Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!


"Rầm rầm rầm..." Cô vẫn chưa kịp nghĩ ra nguyên nhân nhiều chuyện thì tiếng gõ cửa vang lên đã cắt ngang dòng suy nghĩ. Tô Quỳnh Thy hơi sửng sốt, nghĩ rằng có thể người nào đó tới để xin lỗi. Trong nháy mắt, tất cả sự muộn phiền trên mặt biến thành nu cười, cô chỉnh trang lại quần áo, cố ý xụ mặt xuống rồi đi về phía cửa.

Khi cánh cửa mở ra, Tô Quỳnh Thy đang định xoay người đi vào trong phòng thì phát hiện người tới không phải Hoắc Hải Phong, mà là quàn gia.

Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!


"Quản gia, có chuyện gì không?" Giờ này không phải giờ ăn cơm, cũng chẳng phải giờ có định làm gì,theo lý thuyết thì quản gia sẽ không lặng lẽ tới gõ cửa.

"Cô chủ, vừa rối có người tới nói là có tin tức về tung tích của cậu chủ. Người kia hỏi rằng cô chủ có nên hay không?" Tay quần gia hdi run rấy, củi đấu thờ dài, nhìn bộ dâng có vẻ không vui cho lắm,

Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!


Tô Quỳnh Thy cảm thấy khó hiểu, không phải có tin tức thì nên vui về sao? Sao quản gia lại tỏ ra ủ rũ như vậy? Cô cảm thấy là lạ, nhưng sự lo lắng trong lòng vẫn vượt qua sự tò mò. Tô Quỳnh Thy nhìn Tô Hương Minh một chút, sau đó nói: “Nếu đã có tin tức thì là chuyện tốt. Quân gia, người kia có nói điều kiện gì không?"

"Người kia đòi ba phẩy năm tỷ đồng. Hơn nữa, người đó còn yêu cầu cô chủ phải đích thân đi giao dịch. Nếu không có chết người kia cũng không nói tin tức này ra." Điểu kiện của người kia hơi hà khắc, quản gia đứng ở cửa chau mày. Lúc này, số lần thờ dài sắp vượt qua số lần quả cả năm trước.

Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!


"Chuyện này có gì đâu, ông hỏi người kia xem giao dịch ở cổng biệt thự có được không? Nhà họ Tô chúng ta cũng là người làm ăn, chút thành ý này cũng cần phải có. Chúng ta đã nói đưa cho người đó ba phẩy năm tỷ đồng thì sẽ không đưa thiếu một xu."

Người kia đưa ra yêu cầu như vậy, chẳng qua là sợbọn họ hối hận mà thôi. Trong mắt Tô Quỳnh Thy, dùng ba phẩy năm tỷ đồng để đối lấy tin tức của Tô Kiến Định là rất đáng giá. Cô không hề để tâm khi dùng chút tiến này để biết tin tức sớm hơn một chút,

Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!


"Được, tôi sẽ đi hỏi xem. Nhưng cô chủ này, bây giờ tinh huống bên ngoài phức tạp như vậy, hay là nói với cậu Hải Phong một câu?" Bây giờ, nhà họ Tô đã là bẩy cừu mất đi sự bảo vệ. Nếu không phải Hoắc Hải Phong luôn che chờ, nhà họ Tô đã bị đám người "đàng hoàng" trong Hải Phòng phân chia sạch sẽ rồi.

"Tạm thời không cần, có lẽ bây giờ Hài Phong đã bận đến tối mặt tôi mũi rối. Đơi lấy được tin tức thì tôi sẽ tới tìm anh ấy!" Chỉ đứng trước cửa nhà để giao dịch thôi mà. Huống chi, bây giờ cha con nhà họ Trần cũng không có ở Hài Phòng, chắc hẳn sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.

Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!


"Thể thì tôi sẽ đi chuẩn bị ngay. Cô chủ hãy cần thận nhé! Quản gia xoay người rời đi, trong đáy mắt lộ ra một tia cảm xúc nhưng lại biến mất ngay. Mặc dù, tóc ông ta đã điểm bạc, nhưng bước đi lại nhanh nhẹn hơn rất nhiều người trẻ tuổi.

Tô Quỳnh Thy đưa mắt nhìn theo bóng lưng của quản gia, tâm trạng cũng tốt hơn rất nhiều, Cô ôm Tô Hướng Minh vừa xoay vừa cười, sau đó đổ rầm” một cái xuống giường. Trên mặt Tô Quỳnh Thy lần đầu tiênlộ ra vẻ mặt tưới cười thoải mái trong những ngày qua,

Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!


Cô vốn cho rằng chẳng bao lâu sẽ có kết quả, không ngờ lại đợi toi tận buổi trưa. Tô Quỳnh Thy và Tô Hưởng Minh vừa ăn cơm trưa xong, đang đinh đi ngủ trưa thì quản gia mang tin tức tốt tới.

"Cô chủ, đã đàm phản xong rồi. Nhưng người kia nói phải giao dịch ở dưới gốc cây thứ ba ở bên ngoài cổng của khu biệt thự, không thể mang quá ba người theo. Nửa giờ nữa, người kia sẽ đợi cô chủ ở chỗ ấy. Sau khi cô đi hãy dặn vệ sĩ đừng đứng gần quá, nếu không lại dọa người ta chạy mất thì không tìm được đâu." Chuyện đã được sắp xếp thỏa đáng, quản gia nói xong thì khom người, yên lặng đứng yên tại chỗ.

Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!


"Được, việc này không thể chậm trẻ được. Bây giờ, chúng ta nên tranh thủ thời gian lên đường thôi. Đã chuẩn bị xong tiến chưa?" Mặc dù, vệ sĩ ở khu biệt thự hiện tại của nhà họ Tô không giỏi bằng nhà Hoắc Hài Phong, nhưng cũng khá giỏi trong Hài Phòng này rồi. Vì thế, dù người đàn ông kia có tâm tư khác, ba vệ sĩ mà cô dẫn theo cũng có thể giải quyết được.

Địa điểm đã được chọn ở đây, hơn nữa còn có thể dẫn người theo, Tô Quỳnh Thy không hề lo lắng chút nào. Thậm chí, cô còn chẳng thèm thay quấn áo, vẫn mặc bộ quần áo ở nhà mà buổi sáng mới thay, đi giày rối dẫn người ra cổng. Tô Quỳnh Thy không đi xe màche ô, hip måt nhìn mặt trời, ung dung cất bước.

Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!


Khu biệt thự rất lon, đợi tới khi cô tới điểm hen thì vừa đúng giờ hen. Lüc này, một người đàn ông deo kính râm màu đen đang đứng ở đó, củi đầu. Trông bộ dàng của người kia rất gầy gò yếu ớt, chỉ một chiếc xe đi ngang qua cũng khiến người kia run rẩy. Có vẻ rất nhát gan, giống như chim so cành cong vây.

Sau khi quan sát mấy phút, xác định không có nguy hiểm gì, Tô Quỳnh Thy xách vali tiến bước tới. Chiếc vali này nặng trĩu như bên trong có mấy cục đá lờn vậy. Không ngờ ba phẩy năm tỷ đồng lại nặng như vậy. Có lặng lẽ lau mổ hôi lanh, tập tễnh đi về phía trước.

Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!


"Anh biết tin tức của anh trai tôi có phải không? Thứ anh cần tôi mang tới rồi đây, nói đi!"

Rõ ràng chỉ đi có mây bước, nhưng lại khiến Tô Quỳnh Thy mệt tới mức trán toát đẩy mổ hội. Khi tới gần, cô ngồi xổm ở dưới bóng cây, đặt cái vali trên tay xuống đất. Tô Quỳnh Thy thở hổn hển mẩy hơi mới đỡ mệt hơn một chút, sau đó lên tiếng hỏi.

Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!


“Cô... cô chính là Tộ Quỳnh Thy à?" Một giọng nói li nhí vang lên, nghe không giống tiếng của một người đàn ông chút nào, mà có vẻ hơi nữ tính.

Tô Quỳnh Thy ngạc nhiên nhìn người kia từ trênxuống dưới một lượt. Nhin xa xa, người đàn ông này trông gầy gò nhưng cũng rất cao. Không ngờ khi tới gån thì người này cũng chỉ cao sàn sàn như cô mà thôi. Chỉ có điểu người đàn ông này gây nên nhìn mới cao như vậy.

Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!


Tô Quỳnh Thy hång giọng, nhíu mày. Cô không thừa thời gian để lãng phí. Xách cái vali kia năng như vậy, lại còn đi dưới ánh mặt trời chói chang khiến người ta nóng này hơn. Tô Quỳnh Thy đáp lại với giọng bực dọc: "Đúng là tôi. Thử mà anh muốn, tôi đã đưa tới rồi. Có phải anh cũng nên nói cho tôi biết câu trả lời mà tôi muốn rối không?"

"Đương nhiên rồi, cô Quỳnh Thy!"

Truy cập TruyệnApp để đọc truyện nhanh nhất!


Một giọng nam trầm trầm truyển từ sau lưng tới. Tô Quỳnh Thy còn chưa kip phản ứng thi cảm giác tế rắn truyền từ cổ tới, cô bị mất ý thức ngã lăn xuống đất,