Người Thừa Kế

Chương 5: “Hạ Cảnh, em đừng hối hận.”




“Hạ Cảnh, đàng hoàng lại đi, lấy được thuốc giải rồi em sẽ không sao đâu.”

Khương Nam không nhúc nhích nhưng cũng không rút lại bàn tay đang bị tôi áp chặt lên mặt.

Hắn chỉ lẳng lặng nhìn tôi, dường như đang đợi hành động tiếp theo của tôi.

“Em… anh Nam, em không chịu nổi… em…” Tôi cảm thấy mình giống như một con chó nhỏ đang động dục, bị chủ nhân nhìn bằng ánh mắt ghét bỏ, chỉ có thể khó chịu dè dặt cầu xin hắn, mong đợi hắn có thể cứu tôi.

Đầu óc tôi bị thiêu đốt thành một cục đặc dính, quên mất hắn đã từng là người tình của ba tôi, quên mất mấy ngày nay hắn luôn tránh mặt tôi, chỉ nhớ mỗi bóng lưng cao ráo khiến tôi không rời mắt nổi trong lần gặp đầu tiên, còn có nụ cười dịu dàng lúc hắn tới đón tôi về.

Bị thuốc trong cơ thể điều khiển, cả người tôi ngứa ngáy khó chịu, cậu em cương cứng sắp nổ tung, lý trí đã không còn chút gì từ lâu. Sự lạnh nhạt của Khương Nam khiến tôi trong cơn khó chịu cùng cực sinh ra một chút tủi thân. Dù sao hắn cũng không muốn giúp tôi, tôi mê man nghĩ, dứt khoát làm tới luôn, dù sao cũng không còn gì để mất.

Khương Nam đang ngồi trên ghế salon bên cạnh, tôi xốc lại tinh thần nghiêng đầu cắn vào mu bàn tay hắn, thừa dịp hắn bị đau cau mày lại, tôi bèn thoát khỏi bàn tay đang giam cầm tôi, dùng toàn lực ngồi lên người hắn.

“Hơ… Hơ…” Tôi ngửa đầu thở hổn hển, chóp mũi đổ mồ hôi hướng về phía Khương Nam, hô hấp nóng bỏng phả vào mặt hắn. Hai con ngươi đen láy cùng phản chiếu lại hình ảnh khuôn mặt đỏ bừng, đôi mắt rưng rưng của tôi, không còn chỗ trốn.

Mà khuôn mặt lạnh lùng không biểu cảm của hắn càng làm nổi bật hơn khuôn mặt đầy dục vọng đáng xấu hổ của tôi.

Nhưng tôi không hề quan tâm.

Vào giờ phút này, tôi muốn một người có thể cứu tôi, dù chỉ là gỗ nổi cũng được.

Tôi nâng khuôn mặt hơi lạnh của hắn, cúi người hôn loạn xạ xuống đôi môi hắn, mút lấy nước miếng cứu mạng từ giữa đôi môi mềm mại của hắn. Tôi chưa từng hôn người khác bao giờ, ả đàn bà cưỡng hôn lúc nãy trong quán bar không tính. Tôi chỉ biết trong một giây chạm vào đôi môi Khương Nam kia, lửa nóng trong lòng cuối cùng cũng giảm bớt.

Nhưng mà chỉ trong phút chốc, tôi lập tức rơi vào tình huống càng đói khát, càng khó nhịn hơn, tôi tham lam muốn nhiều hơn nữa.

Vẫn chưa đủ, không hề đủ.

Tôi giống như một con chó nhỏ nằm bò lên ngực Khương Nam hôn nửa ngày, thật ra là liếm loạn xa rồi mới rời khỏi môi hắn, thở hổn hển.

Khương Nam lẳng lặng ngồi trên ghế salon, giương mắt nhìn kỹ tôi đang ý loạn tình mê.

Mặt hắn vẫn không có biểu cảm gì, trong con ngươi xinh đẹp kia không có chút gợn sóng nào, không có độ ấm, không có sắc dục, không hề dao động.

Ngoại trừ đôi môi bị tôi hôn đỏ thì những nơi khác không có gì thay đổi.

Tôi cảm thấy rất mất mát nhưng tôi không quan tâm, dẫu sao hắn cũng không cản tôi lại mà?

Tôi gian nan uốn éo cái eo trên người hắn, cởi quần kaki và quần lót xuống, nửa dưới trần trụi ma sát lên xuống trên quần tây hắn. Lớp vải cọ vào gốc cây hàng, kích thích khiến tôi không nhịn được khẽ rên lên.

Ngồi trên đùi hắn, dựa vào bản năng nam giới hôn đến giữa cổ hắn, trên người Khương Nam có mùi tôi thích và mùi thuốc lá dịu nhẹ, tôi say mê cúi đầu mút cần cổ thon dài của hắn, một tay cởi áo vest của hắn, tay còn lại mò mẫm xuống giữa hai chân, vuốt ve.

Sau khi cởi được áo vest ra rồi, đối với người cơ thể vừa nóng vừa vô lực như tôi mà nói, một hàng cúc áo sơ mi bên trong thật sự là một thách thức rất khó khăn. Tôi cởi nửa buổi cũng không cởi được, vô cùng bực bội, dứt khoát buông tha cái áo, chuyển chiến trận xuống quần tây của hắn.

Tôi cởi thắt lưng của hắn ra, ngón tay run run kéo phéc mơ tuya quần âu của hắn.

Lúc liếm cổ hắn, tôi vô tình cúi đầu xuống nhìn. Mặc dù mắt đang hoa hết cả lên nhưng tôi vẫn thấy rõ cây hàng đang muốn thoát ra khỏi lớp vải quần.

Hô hấp tôi cứng lại, toàn thân lại nóng hơn mấy phần.

Tôi chưa từng hôn người nào, càng chưa từng làm tình.

Tôi không biết nên làm cái gì, mặc dù cậu em của người khác trong tay đã nóng lên và đứng thẳng từ lâu nhưng chủ nhân của nó vẫn thờ ơ như cũ.

Bởi vì vô cùng khao khát hắn nên không cần biết là phương thức nào, tôi cũng không ngại. Nếu như hắn không muốn bị tôi làm vậy thì tôi có thể để hắn làm, chỉ cần khiến tôi sảng khoái thì cách nào cũng được.

Tôi nức nở ngồi trên quần lót hắn cọ tới cọ lui, mỗi lần quy đầu ẩm ướt, trơn nhẵn, thô to, cứng rắn ma sát với khe mông, đáy chậu và tinh hoàn của tôi sẽ khiến tôi run rẩy, siết chặt cơ bắp, sau lưng chảy ra mồ hôi.

“Anh Nam… Anh Nam… xin anh hãy giúp em…” Tôi nằm bò bên tai Khương Nam vừa thở dốc vừa gọi tên hắn.

Tôi không biết rốt cuộc mình đang nói cái gì, có lẽ là đang lên án lòng dạ lạnh lùng, cứng rắn của hắn.

Từng đợt sóng lửa tình tấn công cơ thể tôi, chỉ cọ xát trên người Khương Nam đã không thể thỏa mãn tôi được nữa.

Đầu tôi đầy mồ hôi, hơi cắn răng, dứt khoát nhấc đôi chân mềm nhũn lên, nâng mông, đỡ vật cứng, to, dài trong tay định ngồi xuống nó.

Khi quy đầu lớn đang tiến vào khe mông tôi, người đàn ông vẫn không nhúc nhích trước mặt cuối cùng cũng mở miệng.

Bàn tay nóng rực như lửa ôm cái eo ướt đẫm mồ hôi của tôi, hắn cản tôi đang vừa nức nở vừa định ngồi xuống lần hai, nói: “Hạ Cảnh, em đừng hối hận.”

Tôi cắn môi dùng sức lắc đầu, cảm nhận được Khương Nam đang thả lỏng, rất sợ hắn đổi ý, vội vàng quàng tay qua cổ hắn, kéo sát cơ thể lại gần.

“Anh… ” Khuôn mặt đầm đìa nước mắt vùi vào hõm vai hắn, tôi sụt sịt, thở hổn hển hỏi: “Có phải em sắp chết không?”

“Không chết được đâu.”

Khương Nam bế mông tôi, không hề tốn chút sức nào đã ôm được tôi đứng lên từ ghế salon. Tôi trần truồng nửa thân dưới đu trên người hắn, bởi vì không còn sức nên đành phải ôm chặt hắn, đôi chân trần quắp vào hông hắn.

Hắn ôm tôi đi về phía trước khoảng mười bước, lúc này tôi mới để ý căn phòng mình được dìu vào hồi nãy là một căn phòng suite. Mà bây giờ Khương Nam đang đem tôi vào phòng ngủ của căn suite này.

Hắn đi tới cạnh giường lớn, quẳng tôi nằm ngửa xuống giường.

Tôi mở đôi mắt ngấn lệ nhìn hắn, ngoại trừ cái quần bị tôi kéo phéc mơ tuya ra thì quần áo Khương Nam chỉnh tề, ngay ngắn, căn bản không giống tôi đang trần truồng nửa dưới, quần áo xộc xệch chìm trong dục vọng.

Biểu cảm lạnh nhạt, khuôn mặt cấm dục nhưng cậu em chào cờ ở dưới đã bán đứng hắn.

“Lật người lại.” Khương Nam nhìn xuống tôi từ trên cao, nói: “Cong mông lên.”

Vì tác dụng của thuốc tôi đã nửa tỉnh nửa mê từ lâu, cơ thể nóng bừng, thân dưới ướt đẫm. Nghe vậy tôi quẳng hết tự tôn, liêm sỉ, cố gắng lật người lại, quỳ hai đầu gối xuống giường, tách hai chân ra, phơi bày cơ thể cho người đàn ông phía sau nhìn rõ.

Sau khi tôi lật người lại vẫn không thấy sự đụng chạm, an ủi như trong tưởng tượng của mình. Tôi cố gắng quay đầu lại nhìn, phát hiện Khương Nam căn bản không quan tâm tới tôi mà xoay người rời đi.

” Anh, anh đừng đi…” Tôi vô cùng ấm ức, dòng nước mắt không kìm được trào ra, úp mặt xuống làm ướt một mảng ga giường.

Không ngờ hắn lại đi!

Tôi vốn đang bị thuốc hành hạ, khó chịu tưởng như sắp chết, bây giờ lại xảy ra cảnh tượng vừa tức giận vừa đau lòng này, dứt khoát chổng mông cao hơn rồi úp mặt xuống giường gào khóc hu hu.

“Khóc cái gì.” Giọng nói Khương Nam vang lại từ xa đến gần, hắn đi tới đằng sau người đang bắt chước con đà điểu là tôi, ngón tay mang theo chất lỏng lành lạnh, ươn ướt, trơn trượt bôi vào cửa hang sau của tôi.

Địa phương chưa bao giờ bị người khác đụng vào gặp phải sự xâm lấn của dị vật, tôi theo bản năng siết chặt lỗ hậu, không ngừng run rẩy.

“Thả lỏng.” Khương Nam quỳ một chân lên giường, nửa người dưới hơi cúi xuống, vòng cánh tay qua eo tôi, cầm cậu em đang chào cờ của tôi rồi tuốt lên xuống.

“A… ưm… a!”

Trong giây phút bị hắn cầm lấy, tôi nhắm mắt lại rên lớn.

Cảm giác có người sóc lọ hoàn toàn khác với cảm giác tự mình sóc lọ, vừa nãy tôi xoa nắn cả nửa ngày vẫn không thấy thỏa mãn tí nào, lúc này được hắn tuốt cho lại cảm thấy chân mềm eo nhũn, cơ thể không khống chế được lắc lư theo nhịp tay hắn. Tôi đoán bộ dáng tôi bây giờ nhất định là dâm đãng muốn chết. Lén mở mắt ra, trong tầm mắt giật giật tôi thấy cậu em của mình đang ra vào giữa những ngón tay trắng trẻo của hắn, đầu lỗ tiểu rỉ ra chất lỏng trong suốt dính trên tay hắn.

Thấy tôi dần tỉnh táo lại trong cơn sóng tình, ngón tay trơn trượt của Khương Nam bắt đầu chậm rãi rút ra cắm vào cơ thể tôi, sau đó lần lượt cắm vào ba ngón.

Cảm giác căng trướng, đau âm ỉ ở hậu huyệt đối với một người bị thuốc giày vò như tôi mà nói trái lại còn thành khoái cảm biến thái.

Đi kèm với động tác tuốt súng, ba ngón tay của Khương Nam liên tục ra vào trong cơ thể tôi, không biết đâm vào điểm nào khiến tôi giống như bị điện giật, kẹp chặt chân rên khóc.

Trái lại Khương Nam cười nhẹ một tiếng, ngón tay lần mò tới điểm vừa nãy không nhẹ không nặng nhấn xuống, nhất thời tôi run lẩy bẩy, cải người xụi lơ suýt nữa khuỵu xuống.

Tôi thét lên, cái mông không khống chế được kẹp ngón tay hắn lại, thèm khát níu giữ lâu hơn khoái cảm chưa bao giờ trải nghiệm qua mà hắn dành cho tôi.

Tôi thân là trai còn trinh, không thể trụ nổi bao lâu liền ra trên tay Khương Nam.

Y đưa chất dịch trắng sữa đến trước mặt tôi, nắm cổ ép tôi ngẩng đầu lên, nói: “Đồ của em, tí nữa phải có trách nhiệm nuốt hết vào.”

Bắn ra một lần, tác dụng của thuốc dịu xuống nhưng không lâu sau cảm giác trống rỗng ngứa ngáy trong cơ thể lại tấn công tôi lần nữa, cậu em vừa mới xìu xuống dưới tình huống không được an ủi lại cứng lên lần nữa.

Tôi gian nan nắm ga trải giường, trong cơn hành hạ khi nóng khi lạnh bỗng cây hàng lại dựng đứng lên, không muốn mở miệng nhờ hắn giúp đỡ nữa.

Nhưng mà sau khi bắn ra, thần chí rõ ràng hơn một xíu, tôi vừa khóc vừa nằm sấp trên giường gào to.

“Anh vào đi, nếu không em chết mất!” Tôi không muốn cầu xin Khương Nam chịch tôi năm lần bảy lượt như vậy nhưng trong mắt hắn tôi đã rất hèn mọn rồi.

“Đã nói rồi em không chết được đâu.” Giọng nói mất bình tĩnh của Khương Nam truyền tới, dường như còn mang theo tiếng thở dốc. Hắn vung tay đánh mông tôi một cái, tách cánh mông tôi sang hai bên rồi bôi vào hậu huyệt chất lỏng tôi vừa bắn ra tay hắn. 

Tôi không phản ứng kịp, bỗng nhiên hắn nhấn eo tôi xuống khiến mông tôi chổng cao hơn, sau đó đỡ cậu em đã bừng bừng khí thế từ lâu cắm vào lỗ hậu được khuếch trương ướt mèm.

“Ưm… a! Anh … chậm, chậm lại…” Trong nháy mắt cây hàng tiến vào, tôi chợt ngửa đầu lên, hai tay nắm chặt nổi đầy gân xanh.

Cơ thể giống như bị chẻ thành hai nửa, thậm chí tôi có thể cảm nhận được đầu khấc thô to đâm vào khai phá bên trong cùng với đường gân xanh nổi đầy trên côn th*t. Tôi vô thức muốn vùng ra nhưng bị bàn tay trên lưng đè mạnh xuống không thể cựa quậy, chỉ đành dùng tư thế quỳ rạp chấp nhận bị đàn ông chậm rãi đi vào.

Thật sự khiến người ta tức chết mà, hắn đã có gương mặt khiến người khác hâm mộ thì chớ, lại còn có thêm cả cậu em khủng bố nữa.

Mà tôi chính là một thằng xui xẻo đâm đầu vào chỗ chết, bị bỏ thuốc thì không nói, còn phải cầu xin hắn dùng cây hàng đó chơi tôi.

Không có người nào thảm hơn tôi.

Tôi vừa nghĩ vậy bỗng cơn đau từ bên trong truyền tới, nhất thời khóc bù lu bù loa.

Sau khi hắn cắm toàn bộ cây hàng vào rồi bèn nhắm tới điểm nhạy cảm mà rút ra đâm vào, tôi lại bắt đầu cảm thấy sảng khoái trong cơn đau, tiếng khóc cũng thay đổi theo tiết tấu ra vào.

“Hô… hô… ưm… a… a…”

Bên trong căn phòng không ngừng vang lên tiếng kêu xấu hổ của tôi. Âm thanh chiếc giường rung lắc và âm thanh cơ thể đập vào nhau ngày càng kịch liệt dần theo chuyển động của người phía sau, tôi còn loáng thoáng nghe được tiếng thở dốc bị đè xuống của người đàn ông sau thân mình.

Khương Nam nắm chặt eo tôi, dập vào rút ra chơi tôi vô cùng mãnh liệt, cậu em liên tục xuyên xỏ lỗ hậu ẩm ướt, mỗi lần đều thành thạo ma sát điểm G, càng về sau tôi càng không cần hắn giữ chặt nữa mà vặn vẹo eo nghênh đón, phối hợp với chuyển động của hắn.

Khương Nam vẫn không nói chuyện, chỉ yên lặng chơi tôi, mãi đến khi tôi được hắn xoa nắn cậu em và liên tục rút ra cắm mà hét lớn rồi bắn tinh, hậu huyệt trong cơn cao trào siết chặt lại cây hàng thì hắn mới bắn vào trong cơ thể tôi. 

Bắn ra lần thứ hai, tôi mệt mỏi nằm sấp xuống giường, cái eo mềm nhũn và cái mông đau nhức khiến tôi hoàn toàn không thể dậy nổi.

Không biết ả đàn bà chết dẫm kia cho tôi uống thuốc gì mạnh thế, không lâu sau cậu em ở dưới của tôi lại bắt đầu nóng lên, cương cứng, mặc dù khá hơn trước đó nhưng vẫn rất khó chịu.

Tôi thật sự muốn khóc, tại sao tôi lại nghĩ quẩn chạy tới quán bar, tại sao tôi lại không nghe lời ngoan ngoãn ở nhà chơi.

Sao tôi lại xui xẻo vậy, chịu đựng loại hành hạ này.

Tôi nằm sấp trên chiếc giường ẩm ướt kẽo kẹt, hoàn toàn không thấy mặt Khương Nam. Nếu lại bị hắn thấy tôi cứng lên lần nữa, nhất định hắn sẽ muốn quẳng tôi ra ngoài.

Nghĩ tới đây, hốc mắt tôi cay cay, bắt đầu sụt sịt.

Khương Nam lật người tôi lại, kéo cánh tay đang che mặt ra, ánh mắt quét xuống thứ dựng đứng đang chảy nước dưới háng tôi, hơi nhướng mày nói: “Vừa nãy không thỏa mãn được em sao?”

Chơi xong một hiệp, Khương Nam ngoại trừ cây hàng lộ ra ngoài quần còn lại áo xống chỉnh tề, còn tôi đang mở rộng hai chân cực kỳ dâm đãng nằm trên giường. Tô vô cùng xấu hổ, quay mặt sang một bên tiếp tục dùng tay che kín đôi mắt sưng đỏ không nén nổi của mình.

“Anh đi đi, em... em cảm thấy tốt hơn nhiều rồi, cố chịu một lát sẽ qua thôi.”

Khương Nam nghe xong, đưa tay gảy cậu em đang ngẩng cao đầu ở dưới của tôi, rốt cuộc cũng nở nụ cười đầu tiên trong ngày hôm nay: “Chưa chắc nhé.”

“…” Tôi run lên, không nói gì.

Hắn khẽ cười nói: “Vậy Tiểu Cảnh em cố mà chịu đựng nhé, anh cũng tin em có thể chịu qua được.”

“Anh!” Tôi bỏ tay xuống, tức giận ấm ức trừng hắn.

Hắn và người đẹp điềm đạm trong trí tưởng tượng lúc ban đầu của tôi hoàn toàn không giống nhau!

Khương Nam không thèm để ý, mỉm cười tháo thắt lưng trước cái nhìn chòng chọc của tôi. Đến khi hắn cởi nút áo, áo vest và sơ mi ra, tôi mới để ý lúc hắn cởi trần, dải băng quấn trên đầu vai rớm màu đỏ nhạt.

“Anh, vai anh…”

Hắn cúi người, hai tay chống xuống hai bên đầu tôi, nhìn chằm chằm vào mắt tôi, hỏi: “Hạ Cảnh, rốt cuộc em đang nghĩ gì?”

Tôi không hiểu ý câu hắn vừa nói, cơn khát của cơ thể thúc giục tôi giang hai tay ôm lấy cổ hắn, dùng đôi môi nhẹ nhàng hôn lên vết thương rách miệng của hắn.

“Có đau lắm không anh, để em nuôi anh đi, được không?”

Khương Nam không trả lời câu hỏi này của tôi.

Hắn chen vào giữa hai đùi tôi, lại đỡ cậu em cương cứng đang ngẩng đầu lên tiến vào cơ thể tôi.

“A…” Lúc tôi đỏ mặt rên rỉ, hắn cúi người hôn xuống gương mặt tôi, sau đó bắt đầu một vòng chuyển động tuần hoàn cắm vào rút ra mới.

Có lẽ nụ hôn đó đã sản sinh ra tác dụng tâm lý nào đấy, cộng thêm việc xác thịt quấn lấy nhau càng khiến tôi mụ mị đầu óc.

Tôi sờ mó loạn xa trên tấm lưng ướt đẫm mồ hôi giống hệt tôi của hắn, cảm nhận cơ bắp săn chắc của hắn.

Thật ra Khương Nam cao hơn tôi, cởi xuống lớp quần áo che chắn sẽ lộ ra cơ thể nam tính trưởng thành cường tráng đẹp đẽ. Trên làn da trắng ngần của hắn có vết sẹo của những vết thương cũ, tôi đang định hỏi nhưng trong từng trận đung đưa mạnh mẽ, lời ra khỏi miệng biến thành những tiếng rên đứt quãng và tiếng nức nở.

Tôi ôm hắn thật chặt, hai chân run rẩy kẹp eo hắn, mở rộng cơ thể để hắn thúc vào sâu hơn.

Sau đó hắn cầm hai tay đang quàng cổ hắn của tôi, đứng trên mép giường, nắm hông tôi nhanh chóng chuyển động. Nửa người dưới của tôi lơ lửng trong không trung, hoàn toàn bị hắn điều khiển chơi liên hồi.

Máu toàn cơ thể dồn xuống đầu, cậu em trướng đau cũng lắc lư theo, chất lỏng nhễu từ đỉnh xuống khắp nơi. Từng đợt sóng sung sướng không ngừng chồng chất trong cơ thể, gần như nhấn chìm tôi. Tôi thực sự không chịu nổi, nghẹn ngào khóc lóc van xin hắn chậm lại, cầu xin hắn thả tôi xuống.

Nhưng vô ích.

Hắn hoàn toàn không nghe tôi.

Hai bàn tay nóng hừng hực vẫn mạnh mẽ chế ngự tôi, hắn làm lơ lời khẩn cầu xin tha của tôi, hung hăng thúc eo đâm vào nơi sâu nhất trong cơ thể tôi.

“Ưm… a… a…” 

Cuối cùng, trong tình huống không được sóc lọ, tôi bị hắn cắm vào thét lên rồi bắn ra.

Tôi mệt lả người luôn miệng thở dốc, dưới tác dụng của thuốc bắn liên tục ba lần, kỳ thực thứ bắn ra đã vô cùng loãng.

“Anh…” Thật ra tôi cũng không khó chịu lắm, chỉ là đột nhiên rất muốn gọi hắn.

Khương Nam hạ mắt nhìn tôi, giơ tay gạt những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán tôi sang một bên.

Biểu cảm của hắn vẫn lạnh nhạt như cũ nhưng từ đôi mắt đỏ ngầu, hai má ửng đỏ và lồng ngực phập phồng lên xuống của hắn, tôi có thể cảm nhận được khoái cảm hắn có được từ cuộc làm tình không giải thích nổi này, giống như tôi.

Nhận ra tôi đang nhìn hắn, Khương Nam lên giường, kẹp cơ thể xụi lơ của tôi giữa đầu giường và cơ thể hắn, gác hai chân tôi lên đầu vai hắn, lại cắm cây hàng vào. Hậu huyệt liên tiếp bị xâm phạm trở nên vô cùng trơn trượt, hắn hoàn toàn không tốn nhiều thời gian đã đâm lút cán. Vừa nãy hắn không xuất tinh, hàng họ vẫn nóng hổi, cứng rắn đứng thẳng, mạnh mẽ chuyển động trong thân thể tôi.

“Kẹp chặt.” Hắn bóp mông tôi, ra lệnh.

Nhưng tôi nào còn sức để làm, đành phải ra sức thít chặt đằng sau. Hắn thỏa mãn thở hắt ra một tiếng, ngay sau đó để tôi ở đầu giường, hung ác chịch tôi.

Tôi không biết sau đó hắn làm bao lâu, cũng không biết mình đã bắn ra mấy lần, càng về sau dường như tôi hoàn toàn không bắn ra được cái gì.

Cuối cùng Khương Nam rửa ráy cho tôi, bọc tôi vào một tấm chăn sạch sẽ mềm xốp.

Tiếng loạt xoạt vang lên khi hắn khoác áo choàng, theo sau là tiếng mở cửa.

Hình như đã có người đứng đợi ở đó từ lâu, thấy hắn đi ra bắt đầu kính cẩn báo cáo.

“Thẩm… Bác sĩ đã tới, vẫn đang chờ ngài…”

“Không cần. Ả đàn bà kia là sao?”

“Chúng tôi đã lấy băng giám sát và phái người đi điều tra, sẽ tin tức nhanh thôi.”

“Được.”

Cửa phòng suite đóng lại, bọn họ đã đi xa.

Trong bóng tối, người vốn nên chìm vào giấc ngủ say là tôi mở hai mắt ra, cong môi lặng lẽ cười.