Người Thừa Kế - Cơ Công Tử

Chương 197




CHƯƠNG 197: HÓA RA CẬU Ở ĐÂY.

“Đúng vậy, tôi với Đổng Ích vẫn luôn nhỏ giọng nhắc nhở cậu ta, kêu cậu ta cử động, nhưng cậu ta lại làm như không nghe thấy, hai phút cuối cùng giống như cục gỗ đứng ở đó.” Trương Hiểu San khoanh tay trước ngực, nhìn Tần Hằng với ánh mắt xem thường nói.

Tần Hằng không nói gì, chỉ tìm một chiếc ghế đẩu, ngồi xuống xung quanh Long Linh, nghĩ: “Lúc đó tôi nhìn thấy Long Linh và Tào Ninh nhìn nhau thâm tình, nên sững sờ, không phải cố ý làm loạn tiết mục, mọi người nói tôi như thế nào cũng được, tôi không thể để Long Linh bị người khác hôn.”

“Đúng rồi, mọi người có nhìn thấy không, sân khấu hôm nay có phải vô cùng tuyệt?” Lê Tịch thấy Tần Hằng không nói gì, cũng không để ý đến anh, nhìn sân khấu bằng thép, tỏ ra đắc ý nói.

“Đúng vậy, sân khấu này còn tuyệt hơn năm ngoái, giống như của ca sĩ chuyện nghiệp vậy, hơn nữa, âm thanh, ánh sáng, trang phục cũng vô cùng tốt, những thứ này tốn bao nhiêu tiền đây?” Đám người Tào Ninh ngồi ở đây hầu hết đều lầ các diễn viên biểu diễn xong, lúc nãy sau khi lên sân khấu biểu diễn, cảm thấy trải nghiệm mà sân khấu này mang lại cho họ vô cùng tuyệt.

“Đúng vậy, cái này rốt cuộc là tốn bao nhiêu tiền?”

“Lê Tịch, cậu là đạo diễn, tiền đều là cậu lấy từ chỗ bộ phận tài vụ, cậu nhất định biết, mau nói cho chúng tôi biết đi.”

Lại có 2 diễn viên rất có hứng thú với chuyện này hỏi.

“Haha, chúng ta đúng là may mắn, sân khấu mà tôi thuê chính là cái được sử dụng trong lễ hội mừng năm mới của thành phố Lâm An năm ngoái, chi phí một đêm lên đến 240 triệu, còn ban nhạc này là ban nhạc nằm trong top mười ban nhạc tốt nhất, thợ trang điểm cho mọi người cũng đã từng trang điểm cho Tống Tổ Anh!” Lê Tịch ngẩng đầu lên, đắc ý nói.

“Trời ơi, chả trách sân khấu đêm nay của chúng ta mặc dù không thể so sánh với “Happy China Tour” của CCTV, nhưng tôi dám đảm bảo, trong tất cả các trường đại học ở Lâm An, chắc chắn là một sân khấu xa hoa nhất.”

“Lê Tịch, rốt cuộc là tốn bao nhiêu tiền, cậu mau nói đi, cậu muốn chúng tôi tò mò chết sao?” Một cô gái buộc tóc đuôi ngựa gấp gáp nói.

“750 triệu!” Lê Tịch diễn tả số hai sau đó lại diễn tả số năm, cười một cách khoa trương nói: “Lát nữa sau khi buổi biểu diễn kết thúc, người nào tham gia buổi biểu diễn sẽ dựa vào lớp để làm đơn vị, mỗi người được phát 300 nghìn để mọi người tự mình đi tụ tập.”

“Trời ơi, tốt như vậy sao!”

“750 triệu, nhiều như vậy sao, năm nay hội sinh viên kéo được sự tài trợ của doanh nghiệp nào đấy? Kỷ lục cao nhất của mấy năm trước là 300 triệu, năm nay sao lại được nhiều như vậy chứ?”

“Đúng vậy, không nghe thấy gì nha, mọi người có biết không?”

Sinh viên ở xung quanh vừa cao hứng vừa nghi hoặc hỏi nhau, không ai biết rốt cuộc là doanh nghiệp nào hào phóng tài trợ cho chương trình chào mừng như vậy.

“Ha, cái này thì mọi người phải cảm ơn cậu Tào rồi, là ba của cậu Tào đã tài trợ tiền!” Lê Tịch nói.

Lần trước sau khi cùng Tào Ninh đi đến phòng kế toán, Tào Ninh nói về sẽ thương lượng với ba mình, đến ngày hôm sau khi Lê Tịch đi đến phòng kế toán, phòng kế toán rất vui vẻ đưa tiền cho anh ta, còn nói tiền rất nhiều, chương trình cần bao nhiêu tiền cứ đến lấy, điều này rõ ràng là Tào Ninh đã thuyết phục ba mình tài trợ cho trường học.

Những người khác nghe thấy là tiền do nhà cậu Tào tài trợ, lần lượt khen ngợi Tào Ninh, trong lòng càng thêm ngưỡng mộ Tào Ninh.

“Hóa ra là nhà cậu Tào tài trợ, tôi nói mà, phú nhị đại sáng giá nhất của trường đại học Giang Nam chúng ta chính là cậu Tào.”

“Cậu Tào thật cừ! 750 triệu này đối với nhà họ Tào mà nói chỉ là một phần nhỏ, một ngày không biết nhà họ Tào kiếm được bao nhiêu cái 750 triệu.”

…..

Nghe thấy những người khác khen mình, trong lòng Tào Ninh vô cùng hưởng thụ, khẽ cười nói: “Tôi cũng là người tham gia vào chương trình này, bỏ ra một chút tiền để giúp cũng là điều nên làm, hơn nữa đây là lần đầu tiên tôi và Long Linh song ca cùng nhau, tôi hi vọng có thể có được một sự chuẩn bị và sân khấu tốt nhất.”

Long Linh nghe thấy anh ta tài trợ cho chương trình hóa ra cũng là nghĩ cho mình, không khỏi mềm lòng.

Đúng lúc này, Lê Tịch nhận được một cuộc điện thoai, cúp điện thoại, anh ta vui vẻ nói với Tào Ninh: “Cậu Tào, lãnh đạo của trường học tạm thời ra quyết định, lúc kết thúc chương trình sẽ khen thưởng tại chỗ cho ba tiết mục được yêu thích nhất, mà tiết mục đứng thứ nhất sẽ do nhà tài trợ của chương trình này trao thưởng!”

“Còn nhà tài trợ chương trình gì nữa, trực tiếp nói là ba của cậu Tào không phải là xong rồi sao?” Một sinh viên nữ hoạt bát nói.

“Tôi thấy tiết mục xuất sắc nhất trong chương trình tối nay chắc chắn là tiết mục của cậu Tào, lúc cậu ấy lên sân khấu dưới khán đài đều sôi sục, những tiết mục khác không có tiết mục nào có thể so sánh được!” Lê Tịch cười nói.

“Như vậy thì tốt rồi.” Tào Ninh nói, anh ta nhìn Long Linh, trong lòng nghĩ nếu như ba mình trao thưởng cho mình và Long Linh thì thật tốt, có thể giới thiệu Long Linh với ba, như vậy sau này theo đuổi Long Linh sẽ dễ dàng hơn.

“Nhà tài trợ sẽ lên sâu khấu trao thưởng?” Tần Hằng ở bên cạnh lẩm bẩm, vậy không phải mình phải lên sân khấu sao, không được, nếu như lên sân khấu trao thưởng, chuyện mình quyên gópmột triệu rưỡi Euro rất có thể truyền đến tai của Khổng Qúy Quân, như vậy sẽ rất bất lợi cho ba mẹ.

Trong lòng Tần Hằng thầm mắng một câu, mình đã đặc biệt căn dặn, không được để cho người khác biết chuyện anh quyên tiền, đầu của người giúp đỡ trường học có vấn đề sao?

Phía bên kia, trong cửa hàng KFC trên đường, Long Nghiên đã ở đây đợi hơn một tiếng đồng hồ nhưng Tần Hằng vẫn không xuất hiện.

Long Nghiên không đợi được nữa, cô ta muốn gọi điện thoại cho chị gái hỏi xem đã xảy ra chuyện gì, nhưng lại nghĩ đến, bây giờ rất có thể chị gái đanh biểu diễn, vẫn không nên làm phiền cô ta.

Long Nghiên thờ dài, vô cùng thất vọng, định gọi xe đi đến trường đại học Giang Nam xem thế nào. Cô ta đưng bên đường vẫy tay rất lâu, nhưng vẫn không gọi được xe, Long Nghiên lấy điện thoại ra, chuẩn bị gọi xe.

Đúng lúc này, một chiếc Wuling Sunshine màu xám đi đến bên cạnh Long Nghiên, “két” một tiếng, cửa chiếc xe được kéo ra.

Long Nghiên bị dọa sợ, chỉ thấy từ trong xe đi ra hai người đàn ông cao lớn đeo mặt nạ, một tay túm lấy cổ tay của Long Nghiên, một tay bịt miệng Long Nghiên lại, kéo cô ta vào trong xe, “ầm” một tiếng, cửa xe bị đóng lại, trong xe truyền đến tiếng hét của Long Nghiên, nhưng rất nhanh đã dừng lại, chiếc xe Wuling Sunshine rất nhanh đã rời đi.

Trong lúc Tần Hằng đang thất thần, tiết mục cuối cùng của chương trình đã biểu diễn xong, MC đứng trên sân khấu lớn tiếng nói: “Các bạn sinh viên, chương trình tối nay quá xuất sắc rồi, tôi nghe thấy tiếng cổ vũ, tiếng hò hét của các bạn ngày càng nhiệt tình, chúng tôi thông qua sự cổ vũ và reo hò của mọi người để chọn ra 3 tiết mục được yêu thích nhất, lần lượt là tiểu phẩm “Gia đình của chúng ta”, hát múa “uptownfunk”, hát múa “Đứa bé theo đuổi ước mơ”, tiếp theo chúng tôi sẽ trao thưởng cho các bạn ấy.”

Phía dưới lại vang lên những tràng pháo tay nồng nhiệt.

Tiếp theo chính là bắt đầu trao thưởng, người trao giải ba chính là bí thư đoàn trường của trường đại học Giang Nam, người trao giải nhì chính là hiệu trưởng của trường đại học Giang Nam Thôi Khải.

Khán giả phía dưới có chút sững sờ, hiệu trưởng là người quan trọng nhất của trường, nhưng ông chỉ trao giải nhì, vậy người trao giải nhất là ai? Lẽ nào bên phía trường học còn mới đến nhân vật thần bí nào sao?

Tần Hằng ngồi dưới khán đài suy nghĩ một lúc, anh quyết định sẽ âm thầm rời đi, dù sao anh cũng chỉ là một người múa phụ họa nhỏ nhoi, không quan trọng, về việc sau đó không có người trao giải thì không phải là việc anh phải suy nghĩ.

Tần Hằng đang muốn âm thầm rời đi, chỉ thấy MC đã gọi thành viên trong tiết mục của bọn họ lên sân khấu.

“Tần Hằng, đi thôi, đến lúc nhận thưởng rồi cậu còn muốn đi đâu!” Trương Hiểu San kéo Tần Hằng lại, cùng với Đổng Ích đẩy Tần Hằng lên sân khấu.

Khán giả ở dưới sân khấu nhìn thấy Long Linh và Tào Ninh đi lên sân khấu, tiếng reo hò lại vang lên.

“Đây chính là phần trình diễn xuất sắc nhất của chúng ta trong tối ngày hôm nay “Trái tim theo đuổi giấc mơ”! Tiếp theo chúng ta mời một người đại diện nói về cảm nhận của mọi người về buổi tối ngày hôm nay, tôi thấy nên phỏng vấn người có nhân khí cao nhất, cậu Tào đi.” MC đưa micro cho Tào Ninh.

Các cố gái ở dưới khán đài lớn tiếng hô vang khẩu hiệu của bọn họ: “Cậu Tào, cậu Tào, có cậu là tốt nhất!” Hô ba lần mới dừng lại.

“Cảm ơn sự ủng hộ của các bạn, có thể giành được vị trí đầu tiên của buổi tối ngày hôm nay tôi rất vui, nhưng tiết mục tối nay của chúng tôi vẫn còn thiếu sót, ví dụ như một thành viên trong nhóm của chúng tôi không biết tại sao, nửa sau của bài hát đột nhiên dừng lại không nhảy nữa, điều này vẫn có ảnh hưởng đến hiệu quả tiết mục của chúng tôi.” Tào Ninh muốn nhân cơ hội này để hạ thấp Tần Hằng.

Trên các màn hình xung quanh vẫn đang chiếu tiết mục biểu diễn của bọn họ, bên trên có thể nhìn thấy rất rõ Tần Hằng đứng bất động trên sân khấu.

Khán giả dưới sân khấu đều biết người Tào Ninh nói là ai, lập tức rối loạn.

“Tên tiểu tử kia đã phá hỏng tiết mục này, cậu ta không xứng được nhận thưởng!”

“Đúng vậy, trước đó cậu ta còn đẩy cậu Tào, người này thật bỉ ổi.”

“Loại người này chính là đang cố ý hại cậu Tào, cậu ta muốn phá hỏng tiết mục này!”

….

Có nữ sinh kích động chỉ tay vào Tần Hằng nói: “Đồ nghèo hèn, cút xuống, cậu không xứng đứng với cậu Tào và chị Long.”

Phía khán giả lần lượt vang lên:

“Đi xuống! Đi xuống! Đi xuống!”

Trong lòng Tần Hằng không khỏi bất bình, bản thân xảy ra sai sót trong tiết mục này, nhưng nói thế nào, lúc này hai ba nghìn người lại nhắm vào một mình anh, có phải là quá đáng không, nhưng bây giờ cho dù anh cầm micro thanh minh cho mình thì đám người này cũng sẽ không tha thứ cho anh, Tần Hằng đứng nguyên tại chỗ, chỉ muốn đi xuống nhanh một chút.

“Được rồi, mọi người cũng đừng chỉ trích một mình cậu ấy, tôi với tư cách là người phụ trách tiết mục này, không quản lý tốt cậu ấy, tôi cũng có trách nhiệm.” Tào Ninh trong lòng cười khẩy, bên ngoài lại nở nụ cười nói.

Phía dưới lập tức vang lên những tiếng khen ngời.

“Không liên quan đến cậu.”

“Cậu Tào đúng là người có trách nhiệm, người kia ở trong tiết mục khác cũng là cái dáng vẻ kia.”

“Cậu Tào không hổ là phú nhị đại, lòng bao dung thật rộng lớn, không biết mạnh hơn bao nhiều lần so với cái tên tiểu tử kia.”

MC cười, nói với khán giả ở dưới sân khấu: “Mọi người trật tự đi, tiếp theo chúng ta sẽ tiến hàng trao giải, nhất định mọi người đang rất tò mò, khách mời trao thưởng là ai? Cậu ấy chính là người tài trợ cho chương trình chào mình sinh viên mới của chúng ra…Tần Hằng, anh Tần!”

MC đọc xong, chính mình cũng sững sờ, cái tên này hình như đọc qua rồi, đúng rồi, là người biểu diễn trong tiết mục này, cô ta không khỏi nhìn về phía Tần Hằng, khuôn mặt lộ ra sự nghi hoặc.

“Ai…” Nghe thấy tên của Tần Hằng, Tào Ninh sững sờ, người tài trợ không phải là ba của anh ta sao, sao lại là Tần Hằng?

Một lúc sau, Tần Hằng, cái tên này sao lại quen thuộc như vậy chứ, Tào Ninh nhìn Tần Hằng, thấy anh vẫn đứng nguyên tại chỗ, trong lòng hừ một tiếng, cho dù không phải là ba mình cũng không thể là cái đồ nghèo hèn này được, người tài trợ kia có lẽ là người có cùng tên cùng họ với cậu ta.

Những người khác đều sững sờ, không phải người tài trợ là ba của Tào Ninh sao? Suy nghĩ của bọn họ cũng giống như Tào Ninh, cảm thấy người tài trợ này là người có cùng tên cùng họ với Tần Hằng.

MC không thấy anh Tần Hằng đi ra, lại nói một lần nữa: “Xin mời anh Tần Hằng lên sân khấu trao giải.”

Nhưng vẫn không có ai. Tần Hằng đứng trên sân khấu, trong lòng vô cùng mâu thuẫn, không biết mình có nên bước ra hay không.

“Tần Hằng, bảo cậu lên trao giải kìa, mau trao giải cho chúng tôi đi!” Trương Hiểu San nhỏ giọng trêu chọc Tần Hằng.

“Tên tiểu tử nhà cậu cũng thật may mắn, vậy mà lại cùng tên cùng họ với nhà tài trợ, người ta có thể tài trợ cho chương trình chào tân sinh viên, cậu có thể làm gì?” Đổng Ích khẽ cười khẩy nói.

Đúng lúc này, hiệu trưởng Thôi Khải cầm mấy tờ giấy chứng nhận vội vàng đi lên sân khấu, đi đến bên cạnh Tần Hằng, khẽ cười nói: “Cậu Tần, chúng tôi tìm cậu rất lâu mà không thấy cậu đây, hóa ra cậu cũng là người biểu diễn, thất lễ rồi, tiết mục của cậu giành được giải nhất là điều đáng mừng, giấy chứng nhận tôi đã chuẩn bị cho cậu rồi, mời cậu trao giải cho nhóm của mình.”