Người Quan Tài

Chương 107: Có đắt lắm không?




Buổi chiều thứ 6, trong câu lạc bộ huyền học của trường đại học Sư phạm

Ngoài Trương Kiện và Hoàng Óanh Oánh đã đi thực tập ra, những người còn lại đều có mặt...

Ừ, không đúng, còn có cái tên người mới oan uổn không đến

Đây là lần mở họp thứ hai của ta kể từ sau khi nhận chức đại diện hội trưởng, không giống không khí nhiệt tình ở lần đầu tiên, những người có mặt trong buổi họp hôm nay đều mang bộ dạng lười biếng tản mạn, giống như cà tím phơi sương vậy

" Câu lạc bộ huyền học phải đối mặt với vấn đề rất lớn rồi!"

Ta chản nản bóp trán, thở dài nói:" Cái đó Lý... Bạn học Lý rời khỏi câu lạc bộ rồi! Chiều hôm nay bên phía trường học thông báo, câu lạc bộ huyền học không đủ mười thành viên sẽ giải tán, mọi người có cách nào không?"

Đầu tổ quạ Trương Khiết cầm bút lông đang vẽ những hình vẽ lung tung, đầu cũng chẳng buồn ngẩng lên lười biếng nói " Trước đây tôi đã nói rồi, nhất định phải chú ý đến tâm lý của người mới, quan tâm người ta hơn. Các người người nào người lấy thì tốt rồi, cái gì bẩn cái gì mệt trong câu lạc bộ cũng giao cho người ta làm, còn không cho người ta chỗ tốt gì, là người ai mà chịu cho nổi? Cái bạn học Lý gì gì đó, cậu ta rời câu lạc bộ cũng là việc bình thường..."

" Cậu nói chuyện có chút quá đáng rồi đó!"

Đại thần nhảy múa Triệu Triết dường như đang tập luyện một điệu múa mới nào đó lườm Trương Khiết, hừ hừ nói:" Nếu không phải cậu cứ lừa dối người ta, người ta cũng không rời câu lạc bộ nhanh như thế, trước đây tôi đã nói rồi, người trẻ tuổi giờ không dễ lừa đâu, cái kiểu mà trước đâu hội trưởng lừa chúng ta không có tác dụng với bọn họ đâu!". Thử‎ đọc‎ 𝙩r𝙪𝔂ệ𝓃‎ khô𝓃g‎ q𝙪ả𝓃g‎ cáo‎ 𝙩ại‎ [‎ TRÙ𝐌TR‎ 𝐔𝐘Ệ𝑁﹒𝖵𝑁‎ ]

Chu Vũ người mà lau cái đầu lâu bằng xương đến mức sắp bóng loáng đẩy cặp kính trên sống mũi, cười hắc hắc, ngữ khí âm trầm nói:" Đêm nay tôi đến tìm cái bạn học Lý gì gì đó, tâm sự tử tế với cậu ta, tôi cảm thấy " thành ý" của tôi có thể khiến cậu ta hồi tâm chuyển ý!"

" Cách này hay!"

" Cứ làm như thế đi!"

" Được rồi, vấn đề giải quyết xong rồi, không cần lãng phí thời gian ở đây nữa!"

Đối với ý kiến của Chu Võ, những người khác lần lượt khen ngợi, rất không có thành ý vỗ tay mấy cái đã muốn bỏ qua vấn đề này

Đầu ta càng đau, cái gọi là " tâm sự " mà Chu Võ nói, chắc là không quá giống kiểu " tâm sự" mà ta biết. Ta rất muốn bảo cậu ta đừng làm bừa trong trường học, nhưng nhìn những người khác không hề để tâm đ ến chuyện này, ta cảm thấy người đại diện hội trưởng như ta cũng không cần phải nói thêm gì nữa.

Có thể giải quyết vấn đề là được, quan tâm dùng cách gì làm gì, đúng không nào?

Hơn nữa, cho dù ta không đồng ý, thì cũng thật sự có thể bảo mấy tên khốn khiếp này nghe lời à?

Ta cảm thấy người làm đại diện hội trưởng như ta cũng có chút tủi thân!

Vào lúc này, có một đôi tay hơi lạnh lẽo đặt lên đầu ta, nhẹ nhàng massage huyệt thái dương, làm giảm đi chút ích chứng đau đầu của ta

" Tâm trạng của cậu mấy ngày hôm nay không tốt lắm!"

Tiếng nói có chút lạnh lùng của Hàn Nhã vang đến từ đằng sau lưng ta, tuy là ngữ khí lạnh lùng nhưng ta vẫn có thể nghe ra sự quan tâm trong giọng nói của cô ấy

Đối với việc Hàn Nhã thể hiện ra sự dịu dàng khác với các nữ sinh khác này, trong khoảng thời gian này ta cũng đã trở thành thói quen, mà sau khi những tên trong câu lạc bộ huyền học nhìn ta với Hàn Nhã với bộ dáng kỳ lạ, thì bĩu môi tự đi làm việc của mình.

Hành vi phát cẩu lương trước mặt mọi người buồn nôn như thế này, lúc làm đúng là vô cùng sảng khoái, chỉ là trong lòng ta không hề có chút cảm giác vui vẻ nào, giống như có cái gì nặng nề đè ép khiến ta không thở được vậy

Giống như những gì Hàn Nhã nói, trong khoảng thời gian này trạng thái tinh thần của ta đúng là không tốt thật

Chắc chắn là trong đó còn có lí do liên quan đến việc Hàn Nhã và Từ Xán Xán vì ta tranh phong uống dấm trong trường, nhưng quan trọng nhất là tâm lý của ta hình như có vài vấn đề

Bắt đầu từ lúc nào nhỉ?

À, hình như là từ lúc ta vào ở trong phòng 605, hình như là từ khi ngày nào cũng ngủ trong quan tài đá đó, ngày nào cũng nằm trong cái loại nước kỳ lạ đen đỏ đó

Trong khoảng thời gian này, ta rõ ràng cảm nhận được tố chất cơ thể và tốc độ của bản thân tăng lên không ít, nhưng đồng thời, tâm trạng của ta cũng sẽ vì phản ứng mạnh khi có một việc rất nhỏ sảy ra

Giống như lúc Hàn Nhã và Từ Xán Xán thường xuyên quấn lấy ta, nếu như là trước đây, ta sẽ đành chịu làm một công cụ hình người, mà gần đây luôn có loại xúc động muốn lôi hai người đó vào nhà nghỉ dạy dỗ một phen!

Còn có, việc hôm nay của câu lạc bộ huyền học, nếu là trước đây, việc giải tán câu lạc bộ huyền học chắc chắn là việc ta làm thấy vui vẻ, nhưng hiện giờ ta lại vì nguyên nhân này mà thấy khổ sở

Ta với tâm lý đơn thuần của ngày xưa, dường như đã trở lên không còn đơn thuần nữa rồi!

Ta không trả lời vấn đề của Hàn Nhã, bởi vì ta không biết phải trả lời thế nào

Mà Hàn nhã dường như nhìn hấy tâm lý phức tạp của ta, lạnh lùng an ủi:" Hội trưởng cùng từng có khoảng thời gian,rơi vào trạng thái mờ mịt, hỉ nộ vô thường, sau khi đi khám bác sĩ tâm lý, không lâu sau thì trở lại bình thường! Phòng khám tâm lý đó chúng tôi cũng từng đến, bác sĩ tâm lý đó cũng rất giỏi, cậu có muốn đi khám xem sao không?"

Lúc Hàn Nhã nói chuyện, ánh mắt của những người khác trong câu lạc bộ huyền học cũng nhìn hết về phía chúng ta, sắc mặt rất kỳ lạ, giống như Hàn Nhã nói đến việc gì đó làm bọn họ rất giật mình vậy

" Thôi đi, tôi cảm thấy hội trưởng rất bình thường mà, không nhất thiết phải đi gặp vị bác sĩ đó đâu!"

Trương Khiết khô khốc nói:" so sánh với học đệ, tôi thấy bác sĩ tâm lý đó mới là người không khỏe mạnh đó!"

Trương Khiết tán thành gật đầu:" Người phụ nữ đó nói thế nào nhỉ, lúc đó lần đầu tiên gặp cô ta, nếu như hội trưởng không giới thiệu cô ấy là bác sĩ tâm lý, tôi còn tưởng rằng cô ta chạy từ bệnh viện tâm thần nào ra cơ!"

Nghe bọn họ mỗi người một câu thảo luận, dường như đều có bóng ma tâm lý gì đó với bác sĩ tâm lý đó, nhưng có một điểm có thể khẳng định, bọn họ đều thừa nhận năng lực của bác sĩ đó

Trước đây ta cũng nghĩ đến việc đi khám bác sĩ tâm lý, cũng từng hỏi Đường Lưu, nhưng phản ứng lúc đó của tên gia hỏa Đường lưu cũng có chút kỳ lạ, dường như không muốn giới thiệu bác sĩ tâm lý cho ta lắm vậy. Lúc đó Đường lưu nói với ta là phí chữa trị của bác sĩ tâm lý đều tương đối cao, thu tiền theo giờ, ta cũng tiếc tiền nên cũng bỏ qua ý định này

Hiện giờ, trong lòng ta lại một lần nữa nhen nhóm lên ý định này

Chỉ là...

" Chi phí thế nào? Có đắt lắm không? " Ta nhỏ giọng hỏi

Bọn Trường Khiết chớp mắt nhìn ta, dường như rất bất ngờ về việc ta sẽ hỏi như vậy, còn chưa đợi họ trả lời, giọng nói thanh lãnh của Hàn Nhã vang lên:" Không đắt, giá cả hợp lý, một tiếng mười mấy đồng mà thôi. Nếu cậu muốn đi thử, giờ tôi liên hệ cho cậu, phòng khám tâm lý của cô ấy về cơ bản buổi tối mới mở cửa, nếu như thật sự có bệnh tâm lý, thì vẫn nên nhanh chóng đi khám một lần thì hơn!"