Người Ở Nơi Tịch Lặng

Quyển 1 - Chương 1-1: Giới thiệu




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



(ảnh bìa của tàc giả làm cho truyện này)

Viên Phi Phi mang tiếng là bán mình làm nha hoàn nhà Trương Bình, nhưng thật ra là ép mua ép bán vào trong nhà ông chú này làm tiểu thư từ năm 8 tuổi.  Trương Bình xa lánh nhân gian làm bạn với lò rèn, cuộc đời quy củ nhàm chán trầm lặng yên tĩnh, đến khi có đứa con nuôi bắt đắc dĩ này thì bắt đầu cuộc sống cha đơn thân gà bay chó sủa.

Cái hay của Phi Phi là nàng chưa từng coi mình thấp kém hơn bất cứ ai, dù xuất thân của nàng hèn mọn.  Cũng như vậy, nàng không coi thường ai, thiên hạ đối với nàng mà nói đều là người dưng, giang hồ mây bay gió thổi.  Chỉ có một số rất ít người nằm trong tim nàng, mà Trương Bình dĩ nhiên đứng đầu sổ.  Nàng coi Trương Bình như người bạn, người cha, người anh, người hầu… Trương Bình là tất cả những gì trái tim bé nhỏ không yên phận của nàng mong muốn tìm hiểu.  Trương Bình an tâm vì sự chênh lệch trong tuổi tác quá rõ ràng, nên nuôi nàng không chút cố kỵ, không có rào cản, để rồi khi nàng dần lớn lên, thì trái tim thiếu nữ… hơ hơ… thật là khó lường mà….

Phi Phi bạo ngược, Phi Phi phá phách, Phi Phi đánh nhau rất giỏi, Phi Phi không biết trời cao đất rộng.

Trương Bình trầm ổn, Trương Bình lo toan, Trương Bình cưng chìu.  Trương Bình nhẫn nhịn.  Trương Bình tuân giữ quy củ.

Truyện đậm chất điền văn, đừng nóng lòng mong xx.  Toàn văn 60 chương mà tác giả dùng hết 55 chương cho 7 năm đầu chung sống thì đủ biết tác giả thích vuốt ve nam chính đến độ nào, từ từ mở ra cho độc giả xem con người trầm lặng đó, dưới lớp vỏ ít ai thấy, trong không gian ít ai nghe, Viên Phi Phi đã thấy những gì nghe những gì.

Trong các truyện của Twentine, mình thấy truyện này có một đoạn văn kết với lời văn đẹp nhất, sâu lắng nhất, đọc xong chỉ muốn quanh quẩn bên nó, đọc đi đọc lại, nằm lăn qua lăn lại trong đó.  Nó y chang như cái tựa đề.  Đọc sẽ thấy là tác giả yêu Trương Bình, dịu dàng với Trương Bình, đau lòng vì Trương Bình, nên mới viết nên những lời văn như thế.  Nhân vật  Trương Bình cũng là một nhân vật lẩn quẩn trong đầu mình sau khi truyện kết thúc nhiều nhất, không phải vì hắn rắc rối hay thuần khiết gì, nhưng vì hắn rất “đầy đủ.”  Đầy đủ mâu thuẫn, đầy đủ kiên cường, đầy đủ giãy dụa và kiên định.  Hắn có phải một tên đạo đức giả hay không – Twentine phủ định.  Nhưng trông hắn giống như trông  nhân sinh, ai mà biết được, bảy năm như chớp mắt, một đời cũng qua.