NGƯỜI NỐI NGHIỆP CHÂN CHÍNH (P158)
Tác giả: Hà Phong Xuy
Người dịch: Trần Thị Minh Đức & Trần Thu Trang
“Mình ở ngay trong khu tập thể huyện ủy, nửa đầu năm nay thường xuyên bắt gặp bí thư Lư dắt một bé Gâu-đần ra đường đi dạo. Nghe nói đó là chó hoang anh ấy nhặt về, bỏ rất nhiều tiền ra chữa bệnh cho nó, cưng nựng quý hóa lắm. Từ tháng 7 trở đi không thấy nữa, mấy hôm nay tình cờ lướt tin Nháo Nháo mất chó mới phát hiện con Tinh Tinh nhà bả chính là bé kia. Mình dám chắc người bạn nhận nuôi Tinh Tinh mà bả nói kia là bí thư Lư Bình.”
Ngồi lê đôi mách là xu hướng chính trên mạng, người nổi tiếng lại là nhân vật chính trong các câu chuyện ngồi lê đôi mách. Tiết lộ này có thể khơi gợi đầy đủ niềm ham thích tìm tòi hóng hớt của dân mạng, phù hợp với tất cả các đặc điểm phải có của một tin vỉa hè sốt dẻo, tiếp tục hâm nóng nhiệt độ cho tin tức vừa xong.
Một người là nhà giàu đỉnh chóp, người kia là quan chức nổi trên mạng. Hai người đều còn trẻ, chưa vợ chưa chồng, được kết nối bằng một con cún cưng, quan hệ xem ra ý tứ sâu xa. Nếu không phải bạn bè đặc biệt thân thiết tin tưởng, người ta thường sẽ không giao thú cưng cho người kia nuôi. Nếu mối quan hệ giữa hai người thân mật, vậy thì càng đáng đào bới.
Cuộc bàn tán tọc mạch này không kéo dài bao lâu, các đề tài liên quan đã bị xóa, khóa tài khoản, chặn IP. Soái Ninh vốn tưởng nhân cơ hội hóng thêm ít thông tin về Lư Bình, thấy vậy thì đoán là phía anh ra tay đè ép dư luận. Quan chức tối kỵ tai tiếng, cư dân mạng đồn đoán loạn xạ như thế thì sẽ đem rắc rối cho anh. Nhìn từ góc độ của anh, chuyện này quả là tai bay vạ gió.
Tai vạ thì cố mà chịu, ai bảo nó đắc tội với chụy trước, tưởng làm bạch liên hoa mà dễ à? Hứ!
Cuộc sống của cô về tổng thể là vừa ý. Tháng 11, công ty lữ hành dưỡng lão do cô đầu tư với bạn bè chính thức thành lập. Công ty này nhằm vào đối tượng khách hàng là những người già và trung niên có điều kiện kinh tế, thích đi du lịch, cung cấp dịch vụ mạng lưới hỗ trợ + dưỡng lão online + offline, tại chỗ + từ xa, dịch vụ quản gia, bác sĩ, hộ lý đi kèm suốt hành trình.
Hiện tượng già hóa dân số trong nước gia tăng, dưỡng lão là một ngành kinh doanh đang trong buổi bình minh. Ở các đô thị có một số lượng đáng kể những người già về hưu giàu có, triển vọng thị trường rộng mở. Cô lại ở trong gia đình tỷ phú bất động sản, có kinh nghiệm điều hành về địa ốc và mối quan hệ phong phú, set up các thứ xuôi chèo mát mái.
Bốn chi nhánh trên toàn quốc khai trương cùng lúc. Giai đoạn quảng bá tiếp thị trước khi đi vào hoạt động đã thu hút rất nhiều khách hàng đến hỏi thăm. Sau khi đi vào hoạt động, đơn đặt hàng bay đến như bông tuyết, cứ theo xu thế này thì tương lai chắc chắn sẽ phát triển lớn mạnh.
Phe cánh bên dượng vẫn rất dày rậm, đấu với họ cần có nền tảng vững chắc. Cô tính toán dành ba năm tập hợp lực lượng, có chăng là sợ quân địch ra tay trước.
Thu phục được Hoa Quả Lĩnh và Tây Thành Lãnh Địa, mình cũng sẽ có tiếng nói trong lĩnh vực bất động sản này. Hai dự án hiện đang tiến triển tốt, giai đoạn chốt hạ nhất định phải ổn.
Vì thế, cô ngày ngày chú ý đến xu hướng chính sách của Thước Châu. 19 tháng 11, cô thấy một tin tức trên website chính thức của chính quyền huyện.
“Bí thư Lư Bình chủ trì khai mạc hội nghị tập huấn cho cán bộ các ban ngành huyện ủy về Chính sách mới nhất của Trung ương về bầu cử cấp cơ sở ở nông thôn.”
[Đoạn này rất câu giờ, logic nghe bất khả thi như chính sách của VN, xem xét lược bỏ]
Nội dung chính sách mới đại khái có mấy điều như sau:
1. Một ủy ban giám sát quản lý mới sẽ được thành lập trong thôn, phá vỡ mô hình chi bộ và ban quản lý tồn tại song song trong thôn. Ủy ban giám sát quản lý sẽ do dân trong thôn bầu ra, chỉ có thể do dân trong thôn nắm giữ chức vụ, cấm thành viên ban quản lý thôn và người thân tham dự. Nhiệm vụ chính của nó là giám sát hoạt động điều hành sự vụ cấp thôn, giám sát công việc trong thôn, tình hình công khai tài chính…
2. Nhà nước sẽ chọn cử cán bộ ưu tú xuống từng thôn đảm nhiệm vị trí Bí thư thứ nhất để triển khai công tác. Chức trách chủ yếu của vị trí này là giám sát việc trợ cấp nông nghiệp, trợ cấp xóa đói giảm nghèo, tham gia quản lý các sự vụ trong ban quản lý thôn, xây dựng mô hình mẫu về cán bộ thôn, thúc đẩy phát triển kinh tế địa phương.
3. Căn cứ nghị quyết về ý kiến chỉ đạo tăng cường công tác quản lý của nhà nước, cử xuống mỗi thôn nghèo một tổ công tác thường trú. Chức trách chủ yếu của nó là triển khai dài hạn trong thôn, thực hiện chính sách xóa đói giảm nghèo của quốc gia, trợ giúp nông dân thoát nghèo làm giàu vân vân.
4. Các thôn sẽ đón nhận nhiều cán bộ thôn là sinh viên (trình độ đại học).
Một quy định khác là các đối tượng không được tham gia bầu cử: Những người có hành vi mua chuộc lôi kéo phiếu bầu rõ ràng, dựa vào thế lực gia tộc thay đổi kết quả bầu cử, dựa vào hành vi bạo lực thao túng quá trình bầu cử, bị người trong thôn phản ánh về tác phong sinh hoạt không lành mạnh, du côn lưu manh trong thôn, làm tổn hại lợi ích của người dân trong thôn, muốn thông qua việc bắt ép người dân trong thôn để được bầu, từng có hành vi phạm pháp nghiêm trọng hoặc có xu hướng bạo lực, đã từng làm cán bộ thôn nhưng trong thời gian công tác không vì nhân dân phục vụ, từng có hành vi vi phạm kỷ luật, đã bị xử lý chưa mãn hạn… [Hết đoạn cần lược bỏ]
Lư Bình nhấn mạnh tại cuộc họp rằng cần phải giám sát chặt chẽ các thôn trong địa phận Thước Châu theo chính sách mới, lên án các hành vi trái pháp luật sai quy trình trong bầu cử cấp thôn, giúp trung ương dọn sạch chướng ngại vật ngăn cản sự phát triển của nông thôn…
Các tin tức đăng trên website chính thức thường là lời nhắc nhở quan trọng với bên ngoài. Soái Ninh dự định nếu huyện Thước Châu sắp chỉnh đốn việc bầu cử dưới cơ sở thì phải điều chỉnh kế hoạch bồi dưỡng Chúc Kỳ Vỹ cho phù hợp, dẹp các động thái mua chuộc cử tri, cũng tận dụng phong trào chỉnh đốn của chính quyền huyện để đập bọn Bì Phát Đạt. Nhưng cô lại lo Lư Bình giống như quan chức các địa phương khác, chỉ hô khẩu hiệu suông, không áp dụng hành động thực tế, cần phải nghĩ cách thăm dò ý định của anh.
Cô vời Thôi Minh Trí đến bàn, tay trợ lý còm mang theo một tin hả giận, dùng giọng “mày gặp hạn là tao vui rồi” thuật lại:
“Hộ ngoan cố họ Thái ở thôn Liên Diệp kia gần đây lại lên ủy ban xã gây chuyện, bắt Ngưu Bảo Hà gọi chúng ta đến giải tỏa nhà họ. Hồi trước họ vênh vênh váo váo không chịu di dời, giờ thấy các hộ trong diện di dời khác đã dọn vào nhà tầng mới, nhà nào cũng đếm tiền mặt sống sung sướng cả, còn mỗi gia đình họ vẫn giữ cái nhà nát chẳng được gì, hối hận muốn chết. Cách đây không lâu còn làm ầm lên kêu công trường chặn đường vào nhà họ, chạy đến lèo nhèo với Tề Vân. Tề Vân cho công nhân dựng tường chắn bao quanh đường vào nhà họ, bảo như thế sẽ không ảnh hưởng đến họ nữa. Người nhà họ Thái không bắt bẻ được nữa, đành phải túm chặt chính quyền xã. Hôm qua Ngưu Bảo Hà tìm tôi kể khổ, còn muốn xin hộ nhà họ cơ.”
Soái Ninh nghe nói chính quyền xã có ý rằng cả thôn sắp thay da đổi thịt, chỉ còn một cái sân rách nhà họ Thái lù lù ra đó làm hỏng mỹ quan, chi bằng cũng giải tỏa nốt đi. Họ Thái cũng không đòi giá cao nữa, chỉ cần đền bù theo tiêu chuẩn như với các hộ khác là được.
Đám điêu dân này quá không biết điều, có khi còn tham quá hóa dại, ngay cả rượu phạt cũng chả đến lượt uống.
Cô cười khẩy: “Thành phố phồn hoa cỡ nào cũng có khu ổ chuột mà còn chưa thấy bảo phải giải tỏa kẻo ảnh hưởng mỹ quan đô thị. Phương án của chúng ta đã chốt cả rồi, sao cứ đổi xoành xoạch chỉ vì nhà họ được. Dù sao cũng chẳng ảnh hưởng gì đến mình, kệ cho họ quậy đi.”
Thôi Minh Trí đã trả lời Ngưu Bảo Hà đúng như câu đầu tiên của cô, vui vẻ vì mình với sếp ăn ý nhau: “Tôi cũng nói với ông Ngưu là giữa thành phố Thượng Hải còn có chung cư cũ, về cơ bản chẳng ảnh hưởng gì sất. Cứ để nhà họ Thái tiếp tục ở đấy, sau này còn có thể khiến người nơi khác đến trực tiếp cảm nhận được những biến đổi do dự án phát triển của Quan Vũ chúng ta mang đến, còn có ý nghĩa lắm ấy chứ.”
Trình độ xỏ đểu người khác của hắn tiến bộ rõ rệt, Soái Ninh hết sức tận hưởng thành tựu làm thầy, về sau có thể yên tâm giao lại nhiệm vụ đốp chát người khác cho hắn.
“Tôi đọc tin tức thấy huyện Thước Châu có vẻ bắt đầu chỉnh đốn việc bầu cử ở cơ sở, công việc bên phía Chúc Kỳ Vỹ tiến triển sao rồi?”
Chúc Kỳ Vỹ đã tổ chức hai cuộc họp vận động tranh cử trong thôn. Anh ta cũng nhận được lời đe dọa nặc danh nhưng có đội trật tự xã giúp canh phòng bảo vệ, tạm thời chưa xuất hiện mối đe dọa thực chất nào. Mỗi buổi họp vận động đều lấy danh nghĩa động viên tặng một chai 1 lít dầu thực vật Kim Long Ngư và một bao 4 kg gạo nếp ngon, nhưng còn chưa bắt đầu hoạt động mua phiếu.
Soái Ninh ra lệnh cho hắn tạm gác lại chuyện mua phiếu để xác định xem chính quyền huyện có triển khai phong trào chỉnh đốn hay không cái đã.
Sếp và Lư Bình đã bye nhau, nhưng dò la qua một bên thứ ba tóm lại cũng không thỏa đáng. Một là Lư Bình chưa chắc đã nói thật, hai là dễ tam sao thất bản.
Thôi Minh Trí phân tích từ góc độ đàn ông. Đàn ông thường tương đối khoan dung với người phụ nữ họ từng yêu. Lư Bình nom cũng không phải dạng lòng dạ sắt đá, để Soái Ninh tự mình đi hỏi thăm sẽ đảm bảo hơn, tin tức thu được cũng chính xác hơn. Hơn nữa trước mắt có ngay một cơ hội.
“Ninh tổng, thứ Bảy tuần sau huyện ủy Thước Châu sẽ tổ chức tiệc tri ân tất niên, mời cơm các nhà đầu tư lớn ở nhà khách huyện ủy. Hôm đó bí thư Lư cũng sẽ đến, hay là chị tự mình tham dự, nhân tiện hỏi anh ấy một chút về chuyện bầu cử ạ?”
Soái Ninh coi sự nghiệp là số một, cảm thấy tí tình với Lư Bình tuy đã đứt nhưng sự hợp tác trong công việc vẫn tiếp tục. Bản thân mình không có tình cảm khắc cốt ghi tâm sâu nặng gì với nó, không gặp cũng không tơ tưởng đêm ngày, có gặp cũng chẳng đến nỗi vật vã sống chết, sao có thể vì thế mà kéo lùi việc công? Cô cho rằng gợi ý của tay trợ lý còm không tồi, bèn xếp vào lịch trình.
(Hết phần 158, xin mời đón đọc phần 159. Nếu muốn đọc các phần trước, xin mời click vào dòng chữ Album Tiểu thuyết “Người nối nghiệp chân chính” phía trên!)
Người dịch: Trần Thị Minh Đức & Trần Thu Trang (FB/VerandadeJulia)