Kế đó, Hiểu Tâm cũng nhanh chóng chạy đến phòng của Mạnh Hạo mà bế bồng y lên.
Gã biết y nhất định sẽ suy nghĩ không thông nên sợ rằng y sẽ làm chuyện dại dột mà bỏ thuốc ngủ và trong sữa của y.
Nếu biết tình huống thành như vậy có lẽ gã sẽ không làm rồi..
Triệu Kha nhìn thấy vậy một màn như vậy liền liếc mắt.
Sau đó nâng miệng châm chọc.
- Ngươi cũng thật ngu ngốc!
Nếu là bình thường, Hiểu Tâm đã cho người trước mặt chết không toàn thây.
Nhưng giờ là tình thế khẩn cấp cho nên gã không thể đôi co qua lại.
Hiểu Tâm bế Mạnh Hạo đang ngủ cùng Triệu Kha rời khỏi biệt thư họ Hiểu.
Gã cũng không rõ người này đang toan tính điều gì.
Chỉ là gã không có thời gian để quản.
Trốn thoát và bảo vệ Mạnh Hạo trước mới là điều tất yếu!
.............
Càng đi sâu vào nơi gọi là cấm địa sương mù.
Quả nhiên cả ba người đều bị những làn sương trắng bao phủ.
Mà càng như vậy, trong đầu Tống Trẫm Lăng dường như càng sinh ra những hình ảnh kì lạ.
"Mình đã từng đến đây sao?"
Tống Trẫm Lăng cau chặt hai mày.
Sau đó nâng mắt nhìn quanh.
Bởi lẽ bọn họ không phải là người thường do đó dù lớp sương mù này có dày đặc cỡ nào cũng không làm khó được họ.
Như một cơn gió thổi nhanh qua.
Tâm trí Tống Trẫm Lăng đột nhiên phanh một cái.
Một vài hình ảnh mờ ảo phút chốc hiện ra khiến cậu ta không khỏi nheo mắt lại.
- Em sao vậy?
Để ý thấy biểu hiện của người bên cạnh mình.
Hiểu Lương lên tiếng khẽ hỏi.
Và đáp lại anh là một sự bất ngờ do Tống Trẫm Lăng mang đến.
- Chúng ta hình như đi vào bẫy của Triệu Quốc Khải rồi...
Tống Trẫm Lăng âm trầm nhìn cả hai người.
Có thể do cậu ta là phù thủy nên chuyện xóa ký ức nó chỉ được thực hiện trong một khoảng thời gian nhất định.
Do đó cậu ta có thể nhớ ra được hiện tại bọn họ đang đi đúng hay sai.
- Bẫy?
Hiểu Vương cau mày.
Tiếp đó bọn họ liền lập tức cảm nhận được gì đó.
- Quả thật...đúng là bẫy rồi!
Hiểu Lương nhếch nhẹ môi.
Sau đó những kẻ lạ mặt phút chốc xuất hiện.
Chỉ cần nhìn sơ cũng đủ biết là ma sói cùng ma cà rồng thuộc hạ của Triệu Quốc Khải.
Chỉ là hình như đám người này có một chút kỳ lạ..
- Bọn họ là người thí nghiệm của Triệu Quốc Khải.
Sự kết hợp giữa sói và ma cà rồng.
Tống Trẫm Lăng nhàn nhạt nói.
Đám người này cậu ta đã nhìn thấy rồi.
Bọn chúng đều bị nhốt trong phòng thí nghiệm.
Bị cáy ghép máu hòa lẫn vào nhau.
Và điều quan trọng hơn đám người này hoàn toàn mất đi tri giác.Bọn chúng chỉ phục tùng với một kẻ duy nhất là Triệu Quốc Khải mà thôi.
- Dù vậy cũng phải giải quyết đám bọn họ trước đã..
Hiểu Lương nói xong hai mắt liền chuyển đổi phía sau chiếc kính đang đeo.
Răng nanh và móng tay cũng mọc dài sẵn sàng vào tư thế chiến đầu.
Và dĩ nhiên Hiểu Vương cũng sẵn sàng không kém anh mình.
Có khi hắn còn tràn trề ý chí hơn nữa.
- Grào!!
Đám vật thí nghiệm kia như những con thú hoang dã.
Chúng lao đến chỗ ba người bọn họ như nhìn thấy miếng mồi béo mỡ.
Nhưng mà hai anh em họ Hiểu cũng không phải những kẻ yếu kém.
Chỉ một chốc liền giải quyết xong đám vật thí nghiệm kia.
Tưởng chừng mọi thứ đã kết thúc nhưng không ngờ một top rồi lại một top vật thí nghiệm khác xuất hiện.
Số lượng này thật sự không hề ít.
Dù cho bọn họ có giải quyết nhanh cỡ nào cũng sẽ mất rất nhiều thời gian.
- Khốn kiếp!
Hiểu Vương nghiến chặt răng sau đó lao lên không ngừng đâm chết những kẻ trước mặt.
Bộ quần áo và móng tay của hắn vốn đã nhiễm thẩm màu đỏ tươi mang lại một vẻ quỷ dị rùng rợn.
Ánh mắt hắn ánh lên sự cuồng nộ.
Đôi mắt đỏ dưới cái nhìn của mọi người không khác gì dã thú đang săn mồi.
Còn Tống Trẫm Lăng cũng cảm thấy tình hình không ổn liền mau chóng tìm kiếm một vài thứ xung quanh.
Cậu ta có cách khống chế lũ thí nghiệm này chỉ là không biết có thành công hay không.
Nhưng mà...không thử thì sao có thể biết chứ?
Kế đó sau một hồi giết chóc.
Hai anh em họ Hiểu cũng đã dần dà kiệt sức.
Nhưng những vật thí nghiệm kia lại như đàn kiến mà không ngừng kéo đến.
Cũng là lúc này.
Tống Trẫm Lăng đột nhiên bay lên lơ lửng trên không.
Sau đó cậu ta rắc một thứ bột gì đó hướng về những vật thí nghiệm.
Thứ bột màu xanh trắng chậm rãi thấm lên da thịt những kẻ kia.
Phút chốc, bọn họ hét lên đau đớn.
Sự thống khổ như bị cắn nuốt dày xé đám vật thí nghiệm.
Dẫu cho đã mất đi lí trí nhưng đám người đó vẫn nhận thức được sự đau đớn này.
Và đó là thứ Tống Trẫm Lăng dùng để kiềm hãm lại bọn chúng.
Thứ bột duy nhất có thể đánh vào hệ thống thần kinh độc nhất do phù thủy chế biến.
- Xem ra như vậy là ổn rồi!
Tống Trẫm Lăng hạ người bay đến chỗ của hắn và anh.
Sau đó liếc mắt nhìn đám vật thí nghiệm nằm ở dưới đất.
Kế đó cậu ta tiến lên một bước.
Tay vẽ nên một hình bùa chú gì đó.
Kế tiếp, một thứ ánh sáng xanh xuất hiện.
Bao lấy khu vực đám vật thí nghiệm kia như một cái lồng nhốt chúng lại.