Người Đến Bên Cạnh Tôi

Chương 53




<Homestay của chúng tôi> mời tổng cộng tám nghệ sĩ, Trình Hưng Việt và Chung Đình Đình là hai người liên lạc với cô tương đối nhiều nhất, họ phục vụ rất tốt, cả ngày hôm sau đều đi chơi khắp nơi với cô.

Đến buổi tối, tất cả mọi người trong homestay tụ lại ăn chung bữa cơm.

Theo như quy trình của chương trình, lúc này trên bàn cơm, mỗi khách mời đều phải phát biểu ý kiến và quan điểm của mình về homestay, nhưng dù sao các khách mời vẫn đang đối mặt với những ngôi sao lớn, nên mới bắt đầu, ba người kia rất khách sáo, lời khen chiếm đa số.

Quan Hề mang theo nhiệm vụ đến đây, đương nhiên không thể nói dăm ba câu không tệ như du khách bình thường là xong chuyện được, như thế sẽ khiến cô trở nên thiếu chuyên nghiệp.

Nên sau khi cô đứng dậy, đầu tiên là nói cảm ơn với sự chăm sóc của Trình Hưng Việt và Chung Đình Đình dành cho mình, sau đó đánh giá đôi chút về homestay và các hạng mục vui chơi kèm theo. Homestay này mới mở, nghệ sĩ không có kinh nghiệm, mắc rất nhiều sơ hở, nên phần lớn chỉ là “lải nhải” vòng vo.

Nhưng vì Quan Hề ăn ngay nói thật, không hề giả dối, sau khi bữa những lời này được nói ra, những ngôi sao marketing cho homestay nghe đến mức ngây người.

Cuối cùng sau khi Quan Hề tổng kết lại mấy phương hướng để cải thiện thì mới ngồi xuống, kết thúc đoạn phát biểu của mình.

“Chị, chị giỏi quá đi mất! Mặc dù em nghe không hiểu lắm, nhưng giỏi là được rồi!” Chung Đình Đình ngồi bên cạnh cô sáp lại gần và nhỏ giọng nói.

“Tạm thôi tạm thôi?” Quan Hề nhìn vẻ mặt của những người khác, hỏi: “Chị nói quá nhiều sao?”

Chung Đình Đình: “Không nhiều không nhiều, rất tốt!”

Quan Hề gật đầu, lúc này mới thấy yên tâm.

Buổi chiều, cô trở về phòng nghỉ ngơi, có người đến gõ cửa.

Thời điểm Quan Hề ra mở cửa mới phát hiện là nghệ sĩ Triệu Đồng đảm nhiệm vai “cô chủ” homestay, cô ấy là một nghệ sĩ dày dặn kinh nghiệm, làm việc kỹ lưỡng, luôn có yêu cầu rất cao về mọi chuyện.

Quan Hề thấy cô ấy đến thì có hơi bất ngờ, “Có chuyện gì không ạ?”

Triệu Đồng khách sáo nói: “Là vậy cô Quan, tôi muốn nghe cẩn thận lại mấy ý kiến để cải thiện mà cô nói lúc chúng ta ăn cơm vừa nãy, tôi có thể vào trong học hỏi chút không?”

Quan Hề nói: “Có thể chứ, mời vào.”

“Cảm ơn nhé, làm phiền rồi.”

“Không sao đâu.”

Hai giờ tiếp theo, Quan Hề và Triệu Đồng ngồi trong phòng trò chuyện cùng nhau, sau khi cô ấy rời đi thì đêm đã khuya, Quan Hề quên mất việc trả lời tin nhắn của Giang Tùy Châu, nằm lên giường đã ngủ ngay.

Ngày hôm sau tỉnh dậy mới phát hiện Giang Tùy Châu gọi cho cô mấy cuộc điện thoại.

“Chuyện gì vậy…..” Cô dụi mắt một cái, nằm trong chăn gọi lại cho anh.

Lúc đó, Giang Tùy Châu đang trên đường đến buổi họp, nghe thấy giọng nói mềm dịu hơi mất kiên nhẫn của cô, hỏi: “Mới ngủ dậy à?”

Quan Hề: “Đúng vậy, hôm qua em ngủ muộn quá.”

“Hôm qua làm gì vậy. Anh gọi cho em nhiều cuộc như vậy, em không gọi lại cho anh một cuộc mà đã ngủ rồi?”

“Em quên mất, hôm qua em với người ở homestay nói chuyện đến khuya, vừa ngã lưng đã ngủ mất.”

Giang Tùy Châu có hơi bất mãn, thấy cô không có chuyện gì thì cũng không nói gì nữa: “Buổi tối về anh đi đón em.”

“Á….” Quan Hề giùng giằng đứng lên, “Vậy em phải thu dọn hành lí, đi trả phòng nữa.”

“Được, buổi tối gặp.”

Quan Hề tới đây ở hai đêm, sau khi thu dọn hành lí và trả phòng xong thì cũng lên đường về nhà.

Sau khi về nhà, Quan Hề vẫn luôn theo dõi chương trình <Homestay của chúng tôi>, vốn dĩ ban đầu cô sẽ kéo Giang Tùy Châu xem cùng mình, nhưng sau đó phát hiện mỗi lần Giang Tùy Châu xem show đều thất thần, trong cơn nóng giận, cô không kêu anh xem cùng nữa.

Ba tuần sau, tập bốn của <homestay của chúng tôi> phát sóng, tập năm chính là thời điểm Quan Hề xuất hiện, nên cuối tập bốn có phần preview giới thiệu trước, Quan Hề thấy mình trên đó.

Cô vốn còn đang nghĩ cuối cùng part có mình cũng đến rồi, nhưng xem preview được một lúc đột nhiên cô lại cảm thấy có gì đó không đúng.

Trong preview, vừa khéo cắt ngay phần từng người các cô phát biểu một số nhận xét lúc trên bàn cơm, lời của Quan Hề cũng được đưa vào.

Trong cảnh quay, Quan Hề đứng dậy nói với mọi người trong homestay: “Homestay này có rất nhiều thiếu sót, ví dụ như nhà vệ sinh không được dọn dẹp kịp thời, sau khi khách quay lại thì bên trong rất lộn xộn….. Còn về hạng mục vui chơi thì tôi thấy rất nhàm chán….. Thức ăn cũng không có gì đặc sắc…. Tôi cảm thấy không tốt….”

Tôi cảm thấy không tốt….. Rất nhàm chán…… Có rất nhiều thiếu sót….. Không đặc sắc.

Mấy lời nói của Quan Hề được lặp lại tận hai lần trong phần preview, trong màn hình, gương mặt nghiêm túc của Triệu Đồng bị phóng đại lên. Hậu kỳ phối hợp thêm cả nhạc, hơn nữa còn để bốn chữ ‘đời chả còn gì để luyến tiếc’ [1] to thù lù bên cạnh Triệu Đồng.

[1] Nguyên văn là ‘sinh không thể yêu’ (生无可恋): là một cụm từ phổ biến trên mạng, có nghĩa là không có gì để lưu luyến, cuộc sống này thật vô nghĩa.

Cảnh quay tiếp theo là khung cảnh Triệu Đồng đang đứng khóc ở một nơi tối đen như mực mà đến ống kính cũng không bắt được hình, dưới ánh đèn đường là bóng dáng Chung Đình Đình đang an ủi Triệu Đồng.

“Chị biết chị làm việc rất kém cỏi….” Giọng nói nghẹn ngào của Triệu Đồng vang lên, “Là chị không tốt, không làm người khác hài lòng…..”

Có lẽ Chung Đình Đình cũng bật khóc theo: “Chị Triệu Đồng, chị đừng nói như vậy, chị đã rất vất vả rồi….”

Phần preview đến đây là kết thúc, sau khi Quan Hề xem trọn vẹn phần preview xong, cô đã sửng người khoảng một phút.

Triệu Đồng…. Khóc sao?”

Những lời cô nói ngày đó khiến cô ấy khóc sao? Ngày đó cô nói gì ấy nhỉ? Rất quá đáng sao?

Không có mà…. Cô chỉ nói chuyện công việc, không hề công kích ai cả.

Nhưng nếu như không quá đáng thì Triệu Đồng cũng chẳng đến mức khóc ha?

Quan Hề bắt đầu tự nghi ngờ chính mình…… Cô rất thích Triệu Đồng, nếu biết trước nói chân thực quá sẽ khiến người khác khóc, chắc chắn cô sẽ kiềm chế lại.

Lúc Giang Tùy Châu tắm xong đi ra từ phòng thì thấy Quan Hề đang ngẩn ngời nhìn chằm chằm màn hình tivi đã bấm dừng.

“Đồ ăn giao đến rồi sao.” Giang Tùy Châu hỏi.

Hôm nay dì giúp việc xin nghỉ, họ gọi bữa tối bên ngoài giao đến.

Quan Hề lấy lại tinh thần, chỉ vào phòng ăn: “Em để trong đó.”

Giang Tùy Châu: “Đi qua ăn thôi em.”

“…. Ừm.”

Quan Hề đi đến bàn ăn ngồi xuống, nhưng không động đậy, hoàn toàn bày ra dáng vẻ “chờ người khác phục vụ”.

Giang Tùy Châu không nói gì nhiều, cầm chén đũa đã dọn ra đưa cho cô: “Em ngây ngẩn cái gì đây, ăn cơm.”

Quan Hề chậm rãi cầm đũa lên, từ từ ăn mấy hạt cơm.

“Hình như em mắng người ta đến phát khóc rồi.” Quan Hề đột nhiên nói.

Giang Tùy Châu thơ ơ: “Em mắng người ta phát khóc không phải rất bình thường sao.”

Quan Hề: “Em nói thật!”

Giang Tùy Châu: “Anh cũng nói thật mà.”

Quan Hề đặt đũa bộp xuống, giận dỗi.

Giang Tùy Châu dừng lại, ngước mắt nhìn cô, thấy khuôn mặt bực bội của cô mới sửa lời: “Được rồi, anh nói giỡn thôi. Sao lại mắng phát khóc, em nói đi.”

Quan Hề đặt hai tay trên bàn, không muốn ăn uống gì: “Thì cái show đó á, không phải họ bảo em nhận xét xem homestay và các hạng mục vui chơi xung quanh có gì cần cải thiện sao, vì thế nên em đã nói thẳng. Không nghĩ tới nói xong, Triệu Đồng lại âm thầm khóc, vậy mà đêm hôm đó cô ấy còn đến tìm em thương lượng cách để cải thiện nữa, cũng không nói ra điểm không đúng của em đã khiến cô ấy tổn thương…… Em không hề biết cô ấy đã khóc…..”

Quan Hề càng nói càng buồn rầu, “Em nói như vậy có gì nặng lời sao? Em không nhớ cặn kẽ lắm…. Hôm nay em xem preview mới biết cô ấy khóc, trước đó không có ai nói cho em biết cả, thật là…..”

Giang Tùy Châu thấy cô không vui, cũng đặt đũa xuống: “Không sao, dù có cái gì thì em cũng không phải cố ý, lúc đó em có ác ý công kích người khác à?”

“Dĩ nhiên không phải rồi, em rất chuyên nghiệp đó có được không hả, em chỉ phân tích ra thôi.”

“Vậy thì được rồi, đây chỉ là một phần preview thôi, những chương trình thế này rất thích tạo gì đó trong phần preview.” Giang Tùy Châu dỗ dành: “Chờ mấy ngày nữa show lên sóng, người khác sẽ biết sự thật thôi, ăn cơm trước đi em.”

“Cũng đúng…..”

Quan Hề vừa nghe nói như vậy, trong lòng cũng đỡ thấp thỏm hơn, cầm đũa lên chuẩn bị ăn cơm. Nhưng vào ngày lúc này, chuông điện thoại reo lên, Quan Hề thấy là cuộc gọi từ Uông Thanh, lập tức đứng dậy đi ra phòng khách mới nghe máy.

“Alo, sao ạ.”

“Quan Hề, em đã xem preview tập sau của <Homestay của chúng tôi> chưa?”

“Xem rồi ạ.”

“Vậy, vậy ngày đó em nói thật nhiều như vậy à… Trời ạ chỉ là một show truyền hình thôi, em chân thực đến thế làm gì hả.”

Quan Hề: “… Không phải chứ, chẳng phải tổ tiết mục bảo em nói thật sao.”

Uông Thanh: “Lời của tổ tiết mục thì em nghe theo một nửa thôi, nói tàn nhẫn như vậy làm gì.”

Tàn nhẫn sao?! Cô không có ấn tượng gì cả? Quan Hề cảm thấy mơ hồ, nhớ lại lời nói của mình được lặp lại hai lần trong preview, hình như là…. Có hơi không hợp tình người nhỉ?

Giọng của Uông Thanh có hơi nóng nảy: “Trời ạ chắc em cũng chưa biết nhỉ, trên Weibo có rất nhiều fans nhà người ta đến mắng em đó. Những người đó nói chuyện rất khó nghe, sớm biết như vậy chị sẽ không bắt em tham gia chương trình này đâu!”

Sau đó Uông Thanh nói gì Quan Hề cũng không nghe lọt vào tai, cô cúp điện thoại, sau đó vào Weibo của mình.

Các thành viên trong <Homestay của chúng tôi> vô cùng nổi tiếng, Triệu Đồng và Chung Đình Đình đều là những nghệ sĩ có danh tiếng tốt. Nên lúc này, Weibo của Quan Hề rất náo nhiệt.

【Người này là người qua đường giáp nào vậy, tại sao lại khoa tay múa chân với Triệu Đồng】

【Cô cảm thấy không tốt thì không tốt à, thế thì như nào mới tốt cô nói ra xem, chỉ nói mà không làm, họ đều là người mới, hoạt động được như vậy đã không dễ dàng gì rồi】

【Có thể mắng đến mức làm Triệu Đồng khóc, chắc hẳn đã cắt bỏ không ít mấy lời ác ý rồi】

【Có sao thì nói vậy, cơ mà tôi phát hiện chị gái này xinh quá đi mất….】

【Đẹp cái gì mà đẹp trời, có nói tiếng người không, đúng là cạn lời】

【Chung Đình Đình cũng khóc kìa, xem preview chắc là Đình Đình và Trình Hưng Việt đi chơi cùng cô ta rồi, thảm quá, nhìn một cái đã biết người này khó tính rồi】

【Hề Hề rất hiểu biết về phương diện homestay này, nói thật tại sao lại thành sai】

【Chị gái này là ai thì không quan trọng, quan trọng là nhan sắc đè bẹp mấy sao nữ kia kìa hahahaha】

【Show truyền hình là để khoe mặt mà má】



Quan Hề ngồi trên ghế sofa, xem bình luận trên Weibo.

Trên mặt không có biểu cảm gì, nhưng nội tâm liên có tiếp có một chuỗi “Mẹ! Má! Mẹ mày!” chạy qua.

Cảm giác bây giờ khiến cô nhớ lại thời điểm nhìn thấy cư dân mạng chửi mắng em gái Quan Tri Ý của cô, lúc ấy cô nhìn thấy họ điên cuồng nói xấu Quan Tri Ý, nội tâm nghĩ: Cái showbiz cặn bã gì đây! Mắc chứng gì mà mắng em gái cưng của cô. Cô nhất định phải kéo con bé về thừa kế gia sản! Làm ngôi sao rác rưởi này làm gì!

Nhưng cô ngàn tính vạn tính, quả thật không ngờ lại có một ngày cô cũng bị như vậy.

“Ai gọi vậy, em xem gì đó.” Giang Tùy Châu chờ hồi lâu không thấy cô không quay lại ăn cơm nên đi tới.

Quan Hề cúi gầm mặt, sau khi anh ngồi xuống bên cạnh, cô trực tiếp chui vào lòng anh: “A, không ai gọi hết, không xem gì hết.”

Ngoài miệng thì nói lời cứng nhắc, thân thể lại mềm mại nũng nịu.

Quan Hề cọ cọ trong lòng anh một cái, giận đùng đùng nói: “Không có việc gì cả!”

Giang Tùy Châu sờ đầu cô, nhíu mày: “Đưa anh xem.”

Quan Hề không chịu: “Đã nói không có gì rồi mà.”

Sao Giang Tùy Châu có thể tin được, trực tiếp lấy điện thoại cô đang cầm trong tay.

Quan Hề: “Này —-“

Giang Tùy Châu đưa một tay đè tay cô lại, một tay giơ cao, hơi ngước đầu nhìn lướt qua khu vực bình luận còn hiện trên màn hình.

Sắc mặt dần dần trầm xuống.

Giang Tùy Châu không lên tiếng, dùng điện thoại Quan Hề tìm kiếm đoạn preview kia.

Đến lúc này thì Quan Hề không giành lại nữa, lẳng lặng chờ anh xem đoạn preview xong.

“Em đợi một lát, anh đi gọi điện thoại đã.” Giang Tùy Châu đặt điện thoại xuống, sau đó đứng dậy.

Quan Hề giữ anh lại: “Gọi điện thoại gì, đừng nói anh định gọi điện trực tiếp cho người bên tổ tiết mục nha.”

Giang Tùy Châu cụp mắt nhìn cô, vẻ mặt kia mang hàm ý rõ ràng: Chuyện này thì có vấn đề gì à.

Quan Hề không cho anh đi: “Vừa rồi không phải anh nói chỉ là một đoạn preview sao, chờ mấy ngày nữa show phát sóng thì người khác sẽ biết sự thật, sao lúc này anh lại thay đổi.

Mặc dù Quan Hề rất tức giận với mấy lời chửi rửa của cư dân mạng, nhưng cô không muốn phải đến mức gây áp lực cho bên tổ tiết mục. Cô tham gia chương trình đó là nghiêm túc, cô tự nhận thấy bản thân không làm chuyện gì sai, và cũng làm việc rất chuyên nghiệp.

Thế tại sao lại phải gây áp lực chứ, làm như vậy cứ như cô bắt nạt người ta thật ấy!

Giang Tùy Châu: “Không xử lí à? Chỉ để như vậy sao?”

Vừa rồi Giang Tùy Châu còn nói gì mà chỉ là một đoạn preview, chờ tập mới phát sóng là sự thật được làm rõ thôi. Nói thế là vì anh cho rằng chuyện không có gì, nhưng bây giờ nhìn những bình luận kia, còn kiên nhẫn nổi mới là lạ đó.

Quan Hề ngã người ra ghế sofa: “Xử lí cái gì chứ, em đâu có làm gì sao. Hơn nữa đoạn preview đăng thì cũng đăng rồi, có gì khác được đâu, nếu để họ xóa đi…. Chẳng phải sẽ khiến người khác càng nghi ngờ việc làm của em. Dù sao cứ chờ phát sóng đi rồi biết, đến khi đó vả thật mạnh vào mặt đám cư dân mạng này!”

Giang Tùy Châu: “Bị mắng chửi vô cớ như vậy một lần, em không buồn chứ?”

“Em buồn mà.” Quan Hề cắn cằm anh một cái, thở phì phò nói: “Vậy nên anh phải dỗ dành em đi!”