Người Chồng Tốt

Chương 14




Tác giả có lời muốn nói: Quân hàm sĩ quan Quân giải phóng nhân dân Trung Quốc chia làm 3 hạng 10 cấp, sĩ quan hạng tướng 3 cấp (Thượng tướng, Trung tướng, Thiếu tướng), hạng tá 4 cấp (Đại tá, Thượng tá, Trung tá, Thiếu tá), hạng uý 3 cấp (Thượng úy, Trung Úy, Thiếu úy).

Căn cứ sĩ quan tương ứng quân chủng và kỹ thuật đặc biệt, trước kia cấp bậc sĩ quan ở hải quân, không quân và kỹ thuật đặc biệt chia ra "Hải quân", "Không quân", "Kỹ thuật đặc biệt".

Quân hàm sĩ quan, chức vụ, cấp bậc hiện hành:

1. Chủ tịch Quân ủy ủy viên Trung ương, - cấp bậc không trao tặng ;

2. Phó Chủ tịch Quân ủy ủy viên Trung ương và ủy viên dành cho Thượng tướng;

3. Chức vụ trưởng quân khu chủ lực dành cho Thượng tướng, Trung tướng, chức vụ phó quân khu chủ lực dành cho Trung tướng, Thiếu tướng;

4. Chức vụ quân đội trưởng dành cho Thiếu tướng, Trung tướng, chức vụ quân đội phó dành cho Thiếu tướng, Đại tá;

5. Chức vụ sư đoàn trưởng dành cho Đại tá, Thiếu tướng, Chức vụ sư đoàn phó dành cho Thượng tá, Đại tá;

6. Chức vụ trung đoàn trưởng dành cho Thượng tá, Trung tá, chức vụ trung đoàn phó Trung tá, thiếu tá;

7. Chức vụ doanh trại trưởng Thiếu tá, Trung tá, chức vụ doanh trại phó dành cho Thượng úy, thiếu tá;

8. Chức vụ đại đội trưởng dành cho Thượng úy, Trung Úy, chức vụ đại đội phó dành cho Trung Úy, Thượng úy;

9. Chức vụ trung đội dành cho Thiếu úy, Trung Úy.

Sĩ quan kỹ thuật đặc biệt, chức vụ kỹ thuật đặc biệt cấp cao dành cho Trung tướng ít nhất là hạng tá, chức vụ kỹ thuật đặc biệt cấp trung dành cho Đại tá đến Thượng úy, chức vụ kỹ thuật cấp thấp dành cho Trung tá đến Thiếu úy.

Lính tình nguyện, binh lính nghĩa vụ quân sự, quản thúc theo như cấp bậc quân hàm chia làm: sĩ quan cấp cao (sĩ quan cấp sáu, sĩ quan cấp năm); sĩ quan cấp trung (sĩ quan cấp bốn, sĩ quan cấp ba); sĩ quan cấp thấp (sĩ quan cấp hai, sĩ quan cấp một). Chế độ binh lính nghĩa vụ quân sự là cấp bậc cao nhất. Trước kia cấp bậc binh lính hải quân, không quân chia quân hàm lấy hai chữ "Hải quân", "Không quân".

(Phần thứ bậc trong quân đội Trung Quốc này có thể mình làm chưa đúng lắm. Ai có ý kiến khác hoặc kiến thức về phần này hãy comment để mình sửa lại nhé!!)

Cuối cùng Đồng Húc Lãng cũng hết bận, khó khăn lắm mới đến ngày nghỉ, một khắc anh cũng không đợi kịp đi tìm Lâm Sâm Sâm. Lúc Lâm Sâm Sâm nhận được điện thoại của anh cảm thấy hết sức kinh ngạc, thời gian lâu như vậy không thấy tin tức, còn tưởng rằng sớm bị anh ném ra ngoài chín tầng mây rồi chứ.

"Lập tức đến ngay, anh liền đến dưới lầu nhà em." Điện thoại cắt đứt, vẫn là bộ đức hạnh kia, Lâm Sâm Sâm vạn phần miễn cưỡng đi xuống lầu. Không hợp tác không được mà, người này luôn có biện pháp làm cho bạn phải đi vào khuôn khổ, tự ý xông vào nhà dân anh ta cũng dám.

Lâm Sâm Sâm mới ra đến hành lang, liền thấy Đồng Húc Lãng vui rạo rực tiến lên đón. Anh cách cô ba bước thì dừng lại, tỉ mỉ đánh giá cô từ trên xuống dưới một lần."Ừ, không tệ, không có gầy gò, anh còn lo lắng em nhớ anh đến nỗi cơm nước không vào đấy."

Lâm Sâm Sâm lườm anh, cái người không chút kiêng k này ỵ. Đồng Húc Lãng tiến lên hai bước cúi đầu hỏi: "Nói thật, có nhớ anh không?"

Lâm Sâm Sâm trêu: "Có phải nếu như nói nhớ thì có tiền cầm không?"

Đồng Húc Lãng cười lớn ngắt mũi của cô: "Em, cô gái ham tiền này."

Lâm Sâm Sâm ghét tay anh vuốt ve: "Anh ngày càng thái quá. Có chuyện thì nói, không có việc thì đi."

Đồng Húc Lãng đắc ý nói: "Anh không đi, em cũng không có cách với anh. Chỉ là lúc này đúng là có chuyện."

Lâm Sâm Sâm trừng anh: "Nói mau, tôi đang đuổi bản thảo đấy."

Đồng Húc Lãng thu hồi trêu chọc: "Ngày mai là sinh nhật ba mươi tuổi của một người anh em, tất cả mọi người đều mang theo người thân, anh muốn tìm em cùng đi chơi một chút."

Lâm Sâm Sâm lập tức phủ quyết: "Không đi, tôi cũng không phải là người thân của anh."

Đồng Húc Lãng nheo hai mắt lại: "Người ta chưa nói chỉ có thể mang theo người nhà, coi như em chỉ cho anh làm bạn, đừng làm cho người ta cười nhạo anh là người cô đơn."

Lâm Sâm Sâm bật cười: "Chớ giả bộ đáng thương trước mặt tôi, anh cũng không phải là không có bạn gái."

Đồng Húc Lãng tức giận: "Anh bóp chết em, nói với em bao nhiêu lần rồi, anh không có bạn gái, anh nói em đều để ngoài tai?"

Lâm Sâm Sâm nhìn anh thật sự gấp gáp, cũng không chơi trò đoán đố với anh: "Chính ngày ấy, ngày anh tặng đồ cho tôi đó tôi nhìn thấy anh. Anh dám nói lúc ấy vị kia đi dạo phố với anh không phải bạn gái của anh?"

Một tay Đồng Húc Lãng vuốt cằm bắt đầu nhớ lại, ngày đó rốt cuộc là đi với ai để cho cô nhìn thấy? Anh từ từ kéo tình cảnh ngày đó về, anh học viện không quân ra ngoài không để ý tới về nhà liền chạy thẳng tới cửa hàng, ở trong cửa hàng vòng vo một hồi cũng không quyết định chắc chắn được, sau liền gặp được — Đường Diêu? Đúng rồi, chính là đường Diêu.

Đột nhiên hai mắt anh sáng lên nhìn chằm chằm Lâm Sâm Sâm: "Nhìn thấy anh và cô gái khác ở chung một chỗ, em không vui?"

Lâm Sâm Sâm dở khóc dở cười nhìn anh: "Anh không cần tự mình cảm thấy tốt quá."

Đồng Húc Lãng thở dài: "Nha đầu ăn ở hai lòng, cô bé kia không phải là bạn gái của anh, cô ấy là hàng xóm cùng lớn lên từ nhỏ, giống như anh em."

Lâm Sâm Sâm bĩu môi: "Vậy anh cũng có thể tìm cô ấy đi cùng anh mà."

Đồng Húc Lãng bất đắc dĩ nói: "Cái người này thật là, không phải là đi Par¬ty sinh nhật sao, đến nỗi khó chịu như vậy sao?"

Lâm Sâm Sâm mất hứng: "Tôi chính là khó chịu như vậy, ai vui lòng anh tìm người đó đi." Cô nói xong cũng xoay người chạy về phía hàng lang, lưu lại Đồng Húc Lãng đứng tại chỗ tức giận tới mức giơ chân.

Cuối cùng Lâm Sâm Sâm vẫn đi. Trên đời luôn có chuyện trùng hợp như thế, bạn gái của vị "Thọ tinh công"* này vừa vặn là bạn học thời đại học kiêm bạn tốt của Lâm Sâm Sâm, cô ấy chết sống muốn giới thiệu bạn trai cho Lâm Sâm Sâm, còn tự mình tới bắt người đi.

*Thọ tinh công: người được chúc thọ, người có sinh nhật

Địa điểm Par¬ty là một nhà hàng Tây trong hội sở, hình thức dạ vũ tiệc đứng. Lâm Sâm Sâm chán đến chết đứng bên cạnh bàn bày hoa quả ăn, không nhìn người lạ chung quanh đi qua đi lại. Hôm nay Đồng Húc Lãng mặc một cái áo sơ mi trắng và quần tây dài màu đen, hình thức đơn giản nhất lại làm anh anh tuấn hơn, cơ hồ hấp dẫn tất cả ánh mắt của phụ nữ trẻ tuổi ở đây. Anh vừa đến liền bị thọ tinh công kéo lại."Sư trưởng Đồng, thế nào lại một mình, bạn gái đâu?"

Đồng Húc Lãng cười giỡn nói: "Không có bạn gái, nơi này có không ít, nếu không cậu giới thiệu một người cho tôi?"

Thọ tinh công coi lời của anh là thật: "Vừa đúng, cậu đi theo tôi." Anh ta mang Đồng Húc Lãng đi về phía Lâm Sâm Sâm.

Còn chưa đi đến bên cạnh, Đồng Húc Lãng liền nhận ra Lâm Sâm Sâm, hôm nay cô mặc một cái váy liền thân màu đen, có vẻ cao quý trang nhã, anh không khỏi hai mắt tỏa sáng.

Thọ tinh công cười chào hỏi với Lâm Sâm Sâm: "Lâm tiểu thư, tôi giới thiệu với cô một người bạn, đây là sư trưởng Đồng của chúng tôi."

Lâm Sâm Sâm chợt trợn to hai mắt, thì ra tụ hội này chính là tụ hội kia, thế giới này thật đúng là nhỏ. Thọ tinh công giới thiệu xong biết điều rời đi, Đồng Húc Lãng nhướng cao lông mày chê cười hỏi: "Có phải cảm thấy chúng ta đặc biệt có duyên không?"

Lâm Sâm Sâm xem thường nói: "Một chút xíu thôi."

Đồng Húc Lãng nâng hai ly sâm banh lên: "Vì duyên phận cạn một ly nhé."

Lâm Sâm Sâm vừa định nhận lấy cái ly, Đồng Húc Lãng lại đột nhiên thu hồi đưa tay ra: "Thiếu chút nữa anh quên là em ăn chay, nên là không dính rượu thịt đúng không?" Anh trả sâm banh về, lại tiện tay cầm một ly nước chanh cho cô.

Lâm Sâm Sâm nhận lấy đụng ly của anh một cái, liền uống. Đồng Húc Lãng cũng uống một hơi cạn sạch rượu trong ly. Anh lấy chút thức ăn bên cạnh bàn ăn, sau đó hỏi cô có muốn khiêu vũ không. Lâm Sâm Sâm không biết khiêu vũ nên dĩ nhiên là cự tuyệt, ai ngờ Đồng Húc Lãng cũng cười nhận mình không biết lắm. Lâm Sâm Sâm quay mặt qua chỗ khác trợn trắng mắt, người này thật là!

Không khí Dạ vũ náo nhiệt mà tùy ý, vì thọ tinh công mời nhiều sĩ quan làm việc cùng, vì vậy thỉnh thoảng có người quen đến tìm Đồng Húc Lãng nói chuyện, Lâm Sâm Sâm cảm thấy nhàm chán tự mình tìm ghế sa lon thoải mái ngồi xuống.

Đồng Húc Lãng một bên nói chuyện với các sĩ quan nhau một bên ánh mắt dõi theo Lâm Sâm Sâm, bị người khác phát hiện, vì vậy trêu ghẹo anh: "Sư trưởng Đồng là thân đang ở Tào lòng đang ở Hán đây, có tiện thì giới thiệu hồng nhan tri kỷ của cậu một chút đi?"

Đồng Húc Lãng nhìn ly rượu đung đưa trong tay giọng buồn bực hừ nói: "A, chữ Bát (八) còn chưa chổng đít lên đấy."

Các sĩ quan cười ầm lên: "Sư trưởng Đồng đại danh đỉnh đỉnh cũng có lúc khổ sở, hết sức hiếm thấy nha. Lúc nữa các anh em giúp cậu tạo một cơ hội biểu hiện thì như thế nào?"

Đồng Húc Lãng giơ giơ ly rượu: "Nhận trong lòng thôi, các cậu cũng đừng làm cho tôi loạn thêm nữa."

Mọi người lại cười cợt một hồi liền đường ai nấy đi, Đồng Húc Lãng ngồi vào bên cạnh Lâm Sâm Sâm, hai người tán gẫu câu có câu không.

Dạ vũ tiến hành được một nửa, mọi người ăn no nhảy cũng mệt, thọ tinh công cầm Microphone đi tới giữa hội trường nói lời cảm ơn với mọi người. Không biết là ai lớn tiếng yêu cầu thọ tinh công biểu diễn tiết mục, người ở đây lập tức sôi nổi ồn ào lên theo. Thọ tinh công vô cùng phối hợp nắm tay bạn gái hát một bài. Sau khi nhân vật chính biểu diễn xong nhất thời hội trường vỡ òa, cũng có người tự xung phong nhận việc lên đài bêu xấu, cũng có người bị đám người dụ dỗ lên đài. Mọi người phô trương hết tất cả vốn liếng, chọc cho người xem hoan hô cười to, ngay cả Lâm Sâm Sâm cũng ôm bụng cười không thôi. Đồng Húc Lãng có chức vụ cao nhất trong các sĩ quan trẻ tuổi, tất nhiên khó thoát khỏi một kiếp.

"Sư trưởng Đồng, tỏa sáng một cái đi! Sư trưởng Đồng, tỏa sáng! Sư trưởng Đồng, tỏa sáng! . . . . . ." Tiếng vỗ tay có tiết tấu và giọng khích lệ đẩy dạ vũ lên cao trào.

Đồng Húc Lãng đưa mắt ra hiệu với Lâm Sâm Sâm khiến cho cô không biết làm gì, sau đó dáng người thẳng đi tới chính giữa sân khấu. Anh chọn một cây đàn ghi-ta trong rất nhiều nhạc cụ, dùng chân câu cái ghế ngồi xuống, bắt đầu tự đàn tự hát.

"Love me tender, love me sweet;

Never let me go.

You have made my life complete.

And I love you so.

Love me ten¬der, love me true;

All my dream ful fill,

For my darling, I love you.

And I always will.

Love me tender, love me long;

Take me to your heart,

For it’s there that I belong,

And we’ll never part.

Love me ten¬der, love me true;

All my dream ful fill,

For my darling, I love you.

And I always will.

Love me ten¬der, love me dear;

Tell me your are mine,

i’ll be yours through all the year,

Till the end of time

Love me tender, love me true;

All my dream ful fill,

For my darling, I love you.

And I always will."

(Tên bài hát: Love me tender, Ca sĩ: Elvis Presley, Album: NULL)

Giọng anh hùng hậu trầm thấp, phụ nữ ở đây nghe được không khỏi say mê. Lâm Sâm Sâm không ngờ anh còn có ngón này, trong lòng không khỏi bị xúc động. Cô nhớ lại các loại diện mạo của anh, có khoa trương, có bá đạo, có cậy mạnh, có dựa vào vẻ bề ngoài. Chỉ là không ngờ, anh cũng có lúc dịu dàng thâm tình như thế. Cô lẳng lặng nhìn anh, cảm thấy nội tâm có vật cứng gì đó đang dần dần hòa tan. Cho đến cực kỳ lâu về sau, Lâm Sâm Sâm còn thường xuyên nhớ lại một đêm tuyệt vời này.