Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực

Chương 224




Chương 224:

Mộ Tấn Dương nhìn theo hướng xe rời đi và hừ lạnh một tiếng. Ngay cả nụ hôn từ biệt cũng không có, tối nay nấu cơm không bỏ hạt tiêu!

Khi Diệp Du Nhiên lái xe tới công ty thì chỉ còn kém năm phút là sẽ đến muộn.

Trong lòng cô thầm oán trách Mộ Tấn Dương, chân đi giày cao gót mà như như chạy đến phòng làm việc của mình.

Sau khi cô lên chức tổng thanh tra thay Diệp Yến Nhi, công việc cũng nhiều hơn.

Ngoại trừ dự án hợp tác với LK, cô còn phải quan tâm tới chuyện khác.

Hôm nay vừa vặn có một chuyện cần phải cô phải tự mình đi.

Đối phương chỉ có thời gian vào buổi sáng sớm nên cô đành phải nhanh chóng chỉnh sang lại tài liệu, buổi sáng liền ra ngoài tới nơi gặp mặt.

Sau khi gặp mặt, đối phương thấy không phải là Diệp Yến Nhi, cho dù trên mặt có vẻ kinh ngạc nhưng cũng không gây khó dễ cho Diệp Du Nhiên.

Cũng may gần đây cô nhận được phần dự án của tập đoàn LK nên học được không ít điều, trong đó cũng không xảy ra sai lầm gì, hai bên nói chuyện không tệ, rất chóng liền kết thúc.

Lúc cô đi ra thì vừa vặn đến vào giờ ăn trưa.

Cô còn muốn trở về ăn cơm với An Hạ thì nhận được điện thoại của Lục Thời Sơ.

Diệp Du Nhiên thấy là Lục Thời Sơ gọi tới, trên mặt lộ vẻ mừng rỡ: “Anh Thời Sơ.”

Chuyện lần này vẫn phải cảm ơn anh ta nhiều.

“Đi ăn cơm chứ tổng thanh tra Diệp?” Không rõ Lục Thời Sơ nghe ai nói mà biết được chức vụ mới của cô, anh ta vừa mở miệng đã trêu chọc, nhưng giọng nói thân thiện còn kèm theo ý cười.

Diệp Du Nhiên lập tức cười nói: “Bây giờ em là người có thân phận, chỗ quá rẻ thì em sẽ không thèm đi ăn đâu.”

“Được, vậy chúng ta đi ăn đồ đắt tiền vậy.”

Sau đó, Lục Thời Sơ thông báo một địa chỉ ở ngay gần đây, đó là một nhà hàng cao cấp, mặc dù kém hơn Ngọc Hoàng Cung nhưng cũng xem như rất tốt rồi.

Diệp Du Nhiên không do dự, lập tức đồng ý.

Chờ tới lúc cô lái xe đến nhà hàng thì Lục Thời Sơ đã tới trước.

“Du Nhiên, ở đây.” Lục Thời Sơ ngồi ở một vị trí cạnh cửa sổ, lên tiếng gọi cô.

Diệp Du Nhiên theo giọng nói nhìn về phía anh ta rồi bước nhanh tới: “Em đã gần một tuần không nhìn thấy anh rồi, dạo này anh bận chuyện gì thế?”

“Anh bận tiếp nhận công việc mới.” Lục Thời Sơ cầm lấy ấm nước trên bàn và rót cho cô một cốc nước, đặt ở trước mặt cô. Anh ta ngước mắt cẩn thận nhìn cô: “Nhìn vẻ mặt em không tệ, bình phục rất tốt đấy.”

“Chuyện này cũng là nhờ có anh đấy.” Diệp Du Nhiên cười híp mắt nhìn anh ta rồi cầm cốc nước lên uống nước.

Lục Thời Sơ nghe vậy thì hơi biến sắc, không cười nữa.

Không biết anh ta nghĩ gì lại mở miệng nói: “Anh không giúp gì được cho em cả, người em nên cảm ơn chính là ngài Mộ, ngài ấy…”

Anh ta cẩn thận cân nhắc một lúc, sau đó mới chậm rãi mở miệng: “Rất tốt với em.”

Diệp Du Nhiên nghe vậy thì sửng sốt. Hóa ra ngay cả Lục Thời Sơ không mấy khi tiếp xúc với Mộ Tấn Dương cũng cảm thấy Mộ Tấn Dương tốt với cô.

Diệp Du Nhiên không nhịn được mím môi cười, trong lòng cảm thấy có chút ngọt ngào. Cô lại nghĩ đến sáng nay anh đột nhiên xấu tính thì mở miệng phàn nàn, nói không thật tâm: “Anh ta làm gì tốt như vậy chứ, trong đầu toàn ý xấu.”