Người Chồng Bá Đạo Nghiện Vợ

Chương 7: Anh Không Thích Em Bướng Bỉnh






Anh đừng như vậy có được không? – Cô rất sợ khi thấy anh như vậy, tính chiếm đoạt của anh càng cao hơn
– Anh không muốn nói tới chuyện này nữa, ăn đi!- Anh không thèm nhìn cô
– Anh giận em sao?- Cô đi tới gần anh hỏi
– Phải, anh giận em rất nhiều vì em dám cãi bướng, không nghe lời!- Anh hôm nay rất giận cô
– Xin lỗi! Đừng giận em được không?- Cô ôm cổ anh nũng nịu nói
– Được, anh sẽ không giận em nữa nhưng đừng cãi lời anh nữa được không! Anh tuyệt đối không muốn em bướng bỉnh!- Anh nói từ trong lòng của mình
– Vâng ạ!- Cô cười tươi
Cả hai cùng nhau ăn uống no say!!!!!!!!!
————– Ngoài sân ———-
Cô và anh đã ăn xong thì ra ngoài vườn đi dạo.

Anh dẫn cô đến cái xích đu màu đen ngồi thì Tử Vương chạy lại nói với anh:
– Cậu hai, ngày mai có tiệc họp hội nghị với các nguyên thủ quốc gia ở nhà hàng Foli ạ!- Tử Vương bước tới, cúi người nói

– Được, cậu lui xuống đi!- Anh quay sang nhìn Nhật Hạ
– Ngày mai anh dẫn em đi!- Anh nhẹ nhàng nói với cô
– Em không đi được không?- Cô rất sợ đến nơi đông người vì vậy suốt 7 năm nay cô chưa bao giờ đến công ty của anh hay các tiện tùng dành cho giới thượng lưu nên không ai biết cô trông như thế nào, chỉ biết anh đã có vợ!
– Không được, ngày mai anh muốn em đi đến đó để người ta biết em là Lâm phu nhân! Không ai được dòm ngó em nữa!- Anh thực sự rất ghét đám ruồi kia cứ bám vào người cô
– Em thực sự sợ tới đó! – Đúng nỗi ám ảnh của ngày xưa cô chưa quên được.

Đến khi mặc đồ cô không dám mặc đồ màu trắng tinh, ít nhất phải có một vài chi tiết làm giảm đi cái màu trắng tinh ấy vì đó là nỗi sợ của cô, nó rất khủng khϊế͙p͙
– Em phải đi để bỏ đi nỗi sợ hãi!- anh biết cô vẫn còn ám ảnh về chuyện đó, phải là do anh làm nhưng anh không muốn cô sợ nữa
– Em … thôi được rồi em sẽ nghe anh!- Cô cũng đành phải nghe theo anh vì cô biết anh đã muốn thì trời cũng không cản nỗi
– Ngoan ….

Đi ngủ thôi! – Anh ôm cô đứng dậy vào bên trong
Cô vào phòng thì đi tắm rồi lên giường chìm vào giấc ngủ ngay, hôm nay cô thực sự rất mệt mỏi
Anh không có đi ngủ mà lại đi đến thư phòng để xử lý công việc.

“”””” Cạch “”””””
Anh mở cửa thư phòng, đi tới chiếc ghế màu đen sang trọng, đối diện cái ghế là bàn làm việc màu nâu.

Trêи đó có hai cái màn hình chiếu nhãn hiệu LG đắt giá, một bàn phím cùng hiệu.

Đối diện bàn làm việc của anh là bộ sofa màu đen bằng da.

– Điều tôi dặn cậu đã làm?- Anh lười biếng buông một câu nói ra
– Dạ xong thưa cậu hai! Bà ta đã bị tiêu diệt gọn gẽ, bố cục cảnh sát thu hồi lại lệnh khởi tố!- Tử Vương thận trọng nói

– Tốt! – Anh luôn thích điểm giải quyết sạch sẽ của Tử Vương, điều đó khiến anh không phải bận tâm nhiều
– Cậu hai, tôi có một chuyện muốn nói với cậu!- Tử Vương trước khi nói đã nghĩ rất kĩ
– Nói!- Anh bình thản trả lời
– Tiểu thư ….

cô ấy hôm nay đến quán bar T – UP để dự sinh nhật ….

tiểu thư là nữ DJ giỏi của thế giới Kaylin Hạ Băng …- Tử Vương thực sự không ngờ cô gái nhỏ này lại là nữ DJ giỏi nhất thế giới khiến các ông chủ quán bar đều phải mời cô về để chơi nhạc
Nói rồi, Tử Vương đặt những tấm hình của cô trong quán do đội ám vệ chụp được.

Những bức hình đó là các tấm cô chơi nhạc nhưng không quan trọng, điều làm anh giận đến mức ném hết tất cả đồ ở trêи bàn xuống hết là bức hình cô đang bị Khánh Phương ôm, trong hình rất ái muội
– Lập tức điều tra người này!- Giọng nói rất tức giận.

Nếu anh biết chuyện này xảy ra anh đã không cho cô đi đến đó để làm mồi cho đám đàn ông thối kia
– Cậu hai theo như thông tin khảo sát, người con trai trong bức hình là Khánh Phương con trai của bất động sản họ Vương mà bên ta đang đầu tư vào công ty đó!- Tử Vương biết anh đã thực sự nổi giận nên liền sai người điều tra kẻ trong hình là ai? Tử Vương nói tiếp:
– Là một nam vương ở nhóm F4 đang rất nổi đình đám ở giới giải trí!
– Được! Ngày mai làm tất cả cổ phiếu của công ty đó sụt giá nghiêm trọng, rồi thâu mua nó khiến họ phải thân tàn ma dại.


Nhóm F4 phải loại ra trong danh sách nhận giải thưởng quốc tế!- Anh lạnh lùng ra lệnh
– Vâng, cậu chủ!- Tử Vương nhận lệnh lui ra ngoài bắt đầu thi hành nhiệm vụ đã giao
Anh nén cơn giận xuống về lại phòng ngủ.

Cô giờ đây đã ngủ rất ngon rồi nên không hay biết ai bước vào phòng.

Anh cũng lên giường đi ngủ, ngày mai chắc chắn phải trừng phạt cô gái nhỏ này! Anh biết lỗi không phải do cô nhưng vẫn phải nghiêm khắc xử phạt cô, vì anh quá cưng chiều, sủng nịnh cô nên khiến cô càng ngày càng hư hỏng
Suốt bảy năm, anh luôn chở che bao bọc cô đủ điều, cô muốn gì anh cũng cho cô.

Điều này khiến cô cả gan trái lệnh anh.
————–
Các bạn cho mình cái sao và commet nhé để có thêm động lực!.