Người Chồng Bá Đạo Nghiện Vợ

Chương 6: Anh Không Cho Phép!!!






Nhật Hạ bước lên bục cao nhất trong quán bar, trêи đó đặt một cái laptop hiệu Apple, kế bên là bàn DJ Numark trị giá 40 triệu.
Cô bắt đầu cảm nhận âm nhạc và điều chỉnh âm nhạc do mình tạo ra, khiến cả quán bar phải sửng sốt trước tài điêu luyện bàn DJ này, ngay cả những thế hệ trước họ phải cảm phục cô, bản nhạc do cô chơi chưa từng trùng khớp, giai điệu đầy sôi động khiến người ta phiêu theo nhạc như muốn hoà mình với làn nhạc do cô đánh.

Hai tay cô liên tục điều chỉnh những cái nút trêи bàn DJ.

( đây là bản nhạc Boneless của Steve Aoki)
– Ê, cậu nhìn xem nữ DJ kia xinh phết!-Bắc Diên nhìn lên phía sân khấu cô đang đứng liền bị hút hồn
– Cô nữ DJ đứng trêи kia là Kaylin Hạ Băng, đoá hoa hồng thép đó!- Nhật Khánh quay lại nhìn cô
– Sao lại gọi cô ấy là hoa hồng thép?- Bắc Diên khó hiểu
– Là vì cô gái này rất lạnh, có biết bao chàng trai cưa cẩm mà chả đổ ai cả!- Nhật Khánh giải thích, cô gái này thực sự rất lạnh, chưa ai hiểu rõ thân phận của cô nhưng Nhật Khánh lại có cảm giác rất quen khi gặp cô gái này
– Chắc gì? Qua tay của anh em nhà họ Vương sẽ gục ngay đúng không Khánh Phương?- Bắc Diên lém lỉnh nói rồi nhìn qua họ
- Tớ chưa biết!- Khánh Phương nổi tiếng là sát gái, cô gái nào cũng phải đổ gục trước vẻ lãng tử của Khánh Phương, thay bồ như thay áo
Khánh Phương nói rồi đứng dậy đi tới sân khấu phía cô đứng
– Chào nữ DJ hạng nhất Kaylin Hạ Băng, hân hạnh được gặp cô!- Khánh phương giơ tay trái lên ý muốn bắt tay với cô
– Tôi biết anh??? – Cô không hề giơ tay ra có ý định bắt tay với anh, lạnh nhạt nói.


Cô rất chán ghét cái bộ dạng công tử bột
– Đúng là đoá hoa hồng thép của làng DJ, kiêu ngạo, lạnh lùng! – Khánh Phương rút tay lại, nhìn sang phía cái ly nước lọc rồi giở giọng chọc ghẹo:
– Đây là rượu hả? Uống chắc sẽ say lắm!- Khánh Phương nói rồi cầm ly nước lọc lên uống rất thản nhiên
– Anh có biết phép lịch sự là gì không? – Cô tức giận nói
– Phép lịch sự là gì tôi không biết và cũng không cần biết! Tên? -Khánh Phương nói
– Anh chẳng phải đã biết tên tôi rồi sao? – Cô rất ghét cái giọng nói đó
– Biết, tôi biết cô là Kaylin Hạ Băng nhưng tôi muốn biết tên thật của cô!- Khánh Phương thực sự thích thú ngắm nhìn và chọc ghẹo cô gái này
– Trả ly nước cho tôi!- Cô nhón người lấy ly nước thì bị Khánh Phương né tránh nắm cánh tay của cô nói:
– Tôi không có thời gian chơi với em đâu! Đây là số điện thoại của tôi! – Khánh Phương nói rồi lấy cây bút đặt trêи bàn DJ viết lên dòng số gì đó vào lòng bàn tay của cô
Rồi Khánh Phương đi xuống cả nhóm F4 hô to:
– Xứng là Nam Vương của nhóm F4 này! – Bắc Diện lên tiếng trêu ghẹo.
Cô bực mình bỏ vào nhà vệ sinh, Từ Mỹ thấy vậy cũng đi theo cô vào
– Cậu sướиɠ ta, được nam vương của nhóm F4 tỏ tình nhé!- Từ Mỹ trêu ghẹo cô
– Cũng tại cậu hết đó, biết như vậy tớ sẽ không đến đây đâu! Hắn ta sử dụng loại mực gì mà nãy giờ tớ tẩy hoài không ra được!- Cô bực mình nói
– Ê … Ê đợi đã nào cho tớ số điện thoại của anh ta đi -Từ Mỹ nhanh chóng nắm lấy bàn tay cô rồi lấy điện thoại ra nhấn số
– Thôi, tớ bó tay với cậu rồi ấy! Bây giờ là 6h, tớ sẽ dành tặng cậu thêm một bản nhạc nữa rồi tớ đi về đấy! – Cô không muốn về nhưng lệnh đã ra ai nào dám cãi
– Sao về sớm vậy?- Từ Mỹ hơi nuối tiếc khi thấy cô bạn thân của mình chỉ tới chung vui với mình được có 1 tiếng thôi
– Tớ còn phải đi làm nữa! Đừng dùng chiêu mít ướt ấy với ta! – cô thực sự cái chiêu này của Mỹ Mỹ
– Thôi tớ sẽ không ép buộc cậu!- Từ Mỹ đành phải để cô đi
Cả hai bước ra khỏi phòng vệ sinh, bước lên sân khấu cô nói với tất cả mọi người:
– Hôm nay là sinh nhật của Mỹ Mỹ, tôi chúc cô ấy sinh nhật thật vui vẻ, thêm một tuổi mới thêm xinh đẹp.

Happy birtday to you!!! Sau đây tôi sẽ đánh thêm một bản nhạc nữa để tặng Mỹ Mỹ!- Cô nói xong tất cả mọi người đều vỗ tay ủng hộ.

Ai chả biết tài điêu luyện chơi nhạc của Kaylin Hạ Băng chứ, cô ấy nhận mình là thứ hai thì sẽ không ai dám nhận mình là thứ nhất!
Tiếng nhạc bắt đầu sôi động dần, 10 ngón tay của Nhật Hạ liên tục điều chỉnh âm lượng trêи bàn DJ khiến bản nhạc càng thêm độc đáo, mới lạ.

Tài năng của cô vượt bậc hơn Alan Walker ( nếu ai là fan của người này thì đừng ném đá nhé, chỉ là ví dụ)
Cô đánh xong bản nhạc này cũng đã là 6h30, cô chào tạm biệt mọi người rồi nhanh chân bắt taxi tới cửa hàng quần áo, vì cô biết nếu như mặc bộ đò này về lâu đài thì toi, Hoàng Thiên không thích cô mặc những phong cách này nếu trái ý cô sẽ gặp điều không may xảy ra đó là ngủ cùng với cá, con cá anh nuôi không phải là cá bình thường mà là hai loại cá cực kì hung mãn: cá voi sát thủ và cá mập.


Nằm ở dưới căn hầm khiến cô không bao giờ xuống hầm cả
Tới trước cửa hàng quần áo, đã có người ra cung kính cúi chào mở cửa cho cô rồi, bước vào trong cô chọn đại một chiếc đầm ngắn ôm body màu đen với đỏ:Người Chồng Bá Đạo Nghiện Vợ
Cô thay xong đồ thì đi ra tính tiền, trong lúc bước ra, tất cả nhân viên phải ghen tị với cô, thân hình đúng chuẩn một siêu mẫu, khuôn mặt như thiên thần, cả hai điều này kết hợp lại khiến cho cô quá hoàn hảo.

Tất nhiên là bộ đồ kia sẽ bị ném vào sọt rác
Tính tiền xong, cô lên taxi đi tới lâu đài.

———— Lâu đài ——-
Cô vừa bước xuống xe, liền có hai hàng nữ nhân chào cô:
– Tiểu thư, người đã về!
– Mọi người đi làm việc đi.

– Từ trong toà nhà chính, có hình dáng người đàn ông quen thuộc bước ra.

Đó là Hoàng Thiên
Cô chạy lại bên anh, ôm anh vào lòng rồi nhỏ nhẹ nói:
– Sao hôm nay, anh về sớm thế!- Giọng nói yêu kiều của cô khiến tim anh tan rã
– Hôm nay, anh xong việc hết nên về sớm chơi với em! Đi sinh nhật vui không?- Anh đẩy cô ra, nắm bả vai cô hỏi
– Vui ạ!- Cô nói
– Đi vào nhà ăn cơm thôi! Anh đói bụng lắm rồi!- Anh nắm tay cô nói
– Vâng ạ!- cô gật đầu nói

Cả hai bước vào phòng ăn, ngồi xuống ăn, đang ăn thì tiếng chuông điện thoại của cô vang lên: Reng … reng …, reng..,
Cô định bắt nhưng bị anh ngăn cản và lấy điện thoại từ trong tay cô tắt nguồn rồi nói:
– Đang trong bữa ăn không được nghe điện thoại! Nghe chưa? – anh nhéo nhẹ mũi cô rồi nói, giọng của anh có sự hơi bực mình
– Nhưng….- Cô định nói tiếp nhưng bị anh hôn xuống môi cô, cánh môi lạnh giá áp vào môi Nhật Hạ, nhân lúc cô đang bất ngờ lưỡi anh đã luồn vào trong khoan miệng của cô hồi nào không hay, nụ hôn này vừa có sự ước át vừa có sự trừng phạt.

Đến khi cả hai dường như thiếu ôxi nên mới buông môi nhau ra, anh nói:
– Anh không cho phép em để ý tới cái khác ngoài anh, thời gian ở trong nhà em phải dành hết cho anh! – Đây không phải là câu cầu xin mà là câu mệnh lệnh.

Anh không thích cái gì làm phiền tới không gian của anh và cô cả.

Trong mắt,tâm trí, trái tim cô phải có anh, không được có ai khác.

Nếu cô để người khác trong lòng hay trong mắt anh sẽ không ngừng ngại giết chết người đó, làm cả dòng họ phải nhuốm máu.

Cả thế giới có thể sợ anh hoặc ghét bỏ anh nhưng cô thì không thể được!!!!!!!.