Người Chính Trực Ai Lại Yêu Thầm

Chương 99: Phiên ngoại (năm) - Kết hôn




Hai tháng sau, Thẩm Hi và Hạ Cửu Gia tổ chức hôn lễ.

Hai người kết hôn đột ngột nên các địa điểm tổ chức tiệc đều bị đặt hết, cuối cùng chỉ có thể đặt tiệc tại một sơn trang nhỏ vào ngày trong tuần. Thẩm Hi gặp mặt vài nhiếp ảnh gia đám cưới, cuối cùng chọn một bên với mức phí 3000 đô cho 500 bức ảnh, đắt muốn xỉu.Thẩm Hi lại bỏ thêm 3000 đô cho florist, dù sao hôn lễ nhìn đẹp hay không, ảnh chụp cảm xúc hay không đều được quyết định bởi hoa trang trí có đẹp và phù hợp không. Hạ Cửu Gia thấy thế, chỉ cảm thấy người lúc trước muốn tiết kiệm tiền không phải là Thẩm Hi nhà cậu, bởi một khi bắt tay vào làm là Thẩm Hi để bụng và đầu tư hơn bất cứ ai.

Hai người không làm tiệc party chia tay độc thân, cũng không làm danh sách quà tặng, chỉ nhắn gia đình bạn bè đến tham dự tay không là được.

- -----------

Sơn trang tổ chức có non xanh nước biếc. Nước có màu xanh lam tuyệt đẹp, màu xanh rất rực rỡ tựa như pha màu vẽ vào, rất mộng ảo. Dưới ánh nắng mặt hồ như dát một lớp vàng kim, ánh sáng lấp lánh dập dìu theo gợn sóng lăn tăn, chân trời ẩn hiện trong ánh sáng rực rỡ khiến người ta khó có thể nhìn rõ. Xa xa là những dãy núi xanh mướt, cảnh quan núi non sông hồ hòa quyện đẹp mắt.

Tổng cộng có hơn chục người thân và bạn bè đến tham dự bữa tiệc: ba mẹ Thẩm Hi, ba Hạ Cửu Gia, cậu bạn chung trường Columbia và một cậu bạn cùng khoa với Hạ Cửu Gia, hai người bạn thân ở MIT của Thẩm Hi và bạn gái họ, nhiếp ảnh gia và florist. Mọi người lần lượt đi vào sân, đến bàn để kí tên lưu niệm.

Thẩm Hi dồn rất nhiều tâm sức cho tiệc cưới với Nhóc Thịt Đông.

Thẻ kí tên là một mảnh ghép của bức hình hôn lễ. Mỗi khách mời cầm lên một mảnh, ký tên ở mặt sau, cả bức ảnh ghép lại hết thì việc ký tên kỉ niệm mới hoàn thành. Như thế, chờ cho đến khi bức hình hôn lễ ghép xong, tất cả khách mời sẽ hiểu: người đến đủ, bức ảnh hoàn thành, hôn lễ chính thức bắt đầu.

Đồng thời, với tư cách là một nhân tài ngành CNTT, Thẩm Hi cũng đã in tượng 3D hai người họ trong phòng thí nghiệm của mình - đầu tiên là quét toàn bộ cơ thể, sau đó in ra, và kết quả cuối cùng sống động như thật, chính xác là họ.

Florist đã dựng sẵn một cổng hoa bằng gỗ. Cổng hoa trông như một ngôi nhà cổ tích, với tấm rèm bằng vải satin trắng nhẹ nhàng rủ xuống, hai bên được trang trí hoa tươi. Bãi cỏ xanh mướt, hai bên xếp hai hàng ghế gỗ màu trắng, dây leo rủ nhẹ từ lưng ghế xuống đất xanh thẫm. Hai bên lối đi trải đầy cánh hoa, và mỗi vị khách đều cầm trên tay một bó hoa nhỏ do florist bó.

Khi nghe thấy tiếng nhạc vang lên, Hạ Cửu Gia nắm chặt bó hoa trong tay, bước lên lối đi.

Thẩm phán ước chừng 50 tuổi, lưng hơi còng, là người Mỹ. Ông ta vươn tay, ý bảo đôi tân nhân đứng bên dưới bục phát biểu, sau đó cất giọng nói lời mở đầu rằng hôm nay ông sắp vì Thẩm Hi và Hạ Cửu Gia chủ trì hôn lễ, hy vọng mọi người chân thành chúc phúc cho hai người họ.

Hôn lễ tuần tự tiến hành từng bước, cuối cùng đã đến thời khắc thiêng liêng nhất.

Hai người nắm tay nhau, đọc theo thẩm phán từng câu một. Thẩm phán là người Mỹ, nên họ cũng nói tiếng Anh.

Thẩm Hi nhẹ nhàng đọc lời thề: "......to have and to hold from this day forward."

Cửu Gia: "......to have and to hold from this day forward."

Thẩm Hi: "For better for worse."

Cửu Gia: "For better for worse."

Thẩm Hi: "For richer for poorer."

Cửu Gia lặp lại: "For richer for poorer."

Thẩm Hi: "In sickness and in health."

Hạ Cửu Gia tiếp nối: "In sickness and in health."

"To love you, honor you, and cherish you."

"To love you, honor you, and cherish you."

Đến lúc này, đột nhiên Thẩm Hi có chút nghẹn ngào: "All days in my life, until death do us apart."

Hạ Cửu Gia cũng muốn khóc, trước mắt như có màn sương: "All days in my life, until death do us apart."

Thẩm phán tuyên bố kể từ giây phút này Thẩm Hi và Hạ Cửu Gia chính thức trở thành bạn đời, mời hai người trao nhau nụ hôn.

Thẩm Hi vòng tay qua eo Hạ Cửu Gia, mạnh bạo đè lên môi cậu, hôn "chụt" một phát, sau đó kích động ôm chặt cậu vào lòng, dùng huyệt thái dương dụi dụi vào tóc Hạ Cửu Gia, gọi: "Đông nhi, Đông nhi à."

Hạ Cửu Gia vẫn luôn cười, vỗ vỗ bả vai Thẩm Hi: "Thẩm Hi, được rồi."

"...Ừm." Thẩm Hi thẳng lưng.

Đợt nghỉ hè năm nay, Thẩm Hi trúng tuyển chương trình "Nhân tài AI" của một trong ba tập đoàn công nghệ lớn nhất nước là Tập đoàn Dương Thanh. Dương Thanh chọn ra 100 người, trong đó 20 người là sinh viên trẻ tuổi, đến từ các trường Đại học toàn quốc. Tại ngày huấn luyện thứ 5, bọn họ từng ăn tối cùng CEO mảng Internet của tập đoàn. Khi CEO nói rằng ông hối hận vì gặp vợ mình khi ông ngoài 30 tuổi, quá muộn, cuộc đời lúc này đã qua mất một phần ba hoặc một nửa. Thẩm Hi vội khoe khoang mình gặp được vợ yêu năm 15 tuổi, quả thật rất vui vẻ, sung sướng. Lúc ấy vị CEO kia liếc cậu một cái, trầm mặc nghi ngờ.

Nhưng Thẩm Hi thật sự nghĩ như vậy.

15 tuổi cậu đã gặp được vợ yêu, hai người bên nhau thật lâu, kỉ niệm thật nhiều, cậu quá may mắn.

Cả hai bước chậm trên lối đi, bạn bè điên cuồng tung hoa. Cánh hoa tươi màu hồng nhạt rơi trên đầu, trên cổ hai người, tăng thêm vẻ dịu dàng cho họ.

Thẩm phán cũng đi xuống, kêu người chứng hôn qua bên bàn ký vào văn bản để ông có thể gửi đi và hoàn tất thủ tục hôn nhân hợp pháp. Một trong những người chứng hôn là cậu bạn học chung Columbia với Hạ Cửu Gia, cậu đã biết được chuyện hai người quen nhau từ lâu, cuối cùng cũng bình tâm lại sau một đống suy nghĩ "mình không nên bày trò quốc vương", "mình không nên đòi ra yêu cầu khó", "mình đã làm cho Cửu Gia phải kết hôn", "mình là bạn tồi"..v.v..

- -----------

Tiếp theo mọi người đi dạo chơi chụp ảnh. Sơn trang có núi có hồ, có hoa có cỏ, còn có động vật, rất phù hợp để quay video, chụp ảnh. Sơn trang còn có ziplines, có cưỡi ngựa, có xe tham quan ngắm cảnh, tha hồ tiêu tốn thời gian.

Khi chiều buông xuống, mọi người đến khu vực ven hồ cùng nhau ăn bữa tối. Nhà hàng ngoài trời nằm ở giữa hồ, đi dọc theo cây cầu gỗ màu trắng là thấy một chiếc lều lớn trang trí tinh xảo. Bên trong là bàn ăn đã bày biện sẵn, trên mỗi chỗ ngồi đều có bó hoa nhỏ. Khu vực tráng miệng có nhiều loại bánh ngọt và món tráng miệng, trông rất dễ thương.

Tất cả mọi người đều là người Trung Quốc nên không có tiết mục khiêu vũ mở màn - Thẩm Hi và Hạ Cửu Gia không biết nhảy, ba mẹ bạn bè cũng không.

Dựa theo phong tục, hai "tân lang" ngồi ghế chủ vị, đối diện với khách khứa.

Ngồi một lát, Thẩm Hi và Hạ Cửu Gia đứng ở đầu bàn, cầm micro nói lời cảm tạ khách khứa.

Thẩm Hi hiếm hoi thấy xúc động, nói: "Tôi đã chờ đợi ngày này... trong bảy năm. Tôi thích Cửu Gia khi tôi 15 tuổi, và càng ngày càng thích em ấy hơn. Trong bảy năm qua, phần tâm ý này chưa bao giờ phai nhạt. Tôi rất chờ mong cùng với Cửu Gia bắt đầu một cuộc sống mới bên nhau. Từ giờ trở đi, cuộc sống của một người cô đơn sẽ trở thành tuy hai mà một."

Hạ Cửu Gia ngoắc tay vào khuỷu tay Thẩm Hi, khép mắt nhìn sàn nhà.

Chờ Thẩm Hi nói xong, cậu mới nhận lấy micro, hơi nghiêng thân mình nhìn sang đối phương, cất tiếng: "Thẩm Hi, em... mặc dù bình thường em hay thể hiện rất ghét bỏ anh hay hết cách với anh, nhưng... Trước kia em chưa nói, sau này em cũng không nói, em chỉ nói một lần vào hôm nay, rằng thẳm sâu trong linh hồn em vẫn luôn cảm thấy được gặp anh là điều vô cùng may mắn. Em không cần may mắn ở những mặt khác, mà nói thật em cũng chằng may mắn mấy, bây giờ ngẫm lại, có lẽ may mắn cả đời này của em tất cả gom góp lại để gặp được anh, để được vào lớp 10-6 trường trung học R cùng anh."

"Đông bảo..."

Hai cô gái ngồi đối diện họ rươm rướm nước mắt, nhưng bạn trai họ đều là thẳng nam nên không hề biết chớp cơ hội dỗ dành lúc này.

Cuối cùng, mọi người cùng nhau ăn bữa tối.

Hai bạn học MIT cùng đến cụng ly với Thẩm Hi: "Thẩm Hi, Thẩm ca, với tư cách là bạn bè, tụi tao rất vinh dự được làm người chứng kiến ​​hôn lễ này... Tình anh em chúng ta vững như bàn thạch."

Thẩm Hi nói đùa: "Ừ, đây là thời điểm vinh quang nhất trong tình bạn chúng ta, sau này chúng ta sẽ dễ xa cách, bởi vì người kết hôn người không biết chơi gì với người chưa kết hôn a."

Hai người bạn sau khi nghe xong: "...."

Họ ăn uống, vui chơi đến 10 giờ tối, mới lần lượt rời đi.

- ---------

Trở lại nhà trọ, Thẩm Hi đi tắm trước, Hạ Cửu Gia vào sau. Trong phòng tắm, Hạ Cửu Gia phát hiện Thẩm Hi lại làm trò khó hiểu - Thẩm Hi đã cầm đi chai sữa dưỡng thể mà cậu thường dùng.

"..." Bệnh tâm thần.

Hạ Cửu Gia tắm rửa xong xuôi, vừa lau tóc vừa đi vào phòng ngủ, ngồi bên cạnh giường quay đầu sang ngửi Thẩm Hi, hỏi: "Sao anh lấy sữa dưỡng thể của em?"

Thẩm Hi cũng dời tầm mắt, đáp: "Anh luôn cảm thấy em rất là thơm, cho nên lấy nó đi làm AB test thử."

"Vớ vẩn." Hạ Cửu Giai thầm nghĩ: Quả nhiên là bệnh tâm thần.

"Thật." Thẩm Hi nằm trên lưng Hạ Cửu Gia, hơi kéo áo pajama của cậu xuống, cúi đầu ngửi ngửi sau gáy cậu: "Thật sự rất thơm, ừm, hiện tại cũng thơm lắm, hóa ra không phải do sữa dưỡng thể."

"....A."

"Thật đó, ngay cả chỗ này cũng thơm."

"Ưm..."

Vốn mệt mỏi không nghĩ lăn lộn, ai ngờ lại thức tới quá nửa đêm.

Sau đó Hạ Cửu Gia và Thẩm Hi chẳng hề biết, tuy bạn bè thân thiết đã biết họ là người yêu, nhưng truyền thuyết "hai người chơi trò quốc vương trước tòa thị chính bị gọi tên ngẫu nhiên sau đó đã thực sự đi đăng kí kết hôn" đã lan truyền rộng khắp cộng đồng người Hoa ở các trường đại học có tiếng phía Đông. Bạn bè hai bên cũng không tiện lên tiếng bác bỏ tin đồn, vì thế nhiều năm về sau, các sinh viên mới vào học vẫn có thể nghe câu chuyện này từ các đàn anh đàn chị trong trường.

Đại khái chính là:

"Có một chàng trai họ Thẩm học khóa 2024, cậu ta thông minh trong học tập nhưng lại ngốc nghếch trong cuộc sống. Cậu ta chơi trò chơi quốc vương với bạn bè mới quen trước tòa thị chính ở New York, lại bị gọi trúng, sau đó yêu cầu là đến tòa thị chính kết hôn. Vì thể hiện mình là người dám nghĩ dám làm nên thật sự đi kết hôn, đối phương cũng là nam, mới nhận thức được nửa ngày!"

"Nghe nói sau khi tốt nghiệp cũng chưa ly hôn... Suốt thời gian học không hề có bạn gái, chắc thế nên lười đi ly hôn, không thèm care."

"Bây giờ cậu ta đã trở về Trung Quốc rồi, hình như vẫn chưa ly hôn... Có lẽ cậu ta nghĩ rằng cưới ở Mỹ thì không hợp pháp ở Trung Quốc nên không sao cả? Nhưng nếu muốn lấy vợ thì trên lý thuyết là trùng hôn!"

"Đã tốt nghiệp đã nhiều năm rồi, thế giới đông đúc thế sao tìm lại được người cùng kết hôn năm đó? Tương lai mà toàn cầu liên kết mạng thông tin thì cậu ta chắc chắn không thể cưới vợ hợp pháp."

"Ngớ ngẩn ngốc nghếch nhỉ?"

Còn có,

"Có một người họ Hạ trong khóa 2024, chơi trò quốc vương với bạn bè trước tòa thị chính của thành phố New York... và sau đó để thể hiện đàn ông nói là làm, lời nói nặng ngàn cân cái làm thiệt...."

"Ôi, sống lâu mới thấy trường hợp kết hôn kì lạ như thế này."

Không ai biết bọn họ vốn dĩ là một đôi, hơn nữa vĩnh viễn là một đôi.

Tựa nhưlời thề trong hôn lễ, "To love you, honor you, and cherish you, all days inmy life, until death do us apart."

- ----------

TOÀN VĂN HOÀN