Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi!

Chương 227: Thiếu úy XP Bất Bại




Editor: Gia Nghi.

Beta: Gia Nghi.

___________________

Buổi lễ tốt nghiệp ở trường quân đội hoàng gia XP, phi thường náo nhiệt!

Tất cả các thành viên của XP gia đều đến, ngay cả số 12 lão quản gia đều ngồi xe lăn đến...

Vị lão nhân gia thần kỳ này mỗi sáng sớm rời giường đều phải liếc mắt nhìn di chúc của ông, rất tốt, vẫn còn nằm ngay ngắn trên bàn.

Đến buổi tối ông mừng rỡ phát hiện, cái di chúc kia vẫn chưa phải sử dụng đến.

Tuy rằng mỗi tháng luôn có một hai lần cấp cứu, nhưng ông vẫn bước qua tuổi 80 như thường. Không thể không nói, nhờ có số 13 bác sĩ, em của ông.

"Nhớ năm đó, có thể nhìn thấy hài tử đời thứ tư của XP gia ra đời đã là cám ơn trời đất, ai có thể nghĩ tới ta còn có thể đến lễ tốt nghiệp của hắn!" Số 12 lão quản gia lộ ra hàm răng giả trắng đều, cực kỳ hả hê.

Số 13 bác sĩ đẩy xe lăn, cười nói: "Yên tâm, có ta ở đây, anh còn có thể ở lại lâu thêm một chút, đến lúc đó chúng ta cùng nhau chờ đợi thiếu gia đời thứ năm ra đời..."

Số 12 lão quản gia nhìn San Đạo, Tiểu Bạch, Tiểu Ly dính với nhau như keo bên cạnh một chút, một vùng hường phấn, lạc quan nói: "Ừm, ta khá tin tưởng chuyện này, thiếu gia đời thứ năm cũng sắp đến rồi!" Hiện tại ở trên đài chính đang phát bằng tốt nghiệp, đám quan quân tuổi trẻ uy vũ thân mang quân phục chỉnh tề, hăng hái xếp hàng lên đài tiếp nhận bằng tốt nghiệp do hiệu trưởng trao, vị thượng quan có quân hàm cao nhất.

Vị thượng quan cao nhất quân bộ, tự nhiên là Blake tướng quân.

Hết thảy học sinh tốt nghiệp từ hiệu trưởng trong tay tiếp nhận bằng tốt nghiệp đều muốn khom lưng 90 độ, đại cúc cung, cung kính mà nói một tiếng: "Cảm ơn trường học đã bồi dưỡng, cảm ơn hiệu trưởng!"

Nhưng đến lĩnh quân hàm của Blake, phải nghiêm, kẹp chặt hoa cúc, đoan chính hành quân lễ với hắn, chờ đợi Đại tướng quân có thực lực nhất Dực quốc, vạn người kính ngưỡng chào quân lễ lại, lấy quân hàm, hộp quân hiệu trịnh trọng giao cho trong tay bọn họ.

Tiêu Tiễn ở dưới đài, bưng hộp đồ ăn ái tâm, nhón chân trên khán đài, nhổ nước bọt nói: "Ai, trao giải gì đó cũng là một việc tốn sức a, khóa này học sinh tốt nghiệp đến mấy chục, chào lại gì đó cũng rất mệt!"

"Vinh quang đó ngươi có hiểu không! Tương lai những đứa nhỏ này cũng phải nhận đại ca ta là thầy! Vì mình là học sinh của tướng quân mà kiêu ngạo! Ngươi không thể nào không biết đại ca ta là hiệu trưởng danh dự của học viện này đi..." Reid đắc ý nói.

White cũng gật đầu nói: "Kỳ thực chế độ thi cử cũng không khác gì mấy so với xã hội phong kiến của nhân loại mấy ngàn năm trước, sau khi thi xong, những người thi đậu đều sẽ tuần tự do hoàng đế ban thưởng, được xưng "Môn sinh của Thiên tử, đạo lý như thế."

"Vì thế sau này các trưởng quan quân bộ đều là "môn sinh" của Blake?" Tiêu Tiễn khóe miệng co giật. Học trò của chồng mình hơi bị nhiều rồi đó!

"Đương nhiên, cũng là "môn sinh" của vị hiệu trưởng kia!" Reid chỉ chỉ hiệu trưởng chính quy bên cạnh Blake, lão người chim đầu trọc đang cười híp mắt.

"Năm đó đại ca ta chính là ở trong tay lão nghị trưởng đại nhân đương nhiệm nhận bằng tốt nghiệp. Năm đó hiệu trưởng đã là đại nghị trưởng Quốc Hội bây giờ... Ông ấy quản văn, ca ta quản võ. Đại ca tuy rằng có lúc cùng ông ấy tranh luận chuyện nước không thể tách rời, nhưng lén lút còn phải cung kính gọi nhỏ ông ấy là lão sư, hiệu trưởng... Có điều đại ca ta xem như là học sinh hàng ""hot"" của lão nghị trưởng đại nhân là được rồi." White nhắc tới.

Reid tiếp tục nhìn lão hiệu trưởng đầu trọc trên đài nói: "Lão nghị trưởng sang năm sẽ về hưu, tương lai ông ấy có thể sẽ tiến vào hội nghị, tham tuyển nghị trưởng, tiếp nhận vị trí lão nghị trưởng... Đến lúc đó XP Bất Bại nhà chúng ta tiến vào quân giới, không chỉ sẽ "được" đại ca chăm sóc, cũng nhất định cũng sẽ "được" ông ấy chăm sóc... Dù sao cũng là học sinh trong tay ông mà, bây giờ nhìn lại đều là quan hệ trường học, tương lai ở quân chính giới liền biến thành một quan hệ khác, phàm là cùng tộc, đồng hương, đồng học đều sẽ tạo thành vòng nhỏ kỳ quái, giữ gìn lợi ích của một nhóm người..."

"Quan hệ thật là loạn! Có cùng một giuộc a hay không!" Tiêu Tiễn lắc đầu. Chẳng trách Blake sẽ đem tâm can nhi tử đến cái trường này học năm năm, hóa ra là có thể tiến vào quân giới, đồng thời cũng có thể tua vòi đưa đến giới chính trị.

"Con trai của em có hai tay to chống lưng cho, em còn không hài lòng à?" Reid chép miệng một cái.

"Nhưng ta càng muốn nhìn thấy thằng bé dựa vào thực lực của chính mình!" Tiêu Tiễn thở ra một hơi thật dài...

White đánh gãy bọn họ: "Nhìn kìa, Bất Bại lên sân khấu, ồ, cái hộp của nó thật khác so với mọi người... Người khác là hộp đỏ, nó là cái hộp màu đỏ đậm..."

Reid khinh bỉ mà nói "Nhìn ngươi không hiểu đi, của người khác chỉ là hạ sĩ, trung sĩ, giáo quan, của Bất Bại chính là thiếu úy..."

"Quy tắc ngầm sao? Bởi vì cha nó là tướng quân... chỉ huy tối cao trong Quân đội..." Tiêu Tiễn bĩu môi.

"Ta bảo đảm thằng bé là dựa vào thực lực của chính mình, được không?" Reid xoa bóp vai Tiêu Tiễn: "Phải biết trong trường học này huấn luyện viên là vô tình, hơn nữa bọn họ trực thuộc Bộ giáo dục quốc gia, không thuộc về quân bộ của đại ca, hà tất gì phải nịnh bợ nó? Chế độ quân hàm Dực quốc cũng đều là dựa vào chính ức lực, đều có pháp luật quy định, ai cũng không thể nịnh hót đến đưa mình vào đại lao!"

"Vậy cấp bậc Thiếu úy của Bất Bại từ đâu ra?" Tiêu Tiễn không hiểu. Đương nhiên năm năm nay y cũng rất ít nhìn thấy bóng dáng con thứ hai của mình, hắn lại rất ít tâm sự với y. Cho dù là có tâm sự, cũng sẽ nói mấy chuyện yêu đương về Phong Hải Dương... Thằng con bất hiếu này!

White không nói một tiếng, dùng máy tính trí tuệ nhân tạo trên tay tra qua một lần, cười nói: "Nhìn xem, ta hack vào tra được một hồ sơ, đây là toàn bộ ghi chép về Bất Bại nhà ta trong suốt năm năm, lập mười sáu lần công cấp ba, sáu lần công cấp hai, còn ba lần công kém hơn, còn có một lần công hạng nhất, thành tích tốt đẹp nên được ghi nhận thì không nói, nhiều lần cứu bạn học, chiến hữu, bên trong diễn tập ngược đối thủ, hoàn toàn thắng lợi... Còn có một lần ở dã ngoại cõng huấn luyện viên đột nhiên phát bệnh cấp tính về bệnh viện cấp cứu hơn trăm dặm... Còn lúc làm nhiệm vụ thì bảo vệ một thôn trang, bắt được hơn mười tên tội phạm, còn 1V10, thật là lợi hại..."

Tiêu Tiễn nhìn những ghi chép tỉ mỉ, rốt cục tin, con thứ hai của mình quả nhiên là dựa vào thực lực của chính mình để lấy được quân hàm cao cấp nhất toàn trường này!

Tiêu Tiễn vui mừng mà nhìn hai cha con trên đài, cảm giác tự hào tự nhiên dâng lên.

Hiện tại mấy người cha không thể không thừa nhận, con thứ hai hành vi quái dị, thành tích học tập siêu kém, IQ khiến người ta thất vọng, đầu óc ngu si tứ chi phát triển này, cũng có một ngày tiền đồ! Cũng may ở thời khắc trọng yếu Blake đã giúp hắn tìm đúng phương hướng phát triển. Hắn trời sinh chính là người chiến sĩ, quân nhân, tương lai hắn cũng sẽ trở thành tướng quân ưu tú như Blake!

"Chúc mừng cậu!" Hiệu trưởng đại nhân lấy bằng tốt nghiệp đưa cho XP Bất Bại đối diện hắn, như đang nhìn một ngôi sao mới đang dần bay lên. Đứa nhỏ này vừa vào trường cũng làm người ta đau đầu, nhưng càng về sau, hắn càng khiến người ta nhìn với cặp mắt khác xưa.

Vốn là cho rằng đây là một tên con ông cháu cha, con nhà giàu, đời thứ hai đặc quyền ngu ngốc, không nghĩ tới hắn sức lực cứng như vậy! Hơn nữa một huấn luyện viên đã ngược hắn hơn bốn năm đột phát bệnh cấp tính, hắn không có bỏ đá xuống giếng, mà là điên cuồng bay nửa ngày, cứu mạng ông ta, lấy đức báo oán, lúc bay trở về thì chính hắn đều mệt đến sắp đứt hơi! Hắn dùng hành động thực tế chứng minh nhân phẩm của chính mình! Hắn lúc làm nhiệm vụ chứng minh thực lực của hắn!

Hiện tại hiệu trưởng nhìn XP Bất Bại đang tốt nghiệp với tư cách là học sinh ưu tú nhất, dường như nhìn thấy tác phẩm đắc ý nhất, cảm động đến khóe mắt đều ướt.

"Thiếu úy, tiếp tục cố gắng!" Blake trịnh trọng đáp lại XP Bất Bại một quân lễ, đem hộp trong tay đưa cho hắn.

Hai cha con lần thứ hai đối diện, trong mắt đều có vui mừng thản nhiên.

Lần trước đối diện, là lúc hắn bị học viện XP khai trừ. Cũng còn tốt, năm năm sau, cuộc đời của hắn đã đi đúng hướng!

Blake lần đầu tiên cảm thấy dáng vẻ của con sau năm năm đã thay đổi rất nhiều, trở nên dã tính, nguy hiểm, đàn ông! Mặt thằng bé trước đây rất giống Tiêu Tiễn, hiện tại càng chậm chậm thay đổi, trở nên khá giống hắn lúc còn trẻ, góc cạnh rõ ràng, kiên cường như thái sơn.

Lúc đưa vào học viện này, ngoài miệng hắn chỉ có một vòng lông tơ nhàn nhạt, bây giờ là chân râu bị cạo rất sạch sẽ. Một nam hài rốt cục trưởng thành thành một nam nhân!

"Cảm ơn thượng quan! Cảm ơn hiệu trưởng!" XP Bất Bại tiếp nhận hộp quân hàm, lại chào hồi lễ cho hai vị trên đài.

"Làm rất tốt, con trai!" Vẻ mặt Blake rốt cục thả nhu, lấy dáng vẻ phụ thân vỗ vỗ ở trên vai con trai một cái.

Lễ trao quân hàm kết thúc, đoàn người XP gia bao vây XP Bất Bại, XP An Kỳ đã là tiểu thiếu nữ 10 tuổi xinh đẹp, nhưng vẫn thích trò cưỡi hổ như cũ, hơn nữa còn mang "thú cưỡi" của mình tới buổi lễ tốt nghiệp của Nhị ca.

Phong Bình cùng XP Bất Bại năm năm này không gặp, vừa thấy mặt lẫn nhau đều có chút lúng túng. Lúng túng qua đi, XP Bất Bại mỉm cười vỗ vỗ vai Phong Bình, nhỏ giọng nói: "Đánh một trận không?"

Phong Bình giương giương khóe miệng: "Ai sợ ai a... Đến a!"

"Ở đây nhiều người vướng... Chuyển sang nơi khác!"

"Được! Chỉ cần không phải trong biển, chỗ nào thì tùy ngươi chọn!" Những năm này Phong Bình cũng không phải ngồi chơi, hắn cũng vào quân bộ của Hổ Vương làm việc, vừa vặn làm một tiểu đầu mục ở trong tay Tiểu Ly, ở quân đội lăn lộn hai năm, người trở nên đặc biệt khỏe mạnh, kỹ thuật đánh nhau cũng đề cao rất nhiều!

Hai người một người chạy ở trong rừng cây rộng rãi, một người bay trên không trung, hẹn cẩn thận ở một bãi đất rộng trong rừng rậm phía bên cạnh trường học "luận bàn" một phen.

Vừa đến nơi, Phong Bình nghỉ ngơi chân, nhìn lên bầu trời nói: "Được rồi, ở chỗ này!" Chỗ này bằng phẳng, trên đất còn có cỏ xanh dày đặc, cho dù có bị ngã cũng không bị sứt đầu vỡ trán.

XP Bất Bại vừa thu lại cánh, vững vàng mà đứng ở đối diện hắn, một chút ý tứ muốn đánh cũng không có, sắc mặt vừa lo lắng vừa phẫn nộ, hắn cau mày chất vấn: "Đại ca ngươi đâu? Tại sao cậu ấy không có tới?"

Phong Hải Dương, đây chính là lễ tốt nghiệp của hắn, ngày tháng trọng đại trong đời. Hắn liều sống liều chết năm năm, ghi lại chiến tích, lấy được cấp bậc Thiếu úy, chính là vì để Phong Hải Dương nhìn thấy...

Em tại sao có thể không đến? Vậy uy phong này của ta để cho ai xem? XP Bất Bại bị đè nén lại bi thương!