Người Cha Hàng Tỉ Sủng Nghiện

Chương 264: Muốn Nhận Phim






“Lâm Thiển Hạ, tôi không biết cô đang nói cái gì, nhưng cô cũng không nhìn lại bản thân cô xem thử là loại người gì.

Cô ở bên ngoài ngủ với cấp trên, con gái của cô có biết không? Có một người mẹ như vậy, nó mới cảm thấy thật nhục nhã đó!”
“Cô im miệng.” Lâm Thiển Hạ lạnh lùng hét.
“Bây giờ trên mạng tất cả đang lan truyền chuyện cô ngủ với cấp trên đó, cô cho rằng tôi im miệng có tác dụng sao? Tôi còn thật sự nhìn không ra cô dựa vào cách làm này để kiếm ra tiền đó, chậc chậc, thật sự là không cần mặt mũi rồi! Chẳng trách ba ở ngoài mặt ngay cả nhận cũng không dám nhận cô là con gái của ông ấy.”
“Cô nói xong chưa? Nói xong rồi thì có thể cút, ở đây tôi không hoan nghênh người như cô.” Lâm Thiển Hạ đuổi người.
“Ồ! Cô còn dám đuổi tôi, Lâm Thiển Hạ, cô cho rằng cô là ai chứ! Cô cũng không nhìn lại cảnh ngộ của cô bây giờ thế nào.

Tôi nói cho cô biết, từ nay về sau ngay cả một bộ phim của cô, cô cũng nhận không nổi đâu, tôi sẽ tìm người có chuyên môn chỉnh đốn cô.” Lâm Mộng Di cuối cùng phát hiện ra nơi vui vẻ của cô rồi, đó chính là chèn ép Lâm Thiển Hạ, khiến cô ta càng thêm khốn khổ.
Chỉ có như vậy, cô mới cảm thấy vui vẻ.
Vẻ mặt của Lâm Thiển Hạ thoáng hơi trắng bệch, lời của Lâm Mộng Di, cô không thể không để trong mắt.
Bởi vì địa vị của cô ta bây giờ cộng thêm nhà họ Sở phía sau chống lưng cô ta, đều là những người có chỗ đứng trong giới thượng lưu cũng như trong giới giải trí chính là nơi gắn liền với tiền bạc.


Có tiền, chuyện gì đều có thể giải quyết ổn thỏa.
“Tùy cô.” Lâm Thiển Hạ nghiến răng không muốn nhìn thấy cô ta.
“Ồ! Lâm Thiển Hạ, cô nói thật với tôi đi, cô đã từng tìm Sở Trạch Hiên đúng không?” Lâm Mộng Di phía sau hơi tức giận mà chất vấn.
Lâm Thiển Hạ quay đầu cười lạnh: “Ai là Sở Trạch Hiên?”
“Cô đừng giả ngốc nữa, là chồng của tôi đó! Ngay cả anh ta là ai mà cô cũng không biết sao?” Lâm Mộng Di hơi khó chịu trừng mắt nhìn cô.
Lâm Thiển Hạ giễu cợt: “Dù cho có là chồng của cô, thì tôi gặp anh ta để làm cái gì? Người ở bên cạnh các người, cả đời này của tôi không muốn gặp phải.”
Lâm Mộng Di nghe những lời này, khóe miệng giật giật: “Hi vọng cô nói được làm được, tốt nhất đừng lén lút quyến rũ chồng của tôi, nếu không tôi cho cô đẹp mặt.”
“Người cặn bã như chồng của cô, cả đời này tôi cũng không muốn gặp.” Lâm Thiển Hạ nói với cô ta một cách chắc chắn.
“Cô…” Lâm Mộng Di khó chịu thở một hơi, cô không muốn chồng của mình bị mắng.
Vốn Lâm Thiển Hạ không muốn quan tâm cô ta nữa nên tiếp tục đi đến cửa nhà.
“Lâm Thiển Hạ, tôi sẽ khiến cô không thể lăn lộn trong giới giải trí đâu, cô nên đợi mà húp cháo sống qua ngày đi! Đến lúc đó, đừng có khóc lóc rồi đến cầu xin tôi.” Lâm Mộng Di phía sau đe dọa một câu.
Cô ta thật sự không thể để mất sự cao quý và ưu việt của trước mặt Lâm Thiển Hạ được.
Ở trong mắt của cô ta, Lâm Thiển Hạ là người kém cỏi hơn cô ta, bởi vì bốn năm trước, cô yêu Sở Trạch Hiên nhiều như vậy, nhưng chỉ đứng một bên nhìn bọn họ tình chàng ý thiếp.

Thời điểm đó cô rất hận, rất đố kỵ với Lâm Thiển Hạ, nỗi hận đó sắp ngập trời rồi.

Cho nên, cả đời này cô cũng không thể để Lâm Thiển Hạ sống dễ dàng.
Lâm Thiển Hạ bước vào thang máy, cô thầm than thở một hơi, lần này cô lại đắc tội Trình Khiết rồi.

Trong nháy mắt Lâm Mộng Di muốn can thiệp vào, cô biết, từ nay về sau có lẽ cô thật sự sẽ khó khăn hơn!
Cô có một ít tiền tiết kiệm, nhưng cũng không đủ.

Nhà cô đang ở cũng không phải của cô, mà là nhà thuê.


Cộng thêm tiền thuê bảo mẫu, chi tiêu của cô không hề ít.

Đúng lúc này điện thoại của cô reo lên, cô cầm lên nghe, là của chủ nhà trọ.
Cô cười khổ, lại phải đóng tiền nhà cho chủ nhà rồi!
“Alo, dì Trương.”
“Cô Lâm à! Tôi có chuyện này muốn nói với cô đây! Giá nhà ở khu vực của chúng tôi sẽ tăng lên nên tiền thuê nhà sẽ lại tăng thêm một chút.

Ở đó tôi sẽ tăng thêm một nghìn tệ, cô không có ý kiến chứ!”
Hơi thở của Lâm Thiển Hạ hơi nghẹn lại, cô còn phản bác một chút: “Dì Trương, dì tăng giá cũng quá cao rồi!”
“Không cao, không cao đâu, cô nghĩ thử xem! Đây là phòng thuê theo kỳ, bốn phía ở đây có những nhà trẻ, tiểu học tốt nhất, cộng thêm môi trường tiểu khu cũng không tệ, vị trí cũng vô cùng tốt, cô đi đâu có thể thuê được vị trí tốt như vậy chứ? Cô là một minh tinh, sẽ không thiếu chút tiền đó, không phải minh tinh các cô đều rất nhiều tiền sao!”
Một năm trước, sau khi Lâm Thiển Hạ nhận một số gameshow, đúng là thu nhập có hơi cao một chút, cô cũng là suy nghĩ đến vấn đề đi học của con gái mới thuê nhà ở đây.

Giá phòng mặc dù cao một chút, nhưng từ nay về sau con gái đi nhà trẻ cũng tương đối tốt.
“Dì Trương, không thể thương lượng nữa sao? Gần đây cháu chưa có công việc, thật sự không có tiền.”
“Còn không thì như thế này! Dì bớt cho cháu một trăm, chỉ tăng chín trăm thôi!”
Lâm Thiển Hạ cười khổ hết lời để nói, chỉ đáp: “Vậy tháng sau sẽ tăng nhé! Tháng này thì sẽ trả như mấy tháng trước.”
“Vậy cũng được! Dì cũng không phải là người vô lý.”
Sau khi thương lượng xong, Lâm Thiển Hạ vào trong nhà nhìn con gái đang chạy qua chạy lại trong phòng khách rộng rãi.

Cô thật sự rất muốn cho con gái một cuộc sống tương đối tốt đẹp một chút.
Cũng giống như bây giờ, cô có một phòng khách rộng rãi, còn có một phòng đồ chơi, lại lớn hơn một chút, còn có thể cho cô bé làm một phòng ngủ nhỏ riêng.
Lâm Thiển Hạ nghiến răng, thôi thì tiếp tục ở đây vậy! Cô cũng không biết lại chuyển đi đâu nên cô không thể không nhận mấy gameshow được, kiếm nhiều tiền một chút, mới không sợ cuộc sống bây giờ.
“Cô Lâm, người chị đó của cô lại đến tìm cô gây sự nữa rồi!”
“Không sao, dì Lưu không cần phải lo lắng đâu.” Lâm Thiển Hạ cố tỏ ra không sao.
“Vậy dì đi nấu cơm.” Dì Lưu thấy cô mệt mỏi, không nhắc lại chuyện cô không vui, lập tức đi xuống bếp.

Lâm Thiển Hạ trở về phòng, cầm điện thoại gọi cho chị Lý.
“Alo, Thiển Hạ hả, sao đó?” Truyền đến giọng nói lảnh lót của chị Lý.
“Chị Lý, bộ show trước của em giảm bớt rồi, chị xem thử còn có vai nào thích hợp với em không ạ?” Lâm Thiển Hạ hỏi.
“Em không nghỉ ngơi thêm một chút nữa sao?”
“Không ạ, em nghĩ nếu như có show thì em vẫn có thể nhận được, tốt nhất show quay ở trong thành phố của chúng ta.”
“Show thì có, nhưng thù lao không cao, hơn nữa còn rất cực khổ.”
“Không sao, phim thế nào thì em đều muốn nhận.”
“Trong tay chị có một bộ phim đô thị hiện đại, đóng một vai phụ là một người phụ nữ nham hiểm, bộ phim này vừa tốn sức vừa không thu được kết quả tốt, hơn nữa, nếu em nhận quá nhiều bộ phim kiểu như vậy, sau này rất khó để vươn mình.

Chắc chắn với điều kiện của em, chị vẫn cảm thấy em sau này sẽ nổi tiếng.”
“Không sao, em nhận, chỉ là về thù lao chị có thể thay em thương lượng cao thêm một chút.”
“Được! Vậy chị sẽ cố gắng hết sức thương lượng thử xem.” Chị Lý đáp ứng.
“Vậy được, cảm ơn chị Lý.”
“Chị đã kiểm tra qua bộ phim lần này rồi, không liên quan gì tới bên Trình Khiết nên cô ta không có quyền can thiệp vào.

Em cứ yên đợi tin của chị nhé!”
“Dạ! Được ạ.” Lâm Thiển Hạ đáp.
Gọi xong cuộc gọi này, trong lòng của Lâm Thiển Hạ mới thả lỏng một chút, nếu như vẫn có thể nhận đóng phim, phim gì cô cũng nhận hết, cô chẳng còn tư cách để chọn phim nữa rồi.
Nếu như có thể quay ở thành phố này, mỗi ngày cô có thể về nhà cùng chơi với con gái, đây là chuyện tốt nhất rồi.
Làm một người mẹ đơn thân, cô không cách nào ngoài việc vừa đóng phim vừa nuôi con gái..