Mục đích Nhuế Thừa Giang gọi điện cho Hàn Đông rất đơn giản, đó là muốn mời Hàn Đông đi ăn tối.
Nghĩ ra Nhuế Thừa Giang chắc cũng hiểu được, bản thân muốn làm nên chút thành tích ở thành phố Ninh Hải, không có sự ủng hộ của Hàn Đông thì khó mà làm được. Vì vậy nhân cơ hội này, cố gắng giao lưu với Hàn Đông một chút, tranh thủ gây dựng quan hệ tốt đẹp với Hàn Đông, như vậy thì bản thân cũng có thể triển khai công việc ở thành phố Ninh Hải được tốt hơn.
Hàn Đông lại chẳng đồng ý cùng ăn tối với ông ta, dù sao có Lữ Nhạc bên cạnh, hắn vẫn là muốn cùng Lữ Nhạc đi ăn. Nhưng Hàn Đông cũng đồng ý đi uống trà với Nhuế Thừa Giang vào lúc 8h tối.
Nhuế Thừa Giang vốn vì bị Hàn Đông từ chối lời mời đi ăn tối mà tâm trạng buồn bực, trong chốc lát lại vui vẻ trở lại.
Chí ít Hàn Đông còn muốn giao lưu với ông ta, điều này cũng đồng nghĩa với chuyện, khả năng Hàn Đông ủng hộ ông ta là tương đối lớn.
Mà sự ủng hộ của Hàn Đông, không chỉ là giúp Nhuế Thừa Giang nhanh chóng triển khai công việc ở thành phố Ninh Hải, hơn nữa đối với một Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy mới tới như ông ta mà nói, có được sự ủng hộ của Phó bí thư Tỉnh ủy chuyên trách như Hàn Đông, tương lai cũng có thể càng mau chóng có chỗ đứng vững chắc trong tỉnh.
Nếu nói nhất thiết phải chọn lựa đứng về phía nào, thì Nhuế Thừa Giang tình nguyện ủng hộ Hàn Đông, chứ không phải là Bí thư Tỉnh ủy Hà Vĩnh Thành hay là Chủ tịch tỉnh Trần Thi Lương.
Ăn xong cơm tối với Lữ Nhạc, Hàn Đông nghỉ ngơi một lát, liền đi tới quán trà Nhuế Thừa Giang nói.
Quán trà này nằm trên lầu của Nhà khách Thành ủy, tuy cũng có mở cửa kinh doanh, nhưng không phải ai cũng có thể vào được.
Nhuế Thừa Giang đặt, đương nhiên là phòng bao hạng tốt nhất, ông ta đã sớm đến chờ Hàn Đông, thấy bóng Hàn Đông xuất hiện, ông ta liền đi ra phía trước nghênh đón, hơi áy náy, nói:
- Phó bí thư tỉnh Hàn, quấy rầy anh nghỉ ngơi rồi.
Hàn Đông khẽ mỉm cười, nói:
- Không có gì, tôi cũng muốn nói chuyện với Bí thư Thừa Giang.
Tuy địa vị của Hàn Đông cao hơn Nhuế Thừa Giang, nhưng về tuổi tác, Nhuế Thừa Giang lại lớn hơn Hàn Đông mười tuổi, vì vậy Hàn Đông nói chuyện tương đối khách khí.
Hai người ngồi xuống, nhân viên phục vụ rất nhanh đã pha cho Hàn Đông một ly trà Long Tỉnh.
Nhuế Thừa Giang nói:
- Tôi nghe nói Phó bí thư tỉnh Hàn thích uống trà Long Tỉnh, cho nên đặc biệt mang theo một gói, lo nơi này không có loại trà Long Tỉnh mà Phó bí thư tỉnh Hàn yêu thích.
Trong lòng Hàn Đông khẽ động, Nhuế Thừa Giang nói như vậy, trên thực tế là thể hiện thiện ý của ông ta với mình.
Hai người nói được mấy câu, liền bắt đầu tiến hành thảo luận về sự việc của thành phố Ninh Hải.
Nhuế Thừa Giang hạ thấp tư thái, cố ý thỉnh giáo Hàn Đông rất nhiều công việc của thành phố Ninh Hải, bao gồm công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới, thông qua phương thức này, thăm dò một chút thái độ của Hàn Đông.
Hàn Đông trên cơ bản là biết gì nói đó, hắn cũng là thành tâm mong thành phố Ninh Hải phát triển, không thể vì bản thân đã rời chức mà chịu ảnh hưởng. Mà từ tình hình hiện tại cho thấy, Nhuế Thừa Giang cũng mong muốn có thể làm nên thành tích ở thành phố Ninh Hải, vậy thì bản thân mình ủng hộ ông ta một chút, cũng là có lợi cho sự phát triển của thành phố Ninh Hải.
Một mặt khác, Nhuế Thừa Giang cũng là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, ông ta hiện nay đã phát tín hiệu hòa bình, vậy thì mình tiếp sóng, tạo mối quan hệ tốt với ông ta cũng có lợi cho công tác của mình ở Tỉnh ủy.
Hàn Đông làm Phó bí thư Tỉnh ủy chuyên trách, được phân công quản lý công tác Đảng và quần chúng, tuy hắn không cố ý đi tranh giành cái gì với Hà Vĩnh Thành và Trần Thi Lương, nhưng để tăng thêm trọng lượng cho lời nói của mình, trong những sự việc quan trọng có thể đạt được mục đích của bản thân, vẫn là cần đoàn kết một số người. Dù có không vì mục đích gì, thì ở chốn quan trường, có thể đoàn kết càng nhiều người, thì đó cũng chẳng phải là chuyện xấu gì.
Chính là vì như vậy, giữa Hàn Đông và Nhuế Thừa Giang có thể gọi là ăn khớp với nhau, có thể nói chuyện khá ăn ý.
Mười giờ rưỡi, hai người ngừng uống trà ra về.
Hàn Đông về tới nhà, Lữ Nhạc ngồi một mình trong phòng khách, vừa xem ti vi vừa ăn đồ ăn vặt, thấy Hàn Đông về, liền vui vẻ chạy ra khoác lấy tay hắn.
Sáng sớm ngày hôm sau, Vương Lập Bình và Lưu Thiết Quân tới đón Hàn Đông.
Hàn Đông đã là Phó bí thư Tỉnh ủy Giang Việt, công việc cũng không thể cứ để đó.
Việc cần phải giải quyết, cũng phải bắt đầu giải quyết.
Làm Phó bí thư phụ trách công tác Đảng của một tỉnh, trong tay nắm quyền lực vô cùng lớn, chức lớn cho nên việc phải suy nghĩ, phải giải quyết cũng rất nhiều. Thêm vào đó, Hàn Đông mới vừa nhậm chức, cũng phải mau chóng làm quen với cương vị công tác của mình.
Liên quan về Vương Lập Bình và Lưu Thiết Quân, cũng được chuyển tới Tỉnh ủy, đưa vào làm ở Sở Văn phòng Tỉnh ủy.
Đối với bọn họ mà nói, có thể từ Thành ủy thành phố Ninh Hải chuyển tới Tỉnh ủy, đây tuyệt đối là một chuyện tốt cầu còn không được, cho nên khi Hàn Đông vừa nhắc tới, hai người liền không do dự mà đồng ý luôn.
Tuổi tác của Vương Lập Bình và Lưu Thiết Quân đều còn trẻ, vì vậy bọn họ đều tràn đầy hi vọng vào tương lai, dù Lưu Thiết Quân chỉ là tài xế, cũng hi vọng có thể ở lại bên Hàn Đông một thời gian, chờ đợi cấp bậc, tích lũy chút mạng lưới quan hệ, tương lai có đi đâu cũng có thể tìm được một công việc tốt.
Còn dã tâm hiện tại của Vương Lập Bình lại lớn hơn trước rất nhiều, anh ta hiện tại đã là cán bộ cấp Cục trưởng, chỉ cần cố gắng theo sát Hàn đông, tương lai tách ra làm một cán bộ cấp Phó giám đốc sở có thực quyền, vậy thì sẽ rất nhẹ nhàng đó. Thậm chí nếu anh ta có thể ở bên Hàn Đông mấy năm nữa, tương lai giải quyết xong cấp Phó giám đốc sở, được phân xuống địa phương, vậy thì còn có thể trực tiếp lên cấp Giám đốc sở nữa.
Con đường phát triển như vậy, so với nhiều người mà nói đã là rất nhanh rồi. Vương Lập Bình đương nhiên nắm lấy cơ hội này không chút do dự.
Trụ sở của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh ở một cư xá yên tĩnh trong thành phố Biện Châu, nơi này cây cao bóng cả, hai bên đường là những cây ngô đồng có tán rộng, trên đường lớn, ô tô chạy tới chạy lui, nhưng lại có vẻ rất trầm lắng, yên tĩnh.
Trong đại viện, tổng cộng có sáu dãy nhà cao 5 tầng, theo thứ tự gọi là lầu số một, lầu số hai, cho tới tận lầu số sáu.
Lầu số sáu là lầu văn phòng lãnh đạo Tỉnh ủy, còn Sở Văn phòng Tỉnh ủy ngoại trừ Trưởng ban thư ký và một vị Phó trưởng ban thư ký, thì dành để cho mấy bộ phận trực thuộc phục vụ lãnh đạo Tỉnh ủy, cơ quan quản lý chủ yếu đều ở lầu số 5, lãnh đạo Tỉnh ủy ở lầu 3, Trưởng ban thư ký ở lầu 2, nhân viên hành chính khác thì ở lầu 1, lầu 2, lầu 4 và lầu 5 chủ yếu là phòng họp, phòng đọc…Sở Văn phòng Tỉnh ủy có rất nhiều phòng ban, còn có nhiều cơ cấu cấp 2, cấp 3, trong đó phòng Tổng hợp lại phân ra thành nhiều phòng nhỏ, chia ra đối ứng các lãnh đạo khác nhau. Phòng Tổng hợp số 1 phục vụ Bí thư Tỉnh ủy, người phụ trách trực tiếp là Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, phòng Tổng hợp số 2 phục vụ Phó bí thư Tỉnh ủy - nhân vật số ba – cũng chính là Phó bí thư Tỉnh ủy hiện tại – Hàn Đông, sếp trực tiếp khác là Phó trưởng ban thư ký Doãn Bạch Cường. Sắp xếp tiếp theo, phòng Tổng hợp số 3 và 4, mỗi phòng do một vị Phó trưởng ban thư ký lãnh đạo, phân chia phục vụ mấy vị Phó bí thư, ngoại trừ Chủ tịch tỉnh. Chủ tịch tỉnh là nhân vật số một của Ủy ban nhân dân tỉnh, các nhân viên phục vụ khác, chủ yếu ở Sở Văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh ủy, vì vậy Sở Văn phòng Tỉnh ủy bên đó vốn không có bố trí thêm cơ cấu và nhân viên.
Sở Văn phòng Tỉnh ủy tuy là một đơn vị cấp Sở, nhưng cũng là bố trí cán bộ có cấp bậc cao, Trưởng ban thư ký là nhân vật số một của Sở Văn phòng, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy kiêm Chủ nhiệm Sở Văn phòng, là cán bộ cấp Thứ trưởng. Vài vị Phó trưởng ban thư ký tất cả đều là cấp Giám đốc sở, nhiều vị Phó chủ nhiệm của Phó trưởng ban thư ký, cũng đều là cấp Phó giám đốc sở.
Tuy rằng chỉ có năm tầng, nhưng trong mỗi tòa nhà đều có thang máy. Thang máy và thang bộ sắp song song với nhau, lên xuống ra vào đều cực kỳ thuận tiện.
Lúc này Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy kiêm Chủ nhiệm Sở Văn phòng Tỉnh ủy Đằng Ngọc Long, vẻ mặt tươi cười đứng ở chân cầu thang, Phó trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Doãn Bạch Cường đứng sau ông ta vài bước, hai người nói chuyện, ánh mắt liên tục để ý phía trước.
Mà đứng phía sau họ còn có một nhân viên khác, đương nhiên là Trưởng phòng Tổng hợp số 2 Vưu Thụy Tường. Lúc này Vưu Thụy Tường cẩn thận đứng sau Đằng Ngọc Long và Doãn Bạch Cường, trong lòng tràn đầy lo lắng.
Trưởng phòng số 2, trước giờ đều do Thư ký của Phó bí thư Tỉnh ủy kiêm nhiệm, mà Vưu Thụy Tường đương nhiên là thư ký của Phó bí thư Tỉnh ủy trước đây Ngô Thơì Hi, chỉ có điều mới làm chưa đầy 3 tháng. Lần này Ngô Thơì Hi lui về tuyến hai, trước khi đi, chẳng tiến hành sắp xếp thỏa đáng cho Vưu Thụy Tường, cứ như vậy mà bỏ anh ta ở lại.
Hiện tại Hàn Đông đảm nhiệm chức Phó bí thư Tỉnh ủy, nghe nói hắn sẽ đem Thư ký của thành phố Ninh Hải theo, vậy thì vị trí của Vưu Thụy Tường nhất định là không giữ được rồi. Ngoài ra Vưu Thụy Tường cũng biết, sở dĩ Ngô Thơì Hi nhanh chóng lui về tuyến hai như vậy, là có quan hệ rất lớn tới Hàn Đông, vì vậy cho dù Hàn Đông không đem Thư ký từ thành phố Ninh Hải tới, thì có lẽ vị trí Trưởng phòng số 2 của anh ta cũng chẳng thể ngồi yên. Hiện tại điều khiến anh ta lo lắng là Hàn Đông tới, bản thân anh ta sẽ bị điều đi đâu. Anh ta lo rằng mình sẽ bị ném vào một bộ phận ít béo bở, cứ bị kìm hãm ở đó, vậy thì tiền đồ cả đời chẳng phải bị hủy rồi sao, anh ta hi vọng có thể tới cấp cơ sở, dù gì anh ta cũng là cán bộ cấp Cục trưởng rồi, về cấp cơ sở, nếu có thể tới thành phố cấp 3, trở thành nhân vật số 1 của một ban ngành trực thuộc thành phố, cơ hội cũng sẽ tốt hơn 1 chút. Chỉ là khi Ngô Thơì Hi đi đã chẳng lo cho anh ta, nếu anh ta muốn tìm người khác giúp đỡ, có lẽ cũng chẳng có ai muốn giúp. Trước đây khi anh ta làm Thư ký cho Ngô Thơì Hi, có rất nhiều người đối với anh ta vô cùng khách khí, nhưng tình hình hiện tại đã khác trước, có mấy người sẽ nể mặt anh ta chứ. Hơn nữa, ở tỉnh mọi người đều không phải đồ ngốc, giúp đỡ anh ta, nói không chừng lại đắc tội với Hàn Đông, vì vậy càng chẳng có ai chịu ra tay.
Vương Lập Bình, cái anh chàng thư ký này đương nhiên rất xứng với chức vụ, cho nên hôm nay là ngày đầu tiên Hàn Đông đi làm, anh ta đương nhiên liên tục liên hệ với Sở Văn phòng, để Sở Văn phòng làm tốt các công tác chuẩn bị tương ứng.
Cũng chính vì như vậy, Đằng Ngọc Long và Doãn Bạch Cường mới đi xuống lầu đợi trước.
Hàn Đông được phân công phụ trách Sở Văn phòng Tỉnh ủy, là lãnh đạo trực tiếp của 2 người, cho nên thái độ của họ hạ thấp một chút cũng là điều dĩ nhiên.