Người Cầm Quyền

Chương 988: Không có gì để nói




- Cho nên trách nhiệm và tác dụng của cha mẹ là không tránh khỏi, trên điểm này tỉnh ủy tốt nhất là có một văn kiện có tính quy phạm, tăng cường dẫn đạo để các cán bộ lãnh đạo nhận thức đầy đủ tầm quan trọng của sự việc.

Tào Hoành Vị cảm thấy ở điểm này, mình không có khả năng hoàn toàn để cho Hàn Đông làm loạn. Bây giờ việc quan trọng nhất là giải quyết chuyện con của Ngô Thời Hi dẫn người bao vây uy hiếp Hàn Đông.

“Chẳng lẽ Hàn Đông lần này không chỉ muốn đánh Ngô Đắc Minh, còn muốn dính líu đến Ngô Thời Hi, khẩu khí cũng lớn quá nhỉ?”

Trong lòng Tào Hồng Vị lại nghĩ tới một khả năng, nhưng cảm thấy có chút thái quá.

- Đề nghị của đồng chí Hàn Đông, có cái lý nhất định, tôi sẽ suy nghĩ thật kỹ. Bây giờ gấp nhất là, nhất định phải điều tra rõ những người uy hiếp kia, xử lý thật tốt. Đồng thời coi đây là giáo huấn, triển khai một hồi hành động lớn trong toàn tỉnh, nghiêm cấm các hành vi phạm pháp. Hiện tại các thành phố lục tục phải mời dự họp đại hội Đảng. Sang tháng năm, tỉnh ủy cũng mời họp đại hội Đảng, cần chúng ta xây dựng không khí xã hội ổn định, hài hòa, nhưng công tác của hệ thống công an lại làm tôi rất thất vọng.

Hàn Đông gật đầu nói:

- Đúng vậy, công tác sở Công an quả thật cần tăng mạnh.

- Đồng chí Hàn Đông yên tâm. Đối với sự việc lần này, tỉnh ủy sẽ hết sức coi trọng, tôi cũng sẽ đích thân đốc thúc công an, tòa án kiểm sát làm tốt công tác, nghiêm khắc đả kích các phần tử trái pháp luật.

Tào HoànhVị kiên định nói, thật ra y cũng là ám chỉ Hàn Đông, để Hàn Đông buông tay đi làm được rồi, y sẽ toàn lực ủng hộ.

Hàn Đông nghe được ý của Tào Hoành Vị. Nhưng hắn sẽ không dễ dàng bị người khác sử dụng như vũ khí.

Tào Hoành Vị và Hàn Đông nói chuyện tiếp nửa tiếng nữa, Hàn Đông cáo từ.

Tào Hoành Vị tự mình đưa Hàn Đông đến đầu bậc thang, có vẻ vô cùng nhiệt tình.

Thông qua cuộc nói chuyện lần này, Hàn Đông cũng hiểu rõ ý đồ của Tào Hoành Vị, người này suy nghĩ là rất tốt, ủng hộ mình dẹp Ngô Thời Hi, nhưng lại muốn mình toàn lực ủng hộ trên rất nhiều phương diện khác. Lòng ham muốn cũng rất lớn.

Đang lúc suy tư, điện thoại của Hàn Đông reo lên, nhìn thấy là điện thoại của Ngô Thời Hi, Hàn Đông nghe điện thoại nói:

- Xin chào Bí thư Ngô.

- Bí thư Hàn, anh có rảnh không, tôi muốn gặp nói chuyện với anh.

Ngô Thời Hi đi thẳng vào vào vấn đề.

Y biết Hàn Đông vừa từ văn phòng Tào Hoành Vị đi ra, nhưng vì con trai mình, đồng thời cũng vì tiền đồ của mình. Y bắt buộc phải nói chuyện với Hàn Đông. Tốt nhất là có thể biến thù thành bạn, không thì cũng phải đạt được một số giao dịch. Coi như mình nhượng bộ một chút cũng được.

Với tư cách là cán bộ uy tín lâu năm ở phe Tô Gia. Ngô Thời Hi từ trước tới nay, đều chủ trương toàn lực chèn ép Hàn Đông. Chỉ tiếc là không đạt được mục đích. Hàn Đông quả thực là đi vào con đường Tỉnh ủy một cách ngoan cường, gần như ngang hàng với y.

Bây giờ lại vì vấn đề của con trai, Ngô Thời Hi lại không thể không cúi đầu trước Hàn Đông. Điều này làm y trong lòng cực kỳ căm tức.

Vấn đề của Ngô Đắc Minh nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, mấu chốt là phải xem thái độ của Hàn Đông, chỉ cần Hàn Đông không tóm lấy, thì vấn đề cũng dễ giải quyết.

Mà nếu Hàn Đông để ý tới, thì vấn đề có thể vô cùng lớn, cuối cùng chỉ sợ sẽ uy hiếp con đường làm quan của Ngô Thời Hi.

Ngô Thời Hi hi vọng lần này Hàn Đông luận sự mà không đem ân oán trước kia cùng tính sổ.

- Ngại quá, Bí thư Ngô, tôi phải về Ninh Hải ngay, anh xem để lần sau chúng ta nói chuyện được không.

Hàn Đông cười ngầm nói, hắn bây giờ không việc gì phải vội, vội là người khác kia.

Hắn vừa nói điện thoại vừa định thang máy xuống lầu.

Dưới lầu, Lưu Thiết Quân đã lái xe chờ, thấy Hàn Đông đi xuống, liền lái xe đến.

Vương Lập Bình đến mở cửa xe cho Hàn Đông, đợi sau khi Hàn Đông ngồi vào, hắn đóng cửa xe rồi lại ngồi vào chỗ lái phụ.

- Đồng chí Hàn Đông, khoan đã, tôi nghĩ tối qua đồng chí và Ngô Đắc Minh có hiểu lầm.

Ngô Thời Hi nói rõ chuyện.

Hàn Đông cười ha ha, nói:

- Bí thư Ngô không phải đã nói rồi sao, đã là hiểu lầm, vậy thì có chuyện gì đâu, có gì đáng lo ngại.

Bây giờ Ngô Thời Hi còn luôn miệng nói đó là một hiểu lầm, làm cho Hàn Đông càng hạ quyết tâm.

Nghe Hàn Đông nói không có gì đáng kể mà trong lòng Ngô Thời Hi lại rùng mình. Hàn Đông càng biểu hiện không sao cả, giống như không hề xảy ra việc gì, càng chứng tỏ hắn không dễ dàng buông tha việc này.

Sắc mặt của y trở nên âm trầm hơn, tay cầm ống nghe nổi cả gân xanh, tên Hàn Đông này rốt cuộc muốn làm cái gì.

- Đồng chí Hàn Đông mang chí lớn nhưng tôi vần muốn giải thích một chút, thằng con nhà tôi quả thật có chút không ra gì, bình thường tôi cũng không quản được nó. Tôi hi vọng sự việc lần này sẽ không ảnh hưởng đến công việc của chúng ta. Dù sao Ngô Đắc Minh cũng là hành vi của một đứa trẻ, chủ yếu là tăng cường giáo dục, để nó nhận thức được sai lầm, về sau sửa lại tốt hơn. Không thì, đồng chí Hàn Đông trưa có rảnh không, để Ngô Đắc Minh tỏ lòng xin lỗi.

- Bí thư Ngô không cần vậy đâu.

Hàn Đông nói:

- Tôi quả thực rất bận, lần sau tôi mời Bí thư Ngô ăn cơm nhé.

Ngô Đắc Minh đã bị bắt rồi, Ngô Thời Hi lại nói trưa gã xin lỗi mình, tính toán như vậy chỉ có thể khiến Hàn Đông cười nhạt.

Nếu vậy thì thôi, vậy Hàn Đông trước đây cũng sẽ không bảo Hầu Khôn đi làm.

Ngô Thời Hi sợ đến bây giờ vẫn chưa nhận thức được tính nghiêm trọng của sự tình, y cũng không nghĩ xem, lúc đầu y nghĩ cách chèn ép Hàn Đông cũng đã vì chuyện hôm nay chôn xuống hạt giống.

Bây giờ y muốn hòa giải, Hàn Đông làm sao dễ dàng để y toại nguyện được.

- Vậy được rồi.

Ngô Thời Hi nói, trong nháy mắt càng trở nên lãnh đạm hơn.

Hàn Đông mặc dù nói không để ý nhưng thực ra đóng lại cuộc nói chuyện, Ngô Thời Hi cũng ý thức được, Hàn Đông lần này không dễ dàng buông tay rồi.

Đã như vậy, y không nhất thiết phải hạ mình cầu người nữa.

Để điện thoại xuống, Ngô Thời Hi hít thật sâu một hơi, ngẫm nghĩ một chút, bấm số của Giám đốc sở công an tỉnh Điền Vĩnh Ba, nói:

- Lão Điền, sự việc lần này, anh phải đích thân ra tay rồi, cố hết sức điều tra rõ sự việc, không có chứng cứ, nên thả người.

- Việc này…

Điền Vĩnh Ba có chút khó xử. Lúc này Ngô Thời Hi bảo gã nghĩ biện pháp thả người, cũng làm khó gã quá.

Thử nghĩ không chỉ Phó bí thư Hàn Đông để ý mà ngay cả Bí thư Tỉnh ủy Tào Hoành Vị cũng coi trong việc này, nếu gã dễ dàng thả người, chỉ sợ hai người này sẽ không đồng ý.

Điền Vĩnh Ba không muốn dễ dàng để mình vướng vào.

- Sao thế, có gì khó sao?

Ngô Thời Hi mất hứng nói.

- Ngô Đắc Minh cũng không tự mình dẫn người đi chém Hàn Đông, về phần hắn gọi điện cho người đánh, đấy cũng là chuyện bình thường, bạn bè liên hệ với nhau, chẳng lẽ chỉ vì gọi điện, nhất định Ngô Đắc Minh là người chủ sự.

- Bí thư Ngô, chủ yếu là tên côn đồ kia cũng thừa nhận rồi, ghi chép lại đang trong tay Vũ Quang Vinh.

Điền Vĩnh Ba vẻ mặt đau khổ nói.

- Mặt khác còn điều tra ra một số việc, phải rõ ràng mới được

- Còn có việc nữa?

Ngô Thời Hi nhíu máy, xem ra lần này Hàn Đông thực sự ra tay, y mặc dù không biết rõ Ngô Đắc Minh rốt cuộc làm gì, nhưng y biết tính cách và hành vi của Ngô Đắc Minh, ở bên ngoài chắc chắn đã làm không ít chuyện xấu. Nếu thật sự lật lại cũng đủ cho Ngô Đắc Minh phải chịu thiệt.

Nói lên nói xuống, cũng là con trai mình không có biết điều, nếu bản thân nó không có vấn đề thì Hàn Đông cũng không có cách nào lên án.

- Lão Điền, anh là giám đốc sở, kinh nghiệm không cần tôi nói, lần này anh phải thêm chút sức mới được.

Ngô Thời Hi mềm mỏng nói.

- Bí thư Ngô, anh yên tâm, tôi nhất định cố hết sức.

Điền Vĩnh Ba thận trọng nói.

Từ cuộc điện thoại này, gã hiểu sự kết nối Ngô Thì Hi và Hàn Đông, chỉ sợ kết thúc thất bại rồi. Cũng biết Hàn Đông chắc chắn chú tâm vào chuyện này, vậy mình phải đối mặt với áp lực càng lớn.



Theo Hàn Đông thấy, Ngô Thời Hi một chút thành ý cũng không có, trước đây lại còn chèn ép mình, cho nên Hàn Đông cũng không có gì để nói. Thậm chí về phần Ngô Đắc Minh, Hàn Đông cũng không cố ý tạo thêm áp lực, chỉ cần tiến hành theo trình tự bình thường cũng đủ thu thập tên tiểu tử kia rồi. Bởi vì từ những hiểu biết về tình hình bây giờ cho thấy, Ngô Đắc Minh là tên tiểu tử ngang ngược làm càn, chắc chắn làm không ít chuyện xấu, chỉ cần điều tra sâu thì cũng đủ trị gã.

Dọc đường về khách sạn Isa, Hàn Đông nhận được điện thoại của Bí thư Đảng ủy Âu Dương Hiên Dật, lại hẹn Hàn Đông cùng ăn trưa. Xem ra y lúc nào cũng chú ý động thái trong tỉnh, chắc là đã nghe được chuyện tối qua rồi. Y làm Bí thư Đảng ủy, trong sở công an nhất định có thân tín của y, cho nên biết chuyện cũng rất bình thường.

Hàn Đông đúng lúc cũng muốn nhờ Âu Dương Hiên Dật một chút, liền đồng ý.

Như vậy, trưa không thể cùng Kiều San San ăn cơm rồi.

Tuy nhiên Kiều San San cũng rất hiểu và thông cảm với Hàn Đông. Tuy lần này cô trở về mang theo con gái tương phùng với Hàn Đông, nhưng cô cũng sẽ không làm ảnh hưởng tới việc chính sự của Hàn Đông.

Cách giờ cơm trưa còn hơn một tiếng. Hàn Đông cũng không đi ra ngoài, mà ở trong khách sạn cùng Kiều San San.