"Đây là ý gì? Bỏ qua mình sao?"
Hàn Đông khẽ động, nghe ý của Thẩm Tòng Phi thì giống như sau này chuyện tập đoàn Kỳ Vọng khảo sát đầu tư sẽ thuộc về sự quản lý của phòng công thương, mà chính mình chỉ là hỗ trợ thôi sao? Điều này giống như qua cầu rút ván, nhưng Hàn Đông cũng rất bình tĩnh, hắn nhàn nhạt nói:
- Tốt, tôi sẽ hết sức phối hợp.
Thẩm Tòng Phi lại nói:
- À, trong huyện rất coi trọng chuyện tập đoàn Kỳ Vọng đầu tư vào huyện, ngoài chuyện đầu tư nhà máy, rất có thể sẽ đầu tư vào nhiều phương diện khác, mà phương diện này cũng cần cậu phối hợp công tác nhiều hơn với phòng công thương.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Được, tôi sẽ cố gắng phối hợp công tác.
Hàn Đông cảm thấy có chút tức giận, Thẩm Tòng Phi thuần túy chỉ là nghĩ biện pháp chỉnh mình, hơn nữa còn phải làm trâu làm ngựa tìm thành tích cho hắn sao? Dù sao thì chuyện nhà máy rượu ở An Khê đã được quyết định, như vậy sau này có làm tốt các phương diện công tác khác thì vì phòng công thương không có liên quan gì đến mình nên cần gì phải phí nhiều tâm tư như vậy, cứ để cho phòng công thương đi làm công tác của bọn họ.
Từ sau khi ra khỏi phòng làm việc của Thẩm Tòng Phi thì Hàn Đông cảm thấy cực kỳ khó chịu, hắn xuống đến dưới lầu và hít vào một hơi, tâm tình đã bình tĩnh trở lại, thầm nghĩ việc này rất khó hiểu. Thẩm Tòng Phi để cho phòng công thương tiếp nhận cũng coi như hợp tình hợp lý, hơn nữa mình vừa vặn không có chuyện gì, cớ sao không làm? Dù sao như vậy cũng không làm giảm bớt chiến tích của mình ở chuyện này, còn Thẩm Tòng Phi nói cần phải dùng hết sức hỗ trợ phòng công thương để tập đoàn Kỳ Vọng đầu tư nhiều hơn, Hàn Đông cũng chỉ tùy ý đồng ý mà thôi, phòng công thương cũng không quản được hắn.
Một chiếc xe jeep chạy vào khu văn phòng huyện ủy, người trên xe bước xuống thấy Hàn Đông thì lập tức tỏ ra vui sướng, hắn lớn tiếng nói:
- Chào bí thư Hàn.
Giọng điệu của người kia rất lớn, Hàn Đông từ xa đã nghe thấy, vì vậy hắn tiến lên bắt tay với đối phương rồi nói:
- Chào anh, bí thư Hầu, anh đến công tác à?
Người này là Hầu Tây Bình, là phó bí thư thị trấn Bản Kiều, lần trước Hàn Đông và Yến Lâm ăn cơm với các bạn học thì người này đã cùng Trâu Cương đến kính rượu, lại còn nhận trả tiền. Hàn Đông vài lần muôn mời lại đối phương nhưng không tìm được cơ hội thích hợp.
- Cũng không có gì, phòng tổ chức gọi tôi đến để nói vài lời.
Hầu Tây Bình mặt mày hồng hào, giọng điệu rất có khí thế, vì vậy mà khá lây nhiễm sang người khác. Lúc này hắn khẽ hạ thấp âm thanh nói:
- Bí thư Hàn, tối nay anh có rãnh không? Tôi mời anh uống vài ly.
Hàn Đông chợt khẽ động, hắn hỏi:
- Bí thư Hầu sắp thăng chức rồi sao?
- Hì hì, sau này sẽ nghe theo lời chỉ bảo của bí thư Hàn, trước đó bí thư Hàn đến Triệu Hoa chưa được bao lâu thì đã làm ra thành tích quá lớn, vì vậy mà áp lực của tôi bây giờ cũng rất lớn.
Hầu Tây Bình cười nói, trong lòng rất vui vẻ, lúc này hắn từ chức vị phó bí thư thị trấn Bản Kiều lên làm phó bí thư kiêm thay mặt chủ tịch thị trấn Triệu Hoa, coi như là tiến lên một bước. Cũng may là hắn từ Hàn Đông mà tìm được phương hướng phát triển, quyết định ngã về phía bí thư Hoàng, hắn đã điện thoại đến vài lần, tuy chưa từng được gặp bí thư nhưng chắc chắn cũng có chút ấn tượng với lãnh đạo, nếu không thì lần này cũng không đến lượt hắn.
Những lo lắng trong lòng Hàn Đông đã giảm bớt vài phần, Hầu Tây Bình này tuy chưa tiếp xúc nhiều nhưng nhìn bộ dạng trẻ trung khỏe mạnh và tính cách hào sảng thì biết sau này sẽ không khó ở chung, ít nhất là trước đây hai người đã có tiếp xúc tương đối khá.
- Được, sau này chúng ta là anh em cùng một chiến hào, thế này đi, anh cứ đến bắt chuyện với phòng tổ chức, sau khi đi ra cứ gọi tôi, tôi sẽ giới thiệu cho anh vài người bạn.
Hàn Đông quyết định lợi dụng cơ hội này để giới thiệu nhóm người quản lý Hà cho Hầu Tây Bình, nếu Hầu Tây Bình sẽ đến làm chủ tịch thị trấn Triệu Hoa, như vậy sau này công tác xây dựng nhà máy rượu ở An Khê sẽ do chủ tịch phụ trách, vì vậy gặp mặt người của tổ khảo sát cũng tốt.
Tất nhiên đây cũng là một thiện ý sơ bộ của hàn đông, nếu Hầu Tây Bình hiểu ý thì sau này sẽ dễ xử lý, sẽ cho đối phương cùng đi trên chuyến xe tìm thành tích của mình. Dù sao thì mọi người cùng ở trong quan trường, khôn thể nào độc chiếm tất cả chỗ tốt để cho kẻ khác ăn không khí, điều này là tuyệt đối không thể.
Hầu Tây Bình nghe mà cảm thấy rất vui, hắn nắm tay củae Hàn Đông nói:
- Được, được, tôi đã có số máy nhắn tin của bí thư Hàn đây rồi.
Hàn Đông từ trong khu văn phòng huyện ủy đi ra, hắn gọi xe đi đến chỗ của Ngưu Chí Không. Lúc này những bức bối mà Thẩm Tòng Phi gây ra cho hắn đã hoàn toàn bị chuyện hợp tác cùng Hầu Tây Bình hòa tan.
- Quản lý Hà, sau này chuyện các anh xây dựng nhà máy ở An Khê sẽ do phòng công thương toàn quyền phụ trách, nhưng nếu các anh có gì cần, tôi nhất định sẽ không chối từ.
Hàn Đông lên tiếng, phòng công thương phụ trách chính là sắp xếp của lãnh đạo, còn có gì cần sẽ không chối từ chính là nói trên quan hệ tư nhân.
- Chủ tịch Hàn, đến lúc đó chắc chắn sẽ có nhiều chỗ làm phiền đến anh, dù sao anh cũng không thể nào bỏ mặc chúng tôi được.
Quản lý Hà cười nói, hắn cũng biết quan huyện không bằng quan đang trông nom, dù sau này do phòng công thương phụ trách nhưng lại xây dựng nhà máy ở thôn An Khê, có vài vấn đề thật sự không rời khỏi sự lãnh đạo của Hàn Đông.
Hàn Đông nói:
- Ban ngành của thị trấn Triệu Hoa có chút biến đổi, lát nữa tôi sẽ giới thiệu chủ tịch thị trấn mới cho mọi người.
Ngưu Chí Không nói:
- Đúng rồi, sau này chúng ta phải gọi là bí thư Hàn. Anh Đông, có phải là đó là ý của tên họ Thẩm kia không? Từ lúc đầu tôi đã nói chuyện xây dựng nhà máy rượu ở An Khê nếu tách khỏi anh Đông thì thật sự khó thể thành công.
Trước đây khi Ngưu Chí Không hội đàm với Thẩm Tòng Phi thì cũng đã cảm giác được vấn đề nhưng chỉ không nói ra mà thôi, lúc này hắn mới biểu đạt ý nghĩ của mình, mức độ đầu tư ở nhà máy rượu còn phải xem xét vào Hàn Đông.
Hàn Đông cười nhạt một tiếng, tất nhiên sẽ không biểu hiện bất mãn với Thẩm Tòng Phi, hắn nói:
- Đây là sắp xếp của lãnh đạo, mà các anh đầu tư vào, phòng công thương thống nhất chiêu đãi chỉ là vấn đề bình thường, có lẽ bọn họ hy vọng tập đoàn Kỳ Vọng sẽ đầu tư vào những phương diện khác.
Lúc này Hàn Đông đem sự việc nói ra, đến lúc đó sẽ xem xét tình huống như thế nào, cũng cho người ta biết mình không dễ ức hiếp như vậy.
Ngưu Chí Không cũng là người thông minh, hắn lập tức hiểu ý của Hàn Đông, vì vậy cười nói:
- Trước mắt chúng tôi chỉ suy xét chuyện đầu tư nhà máy rượu, những phương diện khác sẽ không nghĩ nhiều. Tất nhiên vấn đề khảo sát đầu tư nhà máy rượu cũng không phải chỉ làm một lần là xong, còn có rất nhiều công tác cần phải làm tốt.
Khi mọi người đang nói chuyện thì điện thoại của quản lý Hà chợt vang lên, hắn đi ra ngoài nghe điện thoại, sau khi quay về thì nói:
- Là trưởng phòng Kim của phòng công thương, bọn họ mời chúng ta dùng cơm, tôi còn chưa đồng ý, nói lát nữa sẽ liên lạc lại.
Lữ Nam Phương cười hì hì nói:
- Quản lý Hà, anh như vậy là không đúng, người ta thành tâm mời anh, như vậy thì chút mặt mũi cũng phải cho, các anh đã khảo sát khổ sở, ăn bữa cơm thì tính là gì?
Ngưu Chí Không cũng nói:
- Nam Phương nói đúng, các anh có thể hoạt động tự do, vài ngày nữa anh sẽ phụ trách vấn đề tiếp xúc với phòng công thương, trước tiên nói chuyện tìm chút điều kiện ưu đãi.
Quản lý Hà trang thủ điện thoại trở lại, sau đó mang theo một nhóm người lên xe mười hai chỗ đến gặp trưởng phòng Kim phòng công thương. Lúc này chỉ còn lại Hàn Đông, Lữ Nam Phương và Ngưu Chí Không, Hàn Đông tất nhiên sẽ chờ Hầu Tây Bình, nhưng sau đó Hầu Tây Bình lại điện thoại nói đã có viẹc, chỉ có thể hẹn lần sau để được giới thiệu với người của tập đoàn Kỳ Vọng.
Hơn năm giờ, đã đến giờ cơm, ba người quyết định đến khách sạn Long Đằng, toàn huyện Phú Nghĩa chỉ có khách sạn này là có chút xa hoa, hơn nữa hương vị cũng không tệ. Ngưu Chí Không lái xe, vài phút sau đã đến khách sạn Long Đằng, khi Hàn Đông và Lữ Nam Phương xuống xe, hắn được bảo vệ chỉ chỗ đậu xe.
Khách sạn Long Đằng kinh doanh thật sự không tệ, cửa ra vào dừng hàng dãy xe dài, nếu muốn gửi xe cũng phải có chút kỹ thuật, lúc này chiếc BMW khẽ ma xát một chút với chiếc Toyota việt dã ở bên cạnh, từ trên chiếc Toyota có một tên tóc dài hạ cửa sổ xuống chửi ầm lên:
- Thằng chó, biết lái xe không vậy?