Người Cầm Quyền

Chương 907: Chủ động liên hệ




- Tỉnh ủy cũng có sự suy xét của Tỉnh ủy, điều chúng ta cần chính là dùng sự cố gắng của chúng ta làm tốt việc mình, bảo đảm tiến độ công việc.

Hàn Đông cười nhạt nói:

- Tỉnh ủy điều chỉnh nhân sự thành phố ta, cũng như là can thiệp phần lớn vào công việc của thành phố ta, chúng ta phải nhận thức rõ vấn đề này mới được.

Thật ra trong lòng Hàn Đông cảm thấy rất căm tức nhưng hắn ta không vội biểu hiện ra ngoài.

Hơn nữa, cứ cho rằng Tỉnh ủy điều chỉnh nhân sự của thành phố Ninh Hải thì Hàn Đông cũng chẳng phải lo lắng gì. Ít nhất với tình thế bây giờ cũng khá hơn nhiều lần lúc mới đến Ninh Hải.

Hơn nữa, Tỉnh ủy Giang Việt cũng không thể nào tiến hành điều chỉnh nhân sự quá lớn ở Ninh Hải được, tất cả mọi sự chú ý đều dồn vào đó.

Mặt khác, Tỉnh ủy Giang Việt bỗng nhiên điều chỉnh nhân sự của thành phố Ninh Hải, điều đó có nghĩa rằng sự có mặt của Hàn Đông ở Ninh Hải làm cho một vài người cảm thấy bị uy hiếp cực độ. Người đó có thể là bí thư Tỉnh ủy Lam Nghiệp, hoặc là lãnh đạo Tỉnh ủy khác. Mặc cho là ai, đều có thể ít nhiều chứng minh Hàn Đông ở thành phố Ninh Hải làm việc không tệ

Cho nên Hàn Đông phải không ngừng cố gắng.

Nhìn thấy Hàn Đông với bộ dạng điềm tĩnh tự nhiên, trong lòng Quý Chính Phong cũng cảm thấy nhẹ nhàng.

Quý Chính Phong nghĩ thầm:

“Hàn Đông là Chủ tịch thành phố, Tỉnh ủy lần này điều chỉnh lãnh đạo Thành ủy, rất có thể là nhắm vào Hàn Đông, dù sao Trình Dũng đối nghịch LamNghiệp, Tỉnh ủy điều anh ta đi, điều này đối với Lam Nghiệp rất có lợi.”

“Hàn Đông đón đầu, anh ta không sợ thì mình việc gì phải lo lắng chứ. Hơn nữa, với thế lực của Hàn gia, nếu như người trong Tỉnh ủy làm chặt thì Hàn gia cũng không dễ đáp ứng đâu. Vì vậy, theo phe của Hàn Đông nhất định không tổn thất gì.”

Nghĩ đến đây, Quý Chính Phong thấy có một chút lo lắng, dần dần cũng bình tĩnh lại.

Sở dĩ nhanh như vậy đã nghĩ thông suốt là bởi vì một mặt thế lực đằng sau của Hàn Đông rất mạnh, mặt khác là vì Hàn Đông cũng là người có năng lực.

Quý Chính Phong cũng nhìn thấy được con đường của mình, đối với một số chuyện của Hàn Đông cũng có chút hiểu biết, đừng có thấy Hàn Đông còn trẻ tuổi mà xem thường hắn ta. Hắn ta xử lí công việc rất tài tình, trước kia anh ta công tác tại Tây Xuyên vài năm sau đó dần dần leo lên được chức bí thư thành ủy, hơn nữa ở bất kì cương vị nào hắn ta cũng rất xuất sắc. Ngoài việc có chỗ dựa ra mà bản thân không có năng lực thì căn bản không thể làm được như vậy.

Quý Chính Phong còn được biết, hiện tại Hàn Đông nhận được sự giúp đỡ về mọi mặt, ngoài sự giúp đỡ của Hàn gia Hàn Đông còn có thể dựa vào mối quan hệ tốt với Cổ Thần Dương.

Cổ Thần Dương như mọi người đều biết, ghế chủ chốt của khóa sau là của anh ta. Tháng 10 năm sau anh ta sẽ là Tổng bí thư, từng bước nắm quyền toàn Trung Hoa.

Mà Nguyên Hằng Kiện cũng nhận được sự ủng hộ của phái mạnh, tình thế đối đầu vô cùng gay gắt, anh ta có thể trở thành một người có thế lực.

Căn cứ vào độ tuổi hiện tại của Hàn Đông và hướng phát triển của hắn ta thì khi Cổ Thần Dương, Nguyên Hằng Kiện nắm được quyền, hắn ta sẽ trưởng thành nhanh hơn, có thể nhận được sự trọng dụng. Nếu Hàn gia biết cách thì tương lai Hàn Đông có thể trở thành lãnh tụ của đất nước Trung Hoa.

Cho nên, Quý Chính Phong đã có quyết định của mình, nhất cử nhất động của Hàn Đông ở thành phố Ninh Hải y đều theo sát từng bước.

“Ít nhất theo Hàn Đông còn hơn là tự mình dốc sức ra làm, tiền đồ nhất định dẽ tốt lên.”

Có cách nghĩ này, Quý Chính Phongh kiên định vô cùng với quyết tâm đi cùng Hàn Đông.

Khi y vừa nghe được tin Tỉnh ủy muốn điều chỉnh nhân sự của thành phố Ninh Hải đó là nguyên nhân khiến cho y trực tiếp đến tìm Hàn Đông. Y nghĩ rằng làm như vậy giúp cho Hàn Đông sớm có phương án chuẩn bị.

Cũng chính lúc đó, bí thư thành ủy Lam Nghiệp và trưởng phòng tổ chức Chu Trạch Phi cũng ở trong văn phòng nói chuyện.

Anh ta vừa mới họp Đảng ủy trở về, vừa mới trở về đã gọi Chu Trạch Phi đến.

Tuy rằng Lam Nghiệp che giấu rất khá nhưng Chu Trạch Phi vẫn phát hiện ra tâm trạng ông ta cực tốt, có chút kích động.

Lam Nghiệp ngậm điếu thuốc, thỉnh thoảng lại phả ra một luồng khói nói:

- Tỉnh ủy lần này họp Đảng ủy rất thành công.

Đây là một thói quen của ông ta, những lúc vui vẻ hoặc hưng phấn thường hút thuốc, từng điếu từng điếu một. Đối với cái thói quen đó của ông ta thì Chu Trạch Phi hiểu rất rõ.

- Căn cứ quyết định của Tỉnh ủy, đồng chí Trình Dũng đảm nhiệm chức trợ lí thanh tra viên Ủy ban nhân dân tỉnh, phó chủ tịch thành phố Biện Châu - Tiếu Thắng Anh, cục trường cục công an tiếp nhận vị trí cũ của Trình Dũng là ủy viên thường vụ thành ủy, bí thư Đảng ủy Công an, ngoài ra Cục trưởng cục tài chính Mao Chấn Hồng đảm nhiệm chức vụ phó giám đốc sở tài chính, ủy ban kế hoạch tỉnh, trưởng phòng tổng hợp Vương Đạo Hoa đảm nhiệm chức giám đốc sở tài chính thành phố.

Lam Nghiệp vui mừng nói:

- Tỉnh ủy hết sức quan tâm đến thành phố Ninh Hải chúng ta.

Chu Trạch Phi nghe xong trong lòng cũng mừng thầm, bí thư Đảng ủy công an Trình Dũng từ trước đến nay luôn là người đối đầu với Lam Nghiệp, bây giờ rốt cuộc cũng đã bị điều chỉnh công tác. Còn về người mới tới Tiếu Thắng Anh rốt cuộc là người như thế nào, chí ít cũng không phải là người đối đầu hoàn toàn với Lam Nghiệp mà còn là sự sắp xếp của Tỉnh ủy. Chỉ e rằng khả năng đối đầu của anh ta với Lam Nghiệp càng lớn hơn thôi. Mà cục trưởng cục tài chính Mao Chấn Hồng con người này bây giờ đều phải dựa vào phe của Hàn Đông.

Điều y đi có thể coi như chặt mất cánh tay phải của Hàn Đông.

“Nếu như vứt bỏ cục trưởng cục công an Lâm Dũng, thế lực của Hàn Đông ở Ninh Hải sẽ bị yếu đi rất nhiều.”

Chu Trạch Phi nghĩ thầm trong lòng.

Nhưng anh ta cũng nghe nói thế lực sau lưng Lâm Dũng rất vững chắc, trước kia có thể đưa anh ta lên chức trợ lí chủ tịch thành phố kiêm cục trưởng cục công an thành phố. Dù cho y và Lam Nghiệp không cùng đường nhưng cũng không có cách nào hất cẳng y ra, đủ đế thấy thế lực đằng sau y không phải là đơn giản. Hơn nữa giờ y lại dựa vào Hàn Đông, muốn nhắm vào y quả thật càng khó hơn.

Chu Trạch Phi mỉm cười nói:

- Cứ đà này, công việc của thành phố ta dần dần đi vào quỹ đạo rồi.

Lam Nghiệp gật đầu nói:

- Thành phố ta mấy năm gần đây tình hình phát triển tương đối tốt, Tỉnh ủy cũng căn cứ vào đó để suy xét, cho nên mới ra quyết định như vậy.

Trong mắt anh ta lại một lần nữa thấy lại tất cả những việc trước kia. Anh ta tin rằng thông qua việc điều chỉnh nhân sự ở thành phố Ninh Hải của Tỉnh ủy lần này thì tất cả trên dưới của thành phố Ninh Hải sẽ biết Lam Nghiệp mới là người nắm giữu tất cả, dù cho thế lực của Hàn Đông có thế nào đi chăng nữa thì ở cái tỉnh Giang Việt này phải thành thực mới làm được việc.

Tỉnh úy điều chỉnh lại bộ máy nhân sự của thành phố Ninh Hải, vốn dĩ không cần tuyên truyền, quan chức thành phố Ninh Hải đã nghe thấy đủ các loại thông tin khác nhau.

Một số người rất hưng phấn.

Một số người thì trầm tư, thậm chí còn bắt đầu lo lắng cho tiền đồ của mình.

Những người hưng phấn không phải đứng về phía Hàn Đông, họ đã nhìn thấy sự ủng hộ của Tỉnh ủy đối với Lam Nghiệp. Vị trí của Lam Nghiệp ở thành phố Ninh Hải nhất định không thể bị Hàn Đông làm lay động. Như vậy cuộc sống của bọn họ sẽ yên bình thôi.

Người bên phía Hàn Đông cũng có chút bận tâm, lo lắng, bọn họ về phe của Hàn Đông ngoài việc muốn cùng Hàn Đông làm việc còn muốn dựa vào thế lực đằng sau của hắn ta. Vì chính ước muốn thăng quan mà hạ quyết tâm. Nhưng với tình thế hiện nay mà nói, Tỉnh Giang Việt không phải là địa bàn của thế lực Hàn gia. Hiện nay Hàn Đông mới đang thiết lập tiếng nói của mình, Tỉnh ủy nhằm vào những người bị điều chỉnh nhân sự ở thành phố Ninh Hải, từ sự điều chỉnh hoàn toàn có thể thấy tỉnh ủy đang giúp Lam Nghiệp đối phó với Hàn Đông.

Một số người bắt đầu dao động, họ tạm thời không tỏ thái độ gì nhưng cũng chuẩn bị xem chừng một thời gian, nếu tình thế không tốt sẽ rút khỏi phe của Hàn Đông, mà còn chăm chú vào cán bộ nhân viên bên Hàn Đông, một mặt lo lắng không yên, mặt khác lại âm thầm chờ đợi, hi vọng Hàn Đông có thể có cách xử trí nào đó hoặc trong lòng bọn họ vẫn còn một chút lòng tin với Hàn Đông.

Theo thông báo của Tỉnh ủy, vào ngày 15 có 2 cán bộ đến nhận chức.

Mấy ngày nay mọi người mặc dù ngoài mặt đều không biểu hiện gì nhưng đều chú tâm đến mọi thứ.

Chẳng là mấy ngày nay lãnh đạo thành ủy và ủy ban nhân dân đều rất điềm tĩnh như bình thường, không có biểu hiện gì khác lạ, nên làm gì thì vẫn làm.

Đương nhiên xét về việc thay một vị lãnh đạo Thành ủy cá biệt, những hội nghị quan trọng của thành phố đều phải gác lại sau.

- Chủ tịch thành phố, Lam Nghiệp hiện tại vò vò nắm đấm.

Lâm Dũng ngồi trước mặt Hàn Đông tùy tiện nói.

- Hừm, để xem Tiếu Thắng Anh như thế nào? Không phải chỉ là 1 tay tư lệnh hay sao, chủ tịch thành phố cứ yên tâm, ngành công an tôi cam đoan không cho hắn nhúng tay vào.

Nghe anh ta nói những lời xỉa xói, Hàn Đông tức giận trừng mắt nhìn y:

- Anh cho rằng đây là trò chơi sao, cục công an là của nhà anh à? Muốn dựng nên chủ nghĩa độc quyền à?

Lâm Dũng cười khà khà nói:

- Chủ tịch thành phố, con người tôi đây rất thẳng tính, không muốn luồn lách, đã là cục trưởng cục công an, tôi muốn đội ngũ của cục công an đều tốt, đội ngũ không tuân thủ luật tác chiến nhất định không phải là đội ngũ tốt, đội ngũ của tôi rõ ràng có thể thấy là một đội ngũ nghe lời chỉ huy của lãnh đạo và có sức chiến đấu tốt.

Hàn Đông cười nói:

- Tất cả chỉ là ngụy biện.

Lúc này thư kí Vương Lập Bình gõ cửa bước vào, tay cầm theo điện thoại công vụ của Hàn Đông, thông báo cho Hàn Đông:

- Chủ tịch thành phố, là điện thoại của phó chủ tịch thành phố Biện Châu - Tiếu Thắng Anh.

Hàn Đông sửng sốt, hắn ta không thể ngờ được rằngủy viên thường vụ thành ủy, bí thư Đảng ủy thành phố Ninh Hải - Tiếu Thắng Anh chủ động gọi điện cho mình.

Ngồi bên cạnh Lâm Dũng mở to hai mắt, rất lấy làm ngạc nhiên, anh ta không thể tin nổi.

Hàn Đông nhận điện thoại từ Vương Lập Bình, mỉm cười đáp:

- Xin chào…

- Chủ tịch Hàn, xin chào, tôi là Tiếu Thắng Anh, đã mạo muội gọi điện cho anh, không làm phiền công việc của anh chứ?

Giọng điệu trong điện thoại của Tiếu Thắng Anh rất khách khí.

Điều này làm cho Hàn Đông càng lúc càng thấy nghi ngờ, Tiếu Thắng Anh đột nhiên chủ động liên hệ rốt cuộc là vì việc gì?