Người Cầm Quyền

Chương 878: Bị phát hiện rồi




Hàn Đông và Quý Chính Phong có thể nói là khá ăn ý, bữa cơm này ăn uống cũng rất vui vẻ.

Nói đến chuyện Công đoàn doanh nghiệp nhà nước phát huy tác dụng trong cải cách doanh nghiệp nhà nước, càng làm cho hai người có một điểm lợi ích chung, Hàn Đông muốn thêm một bước thúc đẩy cải cách doanh nghiệp nhà nước, mà Quý Chính Phong lại muốn từ trong đó có được thành tích, bởi vậy trải qua một hồi nghiên cứu thảo luận, hai người đã quyết định bắt đầu hợp tác trong chuyện này rồi.

Quý Chính Phong là Ủy viên thường vụ Thành ủy, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc, Chủ tịch Công đoàn thành phố, trong việc này có quyền phát biểu hơn so với các Ủy viên thường vụ khác, trước khi Hàn Đông chính thức triển khai hành động, lão có thể lợi dụng thân phận của mình, trước tiên bắt đầu tác động vào chuyện này một chút, giảm bớt tinh thần chống đối của các phương diện, đợi đến khi chính thức bắt đầu mở rộng công việc, sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Bữa cơm ăn đến hơn hai tiếng, hai người cũng tiến hành đi sâu phân tích.

Cơm nước xong hai người cũng không đi uống trà nữa, dù sao cái gì cần nói cũng đã nói rồi, thân phận của hai người có chút đặc biệt, nếu cùng ngồi uống trà sẽ bị người ta để ý, chắc chắn sẽ khiến một số người cảnh giác.

“Bây giờ, e là ngoài mình và Quý Chính Phong, người khác cũng không biết Quý Chính Phong đã thông đồng với mình rồi.” Trên đường trở về Tùng Viên, Hàn Đông trong lòng âm thầm suy nghĩ.

Nói thật Hàn Đông cũng không ngờ Quý Chính Phong bỗng nhiên lại tìm đến mình, đây thật là niềm vui bất ngờ.

Vận mệnh của Thành ủy thành phố Ninh Hải, chủ yếu chia làm 4 thế lực lớn, trước tiên đương nhiên là Bí thư Thành ủy Lam Nghiệp, lão ta là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, lãnh đạo Tỉnh ủy chính thức, quyền phát biểu trời sinh cũng rất lớn, bởi vậy đã hình thành thế lực thứ nhất lớn nhất thành phố Ninh Hải, trong số Ủy viên thường vụ Thành ủy còn có Phó bí thư, Bí thư Đảng công ủy Khu công nghệ cao Chu Tân, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Chu Trạch Phi, Trưởng ban Tuyên giáo Vương Đại Vĩ, Trưởng ban thư ký Dương Lợi Đông. Bao gồm cả lão ta, tổng cộng nắm giữ 5 phiếu Ủy viên thường vụ, có thể nói bất cứ chuyện gì lớn trong thành phố, nếu không được sự đồng ý của Lam Nghiệp, về cơ bản khó có thể được thông qua.

Thế lực thứ hai đương nhiên là Phó bí thư Vương Vĩnh Ninh, bên cạnh ông ta tuy rằng chỉ có Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Quý Chính Phong, nhưng bởi vì ông ta đã làm lâu ở thành phố Ninh Hải, trước kia từng làm Trưởng ban Tổ chức cán bộ, hiện tại lại là Phó bí thư Thành ủy chuyên trách, sự ảnh hưởng ở thành phố Ninh Hải có thể nói là thâm căn cố đế.

Đương nhiên bây giờ Quý Chính Phong bỗng nhiên đứng về phía Hàn Đông, sẽ là một đả kích rất lớn đối với Vương Vĩnh Ninh, thiếu đi một Ủy viên thường vụ ủng hộ, sự ảnh hưởng của ông ta ở Thành ủy cũng ít hơn rất nhiều.

Một thế lực khác còn lại là Phó chủ tịch thường trực thành phố Tống Kiến Quốc và Ủy viên thường vụ Phó chủ tịch thành phố Lôi Hữu Hạ, bọn họ vốn là trợ thủ đắc lực của cựu Chủ tịch thành phố Trương Hồng Quang, chẳng qua sự xuất hiện của Hàn Đông làm cho Tống Kiến Quốc cảm thấy vị trí trong tầm tay bị người khác đoạt mất, trong lòng rất khó chịu, bởi vậy lôi kéo Lôi Hữu Hạ bằng mặt nhưng không bằng lòng với Hàn Đông.

Hàn Đông mới nhậm chức Chủ tịch thành phố, Phó bí thư Thành ủy, cho dù chỉ là quyền Chủ tịch thành phố nhưng đã tạo được một cơ sở kiên cố ở thành phố Ninh Hải. Phó bí thư, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Đàm Vĩ trước đó đã bày tỏ rõ thiện ý với Hàn Đông, hơn nữa lúc trước trong hành động triển khai của Cục Công an, Ủy ban Kỷ luật cũng phối hợp rất tốt, nếu không cũng không thể có được phản ứng lớn như vậy. Mà bây giờ Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc cũng đứng về phía Hàn Đông, thì càng làm tăng thêm quyền phát biểu của Hàn Đông. Ngoài ra Hàn Đông cũng rất có lòng tin với một phiếu trong tay của Tư lệnh viên quân phân khu Võ Ba.

Nói cách khác Hàn Đông đã nắm giữ được 4 phiếu Ủy viên thường vụ, chỉ ít hơn một phiếu so với Lam Nghiệp.

Cho dù thời gian Hàn Đông đến thành phố Ninh Hải chưa bao lâu, sự ảnh hưởng đến trên dưới thành phố Ninh Hải chưa đủ, nhưng có mấy phiếu Ủy viên thường vụ này rồi, muốn làm chuyện gì sẽ dễ hơn nhiều.

Trong số Ủy viên thường vụ Thành ủy, còn có người có tình hình tương đối đặc biết, đó chính là Bí thư Đảng ủy Công an Trình Dũng, người này vì chưa làm đến danh hiệu Phó bí thư, trong lòng rất bất mãn với Bí thư Thành ủy Lam Nghiệp, cho nên ông ta quyết tâm đấu với Lam Nghiệp mọi nơi mọi chỗ, chỉ cần ai đối nghịch với Lam Nghiệp, ông ta liền ủng hộ, chỉ cần là người ủng hộ Lam Nghiệp ông ta liền hết sức phản đối, phá hoại.

Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đều biết ân oán giữa Trình Dũng và Lam Nghiệp, cho nên bây giờ rất nhiều người âm thầm đặt cho Trình Dũng danh hiệu “kẻ điên”, đều biết rằng ông ta đã hoàn toàn rơi vào trong trận chiến cá nhân, làm việc gì đều không có lập trường của mình, lập trường duy nhất đó chính là đối nghịch với Lam Nghiệp.

Đối với người như vậy, bất luận là ai đều có chút khinh thường, trong số các Ủy viên thường vụ Thành ủy, mọi người đều không muốn chọc vào ông ta.

“Trình Dũng này có thể nói chỉ là một quân cờ, đến thời điểm mấu chốt cũng có thể dùng.” Hàn Đông tuy khinh thường Trình Dũng, nhưng đến thời điểm có thể dùng thì cũng phải dùng đến.

Ngày 30, Thành ủy Ninh Hải triệu tập Hội nghị thường vụ mở rộng, Hội nghị lần này chủ yếu là bố trí các hạng mục công tác đầu năm cuối năm, năm 1999 đã đi qua, một năm mới sắp tới. Trong một năm qua thành phố Ninh Hải có được không ít thành tích, mà trong năm mới thành phố Ninh Hải phải đối mặt với thời cơ phát triển mới.

Hội nghị này cũng là Hội nghị hàng năm, có vẻ là bình thường.

Hội nghị tiến hành tổng kết công tác của một năm đã qua, đồng thời yêu cầu các ban nghành tổng kết nghiêm chỉnh, làm phấn chấn tinh thần, trong năm mới làm ra thành tích lớn hơn nữa.

- - Chủ tịch thành phố Hàn, anh có thời gian không, tôi muốn nói chuyện với anh về vấn đề phương diện nông nghiệp.

Sau khi hội nghị kết thúc, Chủ tịch HĐND thành phố Trương Bân Nam đi đến trước mặt Hàn Đông, nói.

Hàn Đông vẻ mặt tươi cười, thân thiết nói:

- - Đến văn phòng nói chuyện đi, tôi cũng muốn thỉnh giáo Chủ tịch Trương về vấn đề nông nghiệp.

Trở về văn phòng, Hàn Đông mời Trương Bân Nam ngồi xuống ghế sofa ở khu tiếp khách, Thư ký Vương Lập Bình nhanh chóng bưng trà nóng hổi vào.

- - Chủ tịch thành phố Hàn, trải qua điều tra trong thời gian này, chúng tôi tìm hiểu được thêm về tình hình nông nghiệp và nông dân của thành phố chúng ta, thành phố chúng ta phát triển kinh tế so với toàn quốc cũng không tệ, nhưng tình hình nông thôn vẫn không được lạc quan, vấn đề chênh lệch giữa thành thị và nông thôn rất lớn, đây là những tổng kết tình hình điều tra của tổ công tác chúng tôi.

Trương Bân Nam vẻ mặt lo lắng, đưa tập tài liệu trong tay cho Hàn Đông.

Hàn Đông nhận lấy nghiêm túc xem xét, điều tra lần này của HĐND rất là tỉ mỉ, số liệu vô cùng chính xác, đặc biệt tăng cường so sánh giữa thành thị và nông thôn.

Bởi vì Trương Bân Nam còn ngồi đây, Hàn Đông cũng không thể cẩn thận xem xét hết tài liệu, bèn lật nhanh mục lục ở mặt sau xem xét một hồi, nhìn phần kết luận và kiến nghị, nói:

- - Báo cáo điều tra nghiên cứu này, nội dung rất phong phú, từ đó có thể thấy được cùng lúc tổng thể kinh tế thành phố ta phát triển nhanh, thì khoảng cách giữa thành thị và nông thôn ngày càng giãn rộng, tình hình nông thôn, nông dân, nông nghiệp thực sự không lạc quan.

Trương Bân Nam gật gật đầu.

- - Đúng vậy, nhìn thấy báo cáo này tôi cũng rất lo, mặc dù tôi cũng biết rằng khoảng cách chênh lệch giữa thành thị và nông thôn là rất bình thường, nhưng không ngờ khoảng cách lại lớn như vậy, sự phát triển kinh tế của nông thôn, nông dân so với sự phát triển của thành thị, có thể nói là rơi vào tình trạng đình trệ, thậm chí là trong tình trạng đảo ngược. Tình hình này không thể để tiếp tục như vậy.

Hàn Đông trước đó đã coi công tác về nông thôn nông nghiệp nông dân trở thành một trong phương hướng công tác trọng điểm của mình, dù sao tình hình kinh tế của thành phố Ninh Hải không tệ, để cho Hàn Đông có điều kiện suy xét về vấn đề phát triển nông thôn, ít ra trói buộc về mặt tài chính của Ủy ban nhân dân thành phố ít hơn một chút.

- Về phương diện công tác nông thôn, tôi cũng đã nghiêm túc suy xét, phải thiết thực làm tốt công tác nông thôn, thứ nhất phải giảm bớt gánh nặng, các khoản thuế mà nông dân phải nộp là rất cao so với thu nhập của bọn họ, thứ hai phải tìm mở nguồn, nghĩ cách vực dậy nền kinh tế nông thôn, tìm ra một con đường phù hợp phát triển nông thôn, chỉ có thể kết hợp hai cái đó lại, mới có thể thiết thực thay đổi hiện trạng của nông thôn, mới có thể cải thiện đời sống của nông dân.

Hàn Đông trao đổi tỉ mỉ suy nghĩ của mình với Trương Bân Nam, cho dù trong một mức độ lớn, HĐND chỉ có phần vỗ tay, nhưng Trương Bân Nam ở thành phố Ninh Hải vẫn có ảnh hưởng nhất định, hơn nữa quan hệ với các cán bộ lão thành tương đối tốt, trao đổi với ông ta ít ra có thể không cần lo lắng vấn đề về phía cán bộ lão thành.

Trương Bân Nam cảm thấy vô cùng hứng thú đối với ý tưởng của Hàn Đông về vấn đề nông nghiệp, ông ta hào hứng thảo luận với hắn hơn một tiếng mới rời khỏi.

Nhìn đồng hồ đã sắp đến giờ tan sở, Hàn Đông thở dài một hơi, thời gian trôi qua rất mau, thời gian của một ngày dường như không đủ dùng đối với một người bận rộn.

Đúng lúc này, di động của Hàn Đông vang lên.

Lấy điện thoại ra, trên mặt Hàn Đông không khỏi tươi cười, là điện thoại của Lam Tinh gọi tới.

Sau khi trao đổi số điện thoại, đây là lần đầu Lam Tinh chủ động gọi cho mình, mấy lần trước gặp mặt đều là vô tình gặp.

Nghe điện thoại, Hàn Đông mỉm cười, nói:

- - Xin chào, tôi là Hàn Đông.

- - Biết anh là Hàn Đông rồi, đang làm gì thế?

Lam Tinh nũng nịu, hỏi.

Hàn Đông cười, nói:

- - Còn có thể làm gì chứ, đang bận chứ sao.

Lam Tinh nói:

- - Vậy thì đừng bận nữa, đến lúc tan làm rồi, đưa tôi đi uống rượu.

Hàn Đông sửng sốt, nói:

- - Uống rượu, có chuyện vui gì sao?

Lam Tinh bất mãn, nói:

- - Không có chuyện vui thì không thể uống rượu sao, anh sao mà đàn bà vậy, tôi tìm anh uống rượu, tôi còn không sợ, anh sợ cái gì chứ. Tôi đang ở trước cổng Ủy ban nhân dân thành phố rồi, anh đang ở đâu?

Hàn Đông không biết cô bé này sao lại bỗng nhiên nổi nóng vào lúc này, nhưng đối với cô gái này, Hàn Đông vẫn có cảm tỉnh, cho dù cô ta là con gái của Lam Nghiệp.

- - Được rồi, tôi cũng vừa đúng lúc có tí việc đang làm ở Văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố, tôi sẽ đi tìm cô.

Dù sao cũng đến lúc tan sở rồi, Hàn Đông từ trong giọng nói của Lam Tinh cảm thấy cô bé này có thể gặp phải chuyện gì không hài lòng, nhân lúc ăn cơm khuyên giải cô ta một chút cũng được.

Dặn dò Vương Lập Bình một tiếng, Hàn Đông liền xuống lầu, liền thấy Lam Tinh ở dưới hàng cây trước cổng tòa nhà Ủy ban nhân dân thành phố, cô ta mặc áo khoác màu trắng, hai tay đút vào túi áo khoác, thi thoảng lại dậm chân, xem ra có chút buồn phiền.

“Xem ra hoa hồng có gai này quả thật gặp phải chuyện phiền lòng rồi.”

Hàn Đông trong lòng thầm nghĩ.

Lam Tinh vừa nhìn thấy Hàn Đông liền bĩu môi, nói:

- - Sao anh chậm vậy hả, để tôi chờ lâu như vậy.

- - Tôi nhận được điện thoại không phải lập tức đến ngay sao…

Hàn Đông vừa giải thích, Lam Tinh bèn khoác cánh tay của Hàn Đông, bước nhanh đến một chiếc taxi vừa đỗ trả khách.

- Hừ…

Một chiếc Audi vừa vặn từ phía trong tòa nhà Thành ủy vòng ra, ngồi trong xe là Bí thư Thành ủy Lam Nghiệp, ánh mắt của lão ta chộp được cảnh tượng này, lập tức liền nhận ra Hàn Đông và con gái Lam Tinh của mình, lão ta không khỏi hừ một tiếng, mặt dần chuyển sang xám xịt.

Một người là con gái của mình, một người là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của mình, bọn họ sao lại đi cùng với nhau?