Thật ra Vương Vĩnh Ninh cũng giữa chừng mới thay đổi suy nghĩ, đặc biệt là trước khi Chu Trạch Phi đưa ra phương án đã bị mọi người phản đối, anh ta nghiêm túc suy nghĩ, đã cảm thấy việc này nếu đã như vậy, thế sao không tiện đẩy một cái, để Lam Nghiệp thiệt thêm lần nữa, như vậy nỗi thù của anh ta với Hàn Đông càng sâu đậm hơn, sau này tranh đấu giữa hai người càng nhiều hơn, vậy quyền lên tiếng của Phó bí thư như mình sẽ càng lớn hơn.
Chính vì như vậy, Vương Vĩnh Ninh vẫn một mực im lặng, thậm chí có cảm giác đóng cửa lại ngồi xem phim hay.
Ánh mắt của Lam Nghiệp chuyển sang Vương Vĩnh Ninh, thản nhiên nói:
- Đồng chí Vĩnh Ninh, anh nói xem nào.
Mặc dù Vương Vĩnh Ninh không lên tiếng, nhưng Lam Nghiệp cũng không tha cho anh ta. Dù là lật ngược tình thế, cũng muốn để anh ta lộ diện trước mặt mọi người.
Bây giờ tâm trạng của Lam Nghiệp cực tồi tệ, anh ta cảm thấy sau khi Hàn Đông đến đây, mọi việc đều không thuận lợi, do đó đối với thái độ của Vương Vĩnh Ninh càng phản cảm hơn. Trên thực tế, Vương Vĩnh Ninh lại không phải đứng về phía anh ta, dù Vương Vĩnh Ninh có đổi ý, anh ta cũng chỉ buồn bực trong lòng mà thôi.
Vương Vĩnh Ninh đặt tách trà xuống, chậm rãi nói:
- Ừm, lúc nãy nghe được một ít, bất đồng của mọi người rất lớn, tôi thấy phương án của Ban tổ chức, nên để sang một bên trước.
Bỗng chốc, sắc mặt của Lam Nghiệp nhanh chóng xanh xao.Vương Vĩnh Ninh cũng như đánh mặt của anh ấy.
- Ừm, cứ vậy đi, tan họp.
Trong lòng Lam Nghiệp tức giận, tuyên bố thẳng tan cuộc họp, đứng lên đi ra ngoài, thư ký của anh ta nhanh chóng lấy tách trà của y đi theo sau, sau đó nhanh chóng đuổi theo.
Phòng họp yên tĩnh hẳn, cuối cùng Lam Nghiệp vẫn không chịu nổi mà nổi nóng.
Cuộc họp ủy viên thường vụ diễn ra như vậy, trước đó nghị quyết trong cuộc họp hội ý Bí thư chưa thông qua, còn phương án của Ban tổ chức cũng bị phủ quyết, dù là ai đảm nhận Bí thư thành ủy, tâm trạng e là vô cùng khó chịu.
“Lam Nghiệp bị bẻ mặt, con người Vương Vĩnh Ninh thật nham hiểm.”
Hàn Đông tự than thở trong lòng, từ trong đáy lòng Hàn Đông mà nói, hắn một chút cũng không muốn tranh qua tranh lại, nhưng tình hình hiện thực luôn là anh không tranh giành thì không được, vì muốn có một môi trường làm việc tốt, thì nhất định phải tự mình giành lấy, nếu không, Chủ tịch thành phố của Hàn Đông, cũng chỉ là thứ trang trí mà thôi.
Lặng lẽ đứng lên, Hàn Đông bước ra khỏi phòng họp, mọi người cũng không thấy được một tí niềm vui từ trên người hắn.
Trợ lý Chủ tịch thành phố Lâm Dũng là người cuối cùng bước ra phòng họp, ngoài cửa, anh ta hít một hơi dài, trong lòng bái phục Hàn Đông.
Đối với tình hình của Thành ủy, anh ta cũng tương đối biết rõ, tuy Hàn Đông có bối cảnh mạnh, nhưng dù sao tại thành phố Ninh Hải không có căn cứ nào, do đó muốn trong cuộc họp ủy viên thường vụ kéo cánh tay Bí thư thành ủy Lam Nghiệp qua, e là có chút không mấy thực tế. Chính là sức ảnh hưởng của Phó bí thư Vương Vĩnh Ninh tại thành phố Ninh Hải, e sợ cũng không nhỏ so với Hàn Đông.
Nhưng cuộc họp ủy viên thường vụ hôm nay, đã khiến cho Lâm Dũng hết sức kinh ngạc, vốn dĩ anh ta cảm thấy hôm nay chắc chắn Hàn Đông sẽ thiệt thòi, dù đám người Lam Nghiệp không dám động nhiều đến việc trên cục công an, nhưng do Lam Nghiệp kiềm nén, chắc chắn sẽ chống đối Hàn Đông từ mặt khác. Quả nhiên, anh ta thế nào cũng không ngờ, trong cuộc họp ủy viên, đề nghị của Trưởng ban tổ chức thành ủy Chu Trạch Phi không ngờ bị bác bỏ, đấy không phải thất bại của Chu Trạch Phi, mà là thất bại cua Lam Nghiệp.
“Hàn Đông đi đến bước này, quả nhiên không đơn giản, xem ra lựa chọn của mình là chính xác.”
Trong lòng Lâm Dũng phấn khởi nghĩ ngợi.
Mặc dù đề nghị lần này của Hàn Đông yêu cầu việc anh ta vào tổ Đảng Ủy ban nhân dân vẫn chưa xác thực, nhưng anh ta một chút cũng không thất vọng. Bề mặt về việc của mình, Hàn Đông từng trải qua cản trở, chỉ khiến trong lòng anh ta muốn biến mình thành người một nhà, đồng thời cũng là một lý lẽ với người khác.
Trước đây mọi người dần biết được Lâm Dũng nhờ vào Hàn Đông, còn hiện tại càng có được bằng chứng xác thực.
Đi theo đến phòng làm việc của Hàn Đông, sau khi ngồi xuống, Lâm Dũng nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn, lần này Thành ủy hơi vội.
Hàn Đông thản nhiên nói, vẫy vẫy tay, nói:
- Không nói cái này, công việc của cục công an, anh phải nắm chắc, cố gắng thêm, không được có chút thành tích thì vênh váo.
- Chủ tịch thành phố xin cứ yên tâm, tôi biết nên làm thế nào.
Lâm Dũng cũng biết, tuy nói nhân tố ngoại lực bên ngoài, dẫn đến nhóm người Lam Nghiệp không được toại nguyện động đến nhân sự của cục công an, nhưng qua một thời gian, e là Lam Nghiệp vẫn sẽ ra tay đối với cục công an.
Đổi lại bất kỳ người nào đảm nhận Bí thư thành ủy, sau khi thiệt thòi, chắc hẳn sẽ không để yên.
Mặc dù với Lâm Dũng xem ra, dù Lam Nghiệp luôn có chút hơi nhu, nhưng anh ta với thân phận là Ủy viên tỉnh ủy kiêm Bí thư Thành ủy, chắc chắn sẽ cố gắng bảo vệ quyền uy của mình trong thành phố Ninh Hải. Nhưng chuyện lần này, đợi qua đi, chắc sẽ lặp lại.
Hai người nói được một hồi, Vương Lập Bình thư ký của Hàn Đông liền đi vào báo cáo, nói bí thư Khương Thiên Trác của quận Nghiệp Châu sẽ đến báo cáo.
- Chủ tịch thành phố, tôi xin cáo từ trước.
Lâm Dũng đứng lên nói, đồng thời nghĩ trong lòng:
- Chủ tịch thành phố Hàn vừa đến chưa được bao lâu, Khương Thiên Trác đã muốn dựa dẫm vào rồi sao?
Khương Thiên Trác đứng ngoài cửa, nhìn thấy Lâm Dũng từ bên trong bước ra, lập tức mỉm cười tiến lên, nói:
- Chủ tịch thành phố Lâm cũng có mặt à.
Mặc dù Lâm Dũng chỉ là trợ lý Chủ tịch thành phố, nhưng bình thường đều được xưng là Chủ tịch thành phố, một số quy tắc chìm trong quan trường, xưng hô chức vụ của đối phương, thường là cao mà không thấp.
Lâm Dũng đưa tay bắt tay với y, hàn thuyên được hai câu, cũng không nói gì nhiều, dù Khương Thiên Trác có khả năng sẽ đầu quân về phía Hàn Đông, nhưng với quan hệ giữa hai người cũng không nhiều, còn về quan hệ sau này, sẽ là một chuyện khác.
- Chủ tịch thành phố Hàn, tôi đến báo cáo công việc cho ngài.
Khương Thiên Trác đi vào phòng làm việc của Hàn Đông, mang theo giọng điệu cung kính, anh ta với ngoại hình cân đối, bộ dạng hơn bốn mươi tuổi, mắt to với lông mày rậm, tỏ vẻ rất khỏe khoắn.
- Đồng chí Thiên Trác đến à, qua đây ngồi đi.
Hàn Đông đứng lên nói, bây giờ anh ta đã là cán bộ cấp Thứ trưởng, còn Khương Thiên Trác cũng là cán bộ Phó giám đốc, do đó không cần thực hiện thời gian học tập để dò thám. Đương nhiên nếu Hàn Đông bất mãn với anh ta, vậy để anh ta làm thêm một thời gian cũng rất bình thường. Còn bây giờ Khương Thiên Trác lần đầu tiên đến báo cáo công việc, đồng thời trước đó Trương Hồng Quang cũng từng giới thiệu cho Hàn Đông biết Khương Thiên Trác, nói năng lực làm việc của người này không tệ, quận Nghiệp Châu dưới lãnh đạo của anh ta, kinh tế của vài năm gần đây tăng rất nhanh, trong mười một huyện thành của toàn thành phố, xếp hạng thứ tư.
Sau đó Hàn Đông lại tìm hiểu một tí, biết được Khương Thiên Trác là một cán bộ có cá tính, thực ra ban đầu anh ta cũng từng xung đột với Trương Hồng Quang, tuy nhiên cũng chỉ về lý luận, đồng thời anh ta làm việc xuất sắc, thắng được tín nhiệm của Trương Hồng Quang.
- Chủ tịch thành phố Hàn, tôi muốn đến làm bảng kiểm điểm với ngài, liên quan đến việc giành đất của khu đánh Golf Hải Thiên, quận ủy Ủy ban quận luôn ra sức giải quyết, bây giờ đã giải quyết vấn đề rồi...
Căn cứ theo giải thích của Khương Thiên Trác, lần trước Hàn Đông gặp phải những nông dân này, còn dẫn đến huyên náo trên đường, thật ra không phải vì yêu cầu hợp lý của họ chưa được thỏa mãn, cũng vì khoản bồi thường đất đai, chủ yếu nguyên nhân là đất đai đều do vài gia đình hộ lớn tổ chức, do đó vô cùng đoàn kết, khi sân chơi Golf Hải Thiên vừa mới được thành lập, về mặt bồi thường đất đai đã nói rõ, hơn nữa quyền sử dụng đất cũng lập tức được trả. Nhưng gần đây một số người lại bắt đầu gây sự, nói sân chơi Golf Hải Thiên đã chiếm đi việc làm ăn của họ, ban đầu số tiền bồi thường căn bản đã không đủ, lại yêu cầu tăng bồi thường, điểm này dù về mặt đầu tư hay chỉnh phủ quận Nghiệp Châu đều không đồng ý, mà đám người này bắt đầu làm loạn, bên trong quận cũng rất đau đầu, lần trước Hàn Đông gặp phải vừa đúng ba lần rồi.
- Chủ tịch thành phố Hàn, chủ yếu vì công việc của chúng tôi chưa tốt, mới dẫn đến việc như vậy…
Thái độ của Khương Thiên Trác cũng rất hay, nếu việc này như anh ta nói vậy, thế vấn đề cũng không còn ở quận Nghiệp Châu nữa, nhưng anh ta là một người biết nhận lỗi, mà không đẩy trách nhiệm vào những người gây sự.
Hàn Đông cũng chấp nhận thái độ này của anh ta, trong quan trường có những người gian xảo có công thì giành lấy còn lỗi thì đẩy cho người khác, nhưng có người can đảm đứng ra chịu trách nhiệm thì không nhiều, nên ấn tượng đầu tiên của Hàn Đông đối với Khương Tùng Thần vẫn không tệ.
- Lợi ích của người dân không là chuyện nhỏ, làm bất cứ việc gì, trước tiên nên nghĩ đến lợi ích của người dân, nhưng trong công việc thực tế, chúng ta cũng phải có sự khác biệt và hướng dẫn chủ yếu, vì lợi ích cá nhân mà huy động một số người không rõ ràng, hành vi như vậy, nhất định phải xử phạt nghiêm trọng. Tóm lại một câu, công việc của nhà nước, trước tiến nên nghĩ đến lợi ích hợp pháp của con người, trong tiếp xúc hợp lý hợp pháp, đảm bảo tất cả công việc được thuận lợi phát triển.
Hàn Đông không cũng không phải người câu nệ, nếu công việc của Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận Nghiệp Châu không có việc gì sai, vậy Hàn Đông sẽ đứng ra ủng hộ Khương Thiên Trác.
Khương Thiên Trác cũng thở phào một hơi, trước đó, anh ta cũng lo lắng Hàn Đông sẽ phê bình mình, nên biết với người làm quan, sợ nhất chính là người dân gây sự, dù người gây sự vì chuyện gì, cấp trên thông thường đánh một phát xuống. Không ngờ Hàn Đông lại thoáng như vậy, sau khi nghe mình giải thích, thì tỏ ý ủng hộ cho mình.
“Chủ tịch thành phố Hàn quả nhiên không hổ danh là phái thanh niên, tư tưởng thoáng hơn rất nhiều so với các lãnh đạo, không trực tiếp đánh xuống.”
Khương Thiên Trác nghĩ thầm trong lòng, anh ta làm việc tại quận Nghiệp Châu cũng được tám năm, lúc ban đầu là đảm nhận chức vụ Phó tại một đơn vị trong Ủy ban sau được điều làm Chủ tịch quận Nghiệp Châu, sau khi làm được năm năm, lại tiếp tục làm Bí thư quận ủy được ba năm, đã có kinh nghiệm trong vị trí cấp Phó giám đốc sở, luôn mong muốn có cơ hội được thăng tiến.
Với độ tuổi của Khương Thiên Trác, trong quan trường cũng xem như là cán bộ trung thanh niên, chỉ cần đi đúng đường, thì còn có tương lai dài để phát triển. Anh ta đương nhiên đã nghiên cứu kỹ về Chủ tịch vừa mới nhậm chức là Hàn Đông, biết được tương lai của người này là không giới hạn, còn bây giờ có cơ hội nhờ vào Hàn Đông, anh ta đương nhiên sẽ nắm lấy cơ hội, dù không có Trương Hồng Quang gọi điện cho anh ta, anh ta cũng có tâm muốn nhờ vào Hàn Đông, mà có được cú điện thoại của Trương Hồng Quang, vậy anh ta càng không còn gì để lo lắng nữa.