Người Cầm Quyền

Chương 762: Xảy ra chuyện gì




Cao Minh Chân đã quyết tâm hướng về Hàn Đông, muốn giải thích rõ ràng cho Hàn Đông hiểu, do đó y đã dùng mười hai phần tư tưởng, phân tích trạng thái suy nghĩ của mình, phân tích tình hình công việc của phòng kiểm soát, các phương diện, đều rất chi tiết, tất cả tỉ mỉ báo cáo một lượt cho Hàn Đông biết.

“Tên này, xem ra rất ghê gớm, bây giờ định thông qua cách này để được tha thứ.”

Hàn Đông không lên tiếng ngồi nghe lời thật lòng của Cao Minh Chân, trong lòng hơi cân nhắc, đương nhiên cũng hiểu vì sao Cao Minh Chân lại có biểu hiện này.

Xem ra, đây cũng là hành động thông minh nhất của Cao Minh Chân.

Nếu không, nếu y đi trên con đường đến tối mịt, kiên quyết đứng về phía Tô Sáng, trong phòng kiểm soát mà đối chọi với Hàn Đông, cuộc sống của y tuyệt đối không tốt đẹp.

Hàn Đông chủ động giao lưu một phen với Tô Sáng, tuy cảm thấy Tô Sáng vẫn có chút cảnh giác, nhưng Hàn Đông tin tưởng, ít ra mình cũng khiến Tô Sáng hiểu được một số chuyện.

Còn về sau này sẽ phát triển thế nào, giữa hai người có cạnh tranh gì, đấy là chuyện của sau này.

Bây giờ Hàn Đông đang có hoài bão lớn, tuy trong lòng vẫn biết Tô Sáng là đối thủ của mình, nhưng ánh mắt không vì thế mà giới hạn với một người như Tô Sáng.

Bây giờ Hàn Đông chỉ nhìn về Trung Hoa, trong lúc xử lý mối quan hệ với Tô Sáng, cũng xem như tỏ thái độ cạnh tranh đối với tất cả những đối thủ khác.

Cao Minh Chân nói một hơi dài, cảm thấy có chút khô họng, nhưng Hàn Đông vẫn với bộ dạng bình thản, trong lòng y hơi thấp thỏm.

“Hàn Đông rốt cuộc đang nghĩ gì, bây giờ mình đã tỏ thái độ như vậy rồi, hắn còn muốn mình làm gì nữa?”

Thật sự Cao Minh Chân có chút muốn khóc.

Nếu mình chạy đến bảo đầu hàng, bỏ mặt sĩ diện chạy đến nói hơn nửa ngày, kết quả Hàn Đông vẫn ngồi đó, thật sự không có lối thoát.

Hàn Đông lấy tách trà trên bàn, uống một ngụm, sau đó hơi nở nụ cười trên mặt, nói:

- Hừ, xem ra chủ nhiệm Cao đã làm không ít công việc cho phòng kiểm soát...

- Tính quan trọng của công việc kiểm soát, tôi không cần nhấn mạnh nữa. Bây giờ tôi muốn nói một tí, chính là, công việc của chúng ta, tuyệt đối không thể sơ xài, càng không nên nói đến quan hệ riêng, chỉ cần dựa theo kế hoạch của Đảng và nhà nước, dựa theo lưu trình làm việc của chúng ta, thực hiện trách nhiệm công việc chúng ta.

- Chúng ta sống trong xã hội này, cho dù là công việc, cuộc sống, mỗi ngày đều phải đối diện với nhiều lựa chọn, trong lúc chọn lựa, có thể sẽ từ bỏ rất nhiều thứ, nhưng chúng ta nhất định phải hiểu, tại sao chúng ta lựa chọn như vậy, với lựa chọn thế nào sẽ không tiếc nuối đối với lòng chính nghĩa và theo đuổi trong lòng, lựa chọn thế nào mới làm tốt trách nhiệm công việc, mới đạt được phát triển tốt hơn.

- Tôi đã nói từ rất sớm, tôi yêu cầu đối với mọi người, vô cùng đơn giản, chính là chuyên tâm vào công việc, chỉ cần nghiêm túc làm việc, các phương diện khác cũng là vấn đề nhỏ. Ngược lại, nếu không chuyên tâm vào công việc, vậy cho dù anh có quyền quyết định lớn cỡ nào, lại có tác dụng gì?

Trong lúc nói chuyện với Hàn Đông, vẻ mặt Cao Minh Chân luôn tỏ vẻ cung kính, bàn tay đặt trên gối, trông giống như cậu học sinh đang ngồi nghe giáo viên giảng bài.

“Xem ra trước đây Hàn Đông đối với mình và Tô Sáng cùng đi chung, quả thật có chút không thoải mái, hắn nhắc đến vấn đề lựa chọn, vậy không phải việc đứng về bên nào sao?”

“Cũng may phản ứng của mình kịp thời, nếu không, e là ngay cả chết cũng không biết chết ra sao. Còn về phía Tô Sáng, dù sao y cũng sắp đi rồi, thời gian tiếp xúc sau này cũng không nhiều, từ từ cũng sẽ lạnh nhạt thôi. Sau này nên cách xa Mã Bình Nguyên một chút, nếu còn bị Hàn Đông gặp phải, chắc chắn là chết không chỗ chôn.”

Đợi lời nói của Hàn Đông vừa xong, Cao Minh Chân với vẻ mặt cung kính nói:

- Chủ nhiệm Hàn, tôi cảm thấy vô cùng tiếc nuối, trong công việc trước đây, nói thật, tôi cũng có chút hơi khó khăn, sau này có chủ nhiệm Hàn lãnh đạo và chỉ dẫn, tôi nhất định sẽ phấn đấu, cố gắng làm tốt công việc, có những chỗ nào làm không tốt, vẫn sẽ nhờ chủ nhiệm Hàn phê bình chỉ bảo...

Lại trao đổi một hồi, Cao Minh Chân đứng lên cáo từ.

Đi ra từ phòng làm việc của Hàn Đông, Cao Minh Chân thở phào nhẹ nhõm.

Y cảm thấy, Hàn Đông ít ra sẽ không chống đối với mình, điều này đã giải quyết được nỗi lo trong lòng.

“Hừ, Nghiêm Văn Bình hiện giờ còn đang làm tại tỉnh Việt Đông, y chắc chắn không biết thân phận thực sự của Hàn Đông, nếu không, y cũng không chống đối với Hàn Đông. Như vậy, cạnh tranh giữa mình và y, lại có chút thắng lợi. Sau này mình đứng về phía Hàn Đông, chắc chắn có thể nhẹ nhàng chèn ép y.”

Nghĩ đến đây, trong lòng Cao Minh Chân lại thoải mái rất nhiều.

Tuy lúc nãy trong phòng làm việc của Hàn Đông, đúng là một chút sĩ diện cũng không còn.

Nhưng y cảm thấy so với Nghiêm Văn Bình, bản thân ít ra trong tương lai có thể nhận được nhiều hơn, điều này đã quá đủ rồi.

Lúc này đây, Cao Minh Chân đã lợi dụng tinh thần thắng lợi để thuyết phục bản thân.

Bên trong phòng làm việc của phòng kiểm soát tỉnh Việt Đông, Nghiêm Văn Bình đang cùng với lãnh đạo phòng kiểm soát tỉnh ủy tỉnh Việt Đông trao đồi ý kiến.

Gã dẫn theo nhóm khảo sát, dưới sự tháp tùng của nhân viên của phòng kiểm soát tỉnh ủy và phòng kiểm soát Ủy ban nhân dân tỉnh Việt Đông, đi đến mấy thành phố tiến hành điều tra vấn đề đất đai nông dân

Thông qua vài ngày điều tra, gã cũng tiếp xúc được rất nhiều, cũng nhận được nhiều cú điện thoại từ khắp nơi.

Điều này khiến gã cảm nhận được, vấn đề của tỉnh Việt Đông, là phức tạp cỡ nào

Do đó, gã không có tâm tư làm công việc chi tiết, chuẩn bị làm vài cái quay về là xong.

- Cám ơn phòng kiểm soát tỉnh ủy và phòng kiểm soát Ủy ban nhân dân tỉnh Việt Đông đã ủng hộ cho công việc của chúng tôi, trong quá trình điều tra trong những ngày này, chúng tôi đã phỏng vấn không ít doanh nghiệp, cơ quan hạ tầng, lão bá tánh, tiến hành thâm nhập điều tra đối với vấn đề liên quan việc chiếm dụng đất của nông dân, đánh thuế, bồi thường, nhận được dữ liệu vô cùng phong phú, giúp chúng tôi tiến thêm một bước phân tích vấn đề, giải quyết vấn đề, cung cấp nhiều thông tin có ích...

Nghiêm Văn Bình nói một loạt lời vô bổ, đồng thời tỏ vẻ tìm hiểu tình hình, đợi sau khi nhân viên quay về phòng kiểm soát, do phòng phòng kiểm soát mở cuộc họp Đàng, thảo luận giải quyết, sẽ đưa cho tỉnh Việt Đông một câu đáp án hợp lý.

Gã nói vậy, chính là muốn đẩy trách nhiệm qua cho Hàn Đông, anh ta muốn sớm thoát khỏi việc này.

Cốc Ngọc Huy chủ nhiệm phòng phòng kiểm soát tỉnh ủy Việt Đông lên phát biểu, đối với công việc phòng kiểm soát tỏ vẻ cám ơn, đồng thời vấn đề tồn tại trong công việc của phòng kiểm soát đã tự phê bình, biểu đạt sau này sẽ tăng cường kiểm tra những vấn đề liên quan.

Buổi tọa đàm này, tổng thể mà nói, vẫn vô cùng hài hòa.

Điều này có chút không đồng nhất với tưởng tượng của mọi người về công việc khảo sát.

Dù sao với nhóm khảo sát, trên thực tế chính là tìm vấn đề cùng rắc rối, là đối tượng bị kiểm tra, chắc chắn đối với tổ khảo sát cũng không có thái độ tốt.

Chẳng qua, bên tỉnh Việt Đông, đã biết được thái độ của Nghiêm Văn Bình, chẳng qua muốn đi xem sơ, tìm chút vấn đề bên ngoài, hơi chỉnh đốn lại một tí.

Cho nên, cuộc gặp mặt cuối cùng của song phương, mới hòa nhã như vậy.

Lần này tổ khảo sát được thành lập dựa theo phòng kiểm soát văn phòng nội các chính phủ, mà những người của ban ngành khác trong tổ, chỉ là thành viên lập nên, nếu người lãnh đạo dẫn đầu đã vậy, những người khác đương nhiên không có biểu đạt gì. Dù sao mọi người đều biết, Bí thư tỉnh ủy tiền nhiệm của tỉnh Việt Đông Tô Trọng Uy, hiện là Phó Thủ tướng nội các Chính phủ, cho nên tỉnh Việt Đông có vấn đề gì, trừ phi Trung Ương hạ quyết tâm muốn chỉnh đốn, không thì mình vẫn nên cẩn thận là tốt nhất, xem nhiều nghe nhiều nói ít là thượng sách.

Ngày mười sáu tháng tư, Nghiêm Văn Bình dẫn theo đoàn khảo sát quay về Yến Kinh.

Người của những đơn vị khác, đương nhiên quay về vị trí làm việc của mình.

Còn Nghiêm Văn Bình quay về phòng kiểm soát, chỉnh lại một số dữ liệu, sau đó đến phòng làm việc của Hàn Đông.

- Chủ nhiệm Hàn, trải qua những ngày làm việc nỗ lực vất vả, đoàn khảo sát đã sơ bộ tìm hiểu được vấn đề của tỉnh Việt Đông, thu nhận rất nhiều dữ liệu đầu tiên. Chúng tôi tìm hiểu được, trong bồi thường đất ruộng trưng dụng của nông dân, Tỉnh ủy Ủy ban nhân dân tỉnh Việt Đông, có văn kiện chuyên môn để quy định, về quy định này, tương đối phù hợp với tình hình thực tế. Chẳng qua, trong thao tác thực tế, tình hình xác thực bên dưới quả thật tồn tại vấn đề, đây chính là vấn đề tồn tại. Chính sách, phương châm tốt nếu không được chấp hành tốt, cũng sẽ chỉ là dựng cạnh, về mặt này, tỉnh Việt Đông cần phải tăng cường tự giám sát, trong lúc tôi và mọi người cùng tiến hành trao đổi, cũng đặc biệt nhắc đến điểm này...

Hàn Đông không lên tiếng mà nghe xong báo cáo của Nghiêm Văn Bình, sắc mặt không có biểu hiện gì, nói:

- Ừm, anh hãy đem nguyên bản mục lục điều tra, cùng với tư liệu đưa đây, tôi sẽ xem qua, cụ thể sẽ từ từ nói đến.

Nghiêm Văn Bình sửng sốt, lập tức nói:

- Chủ nhiệm Hàn, dữ liệu ban đầu tương đối nhiều lắm, anh...

Hàn Đông đưa tay, lắng giọng nói:

- Nhiều thì cũng mang đến cho tôi, tôi có thời gian để đọc.

- Được thôi, tôi quay về mang dữ liệu qua đây.

Nghiêm Văn Bình nói, trong lòng anh ta không mấy thoải mái, Hàn Đông làm vậy, rõ ràng là chống đối y, đang nghi ngờ đoàn khảo sát có thực sự đang làm việc chính không.

Vừa đi đến cửa phòng của Hàn Đông, liền nhìn thấy Cao Minh Chân đi tới. Nghiêm Văn Bình hừ một tiếng, không có chào hỏi với y.

Nhưng lúc gã đang chuẩn bị bước xuống, bèn đứng lại.

Vì gã thoáng nghe được Cao Minh Chân đến báo cáo công việc cho Hàn Đông, giọng điệu này, quả thật giống như con trai đang hầu cho người cha, rất biết nịnh nọt.

- Đây… Đây là chuyện gì vậy, mấy ngày không gặp, Cao Minh Chân đã đối với Hàn Đông như vậy?

Gã muốn quay lại trước cửa Hàn Đông nghe rõ rốt cuộc Cao Minh Chân đang làm gì, nhưng cuối cùng gã vẫn kiềm chế, gã sợ Hàn Đông bắt gặp, điều này ảnh hưởng không tốt.

Trong lòng vô cùng nghi ngờ, nhanh chóng bước xuống lấy số tư liệu ban đầu, Nghiêm Văn Bình lại đi với tốc độ nhanh nhất đến trước phòng làm việc của Hàn Đông.

Gã yên lặng đứng đó, nghe được giọng nói, thái độ của Cao Minh Chân, quả thật vô cùng cung kính.

“Rốt cuộc là gì đây? Hai ngày này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Cao Minh Chân sao lại biến thành một con người khác vậy.”