- Vừa rồi Bí thư Hàn gọi điện thoại tới, yêu cầu Ủy ban Kỷ luật thành lập tổ công tác chuyên án, tiến hành điều tra vấn đề trong tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước.
Gác điện thoại xuống, Trương Bảo Nam nói với hai vị Phó chủ nhiệm:
- - Chuyện này, chúng ta phải khẩn trương nắm bắt, gần đây Thành ủy rất coi trọng vấn đề của doanh nghiệp nhà nước, Ủy ban Kỷ luật phải nhanh chóng hành động, tôi thấy như thế này, tổ công tác do anh Vương phụ trách, nhanh chóng điều động nhân viên có năng lực bắt đầu công tác.
Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Vương Trạch Hoa gật đầu, nói:
- - Nếu Chủ nhiệm Trương đã chọn, tôi cũng không có ý kiến gì. Nhưng vấn đề của doanh nghiệp nhà nước dính líu đến rất nhiều người, e là lực cản không nhỏ.
Trương Bảo Nam mỉm cười, nói:
- - Tôi cũng biết trong tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước tồn tại rất nhiều vấn đề, các mặt liên quan rất rộng. Nhưng tôi thấy lần này Bí thư Hàn đã hạ quyết tâm, dưới sự lãnh đạo kiên cường của Thành ủy, Ủy ban Kỷ luật chúng ta chỉ dựa theo quy định pháp luật liên quan thực hiện chức trách của mình, xử lý tốt các chi tiết thì không có gì phải lo lắng.
Vị Phó chủ nhiệm Tiền Thanh Bái cười, nói:
- - Chủ nhiệm Trương nói rất đúng, chỉ cần công tác của chúng ta làm vững chắc rồi, vấn đề sẽ không lớn. Hơn nữa Bí thư Hàn coi trọng việc này như vậy, nhất định sẽ ủng hộ chúng ta mạnh mẽ.
Trương Bảo Nam nói:
- - Nếu làm công tác kiểm tra kỷ luật, chúng ta không được e sợ, bây giờ Thành ủy đã hạ quyết tâm phải chỉnh đốn các vấn đề tồn tại trong tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước, chúng ta phải toàn lực ứng phó, thực hiện tốt công việc của mình.
- - Về vấn đề của Vương Khánh Lâm và Hoàng Tùng, tôi đã báo cáo với Bí thư Hàn rồi, Bí thư Hàn tỏ ý hết sức ủng hộ công việc của Ủy ban Kỷ luật chúng ta, yêu cầu chúng ta mạnh dạn làm việc, cẩn thận tìm bằng chứng. Bây giờ hai anh cũng ở đây, vậy phân công luôn, anh Vương phụ trách Vương Khánh Lâm, anh Tiền phụ trách Hoàng Tùng, nhanh chóng phá được hai vụ án này, cũng dễ ăn nói với Thành ủy.
Tuy rằng bây giờ vấn đề của Vương Khánh Lâm và Hoàng Tùng, còn có vài chi tiết chưa được làm rõ, nhưng cũng không cản trở Ủy ban Kỷ luật thành phố triển khai công việc.
Nếu không, Trương Bảo Nam cũng sẽ không đi báo cáo với Hàn Đông.
Vương Trạch Hoa nói:
- - Chủ nhiệm Trương yên tâm, vấn đề của hai người kia về cơ bản đã làm rõ rồi, chỉ cần điều tra xác thực một số chi tiết cụ thể, sẽ nhanh chóng kết thúc vụ án.
Tiền Thanh Bái cũng nói:
- - Đúng vậy, vấn đề của bọn họ sẽ nhanh chóng điều tra ra.
Hàn Đông trong phòng làm việc, đang tiến hành chỉ thị thêm với Bì Trí Ba về việc thanh tra vấn đề tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước, để cho anh ta yên tâm mạnh dạn triển khai công việc, không phải sợ đắc tội với người khác, nhất định phải làm rõ tất cả các vấn đề, đào ra tất cả sâu mọt.
- Trong công việc cụ thể của phòng Kiểm soát, cũng phải chú ý liên hệ nhiều hơn với Ủy ban Kỷ luật, triển khai công việc đốc thúc điểu tra từ nhiều góc độ, toàn phương diện, anh là Chánh văn phòng Kiểm soát, phải chịu trách nhiệm, đồng thời bất kể dính líu đến ai, đều phải nghiêm túc điều tra đến cùng, không được nể tình.
Bì Trí Ba cung kính ngồi ở trước mặt Hàn Đông, cung kính nói:
- - Bí thư Hàn cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của anh, kiên quyết đánh trận này cho tốt.
- - Đúng, phải có tinh thần này.
Hàn Đông rất hài lòng với thái độ của anh ta,
- - Phải xem sự việc lần này giống như một cuộc chiến, phải chiến đấu với những tham quan ô lại, phần tử phạm pháp chiếm đoạt tài sản của nhà nước, hơn nữa còn phải đánh thắng.
Bì Trí Ba trong lòng có chút phấn kích, Hàn Đông coi trọng vấn đề tồn tại trong tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước như vậy, đồng thời giao vấn đề này cho mình xử lý, đó chính là tin tưởng mình.
“Chỉ cần mình biểu hiện tốt, Bí thư Hàn chắc chắn sẽ hài lòng, sau này trên con đường làm quan không chừng có thể tiến thêm một bước. Cho dù cấp bậc không thể nâng cao, nhưng cũng có thể chủ quản một phương, làm Bí thư Huyện ủy, Bí thư Quận ủy chẳng hạn, chắc sẽ không vấn đề gì.”
Cho nên Bì Trí Ba trong lòng hạ quyết tâm, nhất định phải toàn lực triển khai công việc, dù gặp phải bao nhiêu khó khăn, đều phải dũng cảm đối mặt.
Sau khi Bì Trí Ba đi rồi, Hàn Đông ngồi trong phòng làm việc suy nghĩ một hồi, sau đó cầm điện thoại lên, gọi điện cho cha mình.
- - Tiểu Đông, có chuyện gì sao?
Giọng nói điềm đạm của cha truyền đến.
Hàn Đông cảm thấy ấm áp trong lòng.
Tuy rằng cách nhau rất xa, nhưng trước mắt Hàn Đông hiện lên vẻ mặt hiền hậu của cha, cảm giác dường như cha đang đứng ở trước mặt mình.
Cho tới nay, Hàn Đông vẫn cảm nhận sâu sắc sự ấm áp của gia đình, bất luận là cha, mẹ hay là dì cùng với những người thân khác, đều làm cho Hàn Đông cảm thấy vô cùng thân thiết.
Đặc biệt là sau khi Hàn Đông tái sinh, cảm giác này càng thêm sâu sắc.
Cho dù ông cụ luôn luôn nghiêm khắc, Hàn Đông vẫn cảm nhận được sự quan tâm và lo lắng thầm kín từ ông.
Âm thầm cảm động một hồi, Hàn Đông nói:
- - Cha, có chút chuyện công việc, con muốn nói chuyện với cha.
Sở dĩ hắn gọi điện cho Hàn Chính nói chuyện doanh nghiệp nhà nước ở thành phố Vinh Châu, là muốn nhắc nhở cha mình, dù sao Hàn Chính bây giờ là Bí thư của một tỉnh, chỉ cần ông ta nhận thức được nhiều vấn đề lớn đang tồn tại trong tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước, và bằng lòng triển khai công việc thanh tra, như vậy là có khả năng làm những việc người khác chưa từng làm, và có thể gây sự chú ý của tầng cao hơn, kéo theo phản hồi suy nghĩ về vấn đề tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước trên toàn quốc.
Hơn nữa nếu Hàn Chính cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, vậy ông ta sẽ trao đối với ông cụ, như vậy so với việc Hàn Đông trao đổi với ông cụ thì hiệu quả sẽ tốt hơn.
Dù sao Hàn Đông bây giờ chỉ có kinh nghiệm của một thành phố cấp 3, nhưng nếu Hàn Chính nói với ông cụ về chuyện này, sẽ là đứng trên cương vị của một tỉnh, là kinh nghiệm của một tỉnh, tình hình sẽ khác đi.
Nếu đã phát hiện ra vấn đề, Hàn Đông liền muốn giải quyết xong vấn đề này, dù sao mình giải quyết được vấn đề này ở thành phố Vinh Châu, cũng mong rằng trên dưới Trung Hoa đều quan tâm đến vấn đề này, ít ra đây cũng là một việc ích nước lợi dân.
Nghe xong Hàn Đông nói về vấn đề trong tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước ở thành phố Vinh Châu, Hàn Chính trầm mặc một hồi, rồi hỏi:
- - Về vấn đề này, con nghĩ thế nào?
Hàn Đông nói:
- - Con cảm thấy tình hình này, không chỉ là hiện tượng có ở thành phố Vinh Châu, e là trên dưới Trung Hoa đều tồn tại ít nhiều vấn đề. Bây giờ con đã yêu cầu phòng Kiểm soát Thành ủy tiến hành điều tra vấn đề trong tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước, đồng thời yêu cầu Ủy ban Kỷ luật thành lập tổ công tác chuyên án phụ trách thanh tra, chỉ cần phát hiện có vấn đề, sẽ kiên quyết điều tra tới cùng.
- - Vậy con cảm thấy, cha cũng nên triển khai công tác thanh tra như vậy ở tỉnh Vân Điền?
- - Đúng vậy, nếu tồn tại vấn đề, như vậy chúng ta không nên tránh né, mà phải nghĩ cách giải quyết, toàn quốc có nhiều doanh nghiệp nhà nước như vậy, nếu không chỉnh đốn tốt, con không biết sẽ thất thoát bao nhiêu tài sản của nhà nước, không biết có bao nhiêu tư nhân trong quá trình này mà qua một đêm đã trở nên giàu có, đây chính là tổn thất lợi ích của quốc gia, của nhân dân. Bất cứ một người có lương tri, muốn làm một phen sự nghiệp, đều không thể ngồi yên không quan tâm đến.
Hàn Chính nghe xong, cười nói:
- - Đứa con này, lại muốn chiếu tướng ta rồi, xem ra ta không động một chút không được rồi?
Hàn Đông mỉm cười, nói:
- - Cha, cha là Bí thư Tỉnh ủy Vân Điền, nhân dân toàn tỉnh đều trông chờ vào cha, con biết cha nhất định sẽ xử lý nghiêm việc này.
Hàn Chính không vui, nói:
- - Thằng con này bớt rót mật cho ta, có phải muốn ta nói chuyện với ông?
Hàn Đông biết ý tưởng của mình không thể giấu được cha, và Hàn Đông cũng không có ý định giấu diếm ý đồ của mình, bèn cười nói:
- - Đúng vậy, cha là Bí thư Tỉnh ủy đi nói chuyện, hiệu quả chắc chắn là sẽ tốt hơn gấp nhiều lần so với một Bí thư Thành ủy nho nhỏ đi nói.
- Con…
Cảm thấy Hàn Đông dường như lộ ra vẻ tinh nghịch, trong lòng Hàn Chính cũng cảm thấy ấm áp.
Nói thật, Hàn Chính cũng cảm thấy vô cùng nể nang trước sự phát triển của Hàn Đông, có đứa con như vậy cảm thấy thật kiêu hãnh và tự hào.
Đồng thời, Hàn Đông chỉ thể hiện cảm xúc đối với người nhà, cũng làm cho ông ta cảm thấy yên tâm.
- - Vậy con đã từng nghĩ, doanh nghiệp nhà nước liên quan đến lợi ích của rất nhiều người, nếu con quyết tâm làm rõ vấn đề, sẽ phải đắc tội với rất nhiều người và thế lực.
- - Cha, con đã từng nghĩ rồi, nhưng muốn làm một chút chuyện, sao có thể không đắc tội với người khác. Hơn nữa, con bây giờ đang nhằm vào một loại hiện tượng, không phải là nhằm vào một cá nhân, tuy rằng bao gồm tất cả những người muốn xà xẻo doanh nghiệp nhà nước, nhưng nếu đắc tội với tất cả mọi người, cũng không có vấn đề gì. Từ xưa đến nay, tất cả những người làm việc đại sự, làm sao có thể việc gì cũng để ý đến thái độ và cách nhìn của người khác.
Cũng chỉ có lúc cùng cha nói chuyện phiếm, Hàn Đông mới hoàn toàn cởi mở, trong lòng có suy nghĩ gì đều trực tiếp nói ra.
Hàn Chính không khỏi bật cười ha hả, nói:
- - Giọng điệu của thằng con này cũng thật lớn đấy, nhưng con nói cũng có lý, đương nhiên, con đã dũng cảm đắc tội với tất cả mọi người, vậy phải chuẩn bị tâm lý chịu áp lực của tất cả mọi người mới được.
Hàn Đông nói:
- - Con đã chuẩn bị tâm lý, hơn nữa, không phải còn có cha sao?
- - Hóa ra là con chuẩn bị lấy ta làm bia đỡ đạn?
- - Con dựa vào bố, là điều hiển nhiên.
Hàn Đông cũng nói đùa, bởi vì hắn hiểu rõ cha hắn thật ra đã tiếp nhận đề nghị của hắn, như vậy tiếp theo cha hắn nhất định sẽ triển khai một loạt công việc ở tỉnh Vân Điển, đồng thời còn nói chuyện với ông cụ.
Dựa vào tính tình của ông cụ, ông cụ mà biết trong tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước tồn tại nhiều vấn đề như vậy, nhất định sẽ ra tay. Đến lúc đó ông cụ sẽ nói chuyện với Thủ tướng Nam Tuần, nếu hai ông lão hợp lại, tầng cao của Trung Hoa bây giờ chắc chắn sẽ không dám không coi trọng.
“Mình đã hết sức cố gắng rồi, rốt cuộc có hiệu quả đến thế nào, đành phải nghe mệnh trời.” Hàn Đông nói chuyện xong với cha mình, ngồi xuống tự nhủ nói.