Người Cầm Quyền

Chương 629: Thời đại Hàn Đông tại Tân Châu




Mà Hàn Đông hiện tại mới làm cái chức cán bộ cấp sở, lại đang công tác tại đơn vị cơ sở, không thuộc bộ Quốc phòng cũng chẳng phải làm việc tại văn phòng trung ương, đi theo thì có nghĩa lý gì?

Duy nhất chỉs có một lý do hợp lý cho chuyến đi này đó là Hàn Đông lấy danh nghĩa là hậu bối tháp tùng hai tiền bối đi thăm thú.

Nhưng mà cái cách lý giải này cũng không hợp lý lắm.

Bởi vì hai ông cụ tuy không còn đương chức nữa nhưng tuyệt đối không phải là hai ông già bình thường.

Mỗi một hành động lời nói của họ là chủ đề chú ý của cả xã hội.

Cũng chính vì vậy mà Hàn Đông không hiểu vì sao lão thái gia lại sắp đặt như vậy.

Hơn nữa, cũng không biết đây là ý của lão thái gia hay ý của Nam Tuần Trưởng nữa.

Đương nhiên Hàn Đông cũng không hỏi gì.

Dù sao thì là ý của ai đi chăng nữa cũng chẳng khác biệt là mấy.

Ngắt điện thoại, Hàn Đông ngồi trong phòng làm việc suy tư.

Xem ra thì lịch sử đã có một số thay đổi nhỏ rồi.

Mặc dù đại cục vẫn vậy nhưng về mặt tiểu tiết thì đã thay đổi khá nhiều.

- Tuy nhiên với tình hình hiện tại thì tất cả những sự thay đổi đó đều theo chiều hướng tốt.

Hàn Đông thầm nghĩ trong lòng:

- Cũng có thể tất cả những thay đổi này sẽ mang đến sự tái sinh.

- Mình cũng chẳng cần phải nghĩ nhiều như thế, đã chấp nhận đi con đường này rồi thì phải cố gắng hết sức làm tốt công việc của mình, phát triển theo phương hướng tốt là được.

Tâm trạng của Hàn Đông rất tốt, khuôn mặt tươi tỉnh hẳn.

Lúc này Khổng Phàm Chi tiến vào nhắc:

- Chủ tịch, còn 10 phút nữa là hội nghị thường vụ bắt đầu ạ.

Anh ta biết Hàn Đông là người rất đúng giờ nên mọi lần đều nhắc trước Hàn Đông.

Hàn Đông gật đầu, cầm sổ ghi chép và cốc trà.

Vừa mới đi đến cầu thang thì thấy Chử Bình Khánh cũng đến.

Nhìn thấy Hàn Đông, Chử Bình Khánh tối sầm mặt lại, không nói một câu, nhanh chóng đi xuống tầng dưới.

Chử Bình Khánh uất hận vô cùng nhưng không có cách nào cả.

Anh ta cũng đã liên hệ với những người hậu thuẫn mình trong tỉnh, nhưng người ta nói rằng tốt nhất anh ta nên hạ giọng và xử lý tốt mối quan hệ của mình với Hàn Đông.

Điều này làm cho Chử Bình Khánh rất buồn bực.

Đến phòng hội nghị, mọi người hầu như đã đến đông đủ cả, ai ai cũng lần lượt đứng dậy chào Hàn Đông.

Hàn Đông ngồi ghế số 2, lấy một bao thuốc ra chia cho những người xung quanh.

Sau đó mọi người vừa hút thuốc vừa nói chuyện.

Không khí trong phòng có vẻ rất hài hòa.

Nhưng thực tế như thế nào thì chỉ có trong lòng mọi người mới hiểu rõ được.

Hạ Kim Cường như thường lệ vẫn là người cuối cùng bước vào phòng, anh ta ngồi ghế số một, thấy Hàn Đông đưa hộp thuốc ra mời bèn khua tay nói:

- Cổ họng tôi đang có vấn đề.

Hàn Đông khẽ cười rồi cất hộp thuốc đi.

Có lẽ Hạ Kim Cường khó chịu trong lòng cũng nên.

- Trưởng ban thư ký, mọi người đến đông đủ rồi chứ?

Hạ Kim Cường uống một ngụm trà rồi hỏi.

Hầu Hoa Đông gật đầu nói:

- Đã đủ rồi ạ.

Câu hỏi và câu trả lời này hiển nhiên là chẳng có ý nghĩa gì cả, dù sao thì những ủy viên của hội nghị đều là những gương mặt quen thuộc, Hạ Kim Cường chỉ cần đảo mắt một lượt là có thể biết ai đến ai không đến rồi.

Chỉ có điều là lần nào anh ta cũng phải hỏi qua một lượt chỉ để thị uy cái chức bí thư Thành Ủy của mình.

- Vậy thì chúng ta bắt đầu cuộc họp.

Hạ Kim Cường vẻ mặt lạnh tanh nói:

- Hội nghị lần này chủ yếu có hai nội dung lớn, một là vấn đề phân công lãnh đạo thành ủy, hai là vấn đề sắp xếp nhân sự. Sau đây chúng ta nói về vấn đề số 1, tôi xin nói ý kiến của mình trước…

Anh ta nói ý kiến lần trước đã nhắc với Hàn Đông, theo đó thì Trịnh Thị Vĩ đang đảAm nhận chức vụ Trưởng ban tuyên giáo đi làm Trưởng ban thư ký, Hầu Hoa Đông quản việc của Ban tuyên giáo.

Những người khác thì không có điều chỉnh gì.

- Xem ra Hạ Kim Cường vẫn chưa chịu thua.

Hàn Đông cười thầm trong bụng.

- Chỉ có điều là mình không thể để anh ta thừa cơ vậy đâu.

Hạ Kim Cường vừa nói mọi người cùng thảo luận thì Bành Y Vinh – Phó bí thư thành ủy bèn giơ tay nói:

- Tôi có ý kiến thế này, tôi cho rằng với tình hình hiện tạni của thành ủy thì chúng ta không nên tiến hành điều chỉnh lớn, trước giờ đồng chí Trịnh Thị Vĩ vẫn đảm nhiệm công tác Ban tuyên giáo, đồng chí Hầu Hoa Đông thì quản bên Văn phòng thành ủy, nếu chúng ta thay đổi vị trí của hai người cho nhau thì đồng nghĩa với việc họ phải bắt đầu lại từ đầu. Hiện nay thành phố Tân Châu đang trong giai đoạn phát triển quan trọng, chúng ta phải tận dụng triệt để hiệu quả công tác của mọi người, do vậy ý kiến của tôi là giữ nguyên vị trí của hai đồng chí này.

Nghe Bành Y Vinh phát biểu vậy, Hại Kim Cường mặt nặng xuống, tay phải nắm chặt lấy cốc trà.

Bành Y Vinh chủ động đứng ra phản đối Hạ Kim Cường có hai lý do chính, một là anh ta hiện là phó bí thư Thành ủy do vậy không muốn Trưởng ban thư ký lại là người của Hạ Kim Cường, hai là anh ta biết trước Hàn Đông không đồng ý với ý kiến của Hạ Kim Cường.

Anh ta phản đối trước để thể hiện với Hàn Đông.

Hàn Đông tất nhiên là hiểu ý của anh ta, đợi anh ta phát biểu xong bèn quay về phía anh ta mỉm cười.

Nhìn thấy Hàn Đông mỉm cười với mình, Bành Y Vinh thấy rất vui.

Tiếp sau đó mọi người lần lượt đưa ra ý kiến của mình.

Kết quả rõ mồn một, trừ Bành Y Vinh ra thì phía Hàn Đông có 7 phiếu ủy viên thường vụ rồi, số phiếu này đã hơn một nửa

Thêm Bành Y Vinh vào nữa là 8 phiếu.

Có thể nói hội nghị lần này Hàn Đông đang ở thế áp đảo.

Hạ Kim Cường tuy là Bí thư Thành ủy nhưng trong tay chỉ nắm 5 phiếu ủy viên thường vụ, không tài nào đấu nổi với Hàn Đông.

Mặc dù đã sớm dự liệu được điều này nhưng Hạ Kim Cường vẫn không khỏi buồn bực.

Kết quả này cho thấy thành phố Tân Châu chính thức đi vào thời đại Hàn Đông.

Từ nay về sau cái chức bí thư Thành ủy của anh ta cũng chỉ có thể nắm chặt mũi mà sống qua ngày thôi.

Những người bên phe của Hạ Kim Cường trong lòng cũng trĩu nặng.

Mặc dù bọn họ nghe tin từ Hạ Kim Cườsng, biết được thế cục trong tỉnh, có khả năng tháng 10 này sẽ có sự thay đổi lớn, lúc đó chỗ dựa của Hàn Đông là Nguyên Hằng Kiện sẽ rời tỉnh Tây Xuyên.

Nhưng bọn họ vẫn không thể vui hơn được, từ nay đến tháng 10 còn lâu lắm, ít ra thì bọn họ cũng sẽ bị Hàn Đông khống chế một khoảng thời gian dài nữa.

Mà có khi Nguyên Hằng Kiến rời đi thì tất cả thành phố Tân Châu đã nằm trong tay Hàn Đông hết rồi.

Vấn đề thảo luận thứ nhất đã nhanh chóng kết thúc.

Sự phân công ủy viên thường vụ không có gì thay đổi lớn.

Thay đổi duy nhất đó là phó chủ tịch thường trực là Hoàng Văn Vận, việc này đã được quyết định trong công văn của UBND tỉnh đưa xuống.

Ngoài ra thì Vương Hiểu chủ quản khu công nghệ cao, đảm nhiệm chức chủ nhiệm, bí thư đảng ủy khu công nghệ cao

- Sau đây chúng ta tiến hành thảo luận vấn đề nhân sự, đầu tiên là chức bí thư quận Cao Bằng, đồng chí Vương Dược Minh được điều làm phó chủ nhiệm ủy ban Kế hoạch tỉnh nên vị trí này vẫn trống, thời gian trước do thành phố bận việc lớn việc nhỏ nên bây giờ mới đưa vấn đề này ra giải quyết…

Hạ Kim Cường lấy hết dũng khí đưa ra ý kiến của mình, anh ta cho rằng công tác tại quận Cao Bằng tương đối quan trọng do vậy nhân sự cần phải ổn định, anh ta cũng đề nghị chức vụ này do đồng chí chủ tịch Quận Thường Tĩnh Phong đảm nhiệm.

Bởi vì Phó bí thư Thành Ủy và trưởng ban tổ chức đều không phải người của mình nên Hạ Kim Cường đành phải một mình xuất kích.

Chủ tịch quận Cao Bằng, Thường Tịnh Phong trước đây vốn là muốn đi theo Hàn Đông nhưng không hiểu vì lý do gì mà Hàn Đông có vẻ không vừa ý với anh ta, do vậy anh ta muốn phát triển thì chỉ còn cách theo Hạ Kim Cường.

Phó bí thư Bành cầm cốc trà chầm chậm uống từng ngụm một.

Anh ta biết rõ Hàn Đông không thể bỏ qua cái chức bí thư Quận ủy nên chẳng mất công tranh giành làm gì.

Anh ta để cho Hàn Đông đề bạt người xong rồi sẽ hết sức ủng hộ, sau đó sẽ tìm xem vị trí nào không thật sự quan trọng lắm để nhét người của mình vào.

Đến Tân Châu cũng được một thời gian, anh ta cũng đã thu nạp một số người, tuy rằng thế lực không thể so sánh với Hàn Đông và Hạ Kim Cường nhưng ít ra cũng tốt hơn trước nhiều.

Người phe Hạ Kim Cường gồm chủ tịch mặt trận tổ quốc Ngụy Chính Minh, bí thư đảng ủy công an Trần Phúc Xương, trưởng ban tuyên giáo Trịnh Thị Vĩ, phó chủ tịch Chử Bình Khánh đều nhất loạt biểu thị đồng ý.

Tuy nhiên, ánh mắt họ cho thấy chính bảsn thân họ cũng sợ rằng sức yếu không thể kháng lại nổi.

Người phía Hàn Đông tạm thời vẫn chưa đưa ra ý kiến gì.

Bởi vì trước giờ Hàn Đông vẫn chưa trao đổi gì với mọi người nên hầu như chưa ai biết ý của Hàn Đông thế nào.

Thực ra Hàn Đông cũng nghĩ rất nhiều, tới bước này thì Hàn Đông cũng hạ quyết tâm rồi.

Bất kể thế nào thì cũng không thể để Hạ Kim Cường chiếm vị trí bí thư quận Cao Bằng được.

Hàn Đông mỉm cười rồi nói:

- Để tôi phát biểu vài câu…

Ngay tức khắc mọi ánh mắt đều nhìn về phía Hàn Đông.

Hàn Đông nói:

- Tôi cho rằng năng lực làm việc của đồng chí Hoa Bảo Quân, chủ nhiệm ủy ban kinh tế Thành phố tương đối ổn, hợp với chức vụ bí thư quận ủy Cao Bằng.

Đề bạt của Hàn Đông khiến mọi người không khỏi kinh ngạc.

Lần này Hoa Bảo Quân cũng có trong danh sách tuyển cử phó chủ tịch, số phiếu anh ta nhận được cũng vượt Quách Hàm An 10 phiếu nhưng cũng chỉ là tham gia cho đủ danh sách.

Thông thường những người được cho tham gia vào cho đủ danh sách bầu cử thì đều biết mình là nhân vật phụ nhưng vẫn tự nguyện tham gia, một là phục tùng sắp xếp của tổ chức, hai là cũng hy vọng tổ chức sẽ có sắp xếp hợp lý.

Lần này Hàn Đông lại đưa ý kiến để anh ta đảm nhiệm chức Bí thư quận ủy Cao Bình thực sự làm mọi người bất ngờ.

Mọi người vẫn chưa hết kinh ngạc thì Hàn Đông lại nói tiếp:

- Còn chức chủ nhiệm ủy ban kinh tế thì tôi đề nghị để đồng chí Ngụy Thần Giai hiện là phó bí thư quận ủy Cao Bằng đảm nhiệm…

Nghe xong kiến nghị của Hàn Đông, vẻ mặt của Hạ Kim Cường càng u uất hơn, anh ta nghĩ:

- Tên tiểu tử này đúng là ác, dám lợi dụng cơ hội này tiến hành điều chỉnh lớn, hắn đưa qua đưa lại hẳn sau sẽ có chủ đích.