Người Cầm Quyền

Chương 516: Phân chia




Hề Hiểu Kiến không ngờ Hàn Đông lại đề cử ứng viên cho Cục Tài chính, điều này khiến ông ta cảm thấy vô cùng khó chịu, cảm thấy rằng tiểu tử Hàn Đông này đã ăn quá lớn rồi. Tuy nhiên, ngẫm nghĩ một chút, ông ta cũng kiềm lửa giận xuống, nói:

- Công tác ở Cục Tài chính không có nhiều vấn đề, cho nên tôi nghĩ chúng ta cũng không cần thiết phải thảo luận đến.

Hàn Đông khẽ mỉm cười nói:

- Tôi cũng cho là như vậy, thế nhưng công tác ở Cục Công an cũng cần phải được nắm bắt nhanh chóng! Cục trưởng Cục công an cũng chưa được điều xuống, rất nhiều công tác cũng không được chấp hành hữu hiệu, bởi vậy, tôi đề nghị, chúng ta phải mau chóng chọn người đưa xuống dưới nhậm chức.

Đến lúc này, Hề Hiểu Kiến rốt cục mới hiểu được vì sao lúc trước Hàn Đông lại đề xuất ứng viên cho Cục Tài chính, hóa ra mục đích của hắn chính là muốn chọn người làm Cục trưởng Cục công an.

Mã Pháp Sinh yên lặng ngồi ở một bên, trong lòng thầm hiểu ra là tiểu tử Hàn Đông này đang sử dụng thuật vu hồi, mục đính chính là chức Cục trưởng Cục công an. Tuy nhiên, hiện tại, trong tay hắn đã nắm giữ được không ít phiếu bầu của Ủy viên thường vụ, bất kể là với Hề Hiểu Kiến hay là Hạ Kim Cường bên kia, hắn đều có thể một mình chiếm được thế thượng phong tuyệt đối. Mà Hội nghị thường vụ lần này chuyên môn chỉ thảo luận tới vấn đề nhân sự, đề cập tới không ít vị trí, tất cả mọi người, sẽ không có ai dễ dàng chịu bỏ qua cả.

Hề Hiểu Kiến trầm mặc. ông ta cũng biết, không thể cứ để trống vị trí Cục trưởng cục công an như thế được, nói không chừng, một ngày nào đó, Sở Công an tỉnh bổ nhiệm một Cục trưởng Cục công an xuống, vậy thì công tác của ông ta cũng sẽ trở nên rất bị động.

- Ừm, xem ra Hàn Đông quả thực đã nảy sinh dã tâm, vị trí Cục trưởng Cục Công an này là vô cùng quan trọng, Hạ Kim Cường khẳng định cũng sẽ để mắt đến. Nếu đã như vậy thì không bằng hãy cứ đáp ứng Hàn Đông cho rồi đi. Hiện tại, điều quan trọng nhất vẫn là khiến cho Hạ Kim Cường và Hàn Đông không thể liên hợp lại với nhau, hơn nữa, một khi Hàn Đông đã có được vị trí Cục trưởng cục Công an thì không có khả năng sẽ giúp Hạ Kim Cường tính toán vị trí Cục trưởng Cục tài chính.

Hề Hiểu Kiến nhanh chóng cân nhắc trong lòng một lượt, rồi sau đó quyết định buông tha lợi ích nhỏ để đạt được lợi ích lớn hơn, nói:

- Vậy Bí thư Hàn đã chọn được người nào thích hợp chưa?

Hàn Đông khẽ mỉm cười, biết rằng Hề Hiểu Kiến rốt cuộc đã nghĩ thông suốt, liền nói:

- Tôi thấy đương nhiệm Phó Cục trưởng Cục Công an Mã Vũ Kim có năng lực công tác xuất chúng, là người rất thích hợp để giữ chức Cục trưởng.

- Mã Vũ Kim?

Hề Hiểu Kiến trầm ngâm một chút, nghĩ thầm rằng Mã Vũ Kim này từ khi nào đã đứng về phía của Hàn Đông rồi vậy, đúng thật là nghĩ không ra.

- Ừm, Mã Vũ Kim quả thực đúng là người thích hợp để lên làm Cục trưởng, vậy thì cứ quyết định theo ý của Bí thư Hàn đi.

Đáp ứng yêu cầu của Hàn Đông xong, Hề Hiểu Kiến mới lại đưa ra một vị trí quan trọng khác.

Hai người ngươi tới ta đi, trong nháy mắt, đã phân chia được không ít vị trí quan trọng.

Còn lại một vài vị trí không quan trọng khác, rõ ràng là để phần lại cho Hạ Kim Cường.

Sở dĩ Hàn Đông bắt tay hợp tác quy mô lớn với Hề Hiểu Kiến là vì Hàn Đông nghĩ, muốn mượn chuyện này để giương cao lá cờ của bản thân lên, khiến cho càng nhiều người đầu quân đến bên hắn càng tốt. Tuy rằng, hiện tại, Hàn Đông nắm giữ được không ít phiếu ở Hội nghị thường vụ, có quyền phát ngôn rất lớn, thế nhưng về phía các cán bộ ở quận huyện phía dưới, lại có rất ít người. Mà nếu như Hàn Đông muốn làm ra được chiến tích, thì nhất định phải thành lập một tổ chức cho riêng mình, tức là ở phía dưới quận huyện nhất định phải có người của mình làm việc. Dù sao thì bất kể là trên Thành phố có quyết sách gì thì đến cuối cũng vẫn cần phải có người ở phía dưới hoàn thành. Nếu như người ở phía dưới bằng mặt chứ không bằng lòng, vậy thì hiệu quả công tác sẽ bị giảm sút rất nhiều.

Trong lúc Hàn Đông và Hề Hiểu Kiến trao đổi lợi ích với nhau, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Mã Pháp Sinh ngồi ở một bên múa bút thành văn, trong lòng cũng không được bình tĩnh. Ông ta biết, hiện tại, Hàn Đông chính là đang gióng trống khua chiêng đi tuyển quân, mua ngựa. Lần này hắn đã chiếm được một vài vị trí quan trọng, vậy thì sau này, số cán bộ đến đầu nhập vào phe hắn khẳng định cũng sẽ không ít. Tuy rằng, Hề Hiểu Kiến có thể mượn chuyện này để tạo ra khe nứt trong quan hệ giữa Hàn Đông và Hạ Kim Cường, thế nhưng, từ nay về sau, ở Thành ủy sẽ chính thức hình thành ra thế chân vạc, thế cục sẽ càng ngày càng trở nên phức tạp hơn.

Trở lại văn phòng, Tả Nhất Sơn laị báo cáo với Hàn Đông rằng có mấy người gọi điện tới xin tới báo cáo công tác. Tuy rằng, Tả Nhất Sơn biết rằng hiện tại Hàn Đông đang thật sự rất bận, tạm thời sẽ không gặp ai, thế nhưng, anh ta nhất định vẫn phải báo cáo lại những ai đã gọi điện tới cho Hàn Đông biết, như vậy, Trong lòng Hàn Đông mới biết cách mà tính toán.

Hàn Đông ngồi trong phòng làm việc, cẩn thận suy nghĩ lại một chút. Trước mắt mà nói, những người hắn có thể dùng được, trên cơ bản đều đã dùng hết cả rồi, điều này khiến cho hắn cảm thấy số người hắn đang có quả thực là không đủ để dùng.

- Cũng chỉ có thể từ từ mà làm thôi. Tuy rằng bây giờ mình đã nắm được quyền phát ngôn không nhỏ, thế nhưng cũng vẫn chỉ là nhân vật số ba ở Thành ủy, hơn nữa, thời gian đến Thành phố Tân Châu cũng chưa được lâu, lại vừa mới nhậm chức, có thể dùng được nhiều người như vậy cũng đã là chuyện không tồi rồi.

Chín giờ sáng ngày mười lăm tháng mười, Thành phố Tân Châu triệu tập họp Hội nghị thường vụ Thành ủy.

Hội nghị lần này chủ yếu là để thảo luận việc điều chỉnh và sắp xếp cán bộ tương ứng. Trong cuộc họp Hội nghị thường vụ cuối tháng chín, Hề Hiểu Kiến đã bố trí trước, vì vậy tất cả các Ủy viên thường vụ đều đã sớm có sự chuẩn bị, tất cả mọi người đều biết hội nghị hôm nay là Hội nghị rất quan trọng để điều chỉnh bộ máy lãnh đạo Thành ủy, là hội nghị quyết định vận mệnh thế lực sau này ở Thành ủy.

Tâm tình của Hề Hiểu Kiến khá tốt, dù sao, ông ta và Hàn Đông ngày hôm qua trao đổi một phen, hầu như tất cả các vị trí quan trọng đều bị ông ta và Hàn Đông chia cắt với nhau, lúc đó, hẳn là Hạ Kim Cường cảm thấy vô cùng khó chịu đi.

Trước đây, Hề Hiểu Kiến bị Hạ Kim Cường và Hàn Đông áp chế đến mức vô cùng buồn bực. Làm Bí thư Tỉnh ủy mà lại không thể nắm Hội nghị thường vụ trong tay, điều này khiến ông ta cảm thấy vô cùng không thích. Tuy rằng hiện tại, ông ta cũng không phải là hoàn toàn nắm giữ được Hội nghị thường vụ, thế nhưng tình huống cũng đã khác hẳn với lúc trước rồi.

Hề Hiểu Kiến nói một vài lời mở đầu, nhấn mạnh tầm quan trọng của việc chọn lựa ra những cán bộ thích hợp, sau đó bảo Trưởng ban Tổ chức cán bộ Mã Pháp Sinh giới thiệu những vị trí và cán bộ cần điều chỉnh lần này.

Tất cả mọi người, ai nấy cũng đều rất chăm chú, ai cũng biết rằng, lần này động tới những chức vị nào, ngoài những vị trí đã trống sẵn ra, thì còn có thuyên chuyển những vị trí trống nữa, bởi vậy, hội nghị hôm nay, khẳng định sẽ diễn ra trong thời gian dài.

Khi nghe Mã Pháp Sinh giới thiệu tới ứng cử viên cho chức Cục trưởng Cục công an, Hạ Kim Cường tâm thần chấn động, chân mày lập tức nhíu lại với nhau, rất nhanh liếc mắt qua Hàn Đông một cái.

Lúc này trên mặt Hàn Đông mang theo vẻ tươi cười ôn hòa, chỉ cầm chén trà chậm rãi uống trà, nhìn dáng vẻ của hắn, dường như là Hội nghị thường vụ hôm nay đã được định liệu trước hết rồi.

- Hề Hiểu Kiến đang có ý gì vậy, bỗng nhiên lại đưa ra cả vị trí Cục trưởng Cục công an này nữa, chẳng lẽ ông ta nắm chắc như thế ư?

Hạ Kim Cường thầm nghĩ trong lòng.

- Hay là ông ta và Hàn Đông đã đạt thành hiệp nghị với nhau rồi? Tiểu tử Hàn Đông kia vẫn luôn giấu giấu giếm giếm, chẳng lẽ là hắn và Hề Hiểu Kiến đã thông đồng với nhau rồi?

Giờ khắc này, trong lòng Hạ Kim Cường cảm thấy vô cùng khó chịu, tâm tình cũng trở nên trầm trọng hẳn lên.

Nếu như Hàn Đông và Hề Hiểu Kiến thật sự liên hợp lại với nhau, vậy thì Hội nghị thường vụ hôm nay sẽ trở nên vô cùng bất lợi với ông ta.

Trong lòng Hạ Kim Cường giống như vừa mới nuốt vào một đống ruồi bọ, vô cùng khó chịu.

- Đầu tiên hãy thảo luận ứng cử viên cho chức Cục trưởng Cục công an đi.

Hề Hiểu Kiến thản nhiên nói.

- Hiện tại, công tác ở Cục Công an, vẫn do đồng chí Trần Phúc Xương phụ trách, nhiệm vụ cũng rất nặng nề, không nên cứ trường kỳ kiêm nhiệm Cục trưởng Cục công an như vậy, Bởi vậy, nhân Hội nghị thường vụ hôm nay, mọi người hãy cùng nhau thảo luận đi.

Hề Hiểu Kiến vừa nói xong, Hạ Kim Cường liền đưa ra một nhân tuyển, sau đó, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm về phía Hàn Đông. Ánh mắt kia dường như là muốn nhìn thấu lòng Hàn Đông, dường như là đang muốn Hàn Đông phải đồng ý với ứng của viên do ông ta đề xuất.

Sau đó, Phó chủ tịch Thành phố Khâu Thụy lên tiếng ủng hộ, Phó bí thư, Chủ tịch mặt trận Tổ quốc Ngụy Chính Minh cũng tỏ vẻ ủng hộ. Hai người bọn họ đều là người thuộc phe của Hạ Kim Cường, do vậy tất nhiên là phải đứng về phía của ông ta.

Sau khi ba người bọn họ lên tiếng xong, trong phòng hội nghị chốc lát liền trở nên im lặng, người bên phía Hề Hiểu Kiến không có đề xuất ứng cử viên, còn người bên phía Hàn Đông thì chờ Hàn Đông lên tiếng.

Lúc này, ánh mắt của mọi người đều dồn lên người của Hàn Đông.

Hàn Đông buông chén trà, thản nhiên nói:

- Tôi cũng xin đề xuất một người để mọi người cùng nhau tham khảo, tôi thấy Phó Cục trưởng Cục Công an, đồng chí Mã Vũ Kim rất thích hợp để đảm nhiệm Cục trưởng Cục Công an.

Lời này của hắn vừa nói xong, liền giống như vừa ném xuống một quả bom, nổ bùng trong phòng hội nghị, mọi người ai nấy cũng đều cảm thấy trong tai mình có tiếng ong ong vang lên.

Hạ Kim Cường lập tức ngây ngẩn cả người, lẳng lặng nhìn Hàn Đông. Ông ta như thế nào cũng không thể tưởng được là Hàn Đông lại tự mình đưa ra ứng cử viên!

Mà người phia bên này của Hàn Đông thì tự nhiên là vừa mừng vừa sợ!

Mấy người Trương Vân Bình, Hoàng Văn Vận, Hàn Quốc Bình, Trịnh Thị Vĩ lập tức đứng ra ủng hộ Hàn Đông.

Bởi vậy, Hàn Đông có năm phiếu mà Hạ Kim Cường mới chỉ có ba phiếu.

Hiện tại, tất cả mọi người đều nhìn về phía người của Hề Hiểu Kiến.

Hề Hiểu Kiến nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Hạ Kim Cường, trong lòng liền vô cùng vui vẻ.

Ông ta tươi cười, nói:

- Ừm, đồng chí Mã Vũ Kim cũng không tệ, là người rất thích hợp cho chức Cục trưởng.

Hạ Kim Cường lông mày nhảy dựng, hai tay gắt gao nắm chặt.

Trưởng ban Tổ chức cán bộ Mã Pháp Sinh cũng nói:

- Tôi tán thành để cho đồng chí Mã Vũ Kim đảm nhiện chức Cục trưởng Cục Công an.

Do vậy, lần này, đã có bảy phiếu ủng hộ Mã Vũ Kim, vượt qua một nửa số Ủy viên thường vụ ở đây, thái độ của những người còn lại như thế nào căn bản là cũng không quan trọng nữa. Tuy nhiên, mấy người Trần Phúc Xương và Hầu Hoa Đông của Hề Hiểu Kiến bên này cũng đều tỏ vẻ ủng hộ.

Chín phiếu đối lại ba phiếu, do vậy Mã Vũ Kim liền được ấn định trở thành Cục trưởng Cục Công an.

Sắc mặt của Hạ Kim Cường âm trầm, trở nên vô cùng khó coi.

Trong lòng ông ta vô cùng buồn bực.

Thế nhưng, hiện tại, ông ta cũng biết rằng, Hội nghị thường vụ hôm nay đã không còn có chuyện của ông ta nữa.

Kế tiếp, quả thật, cũng không có chuyện gì của Hạ Kim Cường nữa. Hàn Đông và Hề Hiểu Kiến anh một, tôi một bắt đầu chia cắt những vị trí quan trọng.

Ngoại trừ Cục trưởng Cục Công an, Hàn Đông còn lấy về chức Cục trưởng Cục Xúc tiến đầu tư và Bí thư Quận ủy Cao Bằng.

Mặt khác, ở Quận Cao Bằng, Hàn Đông còn lấy thêm một chức Ủy viên thường vụ Quận ủy, Phó Chủ tịch thường vụ Quận, vị trí này là để cho Nguyên Á Văn. Đối với đề nghị này, những Ủy viên thường vụ đang ngồi đây trên cơ bản đều giơ tay tán thành.

Đồng thời, Hàn Đông cũng để cho Chu Chính lên làm Phó Chủ tịch Quận Cao Bằng. Ý của Hàn Đông chính là muốn Chu Chính lấy thân phận là Phó Chủ tịch Quận kiêm nhiệm Trưởng phòng công an Quận. Như vậy, thì cấp bậc của Chu Chính cũng tăng lên mà lại còn có thể được rèn luyện nhiều hơn, đối với sự phát triển sau này của anh ta cũng rất có lợi.