Hàn Đông có việc cần giúp đỡ, Chu Khải Kiệt đương nhiên cầu còn không được, tuy là cục thuế lương cao nhưng rất khó vào, nhưng đối với phó bí thư thành ủy Chu Khải Kiệt mà nói, nhét vào vài người chỉ là chuyện nhỏ, một cuộc điện thoại gọi đến thì cục trưởng cục thuế còn không phải vui vẻ mà làm tốt chuyện này à.
Hàn Đông cười rồi đem chuyện của Yến Lâm nói qua một chút:
- Anh Chu, cô bé kia vốn dĩ là được điều đến cục đường sắt, vì muốn về chăm sóc mẹ bị ốm nên mới nhờ tôi sắp xếp lại công tác.
Chu Khải Kiệt cười nói:
- Vấn đề này dễ giải quyết thôi. Đại học Tây Xuyên cũng là đại học trọng điểm của cả nước, sắp xếp đến cục thuế đất cũng làm phong phú đội ngũ cơ sở hạ tầng. Nhưng nhân tài của đại học Tây Xuyện mà sắp xếp đi huyện cũng không trọng dụng được nhân tài, chi bẳng sắp xếp đến cục thuế đất thành phố, dù sao cũng gần nhà, cũng tiện, thu nhập cao hơn chút, cũng có lợi cho sự phát triển tương lai sau này.
Hàn Đông cười nói:
- Cái này thì phải xem cô ấy rồi.
Sau đó, Hàn Đông liền gọi điện vào số phòng ngủ của Yến Lâm, để nói một chút về tình hình, cho ngày hôm sau cô ấy quay về làm thủ tục, đồng thời hắn cũng đề nghị Yến Lâm đến cục thuế thành phố, dù sao khởi điểm cao một chút rất có lợi cho tương lai về sau của cô.
Yến Lâm suy nghĩ một chút, cũng miễn cưỡng đồng ý. Đoán chừng cô ấy cũng lo lắng về huyện Phú Nghĩa đi làm thì tiền lương cũng không đủ nhiều, như vậy ngoại trừ những khoản chi cho cuộc sống, còn phải duy trì chi phí chữa bệnh cho mẹ, thế thì chưa chắc đã đủ. Mẹ cô sau khi làm phẫu thuật đều phải uống thuốc, bình thường cũng cần không ít tiền, ngoài ra cô còn muốn trả tiền cho Hàn Đông, như vậy với số tiền lương thấp chắc chắn không đủ.
Gọi điện xong, hắn lại cùng Hoàng Văn Vận, Hàn Quốc Bình, Chu Chính đi uống trà, đồng thời hắn cũng muốn nói về những ý tưởng liên quan đến kinh doanh thành phố, điều này làm Hoàng Văn Vận vô cùng tán thưởng, nguyện toàn tâm toàn lực giúp đỡ Hàn Đông làm tốt hạng mục công tác này.
Hoàng Văn Vận nói:
- Đối với khu công nghệ cao mà nói, cũng là một cơ hội vô cùng tốt để phát triển, chủ tịch Hàn trong công việc có yêu cầu gì, khu công nghệ cao nhất định sẽ toàn lực phối hợp.
Anh ta là ủy viên thường vụ thành ủy kiêm bí thư đảng Ủy khu công nghệ cao, trải qua một khoảng thời gian vận hành, về cơ bản đều khiến khu công nghệ cao từ trên xuống dưới thuận theo, nói chuyện tự nhiên cũng mạnh bạo hơn. So với phó chủ tịch thành phố trước kia mà nói, hiện giờ thực quyền anh ta nắm lớn hơn một chút, dù sao khu công nghệ cao từ trên xuống dưới cũng là một bộ máy hoàn chỉnh, tương đương với vườn sau của anh ta vậy. Trong lòng anh ta đối với Hàn Đông đầy cảm kích, hơn nữa hiện giờ cũng đã hoàn toàn thích ứng được với sự thay đổi thân phận, đã từ sâu trong lòng bỏ qua vị trí của mình cam tâm trở thành một thành viên dưới chướng của Hàn Đông, trở thành một tướng tài của Hàn Đông
Hàn Đông gật đầu nói:
- Chuyện này, có nhiều chỗ cần sự ủng hộ của lãnh đạo cũ, tình hình cụ thể sau này từ từ nói vậy.
Ngày 11 tháng 5, phó trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy Thẩm Hàm Thần đến thành phố Tân Châu, tuyên bố nghị quyết có liên quan của tỉnh ủy.
Căn cứ theo quyết định của hội nghị thường vụ tỉnh ủy, miễn chức Ủy viên thường vụ thành ủy, chủ nhiệm ủy ban kỷ luật Lưu Khang Lương đề cử làm phó chủ tịch mặt trận tổ quốc thành phố Tân Châu. Đây cũng là sự trừng phạt đối với Lưu Khang Lương về vụ gây hiểu lầm trong vụ bức ảnh của Hàn Đông, từ ủy viên thường vụ thành ủy, chủ nhiệm ủy ban kỷ luật thành phó chủ tịch mặt trận tổ quốc thành phố, cấp bậc mặc dù không đổi nhưng thực quyền trên cơ bản là đã bị tước rồi, từ nay về sau sự nghiệp chính trị của Lưu Khang Lương xem như chấm hết.
Mà người thay thế Lưu Khang Lương lại là người quen của Hàn Đông, trưởng phòng giám sát số một của ủy ban kỷ luật tỉnh - Trương Vân Bình.
Lúc trước hắn ở huyện Vinh Quang thành phố Vinh Châu nhậm chức với chủ tịch thành phố Sa Ứng Lương khá bế tắc, sau cùng ủy ban kỷ luật tỉnh phái người điều tra, cũng chính Trương Vân Bình đi điều tra. Hắn và anh ta cũng từng giao lưu, cảm thấy người này cũng được.
Trương Vân Bình từ trưởng phòng giám sát số một của ủy ban kỷ luật tỉn thành ủy viên thường vụ thành ủy thành phố Tân Châu cũng coi như là lên một bậc, hơn nữa anh ta có thể bị điều xuống dưới, chắc là được chủ nhiệm ủy ban kỷ luật tỉnh Uông Kỳ Tài cho phép.
Đối với sự sắp xếp này, trong lòng Hàn Đông rất vui mừng, có thể nói khả năng Trương Vân Bình trở thành đồng minh của hắn rất lớn.
Khi hắn đang vui mừng thì có những người không hề vui chút nào.
Lần này sự điều chỉnh của tỉnh ủy đối với thành phố Tân Châu dù đều trong dự liệu của mọi người, nhưng vẫn có chút đột ngột, vì trước đó mọi người đều không nghe phong phanh gì, mà tỉnh ủy không những giáng chức Lưu Khang Lương rồi, thậm chí cò trực tiếp định người thay thế, căn bản không hề trưng cầu ý kiến của thành ủy Tân Châu.
Từ điểm này mà nói, tỉnh ủy đối với thành ủy Tân Châu có chút thành kiến, bí thư thành ủy Hề Hiểu Kiến khẳng định khiến cấp trên có thành kiến rồi
Cho nên, bây giờ trong lòng Hề Hiểu Kiến rất phiền muộn, nhưng lại không có chỗ nào để giãi bày.
Đối với Hạ Kim Cường mà nói, kết quả này cũng không phải là thứ anh ta muốn thấy.
Dựa vào cách nhìn của Hạ Kim Cường, tốt nhất là để phó chủ nhiệm ủy ban kỷ luật bây giờ là Lôi Hạo Phong đảm nhiệm chức ủy viên thường vụ thành ủy, chủ nhiệm ủy ban kỷ luật, như vậy quyền lực nắm trong tay ở hội nghị thường vụ sẽ lớn hơn chút, như vậy đối diện với bí thư thành ủy Hề Hiểu Kiến người nắm thế lực lớn, quyền phát ngôn cũng lớn hơn trước không ít. Nhưng tính toán chưa được hoàn thành, thì tỉnh ủy đã trực tiếp sắp xếp người xuống dưới.
Mà mọi người đều có thể nhìn ra khả năng cao tên Trương vân Bình ước chừng sẽ đi theo Hàn Đông, Hàn Đông và chủ nhiệm ủy ban kỷ luật tỉnh quan hệ rất tốt. Như vậy từ ủy ban kỷ luật tỉnh ra đến lúc đấy chắc chắn sẽ hùa vào cùng Hàn Đông.
Cứ như vậy, Hàn Đông ở trong thành ủy sẽ nắm được bốn phiếu ủy viên thường vụ, trở thành cực thứ tư, có thể cùng bí thư thành ủy Hề Hiểu Kiến, chủ tịch thành phố Hạ Kim Cường địa vị ngang nhau.
“Người đã có quyền lực rồi làm sao có thể cam tâm phụ thuộc vào người khác chứ.”
Hạ Kim Cường thầm nghĩ trong lòng,
“Hiện giờ Hàn Đông dù hợp tác với mình, nhưng nó đã nắm được bốn phiếu, bất cứ lúc nào cũng có thể tạo thành uy hiếp đối với mình.”
Nhớ tới trước đây chính mình nhờ Hàn Đông giúp đề cử Lôi Hạo Phong, mà Hàn Đông cũng không hề để bụng, Hạ Kim Cường trong lòng vẫn có chút khó chịu, gã cảm thấy Hàn Đông sớm đã có tính toán, nên mới không chịu phối hợp với mình.
“Ôi, cuối cùng cũng không phải là kẻ cùng đi trên một con đường.”
Hạ Kim Cường trong lòng có chút cảm thán.
Buổi trưa, tại nhà khách của thành ủy tổ chức tiệc chiêu đãi phó trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy Thẩm Hàm Thần, đồng thời cũng vì đón tiếp người mới đảm nhiệm chức ủy viên thường vụ thành ủy, chủ nhiệm ủy ban kỷ luật Trương Vân Bình.
Mặc dù trong lòng Hề Hiểu Kiến và Hạ Kim Cường đều có chút khó chịu, nhưng trên phương diện công tác đều phải làm cho tốt.
Trên bàn ăn Trương Vân Bình tỏ ra rất quy củ không có gì đặc biệt. Đầu tiên anh ta mời Thẩm Hàm Bình một ly trước, cảm ơn ông bận rộn như vậy mà vẫn đưa mình lên chức, sau đó lại theo thứ tự nâng li cùng các ủy viên thường vụ thành ủy ngồi cùng bàn, mời mọi người về sau ủng hộ công việc của anh ta.
Hàn Đông tỏ ra rất khiêm tốn, hắn cũng không gấp gáp giao lưu tình cảm với Truơng Vân Bình, hiện giờ người có ý đồ đều nhìn ra được thế cục, hắn dù yên lặng ngồi một chỗ cũng không ai có thể coi nhẹ hắn.
- Ha ha, chủ tịch thành phố Hàn, chúng ta cạn một chén nhỉ, anh là người đi ra từ ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy, có thời gian chúng ta quay về thăm nhé.
Thẩm Hàm Thần nâng cốc cười nói với hắn.
Hàn Đông mỉm cười rồi nói:
- Tôi kính trưởng ban Thẩm. Cảm ơn trưởng ban Thẩm lúc trước đã quan tâm đến tôi, còn mong trưởng ban Thẩm tiếp tục hỗ trợ.
Lúc trước ở ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy khi đó, Thẩm Hàm Bình đối với Hàn Đông khá tốt, hơn thế Hàn Đông và ông ta còn cùng đi xuống phía dưới khảo sát bộ máy cấp thành phố, Thẩm Hàm Thần cũng chỉ bảo cho Hàn Đông không ít, nên Hàn Đông là nói từ đáy lòng.
Thẩm Hàm Thần cũng có chút xúc động, nguời thanh niên này quả nhiên có chút thủ đoạn, xem ra hắn hiện giờ ở thành phố Tân Châu đang phát triển nhanh chóng, tuy xếp hạng gần cuối trong thành ủy, nhưng đã nắm được quyền lực đủ mạnh rồi. Chỉ sợ không lâu nữa, người thanh niên này sẽ vượt qua mình. Hắn vẫn chưa đến 30 tuổi, tương lai có thể đạt được thành tựu thế nào thì cũng có thể biết được.
Ăn cơm trưa xong, nghỉ ngơi một hồi, Thẩm Hàm Thần liền lái xe quay về Thục Đô. Mà Trương Vân Bình đi thu xếp chỗ ở cùng văn phòng.
Buổi chiều sắp đến giờ tan tầm, điện thoại của Hàn Đông vang lên, màn hình hiện lên số điện thoại lạ.
- Chủ tịch Hàn, tôi là Trương Vân Bình.
Hàn Đông ngây người ra một chút, rồi lập tức cười nói:
- Chủ nhiệm Trương có chỉ thị gì sao?
Hắn không ngờ đến việc Trương Vân Bình lại chủ động gọi điện cho mình, trong lòng vừa lo vừa mừng, xem ra Trương Vân Bình chắc chắn sẽ trở thành đồng minh của mình rồi.
Trương Vân Bình cười ha ha,nói:
- Chủ tịch Hàn, làm gì có chỉ thị gì. Chúng ta là bạn cũ mà, tôi mới đến, đối với tình hình thành phố Tân Châu vẫn chưa quen lắm, không biết tối nay chủ tịch Hàn có thời gian không, đưa tôi đi thưởng thức ẩm thực của Tân Châu một chút.
Hàn Đông ngây người một chút, tức thì nói:
- Tốt thôi, tôi cũng đang muốn giao lưu cùng chủ nhiệm Trương kìa, vậy lát nữa gặp.
- Được, 6 giờ tôi xuống lầu đợi chủ tịch Hàn ở xe nhé.
Trương Vân Bình lại cười nói.
Gác máy, trong lòng Hàn Đông nghĩ, cứ cho là mình muốn khiêm tốn, xem ra cũng không được rồi. Tân ủy viên thường vụ, chủ nhiệm ủy ban kỷ luật mới nhậm chức đã đi ăn cơm cùng mình, đến lúc đó chắc hẳn các vị ủy viên thường vụ sẽ biết tin này ngay!
Tuy nhiên, nếu đã đi đến bước này rồi, hắn cũng chẳng có gì phải giấu cả, hiện giờ trong tay hắn đã nắm được bốn phiếu của ủy viên thường vụ, bất kể là Hề Hiểu Kiến và Hạ Kim Cường, hoàn toàn có thể chi phối cân bằng hội nghị thường vụ, hắn cũng không thể hoàn toàn áp chế được, tiếp theo đây hắn muốn làm gì, trên cơ bản thì hội nghị thường vụ không còn có vấn đề gì.
Sau đó hắn gọi cho Chu Chính, để anh ta lập tức đi nhà hàng đặt một phòng. Đương nhiên lần này Hàn Đông cũng không để cho Chu Chính cùng ăn cơm, dù sao Trương Vân Bình vừa đến, hắn cũng muốn cùng anh ta giao lưu kết nối trước.
Sáu giờ kém, hắn liền xuống lầu. Rất nhanh Trương Vân Bình cũng xuống lầu, Hàn Đông và anh ta bắt tay, sau đó hai người cùng lên xe.
Lúc xe Audi của Hàn Đông đi qua cổng của cơ quan, đằng sau hai tòa nhà, có mấy ánh mắt lộ ra vẻ tức giận.
- Quả nhiên là thế!
Hề Hiểu Kiến lạnh lùng lẩm bẩm, gã ta vừa đứng ở bên cửa sổ, nhìn Trương Vân Bình lên xe của Hàn Đông
- Thế lực của tên tiểu tử này đã thành rồi, muốn ép hắn cũng không dễ rồi. Có điều với tình hình như vậy, chỉ sợ Hạ Kim Cường sẽ không chịu nổi.