Người Cầm Quyền

Chương 392: Cường thế




- Trưởng phòng Hàn, mời vào trong.

Thẩm Hàm Thần cười nói.

Hàn Đông đợi ông ta ngồi rồi mới dám ngồi xuống, lưng giữ thẳng, mặt mỉm cười tự nhiên, ánh mắt hướng thẳng vào ông ta.

Thẩm Hàm Thần tầm trên dưới bốn mươi, dáng người thấp. Từ ông ta toát ra sự tinh anh và nhạy bén. Đã leo lên được chức Phó Trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy, cấp Phó Giám đốc sở phụ trách nhân sự tỉnh, con người này ắt không phải đơn giản.

Thư ký của Thẩm Hàm Thần bưng hai tách trà tới đặt trước mặt Thẩm Hàm Thần và Hàn Đông.

Hàn Đông khách khí nói:

- Cảm ơn.

Thẩm Hàm Thần nói:

- Trưởng phòng Hàn thật đúng là tuổi trẻ tài cao. Còn trẻ như vậy mà đã có kinh nghiệm đầy mình, đảm nhiệm qua nhiều chức vụ quan trọng như Chủ tịch huyện rồi Bí thư huyện ủy. Về phương diện lựa chọn, bồi dưỡng cán bộ cho Đảng thì người khác khó mà làm tốt được như cậu. Hy vọng cậu công tác trong ban Tổ chức cán bộ sẽ tiếp tục phát huy ưu thế đó của mình, đem về sự vẻ vang cho ban Tổ chức cán bộ.

Nghe Thẩm Hàm Thần tán dương như vậy, trong lòng Hàn Đông không khỏi cảm thấy nghi hoặc, mặc dù vậy, hắn vẫn tỏ vẻ xã giao đáp:

- Phó Trưởng ban Thẩm khách khí quá rồi. Đây là lần đầu tiên tôi được công tác trong Ban Tổ chức cán bộ, mong rằng sau này sẽ nhận được sự chỉ bảo dìu dắt nhiều hơn của Phó Trưởng ban Thẩm.

Thẩm Hàm Thần gật gật đầu:

- Nguyên tắc quan trọng nhất khi làm việc trong Ban Tổ chức cán bộ là phải kiên quyết tới cùng, công chính nghiêm minh, chỉ cần có thể dùng một trái tim liêm khiết, chí công vô tư giải quyết mọi công việc trong lần khảo sát này là cậu đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ rồi. Tôi tin rằng Trưởng phòng Hàn nhất định sẽ mau chóng làm quen và nắm bắt được các công việc trong ban Tổ chức cán bộ.

Trước đây, Thẩm Hàm Thần đã từng gặp qua Hàn Đông một lần. Lần đó hắn tới là để báo cáo công tác cho Bí thư Tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện. Khi đó Hàn Đông đang đứng cạnh Thư ký của Nguyên Hằng Kiện là Lã Tuấn Khải, mà thái độ của Lã Tuấn Khải với Hàn Đông rất tốt, điều này làm Thẩm Hàm Thần không khỏi ngạc nhiên. Mặt khác, ông ta cũng biết rằng không chỉ Triệu Nhạc rất xem trọng Hàn Đông mà ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Phó chủ tịch thường trực tỉnh Phạm Đồng Huy cũng rất ưu ái hắn ta.

Chính bởi vậy mà Thẩm Hàm Thần mới đánh giá Hàn Đông này quả thực không đơn giản. Ông ta mặc dù chỉ là Phó Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy nhưng tình hình bên trong Tỉnh ủy xem chừng ông ta đều nắm được.

Lãnh đạo Tỉnh ủy không phải đồng sức đồng lòng mà cũng chia bè chia phái, thậm chí cả những vị lãnh đạo cấp cao nhất. Ví như Bí thư Tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện và Phó chủ tịch thường trực tỉnh ủy Phạm Đồng Huy, rồi cả Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Triệu Nhạc nữa, mấy người này đâu phải cùng một phe với nhau.

Thế nhưng ba người họ lại đồng thời có thiện cảm với Hàn Đông, điều này khiến người ta không thể không đặt một dấu hỏi. Thẩm Hàm Thần có cảm giác đây không chỉ đơn thuần là thiện cảm bình thường. Lấy ví dụ như Nguyên Hằng Kiện, ông ta là Bí thư Tỉnh ủy, là nhân vật số một của tỉnh Tây Xuyên. Các cán bộ muốn gặp ông ta còn phải đứng xếp hàng dài chờ, thế mà Hàn Đông này chỉ là một cán bộ cấp Cục, đến Phó giám đốc sở cũng chẳng phải, mà lại được Nguyên Hằng Kiện đích thân mời tới văn phòng. Còn cả Phó chủ tịch thường trực tỉnh ủy Phạm Đồng Huy nữa, ông ta đâu phải là người mà một tay Chủ tịch huyện hay cán bộ huyện ủy tầm thường nào đó muốn gặp là gặp được đâu.

Chính bởi những điểm rất đáng ngờ như vậy mà mặc dù ở vị trí cao hơn Hàn Đông tới hai cấp nhưng Thẩm Hàm Thần vẫn tỏ ra rất khách khí với hắn. Thẩm Hàm Thần giờ đã là cấp Giám đốc sở, ngay bên trên đã là cấp Thứ trưởng rồi. Thế nhưng khoảng cách tưởng chừng như rất gần ấy thực ra lại không hề dễ với tới chút nào. Cần phải có sự ủng hộ và đội ngũ hậu thuẫn dày đặc mới được. Điều ông ta thiếu chính lại là thứ đó, bởi vậy giờ ông ta phải dốc toàn lực tạo dựng các mối quan hệ để làm tiền đề thuận lợi cho sự thăng tiến của ông ta về sau.

Trung Quốc có nhiều cán bộ cấp Giám đốc sở như vậy, muốn được đề bạt lên làm Thứ trưởng không phải là chuyện đơn giản. Sự cạnh tranh cho cái ghế này là vô cùng tàn khốc và quyết liệt. Chốn quan trường giống như một cây Kim Tự Tháp thâm nghiêm, càng lên cao càng dốc, và bởi vậy lại càng ít người leo được lên trên.

Thẩm Hàm Thần đảm nhiệm chức Phó trưởng ban Tổ chức cán bộ này đã ba năm có thừa, cộng với thời gian ở cấp giám đốc sở là ba năm nữa, bởi vậy, ông ta đang đứng trước nguy cơ và cũng là cơ hội rất lớn cạnh tranh ghế Thứ trưởng này.

Thẩm Hàm Thần gọi Hàn Đông tới văn phòng của ông ta, một là để để bàn bạc về nhiệm vụ khảo sát, hai là ông ta cũng muốn nhân cơ hội này xây dựng mối quan hệ với Hàn Đông.

Lần này Tỉnh ủy muốn khảo sát các ban ngành của thành phố, trong đó có thành phố Vinh Châu, Tân Châu, Bội Thành, còn có cả huyện Vấn Giang, Thanh Giang, Đô Giang của thành phố Thục Đô nữa. Thục Đô là một thành phố trực thuộc tỉnh, các huyện trực thuộc của nó cũng vì vậy mà được đặc cách đặt dưới sự quản lí của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy. Thế nhưng Tỉnh ủy chỉ quản lý một số lãnh đạo chủ chốt như các vị trí trưởng và phó ban mà thôi.

Hàn Đông chuyên môn nghiên cứu tìm hiểu các cán bộ quản lí của các huyện trực thuộc Thục Đô. Hắn cảm thấy bên trong nhất định có vấn đề, nhưng nếu như Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy mà nhúng tay vào thì nhất định sẽ khiến cho Thành ủy Thục Đô cảm thấy bất mãn. Có điều bây giờ Bí thư Thành ủy Thục Đô Lạc Như Đào đồng thời lại là ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, sự chú ý tất nhiên sẽ chỉ vào chức danh ủy viên thường vụ Tỉnh ủy kia mà thôi, vì vậy mới không mấy chú ý đến sắp xếp của tỉnh ủy. Nhưng nếu có một ngày không còn kiêm nhiệm đó nữa thì Thục Đô sẽ trở thành địa bàn của riêng Bí thư tỉnh ủy. Ban tổ chức tỉnh ủy nếu muốn tiến hành điều chỉnh nhân sự khu trực thuộc quận huyện, khẳng định sẽ dẫn tới phản kháng mãnh liệt, phiền phức trong này khẳng định không ít.

Thế nhưng bây giờ, Hàn Đông vẫn phải thực hiện chức trách của mình, về phần sự tình về sau, thì chờ sau này hãy nói

- Vậy cứ thế mà định, chúng tôi đến thành phố Vinh Châu trước, sau đó đi thành phố Tân Châu, thành phố Phù Thành, lúc trở về mới khảo sát huyện Vấn Giang, huyện Thanh Giang, huyện Đô Giang

Thẩm Hàm Thần mỉm cười nói.

Ban đầu, nếu như vì để thuận tiện hơn, phòng cán bộ số 2 chia thành hai người, y và Hàn Đông mỗi người một tổ, chia nhau khảo sát, như vậy có thể tiết kiệm không ít thời gian. Thế nhưng thứ nhất Hàn Đông là lần đầu tiên tiến hành công tác khảo sát, y lo Hàn Đông nắm giữ không kịp, mặt khác y cũng đúng lúc có thể mượn cơ hội này để kéo gần quan hệ với Hàn Đông, bởi vậy y liền muốn đích thân tham dự toàn bộ hành trình

Hàn Đông gật đầu nói:

- Được, trưởng ban Thẩm

Đồng thời trong lòng Hàn Đông đang rất nghi hoặc, từ đầu đến cuối, thái độ cái tay Thẩm Hàm Thần đối với mình rất rất khách khí, sao giờ lại thế

Thẩm Hàm Thần lại nói:

- Vậy Hàn Đông anh trở về chuẩn bị một chút, tuyển chọn nhân viên khảo hạch chuyến đi này, sáng mai chúng ta đi thành phố Vinh Châu, đây là địa phương anh từng chiến đấu mà

Hàn Đông đứng lên, cáo từ đi ra, trong lòng cứ suy xét không ngừng, trong mấy phó trưởng ban của ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy, Tạ Á Băng thì bất mãn với mình, mà thái độ Thẩm Hàm Thần xem ra đối với mình không sai, ngoài ra còn hai phó trưởng ban khác, Hàn Đông cũng không có gì cùng xuất hiện với họ, tạm thời không biết thái độ bọn họ thế nào

Trở lại phòng làm việc, Hàn Đông lập tức cho gọi chủ nhiệm văn phòng Dương Nguyên Hi, nói:

- Thông báo các vị trung tầng, nửa giờ sau họp

- Vâng, trưởng phòng Hàn

Dương Nguyên Hi cung kính nói

Nửa giờ sau đó, Hàn Đông đúng giờ đi tới phòng họp.

Nhìn hết một lượt, còn thiếu hai người, một người là phó chủ nhiệm Mã Hoành Mẫn, còn có một trưởng phòng nghiệp vụ số 2 Phó Thần Văn.

- Tại đây tôi nói rõ một lần, sau này họp hành phải đến đúng giờ đã được thông báo

Hàn Đông bình thản nói

Lúc này trưởng phòng nghiệp vụ số 2 Phó Thần Văn cầm một quyển vở đi vào, cúi đầu ngồi ở vị trí bên cạnh

Hàn Đông nhìn y một cái, lập tức nói:

- Tôi vừa tham gia hội nghị trong ban, dựa theo yêu cầu tỉnh ủy, phải tiến hành khảo sát bộ máy của thành phố Vinh Châu, thành phố Tân Châu, thành phố Phù Thành, huyện Vấn Giang, huyện Thanh Giang, huyện Đô Giang, lần này trong ban do phó trưởng ban Thẩm dẫn dắt, thời gian gấp rút, nhiệm vụ nặng nề, lần này họp chủ yếu là xác định nhân viên khảo hạch

Nghe xong Hàn Đông nói, mọi người trong lòng liền kích động, khảo hạch quy mô lớn như vậy, nếu có thể theo xuống phía dưới, không thiếu lợi ích trong đó à. Một là có thể thu được các loại thu nhập béo bở (quà cáp đút lót), dù sao làm nhân viên khảo hạch của ban tổ chức tỉnh ủy, khí đến các huyện thành phía dưới, người nịnh bợ khá nhiều, loại thu nhập kia cũng sẽ không ít đâu. Mặt khác thông qua khảo hạch, cũng có thể tiến thêm một bước làm tốt quan hệ với các nhân vật thực quyền. Tuy rằng phòng cán bộ số 2 phụ trách khảo hạch bộ máy cấp thành phía dưới, thế nhưng đối với nhân viên công tác của phòng cán bộ số 2 mà nói, cho dù là cán bộ trung tầng của phòng cán bộ số 2, cũng rất mong muốn có thể kết giao thêm với một số nhân vật thực quyền, nói không chừng một ngày nào đó có thể dùng đến

Cho nên,mọi người lúc này tất cả đều hướng ánh mắt trông mong nhìn Hàn Đông.

Nhưng thật ra mấy người phó trưởng phòng trong lòng có chút nghi hoặc, nghĩ thầm muốn tuyển chọn người xuống phía dưới, thì để mấy người mình chọn là được rồi, sao phải để cán bộ trung tầng tham gia

Hàn Đông nói:

- Khảo hạch lần này, bên này do tôi và phó trưởng phòng Lỗ, phó trưởng phòng Thi dẫn đội, phó trưởng phòng Thôi ở lại xử lý sự vụ, mặt khác...

Lúc này phó chủ nhiệm Mã Hoành Mẫn cầm sổ sách đi vào, trên mặt hơi đỏ, đi đến chỗ chưa ai ngồi

- Đi ra ngoài!

Hàn Đông lạnh lùng thốt.

Mã hoành mẫn sửng sốt một chút, ngẩng đầu nhìn về hướng Hàn Đông, mặt càng đỏ hơn

Thanh âm Hàn Đông đề cao vài phần, nói:

- Sau này họp nếu ai đến trễ, thì không cần vào nữa

Mã Hoành Mẫn thân hình khẽ run lên, lập tức nhìn về phía phó trưởng phòng Thôi Khánh Đổng, y ngay từ đầu là đã định theo Thôi Khánh Đổng mà

Thôi Khánh Đổng nói:

- Trưởng phòng Hàn, Mã Hoành Mẫn cũng là lần đầu tiên, có thể…

Hàn Đông đanh mặt lại, không chút khách khí nói:

- Không cần phải nói, kỷ luật công tác, không có gì để cò kè mặc cả

Thôi Khánh Đổng trong mắt hiện lên một tia phẫn nộ, Hàn Đông dĩ nhiên không hề nể chút nào, trước mặt mọi người bác bỏ đề nghị của mình, phải biết rằng, họp muộn vài phút, cũng không phải là chuyện gì lớn, hơn nữa chính mình còn nhấn mạnh Mã Hoành Mẫn là vi phạm lần đầu

Giờ khắc này, sắc mặt Thôi Khánh Đổng trở nên cực kỳ khó coi. Những người khác cũng đều trong lòng âm thầm khiếp sợ, vị trưởng phòng trẻ này, thật đúng là cường thế

Hàn Đông nhìn cũng không nhìn Thôi Khánh Đổng, nói:

- Công tác trong ban Tổ chức, chính là phải làm được công chính, công khai, cho nên trên việc xác định nhân viên khảo hạch, chúng ta cũng phải làm được điểm này. Ngoại trừ người dẫn đội ra, nhân viên công tác khác, sẽ do mọi người thảo luận xác định.