Người Cầm Quyền

Chương 374: Uy thế phủ đầu




Trương Tuấn Hân ngây ngô chào rồi gọi người của một tổ khác vào, trong lòng đầy uất ức, nhưng đối với Bùi Bảo Thuận anh cũng không có cách nào. Anh cũng không ngờ Bùi Bảo Thuận sẽ tự mình đến huyện Vinh Quang.

Lập tức bên trong mở hội nghị huyện ủy do ủy viên thường vụ - chủ nhiệm ủy ban kỷ luật thành phố Bùi Bảo Thuận làm chủ trì, tiến hành điều tra nội dung trong thư tố cáo mà ủy viên thường vụ huyện Vinh Quang cũng toàn lực phối hợp, tất cả những tài liệu cần giấy tờ chứng minh đều lấy ra.

Sự việc kỳ thực rất đơn giản, dưới sự lãnh đạo của Bùi Bảo Thuận rất nhanh làm rõ chân tướng.

Vì lý do Bùi Bảo Thuận ở đây mà Trương Tuấn Hân chỉ là một nhân viên ghi chép, ghi chép những gì điều tra được cuối cùng đưa cho Bùi Bảo Thuận xem.

Bùi Bảo Thuận cầm bảng ghi chép của Trương Tuấn Hân xem lập tức đưa cho Hàn Đông nói:

- Đồng chí Hàn Đông, đây là ghi chép điều tra, cậu xem một chút, nếu không có vấn đề gì thì ký tên.

Hàn Đông nhận và xem một cách cẩn thận, bên trong không có thêm mắm thêm muối gì. Dù sao trước mắt bao nhiêu người, Trương Tuấn Hân cũng không dám làm loạn, thế là Hàn Đông liền ký tên mình trên bảng ghi chép.

Bùi Bảo Thuận sau khi để Trương Tuấn Hân ký tên anh cũng ký tên vào bảng ghi chép.

Thu xong tài liệu Bùi Bảo Thuận nói:

- Ừm, Tình hình công việc trong huyện về cơ bản đã điều tra rõ ràng rồi, mọi người yên tâm làm việc của mình. Đồng chí Hàn Đông ở lại còn có một số vấn đề liên quan cần bàn.

Đợi mọi người của huyện Vinh Quang ra khỏi phòng hội nghị Bùi Bảo Thuận lại bảo đội điều tra ra ngoài chỉ bảo Trương Tuấn Hân ở lại, còn có phó chủ nhiệm của ủy ban kỷ luật, mà Trương Tuấn Hân như cũ vẫn đảm nhiệm làm nhân viên ghi chép.

Sở dĩ để Hàn Đông một mình ở lại là vì trong tài liệu tố cáo có vấn đề liên quan đến Hàn Đông, chủ yếu là việc nhận thầu xây dựng khu Tân Thành, Hàn Đông có được hưởng tiền gì không.

Điểm này điều tra cũng rất đơn giản, trước đó trong quy trình điều tra tiêu chuẩn xây dựng khu Tân Thành, mọi người đều đã biết tất cả quá trình đấu thầu của Hàn Đông, đều là do tổ trưởng tổ lãnh đạo - Vinh Tiểu Dân thao tác thực tế, mà những lãnh đạo khác trong huyện thì chủ yếu phụ trách giám sát.

Đối với việc điều tra của Hàn Đông cũng rất nhanh kết thúc, người ở hiện trường đều ký tên, quá trình điều tra kết thúc.

Bùi Bảo Thuận nói:

- Đồng chí Hàn Đông, điều tra lần này cũng là thủ tục, dù sao trong thư tố cáo có nhắc đến vấn đề của cậu, vì thế cậu cũng không cần lo lắng quá nhiều, từ kết quả điều tra có thể thấy vấn đề gọi là thư tố cáo hoàn toàn không có căn cứ gì, không thực tế, sau khi quay về Thành ủy tôi sẽ giải thích cặn kẽ trong buổi họp hội nghị thường vụ, hi vọng đồng chí Hàn Đông không còn tâm lý gánh nặng nữa, tiếp tục lấy lại tinh thần làm tốt các công việc của huyện Vinh Quang.

Hàn Đông thản nhiên trả lời:

- Chủ nhiệm Bùi yên tâm tôi nhất định sẽ toàn lực ứng phó, sẽ làm tốt công việc của huyện Vinh Quang.

Trong lòng Hàn Đông rất không hài lòng với Đàm Ngưng Hào, nhưng sự bất mãn này chỉ giấu ở trong lòng không biểu hiện ra ngoài. Bùi Bảo Thuận cũng không ăn trưa. Sau khi cuộc điều tra hoàn tất liền dẫn mọi người quay về thành phố Vinh Châu.

Đợi Bùi Bảo Thuận đi Thẩm Tòng Phi cùng mấy người tới chỗ Hàn Đông để xem tình hình. Hàn Đông nhìn mọi người đều đợi ở ngoài liền nói:

- Nếu mọi người đều rồi thì ta mở cuộc họp đi, nói rõ tình hình để mọi người yên tâm làm việc.

Sau đó Hàn Đông liền nói tình hình cho mọi người, trên thực tế mọi người cũng không lo lắng cho Hàn Đông, dù sao họ rất hiểu Hàn Đông, chỉ cần Hàn Đông không nhúng tay vào làm điều gì thì thành ủy có điều tra thế nào cũng không thể ra vấn đề gì lớn, mặt khác ủy viên thành ủy, chủ nhiệm ủy ban kỷ luật Bùi Bảo Thuận tới cho phó chủ nhiệm giám sát Trương Tuấn Hưng một bài học, rất rõ là đứng về phía Hàn Đông, điều này càng khó có thể điều tra ra.

Mọi người tới chỗ Hàn Đông chủ yếu là muốn biểu hiện chút quan tâm mà thôi, dù sao xảy ra sự việc như vậy ai cũng cảm thấy khó chịu, nếu lúc này mọi người đều đến tỏ ý quan tâm tới Hàn Đông mà cá nhân nào đó không đến thì có thể làm Hàn Đông không vui, mà người làm Hàn Đông không vui về cơ bàn đều có kết quả như thế nào mọi người đều vô cùng rõ.

Lúc ấy phó chủ tịch thường trực huyện Ấu Đăng Quyền chỉ hận Hàn Đông không bị hội nghị thường ủy Huyện ủy bắt giam, nhưng cũng biểu thị dáng vẻ bất mãn, dường như cảm thấy rất tức giận vì mấy bức thư tố cáo mà thành ủy đến điều tra.

Hàn Đông trấn an mọi người, yêu cầu mọi người không cần lo lắng gì, công việc về sau vẫn như thế, các hạng mục đều phải làm tốt, tranh thủ tạo ra thành tích lớn hơn.

- Được rồi, tình hình tôi đã biết rồi.

Đàm Ngưng Hào bình tĩnh nói.

Trương Tuấn Hân ngồi ở trước cẩn thận đứng dậy cung kính nói:

- Bí thư Đàm, nếu không có việc gì tôi đi trước

Đàm Ngưng Hào hít từng hơi thuốc, không nói gì.

Trương Tuấn Hân biết Đàm Ngưng Hào bây giờ trong lòng không vui, không thể đoán trước, nhẹ nhàng đi khỏi.

Về tới thành ủy anh liền báo cáo đầu đuôi ngọn ngành công việc xảy ra ở huyện Vinh Quang cho Đàm Ngưng Hào. Để trốn tránh trách nhiệm thêm mắm thêm muối bôi nhọ Bùi Bảo Thuận, nói Bùi Bảo Thuận bao che Hàn Đông, trước mặt mọi người nghiêm khắc trách cứ anh đồng thời còn không cho phép anh tới huyện Vinh Quang điều tra khu Tân Thành.

Hơn nữa anh còn thề thốt nếu cho anh ta thêm tin tức anh nhất định có thể điều tra ra vấn đề.

Đàm Ngưng Hào đặt mạnh chiếc cốc xuống bàn.

Hành động đầu tiên kể từ khi anh ta tới thành phố Vinh Châu đảm nhiệm bí thư thành ủy tới này hoàn toàn bị phá sản.

Đường đường một bí thư thành ủy, gióng trống khua chiêng đối phó với một bí thư huyện ủy mà kết quả lại thất bại quay về, điều này đối với Đàm Ngưng Hào mà nói đơn giản là vô cùng nhục nhã.

Khi ở thành phố Tân Châu, Đàm Ngưng Hào bất luận là đảm nhiệm chủ tịch thành phố hay bí thư thành ủy, đều là nhân vật có tiếng về mặt ý nghĩ ở thành ủy, vì thế cũng tạo nên tính cách mạnh mẽ này của anh, ai biết vừa tới thành phố Vinh Châu liền gặp phải hắn, trở thành Waterloo đầu tiên.

Lúc này trước mặt Đàm Ngưng Hào hiện lên Hàn Đông với khuôn mặt cười đắc ý, trong lòng y không kìm chế được cơn tức giận, y sẽ phải đối phó thế nào với tên nhãi ranh này đây.

- Ta nhất định không bỏ qua ngươi.

Đàm Ngưng Hào tức giận nói. Anh gặp phải sự trở ngại, đương nhiên tức giận, và trút giận lên Hàn Đông, anh thấy tất cả điều này đều là vì Hàn Đông mà ra. Còn về những người khác cũng đều là do Hàn Đông mới chống lại mình.

Làm người có quyền lực mạnh mẽ quen rồi, bỗng nhiên không cách nào nắm giữ được thế cục, điều này làm anh cảm thấy cảm giác chán nản vô cùng, vì thế anh cũng vô cùng tức giận.

Lúc này bên ngoài đang có người đập cửa.

- Việc gì?

Đàm Ngưng Hào nói vẻ tức giận.

Thư ký của anh:

- Bí thư Đàm, chủ nhiệm ủy ban kỷ luật Bùi đến, muốn báo cáo công việc với ngài.

Lúc này Đàm Ngưng Hào rất muốn hét lên một tiếng, nhưng anh lại hít một hơi sâu trầm giọng nói:

- Biết rồi, mời chủ nhiệm Bùi vào đi.

Rất nhanh Bùi Bảo Thuận đẩy cửa bước vào, trên mặt anh không có vẻ tươi cười, tỏ vẻ rất nghiêm túc. Làm chủ nhiệm ủy ban kỷ luật, ủy viên thành ủy, vì lý do công việc mà trên mặt Bùi Bảo Thuận rất ít thấy nụ cười.

- Bí thư Đàm, tôi đến báo cáo tình hình điều tra về đồng chí Hàn Đông và huyện Vinh Quang.

Bùi Bảo Thuận thản nhiên nói, ở hội nghị thường vụ thành ủy quyết định do ủy ban kỷ luật và phòng giám sát tiến hành điều tra, vậy sau khi điều tra là người đứng đầu ủy ban kỷ luật Bùi Bảo Thuận đương nhiên phải báo cáo kết quả một chút.

Đàm Ngưng Hào lúc này đã kiểm soát được cảm xúc, có thể ở vị trí bí thư Thành ủy, anh vẫn có mấy phần, sự việc đã không thể thay đổi được rồi phải chấp nhận sự thật, những ngày tháng sau này sẽ dần dần tìm cơ hội là được.

- Ừm, chủ nhiệm Bảo Thuận vất vả rồi, chúng ta ra kia nói chuyện.

Đàm Ngưng Hào mời Bùi Bảo Thuận ra chỗ tiếp khách, đồng thời lấy thuốc ra đưa cho Bùi Bảo Thuận một điếu, hai người châm thuốc sau đó hít một hơi.

Thấy Đàm Ngưng Hào tỏ vẻ điềm tĩnh như vậy Bùi Bảo Thuận cảm giác người này tính cách khá bình tĩnh, quả không hổ là bí thư Thành ủy.

- Bí thư Đàm, căn cứ vào việc điều tra của phòng giám sát thành ủy và ủy ban kỷ luật về vấn đề thư tố cáo đã điều tra rõ ràng.

Bùi Bảo Thuận nói. Đem bảng ghi chép quá trình điều tra giao lại cho Đàm Ngưng Hào

- Đây là những ghi chép điều tra, thông qua điều tra có thể chắc chắn vấn đề trong thư tố cào hoàn toàn là không có.

Đàm Ngưng Hào sắc mặt không thay đổi nhận bảng ghi chép, xem từng trang từng trang thấy thực sự không có vấn đề gì.

- Ừm, điều tra không có vấn đề thì tốt, chứng tỏ đội ngũ cán bộ huyện Vinh Quang đã vượt qua được đợt điều tra.

Đàm Ngưng Hào thản nhiên nói

- Việc này đã điều tra rõ ràng rồi, có thể dừng ở đây.

Bùi Bảo Thuận cười:

- Bí thư Đàm, tôi đề nghị kết quả cuộc điều tra lần này nên thông báo một cách chính thức để mọi người hiểu biết chính xác về việc này, tránh để cuộc điều tra lần này có ảnh hưởng xấu tới bộ máy của huyện Vinh Quang.

Trong lòng Đàm Ngưng Hào vô cùng buồn bực, Bùi Bảo Thuận nói như vậy chẳng phải là vượt mặt mình sao, mọi người đều biết đây là mình dứt khoát yêu cầu điều tra Hàn Đông, bây giờ điều tra ra kết quả không có vấn đề gì, thành ủy lại làm thông báo sự trong sạch của Hàn Đông và huyện Vinh Quang, đây chẳng phải là chứng minh mình thất bại sao?

- Không cần đâu, chủ nhiệm Bảo Thuận là người phụ trách chủ yếu trong điều tra lần này, là đại diện cho thành ủy thông báo cho huyện Vinh Quang một chút là được.

Đàm Ngưng Hào hơi cau mày, trực tiếp giao việc này cho Bùi Bảo Thuận.

Bùi Bảo Thuận gật đầu:

- Vậy được, nhưng việc này là xác nhận ở hội nghị thường vụ, tôi nghĩ kết quả điều tra nên báo cáo ở hội nghị thường vụ.

Đàm Ngưng Hào không chịu được tức giận, Bùi Bảo Thuận này thật đáng ghét, cứ phải truy cứu chuyện này để làm mình mất mặt hay sao?

- Hừ, lẽ nào họ liên kết với nhau muốn cho ta một đòn uy thế phủ đầu?

Đàm Ngưng Hào trong lòng tức giận nghĩ.