Người Cầm Quyền

Chương 372: Tổ đôn đốc điều tra




- Mọi người có suy nghĩ gì, đều có thể đề ra.

Sắc mặt của Đàm Nghi Hào nở nụ cười nhẹ. Anh ta xem ra, Chu Khải Kiệt đứng ra ủng hộ Hàn Đông cũng nằm trong dự đoán.

- Năm người họ liên minh lại với nhau, ngược lại cũng là rắc rối, đợi mình xử lý xong Hàn Đông, rồi lại từ từ xử lý họ.

- Tôi đến nói xem.

Lúc này do thường ủy Thành ủy là người phát ngôn cuối cùng, tư lệnh quân khu Lý Đại Dũng đưa tay lên nói.

Đàm Ngưng Hào sửng sốt một hồi, lập tức gật đầu nói:

- Tư lệnh Lý có ý kiến gì xin nói.

Lý Đại Dũng nói:

- Lúc nãy Bí thư Đàm nói đến vấn đề của Huyện Vinh Quang, tôi cho rằng có vấn đề gì để Ủy ban kỷ luật điều tra vấn đề đó, không nhất thiết việc đầu tiên phải tiến hành điều tra nhân sự của Huyện Vinh Quang. Tránh gây ra bất lợi cho công việc của Huyện Vinh Quang.

Nói xong cái này, Lý Đại Dũng không nói gì nữa, lại ngồi vào ghế nghiêm chỉnh, sống lưng tựa thẳng lên.

Còn Đàm Nghi Hào thì lại ngẩng người, anh ta không ngờ Lý Đại Dũng lại nhanh chóng đứng ra nói thay cho Hàn Đông, thái độ còn quá rõ ràng.

Anh ta tính toán bao nhiêu, cũng không tính được không ngờ Lý Đại Dũng cũng rất ủng hộ Hàn Đông.

Đương nhiên, thực tế thì anh ta cũng quá sơ ý, ngoài ra anh ta còn lộ vẻ quá mạnh, do đó cũng không có người đem tình hình cụ thể trước đây của họp hội nghị nói cho anh ta biết. Anh ta cho rằng đương nhiên Đinh Vi Dân dưới sự ủng hộ của đám người Chu Khải Kiệt, mới nắm được quyền lớn trong tay, nhưng lại bỏ qua một Lý Đại Dũng luôn nhỏ nhẹ.

Lúc này trong lòng Đàm Nghi Hào phẫn nộ. Ánh mắt liếc nhìn Dương Lâm Sâm một cái, nghĩ thầm trong lòng nói:

- Dương Lâm Sâm chắc chắn biết được tình trạng, hôm qua khi mình trao đổi với y, không ngờ y lại giả vờ, một chút cũng không nhắc đến, tên này đúng hiểm độc.

Vẻ mặt Dương Lâm Sâm không biểu hiện gì, ổn định ngồi ở đó, dường như đối với tình hình trước mắt một tí cũng không biết vậy.

Thật ra trong lòng Dương Lâm Sâm cũng không thoải mái, trước đó Đàm Nghi Hào không hề nói sẽ điều chỉnh vị trí của Hàn Đông, không ngờ y nhân lúc mở cuộc họp lại trực tiếp mượn chuyện những thư từ kiện tụng mà điều chỉnh vị trí của Hàn Đông. Hiển nhiên điều này không thể nào thông qua.

Nếu chỉ điều tra mà thôi, mọi người cũng không có gì phản đối, dù sao có vấn đề Thành ủy cũng cho phòng Đốc tra đi điều tra. Mà bên phòng Đốc tra lại có vài người là người của Đàm Nghi Hào. Nếu đúng muốn điều tra, muốn tìm ra vấn đề của Hàn Đông không phải là chuyện khó.

- Hừ, bản thân anh không chịu đựng được, vậy đừng trách tôi.

Dương Lâm Sâm nghĩ thầm trong lòng.

Dù sao đối thủ lớn nhất của Chủ tịch thành phố cũng là Bí thư thành ủy, nếu có thể mượn chuyện của Hàn Đông, khiến Đàm Nghi Hào gặp chút trắc trở cũng là tốt, hoặc dưới áp lực của Đàm Nghi Hào, mình có thể gây dựng mối quan hệ tốt với Hàn Đông, đến lúc đó toàn bộ không thể đứng lên. Nhưng cùng liên minh với đám người Chu Khải Kiệt cũng có thể lắm.

Sau đó lời của mọi người theo gió thoảng, vì liên quan đến chuyện của Hàn Đông, Lý Đại Dũng sớm đã đứng lên nêu ra ý kiến khác nhau, cộng thêm Chu Khải Kiệt, Hồng Tiến Phong, Đường Bá Duệ, Bùi Bảo Thuận và Khương Tường Vũ đám người này cùng nhau phản đối, trong số mười một thường ủy, thì đã có sáu thường ủy không cùng ý kiến với Đàm Nghi Hào, nhân số đang quá một nửa.

So với ban đầu mà nói, dù số người còn lại tất cả đều ủng hộ chỉnh đốn Hàn Đông, Đàm Nghi Hào cũng chỉ nắm được bốn phiếu, căn bản là thiểu số.

Sắc mặt của Đàm Nghi Hào trở nên vô cùng khó coi, cuộc họp thường ủy lần đầu tiên lại thành thế này, sau này sao y còn có chỗ đứng ở thành phố Vinh Châu nữa.

Trong lòng y, đối với Hàn Đông tràn đầy phẫn nộ, tất cả đều vì tên Hàn Đông này.

Đàm Nghi Hào rất muốn lấy quyền độc đoán của Bí thư thành ủy của y ra, thẳng thắn đưa Hàn Đông sang một bên Thành ủy. Cục diện không quan trọng không cần đến, tuy nhiên cuối cùng y vẫn chịu đựng để không làm loạn đại mưu. Là một Bí thư Thành ủy, chút lòng dạ này y vẫn có.

- Ừm, nếu đã như vậy, thế thì để phòng đốc tra Thành ủy và Ủy ban kỷ luật cùng đến Huyện Vinh Quang, tiến hành điều tra những tài liệu này.

Đôi tay của Đàm Nghi Hào đặt phía trước bàn. Trong lòng chèn ép sự phẫn nộ mãnh liệt.

Sau đó, cũng không đợi những người khác phát biểu ý kiến gì, y bèn tuyên bố kết thúc cuộc họp, đứng lên đi bước lớn ra ngoài.

Mọi người sau đó cũng nối đuôi nhau đi ra.

Nét mặt của Chu Khải Kiệt vẫn bình tĩnh, trong lòng của anh ta vẫn kiên quyết đứng về phía Hàn Đông, mặc kệ Đàm Nghi Hào có quan hệ gì. Nhưng so với Hàn Đông vẫn kém không ít. Ngoài ra, Chu Khải Kiệt dưới sự giới thiệu của Hàn Đông, làm quen được với Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Trưởng ban tổ chức cán bộ Triệu Nhạc, cũng xem như là người của Triệu Nhạc, tự nhiên sẽ toàn lực ủng hộ Hàn Đông.

Chu Khải Kiệt xem ra, Triệu Nhạc đang là thanh niên trai tráng, lại là cán bộ từ Trưởng ban tổ chức trung ương xuống, thành tựu trong tương lai nhất định sẽ rất tuyệt, như vậy hiện tại mình không dễ gì lọt vào tầm mắt của anh ấy. Phải kiên quyết đi theo anh ta. Tương lai phát triển nhất định không tệ. Ít nhất vấn đề lên cấp giám đốc có lẽ không lớn.

Quan trường của Hoa Hạ Quốc, giống như Kim Tự Tháp vậy, cứ tiến về phía trước, càng khó khăn hơn, người cũng ngày càng ít hơn, chỉ cần muốn đi đến những vị trí trên đỉnh của Kim Tự Tháp, vậy cần phải tập hợp những phẩm chất nhất định. Chỉ có những người đã trải qua vô số rèn luyện, vượt qua vô số khó khăn, mới đi được lên đỉnh.

Đương nhiên, người đứng trên đỉnh cao nhất của Kim Tự Tháp, không chỉ cần trải qua biết bao rèn luyện, cuối cùng vẫn cần được sự ủng hộ của các thế lực lớn trong Hoa Hạ Quốc mới được.

Nói cách khác. Muốn trở thành người đứng đầu của chính phủ Hoa Hạ Quốc. Trước tiên không chỉ cần đến một thế lực chính trị mạnh, đồng thời còn phải có sự ủng hộ của toàn bộ các thế lực, cần được càng nhiều thế lực khẳng định, chỉ có thế mới có thể thành công lên cao.

Từ Hoa Hạ Quốc dựng nước đến nay, cũng chỉ có vài người sở hữu được phần vinh quang này mà thôi.

Dù là cán bộ bậc giám đốc, trong tình hình hoàn cảnh không có thế lực mạnh nào, cũng không phải dễ dàng đạt được.

Tuy Chu Khải Kiệt dưới sự giúp đỡ của Triệu Nhạc, từ một Trưởng ban tổ chức cán bộ lên đến vị trí Phó bí thư chuyên chế Thành ủy, trong số Phó giám đốc cán bộ của thành phố. Cũng xem như là vị trí không tệ, nhưng mục tiêu hiện giờ của anh ta đâu chỉ là một Phó giám đốc mà thôi.

Quay về văn phòng, Chu Khải Kiệt bèn gọi đến di động của Hàn Đông, đem tình hình của cuộc họp thường ủy kể lại một lượt. Nói:

- Lần này do phòng Đốc tra thành ủy và Ủy ban kỷ luật cùng điều tra, phía bên Ủy ban kỷ luật chắc không có vấn đề gì. Về phía Đốc tra, Hàn Đông cậu nên chú ý một chút, tuy cậu không có vấn đề gì, nhưng e sợ có một số người gây rắc rối trong đó.

Hàn Đông không ngờ Đàm Nghi Hào lại dám điều chỉnh mình ngay trong cuộc họp hội nghị thường ủy, chẳng lẽ y không hiểu rõ sao? Cho dù y dựa theo số thư tố cáo để gây rắc rối cho mình, cũng không tạo ra ảnh hưởng gì cho mình, dù sao trong chuyện này, mình không có một tí lợi lộc cá nhân nào, dù y điều tra thế nào cũng không tìm được gì hết. Hơn nữa, người đến điều tra muốn tạo dấu vết gì cũng không phải dễ dàng.

Đương nhiên, nếu người của phòng đốc tra thành ủy đến điều tra có gan dám động tay chân vào, Hàn Đông cũng không ngại để họ chịu chút thiệt thòi.

Sáng hôm sau, Tổ điều tra của Thành ủy đã đến Huyện Vinh Quang, Hàn Đông sẽ gặp họ một lát, sau đó sẽ cho Phó chủ nhiệm Huyện ủy Phương Vũ Hằng sẽ đi cùng họ suốt toàn lộ trình. Phương Vũ Hằng vẫn chắc chắn và tỉ mỉ, dù đám người này muốn gây ra rắc rối cũng không dễ dàng.

Lần này dẫn đội là Phó chủ nhiệm Trương Tuấn Hân của phòng Đốc tra thành ủy, anh ta là một đàn ông trung niên da trắng trẻo. Đeo một cặp kính, xem có vẻ lịch sự. Tuy nhiên lại cho người ra cảm giác vô cùng nham hiểm.

Đối với thái độ lạnh lùng của Hàn Đông, trong lòng Trương Tuấn Hân vô cùng buồn bực, lần này đến Huyện Vinh Quang điều tra vấn đề có liên quan. Y nhận được chỉ thị của Đàm Nghi Hào, nhất định phải nghiêm túc điều tra vấn đề, nhất định phải điều tra rõ vấn đề, tuy Đàm Nghi Hào không nói rõ ra, y cũng biết lần này mình đến, xem như tìm xương trong vỏ trứng, cũng nên tìm chút vấn đề ra.

Một trong viên quan dựa vào Đàm Nghi Hào, tự nhiên anh ta biết được cục thể của thành ủy hiện nay, tuy nhiên anh ta xác định suy nghĩ vấn đề từ một góc độ khác. Vậy thì hiện tại Đàm Nghi Hào vẫn chưa hoàn toàn nắm được quyền lớn của thành phố Vinh Châu, hiện tại mình còn chưa đầu quân vào, chắc sẽ trở thành tâm phúc của Đàm Nghi Hào,đợi Đàm Nghi Hào từ từ nắm được quyền uy, vậy con đường tương lai của minh sẽ rộng mở nhiều hơn.

Vẻ mặt của Phương Vũ Hằng nở nụ cười nhẹ, nói với Trương Tuấn Hân:

- Chủ nhiệm Trương, không biết các anh muốn điều tra gì, có yêu cầu nào, nhất định tôi sẽ toàn tâm phối hợp.

Tuy anh ta nói rất hay. Tuy khi Trương Tuấn Hân muốn xem nguyên liệu gì, anh ta thường lấy quyền hạn của mình không đủ, cần phải xin phép gì đó, không ngừng tạo ra nhiều lý do để kéo dài, tuy cuối cùng cũng có đưa ra. Nhưng lại kéo dài đến nỗi nhóm người Trương Tuấn Hân bực bội, tức giận lên.

Suốt cả một buổi sáng, cũng không thể điều tra được gì, đối với nội dung chỉnh đốn mỏ than, tất cả đều có căn cứ để điều tra, những ông chủ bị tịch thu mỏ than, vì trong thời gian quy định không có dựa theo tiêu chuẩn sản xuất an toàn để tiến hành chỉnh đốn. Do đó dù họ có quá buồn bực, lý lẽ cũng không thể đứng về phía họ.

Lúc trưa, Phương Vũ Hằng cười hả hê mời nhóm người Trương Tuấn Hân dùng cơm. Điều này khiến Trương Tuấn Hân vô cùng giận dữ, cảm thấy tên cười híp mắt này quá giả tạo.

Tuy nhiên, tên Trương Tuấn Hân này cũng có nhẫn nại. Sau khi ăn cơm xong, họ lại bắt đầu điều tra, dường như muốn tìm trong số văn kiện đó thứ đáng giá nào vậy.

Phương Vũ Hằng cảm thấy có chút nghi ngờ, bèn cho nhân viên phối hợp với đám người Trương Tuấn Hân để điều tra. Sau đó anh ta đến phòng làm việc gọi điện cho Hàn Đông. Mang tình hình báo cáo lại, nói:

- Bí thư Hàn, tôi thấy họ hình như không phải điều tra. Có thể có ý đồ khác, ngài xem có cần đưa ra giới hạn nào?

Hàn Đông bình thản nói:

- Ừm, tình hình tôi đã biết rồi, anh cứ phối hợp với họ điều tra là được. Những cái khác không cần lo lắng!