Thật ra y cũng là trong lúc vô ý mà tiết lộ bí mật việc Huyện ủy dự định tiến hành xây dựng khu nội thành mới. Buổi tối ngày hôm đó, y ở nhà có uống chút rượu, sau đó liền tiết lộ một chút tin tức, kết quả khiến Lý Hạo nghe được. Lúc đó y cũng đã cảnh cáo gã rồi, bảo gã tuyệt đối đừng tham gia vào, cũng đừng tiết lộ cho bất kỳ người nào. Mặc dù Lý Hạo đồng ý liên tục, nhất định sẽ không tiết lộ, nhưng sau đó Lý Hoán Giai cũng biết là con trai của y đã nói tin tức này cho một người bạn.
Điều này khiến y vô cùng buồn bực. Y biết Hàn Đông vốn dĩ đã không hài lòng với y, bây giờ lại xảy ra chuyện như vậy, chỉ e Hàn Đông lại càng không thích rồi.
Tuy nhiên, sự việc cũng đã xảy ra rồi, y cũng không còn cách nào khác, chỉ hy vọng Hàn Đông không tìm được chứng cứ xác thực nào khác.
Là một Phó bí thư Huyện ủy, trong huyện y đương nhiên cũng có những tai mắt ngầm của mình, biết được địa điểm xây dựng khu nội thành mới, không những chỉ có công ty đó, mà còn có mấy công ty khác cũng đã mua được đất. Tình huống này, khiến Lý Hoán Giai cảm thấy, bản thân y vẫn còn có hy vọng có thể qua được lần này.
Đương nhiên, y cũng biết, Hàn Đông đã vô cùng không hài lòng với y, hơn nữa cũng đã hạ quyết tâm, phải đẩy y xuống.
Buổi chiều, Hàn Đông gọi điện thoại cho Đinh Vi Dân, nói:
- Bí thư Đinh, sáng ngày mai anh có thời gian rảnh không, tôi muốn qua chỗ anh báo cáo công tác một chút.
Đinh Vi Dân biết nếu Hàn Đông không có chuyện gì quan trọng, chắc chắn sẽ không đến tìm y, cho nên thoải mái nói:
- Cậu cứ đến đi, mười giờ sáng mai tôi ở văn phòng đợi cậu.
Mười giờ, Hàn Đông đi từ huyện Vinh Quang cũng có thể thoải mái một chút.
Tám giờ ba mươi sáng hôm sau, Hàn Đông liền đến Thành ủy. Hắn đến chỗ Chu Khải Kiệt trước, nói những suy nghĩ của mình ra. Chu Khải Kiệt đương nhiên cũng ủng hộ việc Hàn Đông điều chỉnh nhân sự. Mặc dù hiện tại y không phải Trưởng ban Tổ chức cán bộ, nhưng là Phó bí thư Thành ủy, vẫn có quyền phát ngôn khá lớn trong vấn đề nhân sự.
- Ừ, tôi giới thiệu cho cậu một người, Lỗ Bái Huy ở chỗ tôi cũng được một thời gian khá dài rồi, lên chức trưởng phòng cũng đã được bốn năm rồi. Để anh ta đến huyện Vinh Quang làm việc một thời gian, cũng tiện cho việc học hỏi cậu một chút.
Hàn Đông mắt sáng lên, cười nói:
- Vâng, đến lúc đó cho anh ta đảm nhiệm vị trí Trưởng ban Tổ chức cán bộ được rồi. Trước đó không phải anh ta là Trưởng phòng ban tổ chức cán bộ sao, chuyển xuống làm Trưởng ban tổ chức cán bộ huyện Vinh Quang là phù hợp.
- Vậy Trưởng ban Tổ chức cán bộ hiện tại Bộ Gia Tài thì sao?
Chu Khải Kiệt hỏi.
Hàn Đông cười cười nói:
- Đương nhiên là tiến thêm một bước rồi.
Chu Khải Kiệt nói:
- Nếu cậu đã suy nghĩ kỹ cả rồi, thì dễ làm rồi. Cậu báo cáo với Bí thư Đinh một tiếng, đến lúc đó chắc cũng không có vấn đề gì lớn.
Y cũng hiểu, trong Thành ủy không nói những việc khác, chỉ cần là những việc liên quan đến Hàn Đông, được thảo luận trong Hội nghị thường vụ Thành ủy, chắc chắn sẽ được thông qua.
Ngồi ở chỗ Chu Khải Kiệt đến khoảng chín giờ năm mươi, Hàn Đông liền đi đến văn phòng Đinh Vi Dân.
- Hàn Đông đến rồi à, ngồi bên này đi.
Đinh Vi Dân mỉm cười, mời hắn ngồi trên ghế tiếp khách.
Từ lần trước Triều Nhạc đến đây một chuyến, Đinh Vi Dân lại càng coi trọng Hàn Đông hơn. Trong mắt y, sự coi trọng của Triệu Nhạc đối với Hàn Đông, hoàn toàn vượt xa so với một Bí thư Thành ủy cấp Giám đốc sở như y. Hơn nữa y cũng cảm thấy quan hệ giữa bọn họ nhất định rất thân mật. Vì bước phát triển tiếp theo của mình, Đinh Vi Dân đương nhiên cũng phải khách sáo với Hàn Đông một chút.
Hàn Đông ngồi xuống, trước tiên là báo cáo một chút về việc di chuyển khu nội thành mới của huyện Vinh Quang.
Đinh Vi Dân nghe xong, trầm ngâm nói:
- Việc di dời cải tạo khu nội thành, phía Thành ủy chắc chắn không có vấn đề gì. Nhưng việc này cuối cùng cũng phải do Quốc vụ viện phê chuẩn, phải báo cáo từng bậc từng bậc lên mới được.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Việc này tôi cũng biết. Tôi nghĩ như thế này, khu nội thành cũ của huyện Vinh Quang đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển của huyện, cho nên việc di dời là việc tất yếu. Tôi dự tính hành động một chuyến cho việc này, sau khi Thành ủy phê duyệt rồi, tôi chuẩn bị lên tỉnh một chuyến. Hiện nay chúng tôi đã có phương án quy hoạch của viện quy hoạch xây dựng thành phố Yến Kinh, tin chắc lãnh đạo tỉnh sẽ đồng ý. Chỉ cần phía tỉnh thông qua, Quốc vụ viện chắc chắn sẽ thông qua thôi, chủ yếu là thời gian nhanh hay chậm thôi.
Đinh Vi Dân cười nói:
- Nếu Hàn Đông cậu đã tự tin như vậy, vậy cậu cứ gửi phương án lên, Thành ủy đến lúc đó sẽ mở cuộc họp thảo luận là được rồi.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Vâng, cảm ơn Bí thư Đinh. Bí thư Đinh, vì để huyện Vinh Quang phát triển thêm một bước, tôi định tiến hành điều chỉnh đối với Huyện ủy, mong Bí thư Đinh và Thành ủy ủng hộ.
Qua Hội nghị thường vụ Thành ủy, đơn xin cải tạo khu nội thành cũ thành khu nội thành mới của huyện Vinh Quang được thông qua. Đồng thời phương án điều chỉnh nhân sự do Hàn Đông đề xuất, cũng thuận lợi được thông qua.
Trong những người tham gia hội nghị, quyền Chủ tịch thành phố Dương Lâm Sâm là người buồn bực nhất. Y cảm thấy đây quả là một uy thế phủ đầu của Đinh Vi Dân khiến y phải xuống ngựa vậy.
Vừa mới được Tỉnh ủy cho lên làm quyền Chủ tịch thành phố, Dương Lâm Sâm vẫn còn rất hào hứng, chuẩn bị làm lớn một phen. Nhưng trong Hội nghị thường vụ lần đầu tiên, Đinh Vi Dân lại lợi dụng việc của Hàn Đông, lại chặt chẽ khống chế những người của y trong Hội nghị thường vụ.
Trước đó Dương Lâm Sâm cũng đã từng giao lưu với Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tưởng Hải Yến. Nhưng đáng tiếc là, Tưởng Hải Yến rõ ràng đang ngồi xem chừng, nên cũng không hề thể hiện gì cả.
Mà lần này, Đinh Vi Dân lại lợi dụng chuyện của huyện Vinh Quang, cùng Tưởng Hải Yến thống nhất một số giao dịch. Cho nên trong Hội nghị thường vụ lần này, người phía Dương Lâm Sâm, cơ bản chẳng có được chút lợi ích nào cả.
- Hàn Đông này cũng thật biết tìm thời cơ quá.
Dương Lâm Sâm thầm buồn bực trong lòng.
Như thế, bản thân y vừa mới được lên chức, nhưng trên một vài phương diện, lại bị Đinh Vi Dân cướp đi mất cơ hội, công việc sau này cũng thật không dễ làm.
Mặt khác còn có một điều, cũng khiến Dương Lâm Sâm căm tức trong lòng. Đó chính là thái độ của Ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó chủ tịch thường trực thành phố Khâu Hiểu Mai, khiến y có chút lo lắng.
Lần này sau khi Sa Ứng Lương xảy ra chuyện, vốn dĩ Tỉnh ủy để cho Khâu Hiểu Mai chủ trì công tác của Ủy ban nhân dân thành phố, cũng tức là từ lúc bắt đầu Tỉnh ủy đã chuẩn bị cho Khâu Hiểu Mai đảm nhận vị trí Chủ tịch thành phố. Nếu không phải Dương Lâm Sâm dốc sức tìm mối quan hệ khắp nơi, e rằng cũng không leo lên được. Khâu Hiểu Mai trước đó là Phó chủ tịch thường trực Ủy ban nhân dân thành phố, uy tín trong Ủy ban nhân dân thành phố cũng khá lớn. Cho nên nếu Khâu Hiểu Mai có ý định không phối hợp công việc với y, công tác của Dương Lâm Sâm cũng rất khó hoàn thành được.
Trước đó, Dương Lâm Sâm và Sa Ứng Lương trên cơ bản là cùng phe, nhưng cũng không hoàn toàn hòa nhập làm một. Nói chính xác hơn có lẽ là Dương Lâm Sâm cùng liên minh hoặc hợp tác với nhóm người Sa Ứng Lương.
Hiện tại Dương Lâm Sâm lên làm Chủ tịch thành phố, những việc phải làm trước, chính là tiếp nhận những người này về. Nếu không, y căn bản không có cách nào chống đỡ lại Đinh Vi Dân. Đương nhiên, cho dù Dương Lâm Sâm có tập hợp lại tất cả những người vốn dĩ đi theo Sa Ứng Lương, từ tình hình hiện nay mà xem xét, cũng không thể nào giao đấu với Đinh Vi Dân được.
Bí thư Thành ủy Đinh Vi Dân lúc này đang tổng kết hội nghị. Y biểu thị, hội nghị hôm nay rất thành công, mọi người đã thoải mái thể hiện ý kiến của mình. Đồng thời y cũng biểu dương tinh thần tiến thủ phát triển của huyện Vinh Quang, yêu cầu Thành ủy cũng nên tạo nhiều điều kiện thuận lợi cho công việc của huyện Vinh Quang.
Nghe Đinh Vi Dân phát biểu, Dương Lâm Sâm lại buồn bực trong lòng. Con người này chiếm mất cơ hội trước, mà lại không hề nhường nhịn chút nào. Bản thân y hiện tại chỉ là quyền Chủ tịch thành phố, cho dù có ý định tranh giành với y, trước mắt cũng không thể thể hiện quá mức cấp thiết được.
Theo yêu cầu của Bí thư Thành ủy Đinh Vi Dân, phải nhanh chóng thực hiện công việc của huyện Vinh Quang.
Cho nên sau khi hội nghị kết thúc, Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy Tưởng Hải Yến liền bảo thư ký của mình liên lạc với Văn phòng Huyện ủy huyện Vinh Quang một chút. Nói sáng sớm ngày mai, cô sẽ đến huyện Vinh Quang tuyên bố sự bổ nhiệm của Thành ủy.
Trước khi đến thành phố Vinh Châu, cô đã từng tìm hiểu về tình hình thành phố Vinh Châu. Đối với cái tên Hàn Đông này, cô cũng không còn lạ lẫm gì nữa, thậm chí có thể dùng cụm thừ nghe danh đã lâu để hình dung. Cô thậm chí còn có chút chờ đợi, người thanh niên khiến lãnh đạo Tỉnh ủy vô cùng coi trọng này rốt cuộc là người thế nào. Ngày hai mươi chín tháng tư, hơn chín giờ sáng, Hàn Đông dẫn theo nhóm Ủy viên thường vụ Huyện ủy đến đầu huyện Vinh Quang, hắn đến đón Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tưởng Hải Yến.
Trước đó, Triệu Nhạc đã báo trước cho hắn. Hàn Đông cũng biết Tưởng Hải Yến này tuy không phải là người phe hắn, nhưng rõ ràng không thể là kẻ địch được. Cho nên Hàn Đông cũng không lo lắng lắm về vị nữ cán bộ Trưởng ban Tổ chức cán bộ chưa từng gặp mặt này. Sở dĩ long trọng đến đầu huyện để đón tiếp như vậy, bởi đây cũng là lễ tiết nên có.
Trong quan trường, lễ tiết nhiều sẽ không bị người ta trách móc. Tưởng Hải Yến lần đầu đến thành phố Vinh Châu, đây cũng là lần đầu tiên cô đến một quận huyện. Hàn Đông khách sáo với cô một chút, có lẽ cô cũng sẽ rất vui.