Điểm này, khiến Trương Vân Bình cảm thấy Hàn Đông lần này lòng dạ sắt đá muốn lật ngã Sa Ứng Lương. Trong lòng anh ta cũng cảm thấy đau buồn cho Sa Ứng Lương, đường đường là một Chủ tịch thành phố, chính vì đọ sức với một Bí thư Huyện ủy, kết quả rất có thể mất đi chức quan.
Là một người chiến tuyến làm việc một hai mươi năm tại Ủy ban kỷ luật, Trương Vân Bình từ trong số dữ liệu này. Nhìn thấy không ít điều. Mặc dù nhiều tài liệu trong đó đều là đuổi hình bắt bóng, nhưng anh ta cảm thấy những thứ này không phải không có. Mà tài liệu như vậy. Trong tình hình bình thường, sau khi Ủy ban kỷ luật Tỉnh nận được. Đều không mấy xem trọng, đều mang hết đưa cho Ủy ban kỷ luật thành phố, khiến họ tìm hiểu thêm về tình hình. Chỉ là có chứng cứ tương đối chắc chắn, Ủy ban kỷ luật Tỉnh mới cho người đi điều tra.
Trương Vân Bình tuy không biết Hàn Đông và Bí thư Ủy ban kỷ luật Uông Kỳ Tài rốt cuộc có quan hệ gì, nhưng Uông Kỳ Tài hiển nhiên rất tin tưởng Hàn Đông, cho dù là mục đích gì, điều tra Sa Ứng Lương, đều có lợi ích rất lớn đối với Hàn Đông.
Cho nên, trong lúc dùng cơm trò chuyện với Hàn Đông. Thái độ của Trương Vân Bình vô cùng khiêm nhã, một chút cũng không có dáng vẻ của một trưởng phòng kiểm sát trưởng Ủy ban Kỷ luật Tỉnh. Nên biết, vị trí của Trương Vân Bình, tuy chỉ là cấp Sở chính, cùng cấp bậc với Hàn Đông. Nhưng khi lấy ra, chính là Bí thư Thành ủy, Chủ tịch thành phố gặp phải, cũng nên khách sáo.
Quay về huyện Vinh Quang, tâm trạng của Hàn Đông đã hoàn toàn bình tĩnh lại, mình đã biểu đạt rõ ràng rồi, tiếp theo Trương Vân Bình dẫn người điều tra thế nào, đó là việc của anh ta, Hàn Đông cũng quản không được.
Nhưng Hàn Đông tin tưởng, chỉ cần Trương Vân Bình nghiêm túc mà điều tra, thì nhất định sẽ điều tra được một số vấn đề của Sa Ứng Lương, hoặc ít hoặc nhiều thôi.
Trong chuyện này, Hàn Đông đã gắng hết sức, tiếp theo chỉ cần đợi phát triển của sự việc thôi, mà điều này không phải Hàn Đông có thể khống chế được.
Ngày thứ hai, Hàn Đông sáng sớm đã dẫn theo Vinh Tiểu Dân, cùng đến Trấn Bảo Hoa.
Lần này đến, Hàn Đông chủ yếu xem tình hình phát triển doanh nghiệp của thị trấn, lần trước người do Ngưu Chí Không tiến cử, đã bắt đầu tiến hành đầu tư tại Trấn Bảo Hoa. Hàn Đông đến chính là bày tỏ lòng quan tâm.
Bí thư Trấn ủy thị trấn Bảo Hoa Đường Thành Khánh cùng Hàn Đông đi xem khắp nơi, đồng thời tiến hình tìm hiểu chi tiết báo cáo công việc trong trấn. Đối với công việc của trấn Bảo Hoa, Hàn Đông tỏ vẻ hài lòng. Nói:
- Xem ra trong trấn đã làm không ít việc, điểm này đáng được tuyên dương, hi vọng mọi người không ngừng cố gắng, tranh thủ phát triển doanh nghiệp trong trấn nhiều hơn nữa, ngoài ra phải đặc biệt chú ý làm tốt công việc phục vụ doanh nghiệp cho trấn về sau, không thể đợi họ sau khi lập công ty mà cái gì cũng không quản, phải quan tâm nhiều hơn phát triển sau này của họ, giúp đỡ giải quyết vấn đề, có như vậy, doanh nghiệp trong thị trấn mới làm tốt hơn nữa.
- Bí thư Hàn yên tâm, đối với vấn đề phát triển doanh nghiệp trong thị trấn, thị trấn đã chuyên môn thành lập ra thẻ phục vụ tương ứng, nắm bắt tình hình phát triển của họ vào bất cứ lúc nào, để kịp thời phục vụ cho họ.
Đường Thành Khánh đi bên cạnh Hàn Đông, lưng hơi cúi xuống, trên mặt luôn nở nụ cười.
Hàn Đông gật đầu, hỏi:
- Trấn Bảo Hoa có bao nhiêu mỏ than, đối với công việc tu sửa của Huyện, trong thị trấn có sắp xếp thế nào?
Cả huyện Vinh Quang, đa số mỏ than đều ở trấn Cổ Song. Còn ở những thị trấn khác, hoặc nhiều hoặc ít cũng có vài mỏ than, nhiều là bốn năm cái, ít là một hai cái.
Đường Thành Khánh nói:
- Bí thư Hàn, trấn Bảo Hoa có tổng cộng hai mỏ than, hôm quan trong thị trấn đã sắp xếp cho người chuyên tiến hành kiểm tra an toàn, dựa theo hướng dẫn sản xuất an toàn mỏ than trong Huyện để kiểm tra từng cái một. Phạm vi giới hạn của hai mỏ than này không đến nơi đến chốn. Chúng tôi đã xuống thông báo sửa trị, để cho họ sửa lại trong vòng một tháng, đến lúc đó nếu nghiệm thu không phù hợp, sẽ dựa theo quy định tương ứng để thu hồi quyền khai thác.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Ừm, rất tốt. Chỉnh đốn mỏ than, là chính sách lớn của Ủy ban Nhân dân Huyện ủy. Nhất định phải chấp hành theo, ngoài ra mọi người nên đặc biệt chú ý đến duy trì ổn định. Không được vì công việc tu sửa mỏ than an toàn, mang đến những vấn đề khác, phải tăng cường kiểm tra kỹ lưỡng, đảm bảo hoàn thành tốt chất lượng.
Đường Thành Khánh kiên quyết nói:
- Bí thư Hàn ngài cứ yên tâm, trấn Bảo Hoa nhất định hoàn thành tốt công việc này.
Sau đó, Hàn Đông lại được Vinh Tiểu Dân, ngoài ra còn chạy đến hai nơi khác, tuy nhiên so với trấn Bảo Hoa mà nói, xí nghiệp phát triển của hai nơi trong thị trấn, không còn khởi sắc nào, chủ yếu vì tìm không được.
Do đó, Hàn Đông cũng không thể đòi hỏi, dù sao tình hình tổng thể của huyện Vinh Quang là như thế này, do kinh tế không phát đạt, cộng thêm giao thông bất tiện, do đó người ngoài đến đầu tư ngoài việc nhắm vào mỏ than ở đây ra, những tiện lợi khác không có hứng thú nào đầu tư nhiều.
Đương nhiên, Hàn Đông tin rằng, chỉ cần giao thông ở huyện Vinh Quang phát triển tốt, đến lúc đó kinh tế của huyện Vinh Quang chắc chắn sẽ đón chào một kỳ phát triển mới.
Lần trước số tiền từ Cục giao thông thành phố. Hàn Đông mang toàn bộ đầu tư vào công trình thông đường.
Còn chủ yếu ở huyện Vinh Quang, về số tiền cần đến Hàn Đông chuẩn bị nghĩ cách tìm số vốn đầu tư lấy từ Cục giao thông tỉnh.
Những ngày này do chuyện của mỏ than, Hàn Đông cũng chưa kịp liên lạc với Phó giám đốc Hạ Kim Cường của Cục giao thông tỉnh, hiện tại cũng không còn nhiều việc rồi, Hàn Đông quyết định nhanh chóng cho chứng thực chuyện này.
Về đến Ủy ban Nhân dân Huyện, Hàn Đông bèn gọi điện cho Hạ Kim Cường, nói cách nghĩ của mình. Đối với công trình giao thông, Hạ Kim Cường cũng tỏ vẻ vô cùng hứng thú, anh ta nói:
- Hàn Đông, ý tưởng của anh rất nhiều đấy chứ, thế này đi, anh làm bản án quy hoạch ra, bên cấp đưa cho anh một ít tiền. Các anh dựng mẫu cho công trình này. Đến lúc đó lại quảng bá cho toàn tỉnh về công trình.
Hàn Đông sớm biết được kết quả như vậy, ngay cả cục trưởng Cục giao thông Chương Trạch Ba cũng có thể nhìn được cơ hội đạt thành tích tốt, Hạ Kim Cường là cán bộ giám đốc tỉnh, cái nhìn đương nhiên sẽ không thua kém, do đó phản ứng của Hạ Kim Cường cũng rất bình thường. Trưa ngày thứ hai, Hàn Đông bèn đến Thục Đô, mang quy hoạch giao thông liên thôn của huyện Vinh Quang cho Hạ Kim Cường, lúc trưa, Hàn Đông mời Hạ Kim Cường ra ngoài dùng cơm.
Buổi chiều Hạ Kim Cường phải đi làm, do đó lúc trưa hai người cùng uống trưa đến hơn một giờ, Hạ Kim Cường đã ra về, còn Hàn Đông lại liên lạc với Ngưu Chí Không, Lã Nam Phương, hai người họ đang ở Thục Đô, rất nhanh đã chạy đến.
Nói về công việc chỉnh sửa an toàn mỏ than ở huyện Vinh Quang, Ngưu Chí Không than thở:
- Anh Đông, thủ đoạn của anh cũng quá khôn ngoan, nhiều mỏ than nói thu về thì thu về liền.
Hàn Đông cười nói:
- Vậy cũng không được trách tôi, vấn đề an toàn mỏ than vô cùng quan trọng, nếu không ra sức chỉnh đốn, sớm muộn cũng xảy ra vấn đề. Nếu tôi đã đi huyện Vinh Quang, thì phải dốc hết sức làm tốt việc này. Bây giờ xem ra, hiệu quả của công việc chỉnh đốn lần này cũng không tệ, Chí Không các anh tới lúc đó đến đấu thầu nha, tôi tin các anh nhất định sẽ trúng thầu.
Ngưu Chí Không tràn đầy tự tin mà nói:
- Anh Đông cứ yên tâm, chúng tôi đã làm tốt chuẩn bị, đến lúc đó nhất định sẽ trúng thầu.
Lã Nam Phương ngồi bên cạnh nói:
- Anh Đông, Chí Không, các anh đừng vừa gặp mặt đã nói tiền chứ, nghe có vẻ quá tầm thường.
Hàn Đông tức giận nói:
- Tên tiểu tử này, có tiền mới mấy ngày à, không ngờ lại nói tiền là tầm thường.
Lã Nam Phương cười hả hê nói:
- Tôi đâu dám so sánh với anh Đông, số tiền của tôi trong mắt anh Đông có là gì đâu.
Anh ta biết được mẹ của Hàn Đông cùng người khác lập công ty, hiện giờ phát triển rất nhanh. Đã trở thành công ty thông tin kỹ thuật có tiếng của Hoa Hạ Quốc.
Hàn Đông nói:
- Tôi cũng không có nhiều. Dù sao đủ xài là được rồi.
Bốn giờ hơn, lúc Hàn Đông cùng Ngưu Chí Không, Lã Nam Phương uống trà, Hạ Kim Cường liền gọi điện đến. Anh ta cho Hàn Đông biết, sau khi cấp trên thông qua thảo luận, quyết định ủng hộ công trình của huyện Vinh Quang. Tổng cộng đưa ra ba mươi triệu, số tiền rất nhanh được mang xuống.
- Cám ơn giám đốc Hạ, bữa khác tôi mời anh uống rượu.
Hàn Đông khách sáo nói.
Hạ Kim Cường cười nói:
- Hàn Đông anh quá khách sáo, giao thông của toàn tỉnh là trách nhiệm của chúng tôi, hơn nữa cách làm của huyện Vinh Quang có ý nghĩa tham khảo đối với công việc giao thông của tỉnh, trong cấp còn muốn đợi các anh làm ra thành tích, tổng kết kinh nghiệm, đến lúc đó chuẩn bị triển khai trong toàn tỉnh.
Hai người trò chuyện được một hồi rồi cúp điện thoại, Lã Nam Phương hỏi:
- Anh Đông, giám đốc nào vậy?
Hàn Đông cười nói:
- Hạ Kim Cường của văn phòng giao thông. Lần này đến chủ yếu tìm anh ta làm chút việc.
Sau đó Hàn Đông lại nói với Ngưu Chí Không:
- Chí Không. Hiện tại huyện Vinh Quang đang ra sức phát triển giao thông. Chúng tôi làm một công trình giao thông liên thôn, đến lúc đó tất cả thị trấn của huyện Vinh Quang đều có đường nối tiếp nhau, như vậy, sản nghiệp mỏ than của huyện Vinh Quang phát triển rất tốt.