Người Cầm Quyền

Chương 250: Giúp đỡ Bí thư Huyện ủy (1+2)




Bí thư Tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện lại ngẫu hứng nói chuyện hai phút, nói chuyện có thái độ vừa lòng, làm đến nơi đến chốn, có sự chắc chắn đối với cách làm của huyện Phú Nghĩa.

Theo sau, Nguyên Hằng Kiện bắt tay với Hoàng Văn Vận và Hàn Đông, sau đó lên xe Mini bus.

Nhìn đoàn xe dần dần đi xa, Hoàng Văn Vận gánh nặng cuối cùng cũng được giải tỏa, vẻ mặt thỏa mãn kích động tươi cười

- Đi, Hàn Đông, chúng ta về Huyện ủy.

Các vị Thường ủy Thường ủy đang tụ tập tại một chỗ, chờ tin tức bên này.

Tuy là đã nói là không có việc của bọn họ, nhưng vị Bí thư Tỉnh ủy ở huyện thị sát công việc. Bọn họ sao có thể đủ bình tĩnh để làm những việc khác.

Hàn Đông gọi Lý Thiếu Võ tới, sau đó cũng Hoàng Văn Vận quay về Ủy ban nhân dân huyện.

Đi vào trong phòng họp, chỉ thấy bên trong một cảnh sương khói lượn lờ, các vị ủy viên Thường ủy hút thuốc không ngừng bên trong, lúc này tất cả đều đứng dậy.

Mọi người thấy Hoàng Văn Vận vẻ mặt không che giấu được kích động, cả đám liền biết tình hình hẳn không có vấn đề gì lớn lắm.

- Mọi người hút thuốc đi đã.

Hoàng Văn Vận nói, rút bao Hồng Tháp Sơn từ trong túi ra, phân cho mỗi người một điếu.

Mọi người trong huyện sao còn có lòng hút thuốc. Có điều Bí thư Huyện ủy đưa cho mọi người, mọi người chỉ có thể phối hợp.

Đương nhiên, từ vẻ mặt của Hoàng Văn Vận mà xem, mọi người cũng biết chắc chắn là tin tức tốt.

Đúng lúc này, thư ký của Hoàng Văn Vận nói

- Bí thư Hoàng, điện thoại của Trưởng ban thư ký Thành ủy Hồng ạh.

Hoàng Văn Vận khẩn trương đứng dậy, đi ra ngoài nhận điện thoại.

Hàn Đông ngồi ở chỗ kia, trong lòng cười thầm, lâu rồi, lần đầu tiên thầy Hoàng Văn Vận vui vẻ kích động như vậy.

Tuy nhiên Hàn Đông cũng có thể hiểu Hoàng Văn Vận. Dù sao có thể khiến Bí thư Tỉnh ủy vừa lòng, đối với một Bí thư Huyện ủy mà nói, con đường làm quan về sau càng rộng mở.

Lúc này Vương Hòa Bình cười nói

- Chủ tịch Hàn, Bí thư Nguyên nói chuyện gì với chủ tịch vậy?

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Hàn Đông, trong làn trần đầy lòng hâm mộ, người thanh niên này có vận khí tốt quá, có thể cùng Huyện ủy, tiếp kiến với Bí thư Tỉnh ủy, đây thật là quá may mắn a.

Hàn Đông khiêm tốn nói

- Tôi là đi cùng Bí thư Hoàng báo cáo công việc một chút, Bí thư Nguyên cũng không nói gì, đi một chuyến tới đường Tân Giang rồi về.

Bí thư Tỉnh ủy có thể nói trăm công ngàn việc, tuy nhiên muốn muốn đánh tiếng trước tới huyện Phú Nghĩa thị sát công việc, nhưng thật sự đến đây, trước sau chưa đến một tiếng, rồi lại quay về rồi, mà vì tiếp đãi Nguyên Hằng Kiện, phủ Vinh Châu, huyện Phú Nghĩa lại bận đến mấy ngày.

Ngồi một lúc, Hoàng Văn Vận với vẻ mặt vui mừng đi vào, ngồi xuống tỏ vẻ điềm tĩnh uống ngụm trà, sau đó nói

- Lúc này Bí thư Đinh bên Thành ủy nói, Bí thư Tỉnh ủy Nguyên đến huyện Phú Nghĩa vô cùng hài lòng.

“ Xôn Xao”

Trong phòng hội nghị, một tràng vỗ tay nhiên liệt vang lên.

Mặc kệ có phải là phe cánh hay không, lúc này, tất cả mọi người đều hưng phấn.

Dù sao, nếu Bí thư Tỉnh ủy đến huyện Phú Nghĩa thị sát không hài lòng, vậy thì ngoại trừ Hoàng Văn Vận, Bí thư Thị ủy ra, những người khác ít nhiều cũng chịu ảnh hưởng.

Hoàng Văn Vận lại nói

- Có điều, Bí thư Nguyên đưa ra yêu cầu rất cao đối với chúng ta, yêu cầu chúng ta nên tăng bước tiến, tranh thủ các hạng mục công tác của huyện Phú Nghĩa tăng lên một bậc thang mới.

Lúc này tuy không phải là mời dự họp hội nghị Thường vụ, nhưng mười một Thường ủy của huyện Phú Nghĩa đều có mặt, lúc này Hoàng Văn Vận nhìn bốn phía, thấy mọi người đều chăm chú lắng nghe, trong lòng ông ta vô cùng vui sướng.

Ông ta là từ cơ sở từng bước đi lên. Làm được chức Bí thư Huyện ủy, coi như là chư hầu một phương, nhưng cho đến bây giờ, ông ta mới chính thức cảm thấy được. Bản thân mình đã là người nắm giữ đại cục, và trong lòng ông ta đang mơ hồ một kiểu chờ đợi, chính là có thể nương theo gió Đông lần này, nếu có thể lại tiến một bước nữa, vậy thì khá là hoàn mỹ rồi.

Tuy nhiên chuyện này cũng không vội được. Không có cơ hội, bản thân ông ta vội thế nào cũng vô dụng.

Huyện ủy Thường ủy, Chánh văn phòng Huyện ủy Hùng Chính Lâm cười nói

- Bí thư Hoàng, chi bằng tối này sắp xếp một chút đi.

Gã nói sắp xếp một chút, nghĩa là đi đến nhà khách Huyện ủy đặt bàn ăn, đoàn người cũng ăn uống.

Những vị Huyện ủy Thường ủy này, đã rất lâu rồi không có ăn cơm cùng nhau, hôm nay Bí thư Tỉnh ủy đến thị sát, hài lòng quay về, Hùng Chính Lâm đề xuất, Hoàng Văn Vận tự nhiên gật đầu đồng ý.

Lúc này Hùng Chính Lâm tự mình đi sắp xếp, mà các vị Thường ủy khác, tiếp tục ngồi trong phòng hội nghị trò chuyện.

Sáu giờ, mười một vị Thường ủy huyện Phú Nghĩa. Đã ngồi bên trong phòng lớn nhất của nhà khách Huyện ủy rồi.

Tuy là ăn cơm, nhưng trên bàn có thứ tự. Đều giống như là mở hội nghị Thường vụ vậy.

Hoàng Văn Vận là Bí thư Huyện ủy, là nhân vật số một, tự nhiên ngồi ở vị trí đối diện cửa, mà Phương Trung là chủ tịch huyện, là nhân vật số hai, ngồi bên trái của Hoàng Văn Vận, Phùng Chấn Hoa ngồi bên phải.

Hàn Đông lần lượt Phương Trung ngồi rồi, mới tới Hàn Đông ngồi, còn lại là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Vương Tiến Quý.

Ngồi ở vị trí này, trong lòng Hàn Đông cảm thấy tức cười. Như thế này xem ra, chính mình quả thật giống như có cảm giác bị đánh từ hai phía.

Người ngồi ở bàn này đều là người có quyền lực ở huyện Phú Nghĩa, bởi vậy nhà khách cẩn thận phục vụ. Vài nhân viên phục vụ, đều là tuổi trẻ xinh đẹp. Mặc sườn xám màu đỏ, lộ ra cặp đùi trắng như tuyết.

Có thể nói, trong đám người ngồi đây, tửu lượng của Hàn Đông là kém nhất.

Nhưng hôm này là tiệc rượu, Hàn Đông cũng không thể chạy thoát được, một bữa cơm tiếp theo, Hàn Đông đã chóng mặt rồi, bị hai nhân viên phục vụ trẻ tuổi nâng, cảm giác được bộ ngực của bọn họ cứ cọ lên tay mình lau đi lau lại, Hàn Đông trong lòng cười khổ, bộ dạng bản thân ở thời điểm này, cũng có lòng đó, nhưng không có chút tinh lực nào.

Trở lại ký túc, Hàn Đông liền ngủ ngay, đến khi thức tỉnh. Phàm đã sớm mười giờ rồi, điện thoại kêu lên, Hàn Đông qua đó cầm, trên đó còn có vài cuộc gọi nhỡ, trong đó có văn phòng Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Triệu Nhạc.

Hàn Đông khẩn trương đứng dậy, gọi điện cho Triệu Nhạc.

- Trưởng ban Triệu, chào ngài, tôi là Hàn Đông. Thật ngại quá, tối qua uống rượu, không nghe thấy có điện thoại.

Đối với Triệu Nhạc, sách lược của Hàn Đông chính là lấy thành khẩn thân tình để lung lạc, tuy rằng uống say cũng không phải là việc hay hớm gì, hơn nữa Hàn Đông còn coi như là trì hoãn công việc, nhưng lại nói với Triệu Nhạc. Không chỉ ảnh hưởng tới toàn cục, ngược lại có thể khiến ông ta cảm thấy hai người lại gần nhau hơn.

Triệu Nhạc biết tửu lượng của Hàn Đông, nghe thấy thế không ngừng cười, nói

- Tối qua các cậu ở trong huyện chúc mừng mà.

Hàn Đông cười ha ha nói

- Vâng, tất cả mọi người đều vui vẻ, dù sao công việc đạt được sự tán thành của Tỉnh ủy mà.

Triệu Nhạc cười nói

- Uhm, việc này tôi biết rồi, Bí thư Nguyên đối với công việc bồi dưỡng cán bộ trẻ tuổi cũng rất vừa lòng.

Nghe ông ta nói không đầu không đuôi như vậy. Hàn Đông ngẩn người, lập tức hiểu được, Nguyên Hằng Kiện này là có hai ý, không chỉ biến thành lời khen bản thân, hơn nữa đối với Triệu Nhạc cũng đem theo một câu.

Xem ra là Bí thư Tỉnh ủy, Nguyên Hằng Kiện thật không đơn giản.

Triệu Nhạc gọi điện đến cũng không có việc gì khác. Nói chuyện phiếm một lúc, liền dập điện thoại.

Hàn Đông dậy rồi đi đánh răng rửa mặt, sau đó xuống dưới, chỉ thấy có chiếc Satana đang đứng chờ ở dưới lầu. Tả Nhất Sơn ngồi ở vị trí phụ phía trên. Vừa thấy Hàn Đông đi xuống, liền lập tức đứng lên, mở cửa xe ra.

Hàn Đông ngồi sau xe nói

- Tối qua uống say rồi, Nhất Sơn, kiểu tình hình này về sau, tám giờ cậu gọi cho tôi, đừng đợi tôi tự tỉnh.

- Vâng, Chủ tịch Hàn

Tả Nhất Sơn cung kính nói.

Tuy rằng chỉ đợi ở đây có hai tiếng, nhưng dáng vẻ không kiên nhẫn của anh ta cũng không có, vẫn điềm đạm bình tĩnh như trước.

Đối với cái này, Hàn Đông càng ngày càng hài lòng với anh ta.

Tới Ủy ban nhân dân huyện rồi, Thẩm Tùng Phi liền bưng chén trà qua, tối qua ông ta uống không ít rượu, nhưng vẻ mặt vẫn tốt hơn Hàn Đông nhiều, thấy vẻ mặt Hàn Đông không tốt, ông ta cười nói

- Chủ tịch Hàn tối qua ngủ không ngon à?

Hàn Đông cười khổ nói

- Ngủ một mạch đến mười giờ, có mấy cuộc điện thoại không nhận được.

Thẩm Tùng Phi cười

- Tôi cảm thấy tửu lượng của Chủ tịch Hàn nâng cao lên không ít.

Hàn Đông lắc đầu nói

- Tôi này không biết say mấy lần đấy.

Thẩm Tùng Phi nói chuyện phiếm một lúc, liền quay về.

Hàn Đông ngồi một lúc, Phó chủ tịch huyện Hứa Hiểu Đông tới, ông ta chủ yếu là đến nói về công trình cải tạo Tân Giang Lộ, hôm qua Bí thư Tỉnh ủy đi một chuyến đến Tân Giang Lộ, cũng tỏ vẻ hài lòng, điều làm cho trong lòng ông ta cũng vui lây. Đồng thời. Ông ta cũng cảm thấy Hàn Đông đích thật không tồi. Bởi vậy sáng sớm nay, cứ qua đây ngồi, thuận tiện rồi kéo một chút tình cảm.

- Phó chủ tịch Hứa, cái này. Đường Tân Giang là công trình trọng điểm, tuy lần này Bí thư Nguyên hài lòng. Nhưng chúng ta cũng không thể buông lỏng, vẫn phải làm tốt công việc giám sát toàn diện, nhất định phải đảm bảo vấn đề chất lượng.

- Chủ tịch Hàn yên tâm, tôi sẽ nắm vững.

Hứa Hiểu Đông trước kia là ở bên trong cơ quan, vừa mới khi đi xuống, vẻ mặt tương đối trắng, nhưng thời gian này vì công trình đường Tân Giang, mặt của ông ta đen đi nhiều rồi.

Hàn Đông khá hài lòng với ông ta, cảm thấy ông ta là người làm được việc, cười nói

- Ừ, trong thời gian này Phó chủ tịch Hứa vất vả rồi, đến lúc đó tôi sẽ mời ngài ăn cơm.

Thấy Hàn Đông đưa cành ô-liu tới, trong lòng Hứa Hiểu Đông cảm động, trong lòng nói

- Sự nỗ lực của bản thân không phí công rồi, Hàn Đông tuổi không cao. Làm việc quyết đoán, hơn nữa xem ra cũng có quan hệ bên trên, đi theo anh ta chắc chắn có tiền đồ hơn đi theo Phương Trung.

Ông ta cười nói

- Sao lại có thể để Chủ tịch Hàn làm thế, Chủ tịch Hàn hôm nào rảnh, tôi mời ngài

Hàn Đông cười cười, Hứa Hiểu Đông là tiếp nhận cành ô-liu của mình đưa cho gã

- Phó chủ tịch Hứa không cần phải khách sáo, vậy thế này đi, tôi mới ngài và Phó chủ tịch Thẩm ăn cơm, địa điểm đến lúc đó tôi báo cho ngài.

- Vâng, vậy tôi không làm phiền ngài làm việc nữa

Hứa Hiểu Đông liền đứng dậy nói.

Hàn Đông cũng đứng dậy, tiễn Hứa Hiểu Đông ra bên ngoài.

Tả Nhất Sơn thấy bọn họ ra ngoài, liền lập tức đứng dậy, cũng là lần đầu tiên thấy Hàn Đông tiễn Hứa Hiểu Đông ra ngoài, trước đó chỉ có Thẩm Tùng Phi mới có đãi ngộ đó, trong lòng biết, Phó chủ tịch Hứa đã được Hàn Đông để ý gì đó.

Tiễn Hứa Hiểu Đông đi, Hàn Đông liền đi vào văn phòng của Thẩm Tùng Phi.

- Chủ tịch Hàn ngài đến rồi

Thư ký của Thẩm Tùng Phi.

Mà Thẩm Tùng Phi từ bên trong nghe được liền đi ra ngoài, vẻ mặt tươi cười nói

- Chủ tịch Hàn có chuyện gì thì gọi điện cho tôi qua là được rồi.

Hàn Đông cười nói

- Cũng không phải chuyện lớn rồi, qua đây ngồi chút, tối nay ông không có sắp xếp gì chứ, cùng nhau ăn cơm đi.

Thẩm Tùng Phi gật đầu

- Được, đi đâu?

Hàn Đông nói

- Đi Long Đằng, còn có Phó chủ tịch Hứa.

Thẩm Tùng Phi ngẩn người, trên mặt lập tức tươi cười.

Trong lòng ông ta vô cùng kinh ngạc, âm thầm nghĩ

- Không ngờ Hàn Đông đã thu phục Hứa Hiểu Đông nhanh như vậy, bởi vậy, bên trong Ủy ban nhân dân, lại có thêm một đồng minh rồi.

Buổi tối, Hàn Đông, Thẩm Tùng Phi, Hứa Hiểu Đông đến Long Đằng ăn cơm.

Do tối qua vừa mới uống rượu, cho nên Hàn Đông liền cố ý gọi Hồng Tửu, cười nói

- Tối qua uống say thảm qua, tối nay uống chút hồng tửu, rồi nói chuyện tâm sự.

Lần ăn cơm này, chủ yếu là tạo mối quan hệ.

Hàn Đông hiện tại thông qua không ngừng quan sát đối với người có năng lực công việc, nhân phẩm tốt. Có thể kéo về phe mình, vậy thì cũng không khách khí đâu.

Thẩm Tùng Phí và Hứu Hiểu Đông là mục tiêu của hắn.

Tuy Hàn Đông ở bên Hoàng Văn Vận. Nhưng trong cái vòng nhỏ hẹp cũng không mâu thuẫn.

Hàn Đông giơ chén lên nói

- Nào, chúng ta uống một cốc, hy vọng về sau có thể cùng nhau làm nên sự nghiệp.

Hứa Hiểu Đông hai tay giơ chén nói

- Vể sau còn mong Chủ tịch Hàn, Chủ tịch Thẩm chỉ điểm thêm chút.

Tuy là bởi vì Phó chủ tịch huyện, nhưng ông ta không phải là Thường ủy, do đó vị trí tự nhiên sẽ thấp đi.

Thẩm Tùng Phi cười nói

- Ha ha, chúng ta cùng nhau tiến bộ.

Ăn cơm xong, ba người cũng không có hoạt động gì, mà là tự mình đi về.

Mục đích của việc ăn cơm đã đạt được rồi, về phần cái khác, căn bản không cần phải, hơn nữa, bọn họ đều khá bận, lần ăn cơm này. Cũng thật là cẩn thận, bị người có dụng tâm nhìn thấy thì không tốt rồi.

Về tới nhà, Hàn Đông xem ti vi, chuẩn bị đi tắm rồi ngủ.

Lúc này điện thoại vang lên, Hàn Đông cầm lên thì xem, thì là số phòng ngủ Yến Lâm, nhận cuộc gọi nói

- Yến Lâm, em là lâu rồi không gọi điện đấy nha.

Từ sau khi sự việc lần trước, hoặc là bởi vì trong lòng Yến Lâm thẹn thùng, mà không có liên hệ với Hàn Đông.

Mà Hàn Đông cũng chẳng có chuyện gì, nên cũng không liên lạc gì với cô ta, hai người đỡ phải xấu hổ.

Giọng Yến Lâm trong trẻo vang lên, cô nói

- Đông ca, anh cũng không có gọi điện cho em mà.

Nghe thấy giọng của cô ta, Hàn Đông yên tâm rồi, cảnh tượng buổi tối hôm đó, chỉ là phù vân thoảng qua.

Bây giờ đã cuối tháng tám rồi, tháng chín là nhập học, Yến Lâm chuẩn bị quay về, nói muốn mời Hàn Đông ăn cơm, bởi vì biết Hàn Đông rất bận, cho nên gọi điện trước, tiền cô ta mời khách, là do cô ta làm thêm mà có.

Hàn Đông cười nói

- Được, em mời anh ăn cơm, anh lúc nào cũng có thời gian.

Hắn hiểu được ý của Yến Lâm, bởi vì chuyện của mẹ cô ta, bản thân mượn tiền đưa cho cô, đối với cô gái thông minh mà mẫn cảm mà nói, trong lòng cũng có gánh nặng, cho nên cô ta phải mời khách. Hàn Đông cũng không cự tuyệt. Như vậy sẽ khiến cô ta an tâm phần nào.

Trong lòng Hàn Đông coi Yến Lâm như em gái. Lúc trước hắn đến huyện Phú Nghĩa, thường đến tiêm cơm nhỏ của thím Vương ăn cơm, dần dần quen thuộc rồi, cũng coi như là duyên phận đi.

Dập điện thoại, trên mặt Hàn Đông lộ ra tia mỉm cười, nghỉ thầm cô bé này khá là kiên cường, những cô gái tầm tuổi cô ta bây giờ, đại đa số đều là vô lo vô nghĩ ở cuộc sống đại học, mà cô ta thì lại phải suy xét nhiều việc như thế, bờ vai bé nhỏ đó, có thế chống cự được sao

Bên trong phòng ngủ mở điều hòa, Hàn Đông nằm trên giường, cảm nhận được hơi thở của Kiều San San, trong lòng liên miên các loại hoài niệm, dần dần ngủ luôn.

Hàn Đông nằm mơ thấy, bản thân dường như ôm Kiều San San thân thiết, lại hình như là Yến Lâm, diện mạo hai trong trong đầu hắn thoáng hiện lên.

Sáng sớm tỉnh giấc, Hàn Đông cảm thấy khó chịu, hồi tưởng lại cảnh trong mộng, trong lòng hắn không khỏi thời dài một tiếng, bản thân làm sao thế, sau lại có thể mơ thấy Yến Lâm chứ.

Đến Ủy ban nhân dân xem qua một chút văn kiện, Hàn Đông liền đến Huyện ủy, hắn đề tìm Hoàng Văn Vận nói chuyện về căn cứ làm mẫu công tác quản lý nhà nước đưa ra công khai. Lần trước nói cũng tương đối rồi, kết quá là Nguyên Hằng Kiện đến thị sát, tất cả mọi chuyện đều phải nhường chỗ cho chuyện đó.

Nhìn thấy Hàn Đông, Hoàng Văn Vận vô cùng nhiệt tình, Hàn Đông quả thật chính là phúc tinh của ông ta. Bởi vì Hàn Đông, ông ta đã hoàn toàn nắm giữ quyền lớn ở huyện Phú Nghĩa rồi, đồng thời còn khiến huyện Phú Nghĩa được tiết mục thời sự trực tiếp của đài truyền hình trung ương, lại nhận được sự tán thành của Bí thư Tỉnh ủy, trong toàn tỉnh có nhiều Bí thư Huyện ủy như vậy, tuyệt đối là việc có một không hai, chính là Chủ tịch Thành phố, Bí thư Thành ủy, chỉ sợ là khó mà làm ra nhưng động tĩnh liên tiếp như vậy.

Hàn Đông nói sự việc một chút, Hoàng Văn Vận cười nói

- Chuyện này Huyện ủy đồng ý mạnh mẽ, ừ, thứ hai tuần sau mở hội nghị thường vụ thảo luận đi, sau đó bố trí sau.

Đối với thái độ của Hoàng Văn Vận, Hàn Đông cũng thật vui mừng. Bây giờ phối hợp với Hoàng Văn vận, càng ngày càng ăn ý.

- Bí thư Hoàng, lần này lãnh đạo Tỉnh ủy đối với công việc của huyện Phú Nghĩa biểu thị hài lòng, ngày ngài thăng chức cũng không xa đâu.

- Ha ha, tôi đến là muốn đây.

Hoàng Văn Vận trước mặt Hàn Đông không giấu được ý nghĩ của mình, cười khổ một tiếng

- Tuy vậy, việc này cần có cơ hội.

Hàn Đông gật đầu. Hắn cũng hiểu được tình hình của Hoàng Văn Vận, cười nói

- Bí thư Hoàng làm ra được thành tích rõ như ban ngày vậy, bây giờ đều tiến nhập tầm nhìn của lãnh đạo Tỉnh ủy, chắc chắn sẽ có cơ hội trong tương lai.

Hoàng Văn Vận trong lòng cảm động, chính mình hiện tại cần nhất là bên trên có người đề bạt, hiện tại vị trí cấp Phó giám đốc sở Vinh Châu còn thiếu, nếu như bản thân muốn lên một bước tới Vinh Châu, trong thời gian ngắn là không có khả năng, nếu muốn sớm tiến bước lên một chút, tốt nhất là trong phạm vi toàn tỉnh tìm lấy vị trí thích hợp, cái nà cần có người có cấp một trên tình nói lên, trước mắt người thanh niên này, hẳn là có chút quan hệ với Phó trưởng ban tổ chức tổ chức cán bộ Triệu Nhạc, sao không nhờ hắn giúp gặp mặt.

- Hàn Đông tối nay có bận gì không?

Hàn Đông vừa nghe, lập tức chuyển ý nghĩ, Hoàng Văn Vận là muốn bắt tay với mình, có điều vừa hay là cái bản thân đang cần, liền cười nói

- Tôi là người cô đơn ở huyện Phú Nghĩa, buổi tối cũng không có chuyện gì, hay là tôi mời Bí thư Hoàng uống vài lý?

Qua nhiều lần rèn luyện, hiện tại tửu lượng của Hàn Đông đã tốt hơn nhiều, uống vào nửa cân cũng không phải là vấn đề lớn.

Rượu hai người đang uống chính là rượu Ngũ Lương năm mươi độ. Không bao lâu sao đã hết hơn nửa bình, trên mặt hai người cũng đều đã có chút ửng hồng.

Hoàng Văn Vận nhớ lại từ lúc Hàn Đông mới tới đến hoàn cảnh ở Vinh Châu bây giờ, cười nói:

- Hàn Đông, cậu tiến bộ rất nhanh, toàn tỉnh Tây Xuyên cũng ít người có được. Cậu từng bước đi tới, làm ra thành tích, ở trong mắt tôi có thể nói là Bí thư huyện ủy như tôi đây cũng được thơm lây không ít.

Hàn Đông mỉm cười nói.

- Bí thư Hoàng, ngài nói gì vậy. Tôi ở huyện Phú Nghĩa làm ra chuyện gì cũng đều là làm theo chỉ đạo của lãnh đạo Huyện ủy mà thôi. Ngài là người đứng đầu huyện Phú Nghĩa, chúng tôi đều là nhờ ngài chỉ đạo mới có thể đạt được thành tựu như thế này.

Hoàng Văn Vận mỉm cười. Ông ta thích Hàn Đông cũng là bởi điểm ấy, bất luận vào thời điểm nào cũng không kiêu ngạo, không nóng nảy, luôn duy trì một bộ dáng tao nhã, nhưng mỗi khi có chuyện, tuyệt đối không bao giờ hàm hồ.