Người Cầm Quyền

Chương 1146: Đi theo Hàn Đông




Tâm trạng của Hàn Đông rất tốt, phát triển của sự việc có chút bất ngờ, nhưng lại cho hắn nắm được chức Giám đốc Sở Công an trong tay. Đây có thể nói là thắng lợi lớn nhất của Hàn Đông từ lúc nhậm chức tới nay, mặc dù nói thắng lợi này có chút bất ngờ, trong số các ban nghành trong tỉnh, vị trí của Sở Công an là vô cùng quan trọng, nắm giữ được trong tay mình sẽ triển khai công việc vô cùng thuận lợi.

Tuy rằng vui mừng nhưng Hàn Đông cũng không nói nhiều, chủ yếu là thể hiện thái độ cho rằng Lý Trạch Phong kiêm nhiệm Giám đốc Sở Công an là thích hợp.

Đợi Hàn Đông nói xong trong phòng họp rơi vào yên lặng, kết quả này trên thực tế làm cho mọi ngươi có chút bất ngờ.

Mọi người đều biết thảo luận nhân sự lần này nhất định là long tranh hổ đấu, hơn nữa tất cả mọi người đều cho rằng Hàn Đông muốn đề xuất Quách Kiến Minh đảm nhiệm Giám đốc Sở Công an, đồng thời mọi người cho rằng Hàn Đông nếu muốn đạt được mục đích dường như là không thể. Kết quả bây giờ lại hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của mọi người, có một số người lại càng không hiểu, rõ ràng quan hệ giữa Hàn Đông và Trịnh Như Dân tương đối căng thẳng, sao bọn họ lại đề cử cùng một người, nhìn qua Hàn Đông và Trịnh Như Dân dường như không có cùng một ý kiến.

Đương nhiên cũng có một số người hiểu được là chuyện gì, ví dụ như trong lòng Trịnh Như Dân đang vô cùng hiểu rõ, lão bây giờ đã nghĩ thông suốt rồi, Hàn Đông vốn dĩ chắc chắn không phải chuẩn bị đề cử Quách Kiến Minh, chỉ là hắn nhìn thấy tình hình hiện tại liền thay đổi chủ ý, như vậy hoàn toàn là lợi dụng mình một phen, hơn nữa còn lợi dụng không có một câu cám ơn.

Điều này làm cho trong lòng Trịnh Như Dân vô cùng uất nghẹn, vốn dĩ lão có chút khó chịu với Hàn Đông, bây giờ lại bị Hàn Đông lợi dụng, trong lòng lão càng buồn bực.

“Thật đáng ghét.” Trịnh Như Dân trong lòng nghĩ thầm, đồng thời quyết định lát nữa đợi thảo luận, chỉ cần Hàn Đông đưa ra ứng cử viên, mình sẽ phản đối, trút cơn giận trước rồi nói sau.

Sắc mặt của người ngồi đây khác nhau, theo mọi người thấy Hàn Đông lần này có thể thuận lợi để cho Lý Trạch Phong kiêm nhiệm chức Giám đốc Sở Công an, chuyện này hoàn toàn bất ngờ. Đồng thời mọi người cũng thêm một bước nhận thức được thủ đoạn của Hàn Đông, trong lúc vô thức ông bạn này đã thể hiện ra thủ đoạn chính trị vô cùng cao minh, khiến cho Trịnh Như Dân cùng những kẻ lõi đời chìm nổi trên quan trường đều xẹp lép, hoàn toàn không giống như một người vừa mới hơn ba mươi tuổi.

Trong quan trường, người ba mươi mấy tuổi là người trẻ tuổi, trong tình hình bình thường có thể lăn lộn đến cán bộ cấp Cục trưởng cũng là khá lắm rồi, nhưng Hàn Đông đã ở địa vị cao, trở thành cán bộ cấp Bộ trưởng. Rất nhiều người đều bị tuổi trẻ và bề ngoài của hắn mê hoặc, cho rằng người này sở dĩ có thể có được vị trí này nhanh như vậy, ngoài bản thân mình có chút năng lực ra, còn có thế lực của gia tộc giúp đỡ, từ sâu trong nội tâm không cảm thấy gã thanh niên này có thủ đoạn gì lợi hại.

Mà sự thật đã chứng minh, tất cả người coi thường Hàn Đông, kết quả đều bị Hàn Đông giáo huấn cho một trận.

Phạm Đồng Huy uống một ngụm trà to, đặt chén trà xuống, tâm trạng của lão ta hơi bình tĩnh lại, kết quả đã như vậy, lão ta cũng không có cách nào thay đổi được kết quả, chỉ có thể đón nhận kết quả này, sau này nghĩ cách thay đổi nó. Chẳng qua trong lòng Phạm Đồng Huy cũng hiểu rõ, Hàn Đông đã nắm giữ Sở Công an trong tay, như vậy nếu muốn khiến hắn nhả ra thì gần như là việc không thể. Trước tiên có thể nói Hàn Đông đã đứng vững chân ở tỉnh Tây Xuyên, mình cũng không thể nắm bắt quyền chủ động toàn diện, cho nên không có cớ thích hợp thì không thể tùy ý thay đổi Giám đốc Sở Công an; tiếp theo Hàn Đông quan hệ với bên trên rất tốt, Bộ trưởng Bộ Công an tiền nhiệm, hiện là Uỷ viên thường vụ, Bí thư Đảng ủy Công an Nguyên Hằng Kiện bây giờ lại vô cùng ưu ái với Hàn Đông, cho nên dù Hàn Đông không cần sức ảnh hưởng của gia tộc mình, như vậy coi như mình đem tất cả sức lực thay đổi ứng cử viên Giám đốc Sở Công an, như vậy bên Bộ Công an cũng chưa chắc có thể thông qua.

Cho nên Phạm Đồng Huy hiện đang quyết định tạm thời không nghĩ nhiều chuyện này, mà suy nghĩ cho những việc trước mắt, phải nghĩ cách thoát khỏi sự khống chế mạnh mẽ của Hàn Đông, đây mới là quan trọng nhất, vấn đề nhân sự tiếp theo, nhất định không thể để cho Hàn Đông có được, phải phong tỏa hắn toàn diện.

Tiếp tục trong vấn đề thảo luận nhân sự, Phạm Đồng Huy quyết tâm muốn cho Hàn Đông không thu hoạch được gì, thậm chí vì vậy chuẩn bị bỏ qua một số lợi ích của mình.

Mặt khác, Trịnh Như Dân cũng tính toán như vậy, lão cảm thấy mình bị Hàn Đông lợi dụng một lần, cực kỳ buồn bực, cho nên không khỏi muốn trả thù.

Nhưng tình hình tiếp theo lại làm cho Phạm Đồng Huy và Trịnh Như Dân thất vọng, bởi vì trong vấn đề mấy nhân sự tiếp theo, Hàn Đông lại không đưa ra chủ trương gì, chỉ căn cứ vào phương án của một số nhân sự đưa ra một số ý kiến, đồng thời cũng ủng hộ có tính lựa chọn quan điểm của những người như Chu Lộ Lương, Ngô Kỳ Bắc.

Trong tình hình này, cho dù Phạm Đồng Huy và Trịnh Như Dân muốn ngăn chặn Hàn Đông cũng không có cách nào, dù sao bản thân Hàn Đông lại không đưa ra chủ trương gì, hắn chỉ ủng hộ ý kiến của người khác mà thôi. Nếu Phạm Đồng Huy và Trịnh Như Dân phản đối ý kiến ủng hộ của Hàn Đông, như vậy rất có thể sẽ đắc tội Chu Lộ Lương hoặc là Ngô Kỳ Bắc, cho nên trong lòng bọn họ tức giận, nhìn thấy Hàn Đông dương dương tự đắc mà trong lòng vô cùng khó chịu.

Tâm trạng Hàn Đông vô cùng vui mừng, hắn cũng biết chức Giám đốc Sở Công an có thể có được hoàn toàn là có chút may mắn, bởi vậy cũng không nên tham lam, đối với nhân sự tiếp theo cũng không có ý kiến gì, nhìn thấy Phạm Đồng Huy xanh mặt, Hàn Đông hiểu được trong lòng lão ta vô cùng khó chiu. Nhưng đây là chuyện không có cách nào, Hàn Đông vốn rất phản cảm với đấu tranh nội bộ vô vị này, nhưng trong thế chế của Trung Hoa này, muốn làm một chút chuyện, chỉ có thông qua đấu tranh nội bộ nắm bắt quyền lực đầy đủ, hắn mới có thể làm việc theo cách nghĩ của mình, nếu không thì sẽ có người cản trở, rất nhiều chuyện sẽ không thể thực hiện từng bước theo quy hoạch của mình.

Lẽ ra trước đây quan hệ của Hàn Đông và Phạm Đồng Huy coi như khá tốt, đặc biệt lúc trước khi Hàn Đông công tác ở tỉnh Tây Xuyên, Phạm Đồng Huy có thể nói là trợ giúp rất nhiều cho Hàn Đông. Lúc trước Hàn Đông ở tỉnh Tây Xuyên có thể làm ra được thành tích nhiều như vậy, cũng là nhờ sự giúp đỡ của Phạm Đồng Huy. Đương nhiên Phạm Đồng Huy cũng thông qua ủng hộ Hàn Đông có được thứ mà lão muốn, nếu không thì hôm nay lão cũng không thể ngồi ở vị trí Bí thư Tỉnh ủy.

Mà bây giờ quan hệ giữa hai người lại không hòa hợp như vậy, đây là chuyện rất tự nhiên, bản thân hai người không thuộc về cùng một phe cánh, lại thêm rất nhiều chuyện quan niệm của hai người có rất nhiều bất đồng, hơn nữa nhân vật số một giữa Đảng uỷ và Ủy ban nhân dân có bao nhiêu người có thể thực sự hòa hợp, vì lợi ích của mình hai bên tranh đấu gay gắt đó là chuyện rất bình thường.

“Cạnh tranh bình thường là tất yếu, không có cạnh tranh xã hội này không thể phát triển hơn được. Nhưng cũng không thể tranh đấu quá dữ dội, nếu không thì sẽ trở ngại rất lớn đến công tác của chúng ta.” Hàn Đông trong lòng âm thầm suy nghĩ, thật ra Hàn Đông hy vọng nhất là có thể duy trì bộ máy ổn định hài hòa, như vậy hai bên liên kết với nhau hình thành hợp lực, như vậy sẽ sinh ra tác dụng lớn nhất, làm việc cũng sẽ thuận lợi hơn nhiều. Nhưng bây giờ cũng không thể hy vọng xa vời như vậy, thông qua chuyện lần này e là Phạm Đồng Huy sẽ có phòng bị với mình, nếu muốn làm cho ông ta yên tâm hợp tác với mình, phỏng chừng không có khả năng.

Bởi vì phía Hàn Đông không có chủ trương, hội nghị tiếp theo họp cũng rất nhanh, mọi người trước đó đều có ý tưởng của mình, cũng bí mật tiến hành trao đổi, cho nên đã quyết định nhân sự rồi.

Phạm Đồng Huy trong lòng vẫn uất nghẹn, cuối cũng cũng lấy được một vị trí, khó khăn lắm mới đợi đến khi thảo luận xong tất cả các vấn đề, lão ta bèn vội vàng tuyên bố tan họp, sau đó sa sầm mặt bước nhanh về văn phòng.

“Rầm…”

Phạm Đồng Huy đóng mạnh cửa văn phòng, đặt mông ngồi lên ghế, cầm cốc trà lên muốn uống trà nhưng trong chén trà lại hết sạch nước, trước đó lão đã uống hết rồi.

- Rót trà.

Phạm Đồng Huy thở phì phì rống lên một tiếng.

Thư ký của lão hoảng sợ, vội vàng đẩy cửa đi vào, cẩn thận cầm lấy cốc trà của Phạm Đồng Huy trên bàn, rót một cốc rồi cẩn thận đặt lên mặt bàn.

Phạm Đồng Huy xanh mặt, cầm lấy chén trà, vừa mới uống một ngụm, nước sôi nóng bỏng cả miệng lão, lão buồn bực ném cốc trà trong tay ra ngoài.

Cốc trà vừa mới ném xong vừa đúng lúc ném vào ngực của Thư ký.

Thời tiết bây giờ, Thư ký mặc áo sơ mi, nước sôi nóng bỏng tạt vào, gã lập tức hét lên một tiếng thảm thiết.

Tiếng kêu thảm thiết làm cho Phạm Đồng Huy hoảng sợ, lập tức lão sa sầm mặt, nói:

- - Ai bảo cậu đứng đó, mau đi rửa bằng nước lạnh đi.

Thư ký lúc này mặt đỏ bừng, vội vàng chạy vào nhà vệ sịnh trong văn phòng làm việc của Phạm Đồng Huy, cởi áo sơ mi ra, mở vòi nước bắt đầu dội lên.

“Bố mày cũng là người đấy.” Gã Thư ký trong lòng vô cùng tức giận, vừa nghiến răng nghiến lợi dội nước lên ngực, vừa nhìn mảng ngực đỏ sậm, trong lòng chửi thầm, “Bố mày phục tùng mày, lại còn đối với bố mày như vậy.”

Hàn Đông đương nhiên không biết chuyện xảy ra ở văn phòng Phạm Đồng Huy, lúc này Hàn Đông đang tìm Lý Trạch Phong nói chuyện.

Lý Trạch Phong bây giờ đương nhiên đã biết Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy đã quyết định mình đảm nhiệm Giám đốc Sở Công an, trong lòng vô cùng kích động.

Tuy rằng không biết Hàn Đông làm được cụ thể thế nào, nhưng Lý Trạch Phong trong lòng vô cùng cảm kích Hàn Đông. Có thể kiêm nhiệm Giám đốc Sở Công an, quyền lực trong tay Lý Trạch Phong vô hình trung lớn hơn rất nhiều, so với những Phó chủ tịch tỉnh không phải là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, trong tỉnh cũng có quyền phát biểu lớn hơn. Bản thân chỉ là Giám đốc Sở Công an, ở trong tỉnh cũng đã được coi là nhân vật có máu mặt, mà ông ta lại là Phó chủ tịch tỉnh kiêm nhiệm, thì sẽ mở ra con đường tốt hơn cho tương lai phát triển của ông ta.

“Kiêm nhiệm Giám đốc Sở Công an, tương lai mình có thể phát triển lên Bí thư Đảng ủy Công an rồi, điều này thật là có ưu thế hơn so với người khác rồi.”

Lý Trạch Phong trong lòng nghĩ thầm, thái độ trước mặt Hàn Đông liền biểu hiện rất tốt, ông ta cảm thấy đi theo Hàn Đông vẫn là rất tốt, đây mới theo có vài ngày, Hàn Đông đã mang đến lợi ích lớn như vậy cho mình, về sau phải tiếp tục cố gắng mới được.