Ngược Về Thời Minh

Chương 284-1: Hội nghị liên hợp (p1)




Hoàng cung Malacca lúc này đã trở thành địa bàn của người Phật Lang Cơ.

Hôm nay là yến hội chính thức, theo phong cách Châu Âu, bởi vậy phần lớn đều do người châu Âu tự mình chế biến, họ thường dùng đồ đồng trong khi vương thất Malacca thường dùng đồ vàng bạc và đồ xứ Trung Quốc.

Món chính của người Âu châu đương nhiên là bánh mì được chế tác từ lúa mạch thượng đẳng, sản lượng rất thấp, chỉ có quý tộc, kẻ giàu có và giáo hội mới có đặc quyền hưởng dụng, họ cho vào trong bột mì sữa và lên men sau đó chế tác thành loại bánh mì vô cùng tinh xảo mỹ vị, xưng là bánh hoàng hậu, hiện tại bữa tiệc tối đã được bày trên bàn tiệc dài.

Khuyển Dưỡng Chính ngồi phía cuối bàn, cầm một miếng bánh mì đen nhăn mặt nhìn lại ném xuống đĩa, quay sang Tiểu Dã Canh Điền bất mãn lầm bầm: - Cái yến hội nực cười này, coi cái đĩa vàng này, ta có thể lập tức dùng để đập vỡ đầu người được đó.

Tiểu Dã Canh Điền nghiêng người qua, thấp giọng nói: - Đừng oán hận nữa, ở dưới mái hiên còn không phải cúi đầu? Chúng ta cần bọn họ để sinh tồn, nghe nói đám người bản thổ ở lại Đại Minh đều bị truy sát, trốn vào trong núi ăn rau dại nước lã, trướng bụng mà chết, ta ở đây ít nhất còn có cơm ăn rượu uống.

Gã nói xong quay ra nhấp một ngụm whisky:

- Sao không dùng rượu ngon bản địa? Uống cái thứ như dấm chua này.

- Ấy ấy, ông ta muốn lên tiếng. Võ sĩ tóc búi Trư Trảo Anh Tuấn vội vàng nói.

Quả nhiên, Ngải Trạch Cách đứng dậy, nho nhã lịch sử hạ thấp người mỉm cười nói: - Các vị khách quý, rất hoan nghênh các ngài tới tham gia thịnh yến hôm nay.

Ông ta mặc một bộ quần áo nịt làm từ tơ lụa phương đông, choàng lên bộ cánh dệt trân châu, lấp lánh trong ánh sáng nến, làm cả người ông ta tỏa ra một khí độ cao quý.

- Các vị khách quý! Ngải Trạch Cách mỉm cười hướng tới mọi người vuốt cằm nói: - Thịnh yến đêm nay, mọi chư vị tận tình thưởng ngoạn, không cần cố kỵ. Đồng thời ta cũng có một việc cần lấy ý kiến của các vị.

Ông ta nhìn quanh một lượt các vị khách trên bàn tiệc.

Một nhóm người quả là 'đa dạng'. Có ông ta thống lĩnh hạm đội Bồ Đào Nha, có bộ hạ của ông ta là thuyền trưởng hải tặc Tây Ba Nha Bội Đức La, có võ sĩ phương Đông là Cung Bản Hạo, có các tù trưởng bản địa đầu nhập đội quân của ông, lại một đội thủ lĩnh các nhóm đánh thuê chiêu mộ trên đường tới đây, thế lực phe phái hết sức phức tạp, nhân chủng đến trang phục mỗi nơi cũng khác nhau.

Thức ăn dần được nhóm nô bộc của hoàng cung Malacca mang lên, đương nhiên mỹ thực vẫn là dành cho nhóm thủ lĩnh. Thức ăn ngoài cá và rau dưa, chính là món làm từ thịt lợn là chính.

Người châu Âu trung cổ không giống người châu Âu hiện đại phản cảm với thức ăn làm từ nội tạng đông vật, thực tế là bọn họ không bỏ qua bất gì thứ gì có thể ăn được, từ dạ con đến bóng lợn. Bất quá mặc kệ là đồ uống hay bánh mì đều nhuộm mầu. Thoạt nhìn miếng thịt đỏ sậm béo ngậy đã muốn chảy nước miếng.

Do thói quen ẩm thực bất đồng, có người dùng dao nĩa, người dùng đũa, kẻ trực tiếp dùng tay, làm yến tiệc cung đình này nhìn có chút quái dị.

Ngải Trạch Cách nhấp một ngụm rượu nho trắng bran-di, cười dài rồi cầm khăn ăn lau miệng nói: - Chư vị, hôm nay mời các vị tới đây, ngoài mời dùng tiệc, chính là muốn thảo luận về đường đi tới của chúng ta. Ta có dừng chân ở Malacca hay không? sẽ ảnh hưởng tới tiền đồ của mỗi người.

Lời này làm cho tất cả thủ lĩnh các phe phái đồng thời chú ý. Mọi người đều dừng lại ngưng thần nghe ông ta nói tiếp.

- Nói thật, ta không ngờ quân đội Đại Minh thiện chiến như vậy, theo tin tức của thuyền trưởng Bội Đức La được biết chúng ta đã quá xem nhẹ chiến lực của Thủy Sư Minh quân, không không, không phải là xem nhẹ mà là hoàn toàn phỏng đoán sai. Hiện tại, Minh quân đã nắm trong tay Đông hải, rất nhanh hướng tới đây, theo tin tức do thám ở biên giới của Cung Bản Hạo tiên sinh, Minh quân có dấu hiệu muốn điều động quân.

Ông ta nhún vai nói: - Như vậy vấn đề sắp tới, chúng ta chiến hay lui hay... Nghĩ biện pháp cùng Đại Minh chủ hòa? Thỉnh các vị cùng thảo luận.

Yến phòng nhất thời xôn xao, các phe bắt đầu châu đầu ghé tai. Ngải Trạch Cách đứng lặng lẽ quan sát phản ứng của mọi người. Sau đó nhìn Tổng giám mục Lạp Mã Lí Áo.

Quân đội của ông không phải hải tặc, mà là quân đội chính quy của hải quân Bồ Đào Nha, thuộc quân đội của 'Chiến thần Bồ Đào Nha' Tổng đốc Albuquerque. Vị tổng đốc đại nhân này có tham vọng và năng lực cực đại của kẻ bá chủ, đang nắm giữ trong tay Ấn Độ Dương, dã tâm muốn thâu tóm toàn bộ Viễn Đông.

Theo quan sát của Albuquerque, ông ta cho rằng muốn khống chế Ấn Độ Dương và mậu dịch viễn đông thì Malacca là một vị trị trọng yếu. Chiếm lĩnh được nơi này chính là xác lập được địa vị bá chủ của Bồ Đào Nha đế quốc trên biển đông. Đây coi như là bàn đạp để ông ta có thể thâu tóm được Colombo, Nhật Bổn, Kalimantan, Tô Lạp Uy Tây, và quần đảo Maloco.

Khi lần đầu tới Ấn Độ, liền lấy khí thế bắt đầu chinh phục phương đông. Chẳng những liên tiếp tập kích đốt phá thành thị của người Ả Rập, còn đánh đắm vô số thuyền của A Lạp Bá. Chiếm lĩnh Quả A, Mã Lục Giáp, xác lập quyền bá chủ trên biển, cũng theo quốc vương Ấn Độ đã đủ quyền lực trở thành Tổng đốc Ấn Độ.

Nhưng với một vị tướng quân dù cuồng tín lại cơ trí cực kỳ cũng không nắm chắc trong tay thắng lợi, hẳn nhiên vẫn còn vài phần cố kỵ cường quốc Đại Minh tại viễn đông.

Hạm đội của Ngải Trạch Cách tiên phong, chiếm lĩnh Malacca là để thử thăm dò thái độ của Minh triều, sau đó mới quyết định đường đi nước bước tại khu vực viễn đông này.

Hiện tại xem ra, Minh triều cũng không cam tâm mất đi Malacca, hơn nữa còn đã chuẩn bị đến vũ lực. Là một tham mưu của đội viễn chinh, Ngải Trạch Cách phát hiện ra mình đã đánh giá sai thực lực của Minh quân, không kịp đợi chị thị của tướng quân Albuquerque, đành phải thương thảo đối sách với nhóm đồng minh.

Lạp Mã Li Áo phụng lệnh quốc vương Bồ tới Malacca, mang tư tưởng tránh đối đầu bằng vũ lực với Minh quân. Là muốn trở thành minh hữu với cường quốc đứng đầu viễn đông, hiển nhiên là muốn lợi ích lâu dài, nhưng khi trải qua phản loạn của gia tộc A Đức Ny khi đó muốn đề xuất nâng cấp hải quân ba năm về trước, ông ta không thể không bắt đầu coi trọng lập trường của hải quân.

Albuquerque được xưng danh 'chiến thần', có danh vọng cực lớn trong hải quân, ý kiến của ông ta là không thể bỏ qua. Bởi vậy khi tổng giám mục Lạp Mã Lí Áo biết được kế hoạch của ông ta liền tự mình tới Malacca quan sát tình hình để báo lên quốc vương. Tổng giám mục là người phe chủ hòa, nên Ngải Trạch Cách ngoài mặt khách khí, kỳ thực trong lòng đầy địch ý.

Quả nhiên, Lạp Mã Li Áo ho khan một tiếng, quan sát một lượt xung quanh rồi nói: - Các vị, nói đến hẳn các ngài đã biết, hơn trăm năm trước, tướng lãnh Trịnh Hòa của hải quân Minh triều đã từng tuần hành tại Tây Dương, ông ta cũng đã qua vịnh Péc - xích rồi Á Đinh, Hồng Hải, phái ra đội tầu tới biển Đông hải châu Phi.