Ngược Tàn Vợ Yêu: Tổng Tài Xin Đừng Hối Hận

Chương 722




Chương 722

“Hứa Thần Nhất! Cậu nói cái gì? Cậu nói rõ cho tớ nghe!

Cậu yêu ai?” Lục Trâm nắm chặt cổ áo của Hứa Thần Nhất: “

“Cô ấy” mà cậu vừa nói là ai?”

Hứa Thần Nhất im lặng nhìn Lục Trầm, chầm chậm nói ra từng chữ: “Tớ, yêu, Lương Tiểu Ý!”

“Cậu yêu Lương Tiểu Ý? Sao cậu lại yêu Lương Tiểu Ý?

Chẳng nhẽ cậu không biết Lương Tiểu Ý là vợ của Tô Lương Mặc sao? Vợ của bạn không thể đùa được đâu! Hứa Thần Nhất, cậu điên rồi! Sao cậu có thể làm như thế được? Tớ đánh chết cậu!”

Hứa Thần Nhất đau khổ ôm đầu: “Tớ chỉ biết là mình đã yêu cô ấy rồi thôi. Cậu đánh chết tớ cũng không có tác dụng gì đâu!”

Bỗng nhiên Hứa Thần Nhất giang hai tay ra, nhắm mắt lại, tuyệt vọng hét lớn với Lục Trầm: “Cậu đánh chết tớ đi! Chết là tớ có thể được giải thoát rồi!”

Ai có thể ngờ được chứ, chỉ vì quá áy náy, nên anh ta mới quyết định đi tìm hiểu về cuộc sống của cô. Anh ta hiểu thêm về tình yêu của cô dành cho Tô Lương Mặc, tình yêu ấy hoàn toàn thuần khiết và vô tư, có chút nhát gan, có chút lo lắng được mất… Nhưng anh ta cũng không ngờ được là, trong lúc tìm hiểu về những điều cô đã từng trải qua, anh ta lại dân dần yêu cô gái “đã chết” này chứ?

Anh ta tưởng rằng cô đã chết rồi, vậy thì tình yêu phản bội lại tình anh em này của anh ta sẽ mãi mãi bị chôn giấu dưới lòng đất.

Nhưng anh ta không thể ngờ được là, thực ra cô chưa chết!

Lục Trầm nhìn khuôn mặt đau khổ cùng cực chỉ mong được giải thoát của Hứa Thần Nhất, anh ta lại buông Hứa Thần Nhất ra, vẻ mặt vô cùng phức tạp…

“Cậu đi đi, coi như tớ chưa từng nghe thấy bất cứ điều gì hết. Sau này… đừng bao giờ xuất hiện trước mặt Tô Lương Mặc và Lương Tiểu Ý nữa” Dừng một chút, Lục Trầm lại nói tiếp: “Khi còn nhỏ, Tô Lương Mặc đối xử với cậu không hề tệ bạc. Cậu học tâm lý học, có lẽ cậu cũng nhìn ra được là, Tô Lương Mặc yêu Lương Tiểu Ý, hai người họ chính là một đôi chim uyên ương số khổ. Thực ra hai người họ rất yêu thương nhau”

“.” Hứa Thần Nhất không nói gì.

“Mong cậu, đừng gây thêm chuyện gì nữa” Lục Trầm cảnh cáo.

Vẻ mặt Hứa Thần Nhất căng cứng lại.

“Cứ coi như cô ấy đã chết rồi đi!” Lục Trầm nói tiếp: “Tớ rất hối hận vì đã nói cho cậu biết việc cô ấy vẫn còn sống.

Thật đấy… Mong cậu vẫn giống như năm năm trước, tiếp tục yêu một người “đã chết” àm ơn đừng gây thêm chuyện gì nữa, đây là lời cảnh cáo cuối cùng của Lục Trầm dành cho Hứa Thần Nhất.

Thậm chí, Lục Trầm còn nghỉ ngờ, có khi nào, năm năm trước Hứa Thần Nhất đã yêu Lương Tiểu Ý rồi, vì thế nên anh †a mới cố ý chỉ sai đường cho Tô Lương Mặc hay không?

Đương nhiên đó chỉ là nghỉ ngờ của một mình Lục Trâm mà thôi.

Hứa Thần Nhất “ừm” một tiếng, sau đó bối rối rời đi.

Lục Trầm im lặng nhìn theo bóng lưng thảm hại của Hứa Thần Nhất một lúc, sau đó anh ta lấy chìa khóa xe ra, đi vào thang máy đi thẳng xuống hầm để xe.

Sau khi ngồi lên xe, trong lòng anh ta thâm quyết định, anh ta sẽ không khoanh tay đứng nhìn đâu!

Anh ta cứ tưởng là Hứa Thần Nhất có thể nói ra mọi chuyện, nhưng anh ta cũng không ngờ được là sẽ xảy ra một màn kịch như thế này. Ánh mắt của Lục Trầm dần lạnh đi, anh ta lái thẳng xe đi về phía ngôi nhà mà Tô Lương Mặc và Lương Tiểu Ý đang ở.

Bất kể mệnh lệnh của Tô Lương Mặc là cái gì, tóm lại một điều là, Lục Trầm sẽ không khoanh tay đứng nhìn đâu!

Nửa đêm, Lương Tiểu Ý bị tiếng gõ cửa đánh thức.