Ngược Tàn Vợ Yêu: Tổng Tài Xin Đừng Hối Hận

Chương 650




Chương 650

Khi Lương Chi Hoành và Lương Chi Duy đi đến khu vực check-in, Lương Chi Hoành đột nhiên dừng lại, còn Lương Tiểu Ý cũng không động đậy: “Đợi đã” Cô hét lớn: “Sức khỏe của Đại Bảo không tốt, không thể đi máy bay bình thường được”

Phải nhấn mạnh lại là, máy bay của Savvy là loại được thiết kế đặc biệt.

Anh cúi đầu nhìn cô gái trong lòng mình, sau đó lại quay đầu nhìn sang hai anh em sinh đôi đang đứng ở quầy làm thủ tục lên máy bay.

Mặc dù Đại Bảo và Tiểu Bảo là anh em sinh đôi nhưng dễ nhận biết hơn những cặp sinh đôi bình thường khác.

Sức khỏe của Đại Bảo không tốt, cơ thể gầy yếu, còn Tiểu Bảo nghịch ngợm, cơ thể tròn xoe.

Tô Lương Mặc nhìn về phía Đại Bảo, Lương Chi Hoành đang đứng ở quầy làm thủ tục lên máy bay, dường như cậu cũng cảm nhận được ánh mắt của bố mình, cậu liền ngẩng đầu lên, hai đôi mắt giống hệt nhau chạm vào nhau, đều đen sẫm và thâm trầm.

Nhìn Đại Bảo, không hiểu vì sao… Tô Lương Mặc có cảm giác thương xót và áy náy, nhưng anh cũng có cảm giác oán hận.

Anh nghĩ ngợi một lúc, con trai anh vô cùng oán hận người bố ruột như anh.

Ánh mắt của anh lại nhìn sang Lục Trầm, anh dùng ánh mắt xác nhận lại với Savvy: Chắc chắn OK chưa?

Lục Trầm gật đầu.

Tô Lương Mặc vô cùng tin tưởng hiệu suất làm việc và năng lực của Lục Trầm.

Nếu Lục Trầm đã nói OK, vậy thì chắc chắn không có vấn đề gì.

Ánh mắt thâm trầm của Tô Lương Mặc nhìn thẳng vào Lương Chi Hoành, giọng nói trầm thấp vang lên, anh lạnh lùng ra lệnh: “Lục Trâm, đưa hai thiếu gia lên máy bay đi”

Lương Tiểu Ý vừa nghe thấy thế liền nổi da gà, cô đấy cánh tay của Tô Lương Mặc ra, trừng mắt nhìn anh: “Anh điên rồi!”

Tô Lương Mặc liếc mắt nhìn Lương Tiểu Ý, bỗng nhiên cánh tay dài của anh vươn ra, kéo Lương Tiểu Ý lại vào lòng mình, giọng nói của anh mang theo ý cười, khác biệt hoàn toàn so với giọng nói lúc nấy của anh: “Ngoan, em cũng lên máy bay đi!”

Lương Tiểu Ý vô cùng oán hận!

Lên máy bay!

Mẹ kiếp lên máy bay gì chứ!

“Đó là Đại Bảo đấy! Sức khỏe của Đại Bảo không thể ngồi máy bay được!” Lương Tiểu Ý nói “máy bay” ở đây là chỉ máy bay bình thường.

Anh mỉm cười dịu dàng: “Không sao, tin anh”

Lục Trầm đứng bên cạnh, bĩu môi nhìn cảnh tượng trước mặt, anh ta rất muốn hỏi Tô Lương Mặc một câu… Liêm sỉ của cậu đâu rồi?

Lúc Tô Lương Mặc nói chuyện với anh ta, giọng điệu cứng ngắc, cương ngạnh, nhưng đổi sang Lương mập, giọng điệu ngay lập tức trở nên dịu dàng.

Mẹ kiếp!

Điều quá đáng hơn là…

Tên Tô Lương Mặc này còn không thèm suy nghĩ đến việc giải thích với con trai anh việc máy bay đã được thiết kế vô cùng đặc biệt. Nhưng khi nói với Lương mập, anh lại ngay lập tức thay đổi thái độ.

Tin anh?… Trong lòng Lương Tiểu Ý cười lạnh. Cô đã tin anh bao nhiêu lần, kết quả thì sao?

“Tin anh đi” Khóe môi mỏng của Tô Lương Mặc ghé vào tai Lương Tiểu Ý: “Đại Bảo cũng là con trai của anh”

Nói xong, Tô Lương Mặc quay đầu sang, ánh mắt của anh lại chạm vào ánh mắt của Lương Chỉ Hoành, nhìn thấy vẻ kiên cường trên khuôn mặt giống mình y đúc đang đứng bên phía kia, trái tim Tô Lương Mặc trở nên mềm yếu. Anh mở miệng nói: “Ta là bố của con, ta sẽ không làm hại con đâu.”