Ngược Tàn Vợ Yêu: Tổng Tài Xin Đừng Hối Hận

Chương 205




Chương 205

 

“OK, cô Tô” Tiêu Bạch vô cùng nghe lời, hai tay hắn ta đút túi quần, mắt híp lại, từng bước từng bước đến gần Lương Tiểu Ý: “Vậy thì cô Tô, bây giờ cô có thể nói xem, cô trước giờ đều đối xử như vậy với người giúp cô sao?”

 

Lương Tiểu Ý cảnh giác nhìn chằm chằm Tiêu Bạch, cô vẫn chưa quên những chuyện tên đàn ông trước mặt đã làm với cô ở Blues và cả ở trong phòng chụp hình của công ty điện ảnh Lục Thị.

 

Cô lùi về phía sau một bước, cô bình thản nói: “Nếu không phải là anh Tiêu đột nhiên xuất hiện thì tôi cũng sẽ không bị dọa suýt ngã, tính đi tính lại thì, anh Tiêu, không phải là anh nên xin lỗi tôi sao?”

 

Tiêu Bạch giơ tay ra, Lương Tiểu Ý cảm thấy có gì không đúng, cô liền quay người chạy, nhưng đôi tay dài phía sau vừa giơ lên, giữ chặt cổ cô từ phía sau, kéo cô đến trước ngực hắn ta.

 

Lương Tiểu Ý tức giận: “Anh Tiêu! Anh không xin lỗi tôi thì thôi! Tôi rộng lượng tha lỗi cho anh. Phiền anh buông tay ra, nói gì thì nói, tôi cũng là vợ hợp pháp của Tô Lương Mặc. Lục Trầm gọi tôi một tiếng chị dâu, anh là em họ của Lục Trầm, theo lý mà nói, anh cũng phải gọi tôi là chị dâu mới đúng”

 

Tiêu Bạch chau mày… Lương Tiểu Ý đang ám chỉ với hắn †a thân phận của cô.

 

Nếu là người khác, chiêu này của cô còn có tác dụng, nhưng tiếc là cô lại gặp phải Tiêu Bạch. Người phụ nữ của Tô Lương Mặc, mùi vị sẽ như thế nào đây?

 

Tâm mắt của Tiêu Bạch chạm vào cái khăn quàng cổ của Lương Tiểu Ý.

 

“Mùa hè quàng khăn? Khẩu vị của cô Tô thật khá người”

 

Cánh tay dài của Tiêu Bạch nắm chặt cổ Lương Tiểu Ý, không để cô nhúc nhích, hắn ta vừa nói vừa dùng tay còn lại tháo khăn quàng cổ của cô: “Không lẽ vì khẩu vị đặc biệt của cô Tô nên anh Tô mới mê mệt cô đấy chứ?”

 

“Anh làm cái gì đấy?” Lương Tiểu Ý nhận ra ý đồ của Tiêu Bạch, cô giơ hai tay lên chống cự lại, giữ cái khăn quàng quanh cổ cô.

 

“Buông tay” Sắc mặt Tiêu Bạch không tốt, từ sau khi hắn †a trưởng thành, đây là lần đầu tiên có một cô gái dám làm trái ý hắn ta.

 

“Cô buông tay ra!” Tiêu Bạch híp mắt lại, lực trên tay càng mạnh hơn.

 

“Xoẹt” một tiếng, khăn quàng cổ rách làm đôi.

 

Khoảnh khắc khăn quàng cổ rách làm đôi, Tiêu Bạch nhin thấy cái cổ đầy hình “dâu tây” của Lương Tiểu Ý. Đôi mắt đào hoa của hắn ta mở to: “Tôi đã nói mà, giữa mùa hè mà quàng khăn, hành động này của cô Tô cũng quá khác thường rồi. Hóa ra là như thế này!”

 

Câu nói “Hóa ra là như thế này” của hắn ta ý vị thâm sâu khiến cô đỏ mặt.

 

Cô trở tay liền muốn tát Tiêu Bạch một cái, “bộp” một tiếng, khi tay cô chỉ còn cách gương mặt đẹp trai của Tiêu Bạch vài centimet nữa thì một cánh tay rắn chắc giữ chặt lấy cổ tay cô.

 

Tiêu Bạch khinh thường, khóe miệng nhếch lên, nói: “Sao?

 

Cô Tô nghĩ là chiêu này vẫn có tác dụng với tôi à?” Tiêu Bạch đang nhắc nhở Lương Tiểu Ý, cô đừng mơ nghĩ đến chuyện tát hắn ta lần nữa.

 

“Anh bỏ tôi ra! Nếu Lương Mặc biết anh ức hiếp tôi, anh ấy sẽ không tha cho anh đâu” Lương Tiểu Ý cố gắng ra vẻ bình tĩnh, nhưng thực ra trong lòng cô sớm đã bỏ cuộc. Mấy lời mạnh miệng của cô làm sao mà dọa được tên Tiêu Bạch xấu xa này chứ.

 

Tiêu Bạch nghe thấy cái tên “Tô Lương Mặc”, trên gương mặt trẻ trung đẹp trai của hắn ta thoáng qua vẻ khinh thường, hắn ta híp mắt lại nhìn cô gái đang nằm trong lòng mình… Ha ha, đây là người phụ nữ của Tô Lương Mặc đấy.

 

Một cánh tay thô bạo nắm chặt cằm Lương Tiểu Ý, Tiêu Bạch vồ lấy cằm của Lương Tiểu Ý, hung hăng ép cô ngẩng cao đầu lên, rồi quay nó về phía sau… Đau?

 

Lương Tiểu Ý càng thêm giấy giụa, cho dù là bất cứ ai bị người ta giữ chặt gáy, sau đó bị bẻ căm từ phía sau, dùng một phương thức kì lạ để bắt cô ngẩng đầu lên rồi quay lại, đều sẽ cảm thấy vô cùng đau đớn.

 

Tiêu Bạch không hề để ý là tư thế này của hắn ta có thể khiến Lương Tiểu Ý cảm thấy không thoải mái, cảm thấy đau đớn.

 

Lương Tiểu Ý hiểu chuyện này vô cùng bất lợi với mình, ánh mắt cô vừa di chuyển, liền phải mở to miệng hô hấp, giây tiếp theo, cô hung hăng trừng to mắt, không dám tin nhìn chằm chằm gương mặt đẹp trai đang phóng to trước mặt cô.

 

Một bóng hình đè xuống, Lương Tiểu Ý nhanh chóng tránh đi, trong đầu cô bỗng nhiên “vù” một tiếng.