Ngược Duyên

Chương 26-1: Người đại diện mới (1)




Bộ phim mới theo rumor (tin đồn) sẽ khởi quay vào đầu tháng. Thẩm Hân Linh là nữ chính, nữ số hai ban đầu cũng muốn Ân Dĩnh đóng nhưng gần tới ngày quay thì công ty đối tác lại muốn gửi “gà”.So sức hút với một thần tượng mới có chỗ dựa, Ân Dĩnh không bằng được. Nhưng công ty cũng tranh thủ được vai nữ ba cho cô,

Nữ ba Âu Huệ, có tài hoa, có trí tuệ, chỉ là trót yêu nhầm người.

Yêu nhầm người…

-Ân Dĩnh. Đóng vai Âu Huệ.

Trong buổi họp báo, Ân Dĩnh mặc chiếc váy do stylish chọn. Màu vàng nhạt thể hiện khí chất cao quý. Như Âu Huệ vậy. Là thiên kim tiểu thư của thừa tướng phủ, huệ chất lan tâm.

Cánh phóng viên cũng có người nhận ra cô từng có mặt trong đoàn phim Y nữ. Phim của đạo diễn Vương thường thu hút giới truyền thông bàn tán. Có được một vai trong phim của ông không phải dễ. Hơn nữa lần này công ty quản lý của Ân Dĩnh lại đầu tư tiền vốn, việc đưa gà nhà vào không lạ. Mọi người hào hứng đặt câu hỏi. May mà tất cả đều trong dự liệu nên Ân Dĩnh không mấy khó khăn đã vượt qua.

Khi trở về công ty, Ân Dĩnh được nhắc vào trong phòng họp. Thẩm Hân Linh đã chờ sẵn, cạnh cô ấy là một người đàn ông trung niên khoảng hơn bốn mươi tuổi. Thấy Ân Dĩnh, ông ta mỉm cười:

-Chắc đây là cô Ân?

-Vâng ạ.

-Đây là tổng quản lý của công ty chúng ta, quản lý Trần. Ông ấy sẽ sắp xếp người đại diện cho em.

Quản lý Trần đã có không ít kinh nghiệm làm việc trong các công ty quản lý lớn. Tuy nhiên ông ấy lại không có tầm nhìn xa, nhiều lúc cách xử lý vấn đề không linh hoạt khiến nghệ sĩ càng thêm rắc rối. Song Ân Dĩnh chỉ là một diễn viên nhỏ, có trở thành tiểu hoa lưu lượng hay không vẫn còn cách rất xa.

-Cô Ân còn trẻ nên đại diện cũng nên là người trẻ tuổi. Cô thấy cậu Tần thế nào?

-Tần Vĩnh à?

-Vâng.

Tần Vĩnh mới vào làm việc hơn một năm, đã từng là trợ lý cho Dương Khiêm -tiểu sinh nổi tiếng nhất của công ty hiện nay. Tính cách Tần Vĩnh ôn hòa nhưng không dứt khoát, đã có vài lần có sai lầm khiến tai tiếng của Dương Khiêm nổi lên. Hiện nay quản lý Trần đổi qua trực tiếp đi cùng Dương Khiêm, xem như cũng là hình thức giám sát cậu ta. Tần Vĩnh vẫn còn hợp đồng nhưng chưa theo ai. Theo Ân Dĩnh, với tính cách có phần thụ động đó, liệu có được không?

-Em thấy thế nào?

Thẩm Hân Linh cũng hơi phân vân. Dù sao Ân Dĩnh cũng mới chính thức nhận vai lớn trong dự án quan trọng, nếu người đại diện không linh hoạt thì cũng ảnh hưởng không ít. Tuy nhiên hiện tại các diễn viên trong công ty đều đã có người đại diện, ít ai chịu rời khỏi người đang có sức ảnh hưởng để theo một diễn viên xuất đạo mấy năm mới có vai lớn đầu tiên.

-Tùy công ty sắp xếp thôi ạ.

Người đại diện sẽ là người thay mặt diễn viên trong nhiều trường hợp. Ân Dĩnh cũng không quan tâm đến việc ai làm công việc đó. Hiện nay cô cần chuyên tâm làm việc, kiếm thêm nhiều tiền để giải quyết chuyện nhà mình.

-Vậy cũng được -Thẩm Hân Linh vẫn còn chút do dự nhưng cũng phải cho qua -Ông gọi Tần Vĩnh đến bàn giao công việc cho anh ta. Từ nay anh ấy quản hết mọi việc của Ân Dĩnh.

-Vâng.

Tần Vĩnh là một trạch nam điển hình. Trước đây làm trợ lý của Dương Khiêm, tính cách mềm dẻo, có phần rụt rè, có khi còn bị Dương Khiêm trêu tức đến đỏ mặt tía tai. Hiện giờ không làm việc cho Dương Khiêm nữa nhưng cũng rất chăm chỉ, ngày nào cũng đến công ty chờ việc, là mẫu người tận tâm. Tiếc thay trình độ không cao, chẳng có mấy mối quan hệ. Thẩm Hân Linh dự định sắp xếp tạm thời như thế, sau này Ân Dĩnh có chút tên tuổi rồi sẽ đổi người.

-Quản lý Trần….Cô Thẩm….

Mười phút sau, Tần Vĩnh đã lên đến. Vẫn là vẻ điển hình của trạch nam với mái tóc lòa xoà phủ trán, che gần hết các đường nét khuôn mặt. Song Ân Dĩnh lại bắt gặp ẩn sau đó là một đôi mắt sáng như sao, tuy chỉ thoáng vụt qua.

-Tần à, từ nay cậu phụ trách công việc cho cô Ân nhé. Hợp tác vui vẻ.

-Vâng.

Tần Vĩnh dùng một tay bắt lấy tay Ân Dĩnh. Thẩm Hân Linh cũng nhạy cảm nhận ra sự khác biệt. Bình thường anh ta ít khi đứng thẳng, hay cúi người, có lúc lại tìm cách lẩn tránh ánh mắt người nhìn.

-Cô Ân giúp đỡ. Hợp tác vui vẻ.

Bàn tay anh ta lạnh. Ân Dĩnh rút tay lại nhanh chóng, lòng không hiểu sao lại thoáng dâng lên nỗi bất an…..