Ngự Tỷ Phách Ái Chi Bao Dưỡng

Chương 120: Thanh - Phỉ




Tư Tích điệu thấp khai trương đã nửa tháng, trong ngoài làm việc đều không danh khí, những người biết đến công ty không nhiều lắm, nói chi là hộ khách. Nhưng hôm nay, đột nhiên xuất hiện hai người tự xưng có thể giúp Tư Tích trở thành công ty tư vấn đầu tư.

Giờ cơm trưa qua đi, Chu Tư Y vẫn đều vô tâm công tác, ngày mai Trương Tử Hề quay về Trương gia, đến 3h chiều, nàng thật sự là không thể ở trong này nữa, tưởng sớm một chút rời đi, cùng Trương Tử Hề nhiều ở chung một hồi. Nàng lấy di động bát thông Trương Tử Hề dãy số.

"Alô, Hề, hiện tại ở công ty sao?"

"À, không có gì, chỉ là...... Hôm nay em muốn tan tầm sớm, em qua bên chị nhé?"

"Vâng, tốt...... Tái kiến."

Chu Tư Y nói chuyện điện thoại xong, đặt di động lên bàn chuẩn bị thu thập đồ về nhà, cửa lại bị xao vang, Chu Tư Y tạm dừng, nói:"Tiến vào."

Đi vào là bí thư của Chu Tư Y, Trần Tĩnh.

Trần Tĩnh tiến vào, đóng cửa, nói:"Chu tổng, bên ngoài có hai vị hộ khách chỉ tên muốn gặp ngài."

Nghe Trần Tĩnh nói, Chu Tư Y sửng sốt, nghi hoặc cau mày, Tư Tích từ khi khai trương đến nay vẫn cực kỳ điệu thấp, hơn nữa mục tiêu mà công ty đầu tư là thị trường chứng khoán và giao dịch hàng hoá kỳ hạn, cũng không có giống những công ty khác kiêm luôn tư vấn đầu tư tài chính, Chu Tư Y rất nghi hoặc, vì sao đột nhiên lại toát ra hai vị hộ khách. Nàng hỏi Trần Tĩnh:"Hiện tại hai người kia ở đâu? Thân phận là gì?"

Trần Tĩnh trả lời:"Hiện tại Thái quản lý đang tiếp đón các nàng, thân phận gì bây giờ còn chưa biết, các nàng kiên trì muốn gặp ngài rồi mới nói. Bất quá...... Hẳn là đại nhân vật, nhân viên tiếp tân nói, hai chiếc xe cùng nhau đến, toàn bộ đều dài như limousine."

Tuy rằng là vừa tốt nghiệp, nhưng Trần Tĩnh có vẻ rất chuyên nghiệp, nàng đem tất cả tình huống nói cho Chu Tư Y, để Chu Tư Y tự phân tích.

Chu Tư Y nghe được, mày nhăn càng chặt, theo như nàng biết, bình thường đi xe hơi dài hơn phân nửa đều là quan viên chính phủ, bằng không thì là đại nhân vật rất có thân phận, lần này hai chiếc cùng nhau đến đây, phân lượng như vậy làm cho Chu Tư Y nhất thời rất khó tưởng tượng ra thân phận của đối phương.

Trong lúc nghi hoặc, Chu Tư Y đột nhiên nghĩ tới một khả năng, chẳng lẽ là tổng tàiTrương thị, phụ thân Trương Tử Hề, Trương Nghiêm Đình, chẳng lẽ chuyện của mình và Trương Tử Hề, ông ta đã biết? Trong lòng không khỏi bối rối, sắc mặt cũng trắng một phần, nếu thật là như vậy, chỉ sợ kế hoạch Trương Tử Hề bày ra hồi lâu sẽ lập tức thất bại. Vì thế nàng lo lắng hỏi:"Đối phương là người thế nào?"

Trần Tĩnh gặp Chu Tư Y sắc mặt có chút biến hóa, cũng không hỏi nhiều, lập tức hồi đáp:"Hai nữ nhân, một người hình như là hơn ba mươi tuổi, lại hình như là hơn hai mươi tuổi...... Thấy không rõ lắm, người khác là một cô gái, khoảng mười bảy mười tám tuổi."

Chu Tư Y nghe Trần Tĩnh nói, đoán rằng hẳn là không phải Trương Nghiêm Đình, tâm thả lỏng xuống, nhưng đồng thời cũng nghi ngờ đáp án của Trần Tĩnh, làm sao có người nào khả năng là hơn ba mươi tuổi, lại như là hơn hai mươi tuổi? Bất quá Chu Tư Y cũng không cảm thấy hứng thú, nàng hiếu kỳ hai người kia đột nhiên đến, đến tột cùng là có mục đích gì.

Do dự một chút, Chu Tư Y vẫn là quyết định tự mình đi gặp đối phương, dù sao đối phương rõ ràng là hướng về Tư Tích, hướng về mình mà đến, mặc kệ đối phương có mục đích gì, mình phải hiểu biết rõ ràng đối phương là loại người nào, có mục đích gì mới đúng. Vì thế nàng nói với Trần Tĩnh:"Trần bí thư, phiền toái chị đi thỉnh hai vị hộ khách kia đến đây."

Trần Tĩnh gật đầu đáp ứng đi ra ngoài, Chu Tư Y cũng tạm thời không về nhà, chỉ hy vọng hai bị hộ khách có chút thần bí này đừng lãng phí nhiều thời gian của mình mới tốt.

Ước chừng ba phút sau, cửa phòng lại bị xao vang, Chu Tư Y lập tức ngồi thẳng, ánh mắt nhìn chằm chằm cửa, nói:"Mời vào."

Mặc kệ Chu Tư Y là giả vờ hay là lơ đãng, thân thể của nàng đều toát lên "khí thế" nhàn nhạt.

Cửa bị mở ra, Chu Tư Y đầu tiên nhìn đến vẫn là Trần Tĩnh, sau đó chờ Trần Tĩnh dời chỗ, làm ra một động tác thỉnh, Chu Tư Y thấy được hai người thật đặc thù, một phụ nữ cùng một cô gái.

Lúc này Chu Tư Y mới chính thức hiểu vì sao Trần Tĩnh nói nhìn không ra số tuổi, bởi vì người phụ nữ kia thật sự có thể làm cho người ta không thể đoán được tuổi của cô.

Khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, son môi tiên diễm hồng sắc, một thân sườn xám xanh đen thêu hoa đỏ, một chuỗi ngọc chất Phật châu, một đôi giày vải cơ hồ chỉ có thể nhìn thấy trong viện bảo tàng. Trên người cô có chứa khí chất cơ trí cùng ý nhị thành thục của nữ nhân trên ba mươi, nhưng bên ngoài lại trông như hai mươi tám hai mươi chín.

Nữ nhân này, mặc kệ là vẻ ngoài hay là khí chất, đều cho Chu Tư Y một cảm giác thật vi diệu, người này không nên tồn tại ở xã hội hiện nay, mà nên ở thời Dân Quốc, hoặc là trong bức tranh của vị hoạ sĩ nào đó.

Từ khi Chu Tư Y nhận thức Trương Tử Hề, chưa bao giờ gặp qua người có thể cùng Trương Tử Hề sánh vai, ngay cả Trương Tử Mộngcực giống Trương Tử Hề cũng thua vài phần. Mặc kệ đây là sự thật hay là tình nhân trong mắt hoá Tây Thi, Chu Tư Y vẫn luôn khẳng định như vậy.

Nhưng mà hôm nay, Chu Tư Y nhìn thấy nữ nhân này rồi, rốt cuộc phát hiện nguyên lai trên thế giới này thật sự còn có người mỹ mạo ngang ngửa Trương Tử Hề.

Cô gái kia cũng cực kỳ đặc thù, vẻ ngoài đồng dạng vô cùng tốt, nhưng biểu tình trên mặt lại là lãnh khốc, thậm chí là vô tình, tầm mắt của nàng cứ như vậy trực tiếp nhìn Chu Tư Y, cảm giác nàng cấp cho Chu Tư Y là, tựa như đang xem một vật chết, loại cảm giác này làm cho người ta thật không thoải mái, Chu Tư Y không tự giác nhíu mi một chút, nhưng cũng không có biểu hiện ra, mà là khách sáo, mỉm cười nhìn hai người đối diện, nói:"Hai vị, mời vào."

Người kia tựa hồ là luôn luôn quan sát Chu Tư Y, cửa vừa mở ra thì tầm mắt vẫn luôn đặt trên người Chu Tư Y, nghe Chu Tư Y nói, cũng không có khách sáo, chỉ mỉm cười gật gật đầu, sau đó liền tiến vào, cô gái kia trên mặt không có một điểm biến hóa, cũng không đáp lại Chu Tư Y, giống như rối gỗ bị nữ nhân kia khống chế, cô vừa động, nàng liền theo.

Chu Tư Y nhìn tư thái của nữ nhân, ánh mắt chớp động một chút, âm thầm nghĩ đến, nhất định là một thượng vị giả.

Nữ nhân cũng không chờ Chu Tư Y nói hai chữ "mời ngồi", liền tự mình kéo ra chiếc ghế đối diện Chu Tư Y rồi ngồi xuống, làm cho Chu Tư Y kinh ngạc là, cô gái kia cũng không có ngồi vào chiếc ghế bên cạnh, mà là trực tiếp ngồi xuống đùi nữ nhân, nữ nhân cũng tựa hồ tập mãi thành thói quen, biểu tình không chút biến hóa.

Chu Tư Y âm thầm kinh ngạc cùng nghi hoặc, nơi này cũng không phải không có ghế, hơn nữa cô gái cũng không phải tiểu hài tử, từ biểu tình cùng thần sắc của bọn họ, xem ra, hình như là đối loại tình huống này tập mãi thành thói quen. Chu Tư Y cũng không để ý, hai ngườiđối diện kia ở chung kỳ quái thế nào cũng không phải chuyện của nàng, sau kia hai người tọa hạ, nàng liền phản ứng lại đây, sau đó khách khí hỏi:"Hai vị muốn uống cái gì? Cà phê hay là trà?"

Cô gái giống như một kẻ câm điếc, đối với lời nói của Chu Tư Y không thèm đáp lại, biểu tình cũng không có biến hóa, như trước là lãnh khốc không thay đổi. Nữ nhân mỉm cười nhìn thẳng Chu Tư Y, đối nàng quan sát một chút cũng không che giấu, nói:"Ta không quen ăn uống đồ của người khác, không cần."

Lời này thật trực tiếp, không chút khách khí, Chu Tư Y cũng không có để ý, nàng xác định nữ nhân này không đơn giản, tư thái cô như vậy, nàng cũng có thể nhận, vì thế nàng nói với Trần Tĩnh, người vẫn đang bị hai người kia làm ra hành vi kỳ dị hù doạ:"Trần bí thư, phiền toái chị đóng cửa lại giùm."

Trần Tĩnh hoàn hồn, có điểm xấu hổ đối Chu Tư Y nói một câu "thật xin lỗi", liền đóng cửa lại.

Chu Tư Y quay đầu nhìn hai nữ nhân thần bí một cái, hỏi:"Xin hỏi hai vị là?"

"Tàng Huyền Thanh." Nữ nhân kia đơn giản trả lời vấn đề của Chu Tư Y, sau đó cô liếc qua cô gái ngồi trên đùi mình, lại bỏ thêm một câu:"Mộ Dung Phỉ."

Tàng Huyền Thanh trả lời quá đơn giản làm cho Chu Tư Y nhíu nhíu mày, Chu Tư Y cũng không thích đáp án như vậy, bởi vì trừ bỏ biết tên các nàng, tin tức khác cũng không có. Chu Tư Y quyết định trực tiếp hỏi rõ ràng mục đích các nàng tới đây rốt cuộc là cái gì:"Các người hảo, tôi là......"

Chu Tư Y còn chưa nói xong, nữ nhân tên Tàng Huyền Thanh lại đánh gãy nàng, nói:"Chu Tư Y, ta biết. Ta nghĩ gặp Trương Tử Hề."

Tàng Huyền Thanh nói khiến Chu Tư Y kinh ngạc không thôi, xem ra đối phương khẳng định là có chuẩn bị mà đến, không chỉ biết mình, còn biết luôn Trương Tử Hề. Càng làm cho Chu Tư Y kinh hãi là, các nàng thế nhưng biết mối quan hệ giữa mình và Trương Tử Hề, trên thực tế, người biết chuyện của Chu Tư Y và Trương Tử Hề cũng không nhiều, dùng một bàn tay đều có thể đếm, trừ bỏ Tô Lâm cùng Trương Tử Mộng, chỉ có Thái Trác Nghiên cùng Thái Trác Hân, Chu Tư Y cũng không biết đối phương có biết Khâu Khả Nhi hay không. Hai người kia rõ ràng là nhằm vào Trương Tử Hề.

Chu Tư Y sửng sốt một chút, rất nhanh phản ứng lại, giả vờ suy nghĩ rồi nói:"Thật xin lỗi, tôi cũng không biết Trương Tử Hề trong miệng chị rốt cuộc là ai."

Nghe Chu Tư Y trả lời, Tàng Huyền Thanh cười khẽ lắc đầu, rõ ràng là không tin tưởng những gì Chu Tư Y nói, mà vẫn không nói gì Mộ Dung Phỉ lại đột nhiên mở miệng, chỉ nghe thấy nàng dùng thanh âm cứng nhắc giống như là máy móc hợp thành nói:"Chu Tư Y, mười bốn tuổi, cha mẹ bị tai nạn xe cộ song vong. Sau đó dựa vào di sản cha mẹ lưu lại một mình sống đến mười tám tuổi, tiếp theo lấy thành tích xuất sắc nhất toàn huyện, trúng tuyển vào học viện tài chính Thế Khải. Một ngày trước khi báo danh, ở hội quánSủng Ái quen biết đại thiên kim Trương thị Trương Tử Hề. Tiếp theo liền bắt đầu ở nhà Trương Tử Hề, mãi cho đến hiện tại."

Lời Mộ Dung Phỉ nói làm cho tâm Chu Tư Y một mảnh lạnh lẽo, nàng không nghĩ tới đối phương đã điều tra chuyện của mình và Trương Tử Hề nhất thanh nhị sở, ánh mắt của nàng dần dần lạnh xuống, nhìn chằm chằm hai người không biết đến có mục đích gì trước mắt:"Các người rốt cuộc là loại người nào? Có mục đích gì?"