Ngự Trị Vạn Giới

Chương 69: 69: Ninh Vương Đến





Trở lại với khuôn viên bên ngoài dinh thự của Huyền gia khoảng 5 phút trước.

Khi này ở ngoài chốt chặn, cách cổng lớn khoảng gần 1km, 5 tên mặc sắc phục quân đội, trên tay mỗi người đều có cầm lấy một khẩu súng trường AK-47 vô cùng khí thế và nghiêm trang.

Nhìn dáng vẻ của 5 vị đây chắc hẳn là binh sĩ trong quân khu dưới quyền một vị sĩ quan cấp cao nào đó.

Mà hiện tại cả 5 người này đều đứng phía ngoài lãnh địa của Huyền gia cách cổng lớn một đoạn đường khá dài mà canh giữ thì chắc hẳn là sĩ quan cấp dưới của Huyền Phi, Huyền tam gia rồi.

Hôm nay Huyền gia tiến hành tổ chức thọ yến cho Huyền lão gia tử thì với thân phận là con trai thứ 3 trong nhà.

Huyền Phi đương nhiên là phải có mặt trong buổi thọ yến ngày hôm nay rồi.

Và cũng vì vậy, đối với chức vụ Thiếu Tướng mà Huyền Phi nắm giữ ở bên trong quân đội và thân phận Huyền tam gia của hắn.

Rất dễ hiểu khi ở bên cạnh luôn có người dưới trướng bảo vệ 24/24 mỗi khi hắn có việc cần phải rời khỏi quân khu như ngày hôm nay.

Còn về tại sao không ở bên cạnh để bảo vệ Thiếu Tướng của mình thì chuyện này cũng đơn giản thôi.

Huyền gia là cổ võ gia tộc đã ẩn thế lâu năm, gần đây mới hiện thế trở lại mà bắt đầu bành trướng thế lực của mình.

Không chỉ là một gia tộc nắm giữ nhiều của cải vật chất cùng với quyền lực trong tay, Huyền gia nội tình vẫn còn rất sâu a.

Bên trong nội tộc Võ Giả rất nhiều và có đủ cả cảnh giới từ thấp đến cao, trong số đó bao gồm cả 3 huynh đệ Huyền gia.

Cả 3 người thực lực đều đã rất cường hãn và mạnh nhất chính là Huyền Phi, hắn thực lực hiện giờ đã đạt tới Võ Sư đỉnh phong rồi.

Cùng không nhất thiết bên cạnh phải kè kè mấy tên cấp dưới làm bảo tiêu cho hắn.

Vì nếu như người muốn giết hắn đã vượt qua Võ Sư thực lực thì mấy tên thuộc hạ này cho dù có hai tay hai súng thì cũng lực bất tòng tâm a.

Chưa kể tới việc bên trong gia tộc người mạnh hơn 3 huynh đệ Huyền gia cũng không phải là ít, đám sĩ quan dưới trướng hắn ở bên ngoài làm cảnh vệ là được rồi.

Mặc dù có phần hơi lạm quyền và không thích hợp với thân phận sĩ quan quân đội của bọn họ, thế nhưng là quân lệnh như sơn a.

Và trong lúc yến tiệc phía trong dinh thự của Huyền gia đang diễn ra thì phía bên ngoài nơi chốt chặn một đoàn xe đâu đó hơn 10 chiếc chầm chậm tiến tới.

Một màn này đột ngột xảy đến bất ngờ, khiến cho đám sĩ quan phụ trách công việc gác cổng bên ngoài ngày hôm nay sao cho yến tiệc diễn ra bên trong được suôn sẻ và an toàn.

Không khỏi cảm thấy có chút mộng a.

Đội hình xe vô cùng hầm hố và đầy uy vũ đang tiến về phía đám người bọn chúng là như thế nào?
Chẳng phải khách mời đã tới đông đủ và được bên trong xác nhận lại rồi sao?
Nhưng bản thân là những sĩ quan xuất thân từ bên trong quân khu 3 của quân đội nước Việt thì chút này mộng bức rất nhanh chóng liền đi qua.

Thay vào đó cả đám sĩ quan bắt đầu chuyển sang trạng thái sẵn sàng, AK-47 trong tay đã được lên đạn sẵn mà chờ lệnh của kẻ đứng giữa.

Cũng chính là tiểu đội trưởng của đội canh gác lần này.


Hắn một tay cầm súng, một tay phất phất ra hiệu lệnh cho đám sĩ quan phía sau trước hết để hắn xem tình hình ra sao rồi mới tuỳ cơ ứng biến mà hành động.

Tránh cho trường hợp xảy ra sai sót.

Hắn hai tay nắm chặt khẩu súng trường trong tay mà chậm rãi tiến về phía trước mà chắn ở đầu của chiếc xe dẫn đoàn.

Tên tiểu đội trưởng bắt đầu đưa bàn tay về phía trước mặt ra hiệu cho đoàn xe dừng lại không được phép tiến thêm nữa.

Hắn cố gắng nhìn qua lớp kính chắn gió của chiếc xe ở trước mắt xem rốt cuộc là người nào ở bên trong nhưng không thể.

Có vẻ như kính chắn gió của không chỉ chiếc xe dẫn đoàn mà toàn bộ đoàn xe đều được trang bị lớp kính đặc biệt này a.

Thực sự không thể nhìn xuyên vào bên trong một chút nào a…
Mà ở bên trong chiếc xe Limousine được hộ tống bởi đội xe lúc này, Ninh Vương hai mắt đang nhắm nghiền mà dưỡng thần trong khi tới nơi bất ngờ nhận được thông báo của hai gã tài xế ở hàng ghế lái.

“Chủ quân, Đoạn quản sự nói ở phía trước có vài tên sĩ quan chắn đường, hắn muốn hỏi ý ngài xem có cần trực tiếp diệt hay không?”.

Tên thuộc hạ ở hàng ghế lái thông qua chiếc micro ẩn giấu sau bộ điều khiển phía trước của xe mà thông báo cho Ninh Vương về một chút sự tình ở phía trước.

Bên trong khoang ghế sau gần như cách biệt với thế giới bên ngoài, Ninh Vương hai mắt nhắm nghiền từ từ mở ra sau khi nghe thấy thông báo của thuộc hạ thông qua một chiếc máy phát nhỏ treo trên tường.

“Chủ quân nói, kẻ nào dám ngáng đường, CHẾT!”.

Đang đợi chờ phản hồi tới từ phía sau khoang xe, bất ngờ một âm thanh kiều mị nhưng cũng đầy âm lãnh phát ra khiến đám thuộc hạ sởn cả tóc gáy.

“R…RÕ!”.

Bên trong chiếc xe dẫn đoàn, Đoạn Minh Sơn ngồi tựa ở phía hàng ghế sau cũng nghe được phản hồi từ phía chiếc Limousine.

Hắn ánh mắt âm lãnh mà nhìn hai tên thuộc hạ của mình đang ngồi ở phía trước thông qua gương chiếu hậu.

“Làm đi”.

Đoạn Minh Sơn thanh âm lạnh lùng vô cùng quyết đoán, không một chút chần chừ mà ra lệnh.

Hai tên thuộc hạ gật đầu một cái biểu thị đã rõ sau đó lập tức xuống xe giải quyết mấy cái tạp vật dám ngáng đường.

Và để ý kỹ thì có thể thấy ngay vừa lúc bọn chúng vừa bước xuống xe thì hai cây súng lục trên tay có ống hãm thanh đã được lên đạn.

Đứng trước đầu xe ở phía bên ngoài, lúc này tên tiểu đội trưởng bỗng nhiên nhìn thấy 2 cái nam nhân thân hình cường tráng cao lớn vô cùng bước ra.

Trên thân bọn chúng mặc tây trang màu đen chỉnh tề, bên tai còn đeo lấy một chiếc tai nghe nhỏ giống như hộ vệ của những kẻ có tiền vậy.

“Các ngươi là ai, đây là lãnh địa của Huyền gia…”
Hắn còn chưa kịp nói hết câu thì trên đầu đã hiện ra một lỗ máu đỏ tươi, hai mắt hắn thẫn thờ bắt đầu đen dần.

Trước lúc mọi thứ trở nên đen kịt thì hắn chỉ thấy một khẩu súng chĩa thẳng vào đầu mình, sau đó là thêm vài tiếng lạch tạch lạch tạch liên tiếp vang lên.


Giống như tiếng đạn phát ra từ một khẩu súng có gắn ống hãm thanh vậy.

Bất quá mọi thứ đã quá trễ rồi, đầu óc hắn choáng váng, máu tươi chảy từ trán xuống miệng và mọi thứ trở lên tối sầm lại.

Bịch…Bịch…Bịch…Bịch…Bịch~
5 thân thể, 6 phát đạn giữa trán mà lần lượt đổ xuống đất khi còn chưa hiểu rõ chuyện gì vừa diễn ra.

Mọi thứ quá nhanh và diễn ra gần như chỉ là trong một khoảnh khắc ngắn ngủi vậy.

Thật sự là đáng sợ a…
Còn về tại sao 5 tên nhưng lại là 6 viên đạn thì là do tốc độ của hai tên này quá nhanh dẫn đến tên sĩ quan cuối cùng phải hứng chịu hai phát đạn từ hai phía.

Hình thành một chữ V ở bên trong đầu não theo đường đi mà viên đạn xuyên phá và lẫy lỗ máu ở chính giữa làm trung tâm…
Để lại 5 thi thể nằm rạp dưới đất, đoàn xe tiếp tục tiến sâu vào hơn phần lãnh địa của Huyền gia mà đi tới chỗ cổng lớn.

Dù sao thì mấy kẻ nảy trong mắt đám người Chưởng Thiên Điện đều là một đám chết thì liền chết thôi.

Chẳng có gì phải sốt sắng hay áy náy trong lòng cả.


Ít lâu sau, đoàn xe rốt cuộc đã nhìn thấy dinh thự xa hoa và vô cùng rộng lớn của Huyền gia ở trước mặt.

Nhưng đang bị ngăn cách bởi bức tường rào cao lớn cùng vô số người canh gác ở xung quanh.

Nhận thấy có một đoàn xe hơn chục chiếc đang tiến gần, đám người canh gác cũng rất là nghi hoặc mà tự hỏi rốt cuộc là người nào đến.

Và chắc chắn không phải là kẻ có thiện ý mà tới a.

Bởi vì nếu như người có thể thông qua chốt chặn mà tiến tới thì sẽ đều được đám sĩ quan ở bên ngoài thông báo cho bọn họ.

Nhưng đằng này bọn họ không nhận được tin tức gì cả, có lẽ đám sĩ quan kia lành ít dữ nhiều rồi…
Toàn bộ hơn 30 tên canh giữ ở bên ngoài cổng lớn đều tập trung hết về cùng một vị trí mà ngăn chặn không cho đoàn xe tiếp cận thêm.

Tên nào tên đấy khí huyết bừng bừng, khí thế trên thân tản mát ra một cỗ áp bách mà khi hơi 30 tên cộng hưởng lại với nhau cũng rất là uy thế a…
Rốt cuộc đoàn xe cũng tiến tới đủ gần về phía đám người đang đứng ở trước mặt.

Nhưng lần người xuống xe để đối mặt và giải quyết đám người trước mắt không phải là hai tên khi nãy nữa, cũng không chỉ đơn giản là đối đầu với hai khẩu súng lục bình thường nữa.

Bởi vì bọn chúng đều là Võ Giả xuất thân và được bồi dưỡng bởi Huyền gia, kẻ mạnh nhất trong số bọn chúng cũng đã là Võ Sư cảnh thực lực.

Đối với súng lục tầm thường không tạo thành ảnh hưởng quá lớn hay có tính tử vong uy hiếp nữa.

Như vậy, để giải quyết đám người này liền để đích thân Đại Huyết Sứ tự mình ra tay tiễn đưa bọn chúng về nơi yên nghỉ…
Phục Ma từ phía sau của một chiếc xe thùng bước xuống rồi từ từ bước tới trước mặt của đám người hơn 30 tên Võ Giả đang đứng chắn ở phía trước của đoàn xe.


“Đối với các ngươi thì Phục Huyết Ma Kiếm sẽ là quá tàn nhẫn nếu như ta sử dụng, ầy…cho nên để ta giúp các ngươi ra đi thật thanh thản”.

Đứng phía trước mặt của đám gác cổng của Huyền gia, Phục Ma chỉ có thể cảm thán một hồi sau đó tay phải cùng tay trái biến đổi thành hai thanh cự đao dài tới gót chân và quét xuống mặt đất một cái giống như mài đao vậy.

Kenggg~
Kim loại ma sát với nền đất đá tạo thành một tiếng kêu vô cùng đinh tai nhức óc, mặt đất nơi bị lưỡi đao chạm qua hình thành một vết cắt dài khá sâu cho thấy thứ này sắc bén như thế nào a.

Da thịt của nhân loại cho dù có là Võ Giả hay Võ Sư gì đi chăng nữa thì cũng làm sao có thể chống lại được thứ vũ khí này…
Đám Võ Giả sau khi chứng kiến một màn này phát sinh trong lòng không khỏi phát ra một tia run sợ, rét lạnh mà đội ngũ đang chỉnh tề, uy nghiêm trở lên hỗn loạn.

Rất nhiều tên vì sợ hãi phải đối mặt với kẻ đang đứng trước mặt đây mà bản thân không tự chủ được run lên, trong vô thức liền lùi về phía sau chỉ để lại một vài tên Võ Sư đứng chắn ở trước.

“Các ngươi…hừ…đám phế vật, chúng ta lên”.

Biết là không thể không chiến vì đối phương trong lời nói cùng thái độ đã mang theo một tia nhàn nhạt sát cơ rồi, dù chỉ là một chút lãnh ý của một con quái vật khát máu, trên tay đã nhuốm vô số tinh huyết như Phục Ma hắn.

Thực sự đã quá đủ để khiến cho đám người này 9 phần 10 sinh ra ý định trốn tránh, thối lui rồi.

Mấy tên Võ Sư thực lực dưới sự bồi dưỡng của Huyền gia và chịu ơn của bọn họ suốt bao nhiêu năm nay thì không thể không xuất thủ a.

Đồng loạt xông lên cùng một lúc, nội lực bên trong cơ thể của mấy tên Võ Sư ba động mà cùng lúc vận chuyển tới một bên cánh tay rồi vung một quyền toàn lực về phía Phục Ma oanh sát.

XOẸT XOẸT XOẸT~
Máu tươi cuồng phún, huyết tinh đỏ rực bay trên không trung rồi chảy thành dòng xuống dưới mặt đất.

Không phải là Phục Ma trước mấy quyền vừa rồi mà chịu đến thương tổn, mà là đám Võ Sư gác cổng của Huyền gia…bị hắn tùy tiện vung mấy đao, tốc độ cực kỳ chớp nhoáng.

Thân thể của mấy tên này ngay lập tức trở thành thịt vụn mà rơi lả tả trên mặt đất cùng với huyết tinh như thác nước mà chảy ra thành dòng a.

Mấy tên Võ Sư ấy thế mà bị giết chết đến không thể chết hơn…
Một màn này phát sinh, đám Võ Giả phía sau thực sự khiếp vía rồi, không chỉ đơn thuần là cảm thấy biết khó mà lui nữa.

Có tên thì quay đầu bỏ trốn, có tên thì lập tức nôn ọe tại chỗ vì một màn huyết tinh kinh dị này.

Bọn chúng cũng không phải là kẻ tốt lành gì nhưng phương thức giết người này thực sự là phá vỡ tam quan của bọn chúng a.

Bất quá bọn chúng đâu biết trong mắt những kẻ như Phục Ma này thì bọn chúng nhiều lắm cũng chỉ được xem là mấy cái tạp vật, thích thì liền giết thôi.

Chưa đủ tư cách để đám người bọn họ để ở trong mắt….

Rất nhanh chóng, đám người bỏ chạy hay có ý định bỏ chạy đều là chết sạch dưới cặp song đao đao được biến thành từ Hắc Kim bên trong thân thể của Phục Ma thông qua Tứ Chi Biến Đổi.

Thân thể cùng cơ quan, nội tạng người bị chém đứt lìa mà rơi vung vãi khắp nơi, khắp chỗ mà máu chảy thành sông.

Tràng cảnh kinh thế hãi tục đến cực điểm, khiến cho người chỉ muốn trực tiếp tìm một cái nhà cầu mà nôn ọe…
Phục Ma lại một lần nữa vung đao, lần này khác với những lần trước đó chỉ là những nhát đao vật lý đơn thuần.

Lần này Phục Ma vung đao chính là phóng ra đao quang được hình thành từ huyết tinh bên trong thân thể a.

Đao quang đỏ chót như màu máu tươi xé gió mà lao đi như thiểm điện bên trong không trung rồi trực tiếp va chạm với cánh cổng kim loại cao hơn 3 mét đang chắn phía trước của đoàn xe.

Oành~
Cổng lớn làm từ hợp kim ngay lập tức bị phá nát thành nhiều mảnh, không còn nguyên vẹn như lúc trước mà đổ nát vô cùng.

Hình thành một lối đi đủ lớn để cho đoàn xe có thể tiếp tục tiến vào bên trong khuôn viên của Huyền gia dinh thự…

Về phần Phục Ma, hắn vì không muốn để cho đoàn xe lại thêm bất cứ một lần nào phải khựng lại vì mấy cái thứ tạp nham, phế vật này nữa và một phần cũng là để làm ra chút lòng thành đối với Ninh Vương.

Mặc dù Ninh Vương cũng không có quan tâm rốt cuộc bên ngoài là đang có chuyện gì xảy ra a.

Phục Ma lao đi như gió mà tiến vào trong khuôn viên dinh thự trực tiếp xử chết cho mấy kẻ dám đứng ra ngáng đường.

Nhờ vậy, đoàn xe có thể trực tiếp đi một mạch tới phía trước cửa dinh thự mà vô cùng thông thuận không một chút khó khăn nào…
Lúc này Chưởng Thiên Điện người bao gồm Ninh Vương cùng nữ nhân của hắn mới bắt đầu xuống xe mà nhìn về phía Phục Ma trên tay đang nắm cổ hai tên Hóa Kình thực lực đứng ở trước cửa dinh thự.

“Ahhh”.

Thu Phương khi này vừa mới xuống xe liền chấn kinh mà la lên một tiếng rồi lấy tay che miệng khi chứng kiến Phục Ma đang nắm cổ tộc nhân trong nhà.

Nàng bàng hoàng không thể tin được vào mắt mình đối với chuyện đang diễn ra ngay trước mắt.

Đây đều chính là tộc nhân Huyền gia mà…tại sao lại…nhìn bọn họ thê thảm như vậy Thu Phương không khỏi có chút khó mà tiếp thu a.

Ánh mắt của nàng có chút cầu khẩn mà nhìn về hướng của nam nhân, hy vọng hắn có thể nói với Phục Ma buông tha cho họ một con đường sống vì nàng biết ở đây ai mới là người đứng đầu.

Hơn nữa, giữa bọn họ cũng là có chung huyết mạch Huyền gia a.

Ninh Vương không có để ý tới ánh mắt cầu khẩn mà ôm lấy bờ eo thon của nàng rồi nói.

“Đừng nhìn anh như thế, đây là những thứ mà chúng ta thường xuyên sẽ phải đối mặt sau này, hãy tập làm quen đi”.

“Và còn nữa, anh chỉ có tình cảm với em, không phải là với bọn chúng, bao gồm cả cái Huyền gia này cũng là như thế”.

“Đã hiểu rồi chứ?”.

Ninh Vương lạnh lùng bá đạo mà siết chặt eo thon của nàng vào trong lòng mình rồi vô cùng băng lãnh mà phát ra âm thanh.

Bất quá không hiểu sao, đối mặt với thái độ của nam nhân như vậy.

Thu Phương giống như bị một luồng khí tức của cường giả, của kẻ mạnh áp chế lên thân thể khiến cho nàng mềm nhũn ra mà trở lên ngoan ngoãn nghe lời.

Giống như là bị hắn làm cho mê hoặc mà mất đi lý trí cùng sự phán đoán vậy.

“Ah…em hiểu rồi”.

Thu Phương ngoan ngoãn gật đầu trả lời rồi vùi đầu vào trong lồng ngực hắn, không muốn chứng kiến tộc nhân chịu tới tình cảnh thê thảm.

Trước một màn này, đám thuộc hạ cùng hai nữ nhân còn lại của hắn trong lòng không khỏi âm thầm mà phát ra mấy tiếng.

“Mẹ nó, chủ quân đủ bá đạo, đủ ngưu bức a”.

Lúc này chính là thời điểm mà cánh cửa dinh thự bị phá nát ở hiện thực a.

Oành~
Thân thể hai tên Hóa Kình cao thủ bị Phục Ma cho quăng mà nện mạnh lên trên cửa lớn khiến nó đổ rầm xuống rồi đoàn người trực tiếp bước vào trong đại sảnh.

!
Tiếp tục bị lan man, ta cũng không hiểu rốt cuộc là tại vì sao?:)
!
ngày mai đơm thằng Diệp Thần nhé các vị, quyết tâm!!!!!!