Ngự Thú Quân Lâm

Chương 33: Chuẩn bị xuất phát




Về đến Thủy gia, Lạc Nam cùng hai tỷ muội Thủy Nguyệt Cầm đến bên một bờ hồ trong viện, bắt đầu dùng kết tinh cường hóa chiến sủng.

Ý niệm vừa động. Bốn thân ảnh Tiểu Kim, Lôi, Thiên, Kê Tử cùng lúc xuất hiện, nét mặt Lạc Nam thoáng mệt mỏi, triệu hoán nhiều chiến thú cùng lúc ảnh hưởng khá nhiều đến hồn lực ngự chiến sư, bất quá Lạc Nam hồn lực giồi dàu, sẽ rất nhanh hồi phục.

Mà hai tỷ muội Thủy gia cũng lần lượt triệu hoán chiến sủng, Thủy Mị Nhi triệu hoán Thủy Tinh Linh cùng Thủy Dực Điểu, Thủy Nguyệt Cầm cũng triệu hoán Xí Nga Vương, Thủy Linh Yêu Hồ, Thủy Địa Cự Quy.

Ba người bắt đầu phân phối kết tinh cho chiến sủng sử dụng.

Phía Lạc Nam, Tiểu Kim một viên Kim hệ, Lôi một viên Lôi hệ, Thiên một viên phong hệ, Kê Tử một viên hỏa hệ.

Thủy Nguyệt Cầm cho Xí Nga Vương phục dụng kết tinh băng hệ, Thủy Địa Cự Quy cùng Thủy Linh Yêu Hồ chỉ mới Chiến Tướng viên mãn, cả hai cùng nhau cường hóa một viên thủy hệ vương cấp hậu kỳ kết tinh đã đầy đủ.

Thủy Mị Nhi dùng một viên Vương cấp thủy hệ cho Thủy Dực Điểu chiến tướng hậu kỳ cùng Thủy Tinh Linh Chiến Sĩ viên mãn quả thật hơi lãng phí, bất quá Lạc Nam không thèm để ý, hiện tại gia tăng thực lực là điều quan trọng nhất, tài sản của cải chỉ là phù vân.

Gần nữa ngày sau, đám chiến sủng của Lạc Nam dẫn đầu kết thúc, Tiểu Kim thuận lợi đến Chiến Vương sơ kỳ cấp bậc, Lôi đột phá đã lâu tham gia chiến đấu nhiều nhất, đẳng cấp vững chắc vô cùng thuận lợi đột phá Chiến Vương hậu kỳ, về phần Thiên Và Kê Tử cũng đã tiếp cận Chiến Vương hậu kỳ, vài trận chiến nữa là có thể đột phá. Tu vi của Lạc Nam cũng nhờ đó đã rất gần Ngự Vương viên mãn cấp bậc.

Ba canh giờ sau, đến lượt chiến sủng Thủy Nguyệt Cầm hoàn tất luyện hóa, Xí Nga Vương tiếp cận Chiến Vương hậu kỳ, rất nhanh có thể đột phá, Thủy Địa Cự Quy cùng Thủy Linh Yêu Hồ cả hai thuận lợi đột phá Chiến Vương sơ kỳ cấp bậc. Mà tu vi Ngự Vương sơ kỳ của nàng cũng gần với hậu kỳ thêm một chút. Thủy Nguyệt Cầm trang nhã nhoẻn miệng cười, lộ ra hàm răng trắng đều như bắp, nàng ôn nhu nắm lấy bàn tay Lạc Nam, hạnh phúc tràn ngập trong lòng.

Chiến sủng Thủy Mị Nhi đẳng cấp còn thấp, luyện hóa tiêu hao khá nhiều thời gian, bất quá hiệu quả gia tăng rõ ràng nhất, gần một ngày qua đi. Thủy Dực Điểu đã thăng cấp Chiến Tướng viên mãn cấp bậc, có huyết mạch tiếp cận hoàn mỹ như nó tu vi gia tăng không ảnh hưởng nhiều đến căn cơ, Thủy Tinh Linh cũng đột phá Chiến Tướng sơ kỳ tiếp cận hậu kỳ cấp bậc, mặc dù gia tăng rất nhanh, nhưng năng lượng bên trong vương cấp kết tinh vẫn còn, chỉ là Kết tinh vốn dĩ bằng nắm tay chỉ còn lại kích thước như quả chanh nhỏ.

Thủy Mị Nhi thu vào, để thời điểm thích hợp sử dụng. Tu vi nàng cũng tiến vào Ngự Tướng viên mãn cấp bậc.

Trong lúc ba người đang vui vẻ thì một thân ảnh yểu điệu thướt tha uyển chuyển đi tới, Lạc Nam cùng nhị nữ vừa thấy nàng, trong mắt cùng lóe lên ánh sáng kỳ dị, chỉ thấy thân ảnh trước mắt mặt đẹp tuyệt mỹ tràn ngập thành thục, trên thân thể mê người của nàng khoát một chiếc áo dài quá gối màu lam nhạt, kết hợp chiếc quần dài ống rộng màu trắng bóng, toàn thân tràn ngập cảm giác thanh lịch, sang trọng, quyến rũ vô cùng, các đường cong được áo dài bó sát, tô lên nét đẹp nổi bật nhất của người phụ nữ.

“Khanh khách, xinh đẹp không?” Thủy Ánh Nguyệt cười mê người xoay tròn một vòng, tà áo dài tung bay cao quý.

Ba người gật gật đầu. Thủy Mị Nhi hai mắt lóe lên vô số ngôi sao nhỏ nói: “Phúc May đường gửi đến rồi sao? Mẫu thân nhận được khi nào?”

Thủy Ánh Nguyệt cười mê người đáp: “Phúc May đường vừa gửi đến, nói là y phục các con đặt may, ta vừa nhìn là biết có phần cho ta, lập tức mặc thử, đây là y phục gì? Ta rất ưa thích a”

Thủy Nguyệt Cầm ôn nhu cười cười, liếc nhìn Lạc Nam mở miệng: “Đây gọi là áo dài, chính là Tiểu Lạc thiết kế cho chúng ta, mẫu thân ngươi mặc thật đẹp”

Thủy Ánh Nguyệt kinh ngạc, không nghĩ y phục nhìn như đơn giản lại thanh lịch cao quý này do Lạc Nam thiết kế, mắt đẹp lấp lóe nhìn thiếu niên trẻ tuổi trước mặt.

“Áo của ta đâu?người ta cũng muốn mặc thử” Thủy Mị Nhi không đợi nổi rồi, gấp gáp hô to gọi nhỏ.

Thủy Ánh Nguyệt cười khanh khách, ý niệm vừa động, đã thấy ba hộp gấm được sắp xếp cẩn thận xuất hiện trong tay nàng.

Thủy gia tỷ muội hai nữ nhận lấy phần mình, tung tăng rời đi.

Lạc Nam cũng lấy phần của mẫu thân cất vào nhẫn trữ vật.

“Tiểu Lạc, phần đó ngươi muốn tặng ai sao?” Thủy Ánh Nguyệt mắt đẹp chớp chớp hướng Lạc Nam hỏi thăm.

“Là để cho mẫu thân của ta” Lạc Nam hơi suy nghĩ đáp

“Vậy sao? mẫu thân ngươi thật có phúc, có nhi tử hiếu thuận như vậy” Thủy Ánh Nguyệt cũng không hỏi nhiều, đôi môi đỏ mọng cảm khái, Lạc Nam vô tình nhìn thấy một tia hồi ức trong mắt nàng, hắn cũng không suy nghĩ nhiều.

Lạc Nam cười cười không đáp, hắn nhìn Thủy Ánh Nguyệt, cảm thấy nàng rõ ràng không giống nữ nhân đã có hai con gái, đôi khi còn giống một tiểu cô nương thích nháo trò vậy, khó có thể tin nàng còn là một cường giả ít nhất cũng là Ngự Hoàng cấp bậc.

Lúc này, hai thân ảnh cũng xuất hiện trong tầm mắt Lạc Nam, hắt mắt hắn lập tức sáng lên.

Chỉ thấy Thủy Nguyệt Cầm càng toát ra vẻ ôn nhu, trang nhã đằm thắm trong chiếc áo dài lam nhạt ôm lấy cơ thể, đôi môi hồng thắm, mắt ngọc mày liễu, mái tóc xanh búi lên nhìn qua như một phu nhân cao quý.

Mà Thủy Mị Nhi với áo dài màu trắng bớt đi vài phần hoạt bát, tăng thêm vài phần diệu dàng, tinh khiết, đường cong nhỏ nhắn, đôi gò bông đào non nớt hơi nhô lên, tràn ngập sự nhẹ nhàng của thiếu nữ thanh xuân.

“Các nàng thật xinh đẹp, Nguyệt Cầm trang nhã thanh lịch, Mị Nhi nhẹ nhàng tinh khiết” Lạc Nam thoải mái ca ngợi nữ nhân của hắn.

Thủy Nguyệt Cầm mỉm cười diệu dàng, mặt ngọc hơi đỏ, Lạc Nam khen nàng trước mặt mẫu thân làm nàng thẹn thùng.

Thủy Mị Nhi nhoẻn miệng hồng cười tươi, một mặt đắc ý trước lời khen ngợi của hắn.

“Vậy còn ta? Ta không xinh đẹp sao?” Thủy Ánh Nguyệt mắt đẹp xoay tròn giảo hoạt, hướng Lạc Nam dò hỏi.

“Nàng thành thục, quyến rũ, cao quý. Mỗi người đều có nét đẹp riêng” Lạc Nam nghiêm túc đáp trả, trong mắt đầy ý thưởng thức cái đẹp

“Khanh khách, Tiểu Lạc ngươi thật dẻo miệng, thảo nào hai nha đầu nhà ta bị bắt cóc” Thủy Ánh Nguyệt hài lòng cười trêu nói

“Xú mẫu thân” Hai nàng quá thẹn thùng, ôm hai cánh tay Thủy Ánh Nguyệt làm nũng.

Lạc Nam nhìn ba nữ vui vẻ xinh đẹp trong tà áo truyền thống, trong lòng phi thường thỏa mãn.



Hỏa gia, bên trong một tòa lầu các.

“Mẫu thân, ngươi thật xinh đẹp nha, không hổ là mẫu thân của Hỏa Chúc Diễm ta” Hỏa Chúc Diễm hai mắt tỏa sáng ngắm nhìn Hỏa Mộng Như lạnh lùng xen lẫn nóng bỏng, hiện tại lại càng phiêu dật xuất trần, cao quý trong tà áo dài đỏ rực mở miệng tấm tắc khen ngợi.

Hai nàng trong hai tà áo dài đỏ thắm, thân thể mê người được tà áo tô điểm nổi bật, đường cong dụ nhân, thần thái quyến rũ, dung nhan kiều mị, quả là kiệt tác của tạo hóa. Nhìn qua rõ ràng là một đôi hoa tỷ muội. Chỉ là không có bất kỳ ai đủ diễm phúc chứng kiến hai nữ thần nóng bỏng hiện tại.

“Diễm nhi ngươi cũng rất xinh đẹp, y phục này dùng để dự hội rất tốt” Hỏa Mộng Như vẫn trong trẻo lạnh lùng, mắt phượng thoáng một tia ôn nhu, nói khẽ.

“Đây gọi là áo dài, là Tiểu Lạc thiết kế cho chúng ta, ta biết nhất định mẫu thân sẽ thích” Hỏa Mộng Như hưng phấn nói, nhắc đến Lạc Nam, giọng nói quyến rũ mang theo một tia nhu tình.

“Vậy sao” Hỏa Mộng Như lạnh lùng nhàn nhạt đáp, trong lòng nàng nhớ lại lời nói của hắn hôm đó, hơi xuất thần suy nghĩ:

“Hắn rốt cuộc là một kẻ như thế nào?”

...