Ngự Thú Đại Sử Kí

Chương 77: Linh trận




Bạch Du lâm vào trầm tư, thế nhưng hắn nhanh chóng bị động tĩnh của đám người Tần Nguyên gây chú ý.

Thì ra trong lúc hắn tập trung suy nghĩ, đối phương đã thành công bố trí xong linh trận.

Nguồn linh lực khổng lồ bắt đầu cô đặc lại, tạo lên những dải lụa màu trắng tinh. Mỗi đầu của dải lụa là một tên Ngự thú sử, mà một người thậm chí kết nối đến hai ba dải lụa linh lực.

Linh lực của một tam phẩm Ngự thú sử cũng không thể nào cô đặc được như thế, thế nhưng thông qua linh trận một tên nhất phẩm Ngự thú sử cũng có thể làm chủ được một nguồn linh lực đáng sợ như vậy.

Chỉ cần có thế, Bạch Du cũng đã đủ hiểu linh trận đáng sợ như thế nào. Thế nhưng bây giờ ngăn cản đã không còn kịp nữa, hắn chỉ có thể đi bước nào tính bước đấy.

Các dải lụa linh lực nhanh chóng hội tụ, nếu nhìn từ trên cao ta có thể thấy được một đồ án quỷ dị dần hình thành.

Một nguồn ba động năng lượng khổng lồ tạo thành các sóng xung kích, bắt đầu làn tràn ra xung quanh.

Tiểu Hắc cùng Thanh Man nhanh chóng đi đến trước mặt Bạch Du, thay hắn chống lại sóng xung kích, thế nên hắn hoàn toàn bình yên vô sự.

Thế nhưng ăn dưa quần chúng nơi xa lại không may mắn như thế, sóng năng lượng đánh tới làm cho cho đoàn người không kịp chuẩn bị.

Người ngã như rơm rạ, thay phiên nhau ôm hôn mặt đất. Thậm chí có tên thể chất ốm yếu bị sóng năng lượng đánh cho khóe miệng tràn máu tươi.

Cũng may bởi vì mang tâm tính đi xem Bạch Du chết thảm, đoàn người cũng không mang theo con cái, thế nên bảo toàn được một mạng.

Bạch Du cảm nhận được nguồn nặng lượng phát ra từ linh trận, lông mi cũng hơi nhẹ trau lại.

Tuy đã được Tiểu Hắc cùng Thanh Man bảo vệ, nhưng Bạch Du vẫn có thể cảm nhận được nguồn áp lực to lớn tỏa ra từ đó.

Thế nhưng nhiêu đó cũng chưa đủ làm Bạch Du lui bước, hắn có thể cảm nhận được, linh trận này tuy mạnh nhưng muốn lấy mạng hắn vẫn là chưa đủ.

‘ Tiểu Hắc, Thanh Man. Chuẩn bị xông trận....’ Bạch Du nhanh chóng truyền âm.

‘ Vâng’

‘ Vâng’

Lúc này linh trận cũng đã hoàn toàn hình thành, nguồn năng lượng cũng đã dần dần ổn định, không còn sóng xung kích lan tràn.

“ Bạch Du, một tên đi ra từ khu dân nghèo như ngươi chắc cũng không biết linh trận trông như thế nào nhỉ, để ta cho ngươi mở rộng tầm mắt” đúng lúc này, Tần Nguyên nhìn về phía Bạch Du, cười khinh bỉ.

‘ Một tên xuất thân thấp kém, nghèo hèn như hắn. Làm sao có thể so sánh được với ta....’ Tần Nguyên gào thét trong lòng.

Tuy rằng linh thú của hắn bị Thanh Man ngược đãi một trận, đã là bị thương không nhẹ.

Thế nhưng Tần Nguyên vẫn không chấp nhận sự thật là đã thua Bạch Du, trong thâm tâm hắn chỉ coi đó là do bản thân đã quá chủ quan.

“ Trận thành, tế hồn” Tần Nguyên hét lớn.

Từ trong tay Tần Nguyên bỗng nhiên xuất hiện một đoàn quang cầu màu nâu đất, hắn nhanh chóng quăng lên không trung.

Quang cầu bay lên, lơ lửng chính giữa trung tâm đồ án do linh lực của gần trăm tên Ngự thú sử duy trì.

Lần này trên đầu mỗi một Ngự thú sử trong linh trận lại xuất hiện một dải lụa linh khí, thế nhưng bây giờ nó không còn kết nối giữa hai người, mà là thẳng đến quang cầu trên không trung mà đi.

Cảm nhận được linh lực, quang cầu nhanh chóng hấp thụ. Dải lụa năng lượng do nguồn linh lực khổng lồ ngưng kết thành, thế nhưng có thể dùng mắt thường thấy được nó nhanh chóng phai nhạt rồi sau đó biến mất.

Hấp thụ linh lực càng nhiều, ánh sáng của quang cầu càng trở lên càng trở lên dày đặc.

Rống ~ Rống ~ ~ ~

Cuối cùng, giống như đã đạt đến giới hạn, quang cầu ngừng hấp thụ linh lực. Cùng lúc đó một tiếng rống giận, giống như muốn xé nát màng nhĩ của con người từ trong quang cầu phát ra.

Linh lực còn dư thừa trong không khí nhanh chóng hội tụ lại, không bao lâu sau một thân ảnh to lớn xuất hiện trước mắt Bạch Du.

Ngoại hình không khác loài gấu xám là mấy, thế nhưng thân cao lên tới tận gần mười mét.

Bộ lông giống như bị đất cát bao phủ, tạo nên một tầng khôi giáp tự nhiên. Bốn chân thô to như cột trụ, móng vuốt nhọn hoắc.

Tuy rằng nhìn vô cùng uy mãnh, thế nhưng ánh mắt của nó lại hoàn toàn vô hồn. Giống như là khôi lỗi vô tri chứ không phải một sinh mạng sống.

“Đại Địa Bạo Hùng” Bạch Du nhíu chặt lông mày.

Đại Địa Bạo Hùng là linh thú thuộc tính thổ, vừa mới sinh ra đã là nhị phẩm linh thú.

Không những thế, bởi vì sở hữu lớp phòng thủ cứng rắn cùng lực lượng trời ban, nó thậm chí có thể vượt cấp khiêu chiến.

Khi trưởng thành Đại Địa Bạo Hùng có thể đạt đến tam phẩm, thậm chí con đầu đàn còn đạt đến tứ phẩm.

Bên ngoài cơ thể nó luôn bao bọc một lớp đất đá tự nhiên, có thể gia tăng đáng kể lực phòng ngự.

Có thể nói, cùng một cấp độ Đại Địa Bạo Hùng gần như là vô địch. Bạch Du có thể thấy được, con Đại Địa Bạo Hùng trước mặt tuy không phải là con đầu đàn, nhưng chắc chắn là một con trường thành.

Cũng đồng nghĩa với việc đúng trước mặt Bạch Du bây giờ, là một con linh thú tứ giai trở xuống gần như vô địch thủ.

Sắc mặt Bạch Du bắt đầu trở lên khó xem, hắn không ngờ Tần gia lại có thể sở hữu linh thú cấp bậc này.

‘ Nhờ lớp phòng thủ đất đá bao phủ bên ngoài cơ thể, độc của Tiểu Hắc có thể nói là vô dụng.....’ Bạch Du âm thầm tính toán, ‘ Chẳng lẽ phải bại lộ huyết mạch thần thông của Thanh Man......’

Có thể nói, hiện giờ biện pháp duy nhất của Bạch Du là để Thanh Man kích phát huyết mạch thần thông, sau đó cứng đối cứng với Đại Địa Bạo Hùng.

Bởi vì đối thủ lần này hoàn toàn không thích hợp Tiểu Hắc, thế nhưng huyết mạch thần thông của Thanh Man là một át chủ bài của Bạch Du.

Hắn không muốn bị bại lộ quá sớm, tuy rằng Bạch Du thận sự rất muốn nhanh chóng giết chết đám người đối phương.

Nhưng Bạch Du còn chưa bị thù hận ăn mòn lý trí, đây là sân nhà của người ta, nếu không cẩn thận hắn có thể bị lật thuyền trong mương.

Chưa kể đến đoàn hắc vụ vừa nãy đánh lén Bạch Du vẫn chưa bị phát hiện, hắn cần giữ lại một tay để đề phòng trường hợp xấu nhất.

“ Không đúng, đây là linh trận. Làm sao có thể từ trong đó xuất hiện linh thú, ngay từ đầu ta đã bị làm bất ngờ mà suy nghĩ sai lầm....” Bạch Du bỗng nhiên giật nảy cả mình, hô lên một tiếng.

Bạch Du lại không biết rằng, linh trận cũng có một loại được gọi là triệu hoán trận. Thông qua linh trận mở ra mối liên kết giữa hai chiều không gian, triệu hồi linh thú đến hỗ trợ bản thân chiến đấu.

Thế nhưng trong cái rủi lại có cái xui.....à nhầm cái may. Đó là nơi hẻo lánh như thành phố Phong Diệp không thể nào có linh trận cao cấp như triệu hoán trận được.

Thậm chí có rất ít người ở đây biết đến sự tồn tại của linh trận, cũng chỉ có ngũ đại gia tộc thông qua quan hệ với thị trưởng thành phố Phong Diệp.

Trả một cái giá lớn mới có thể sở hữu những linh trận cấp thấp nhất, giống như linh trận trước mặt Bạch Du bây giờ.

Có thể uy lực của nó không nhỏ, thế nhưng trong hàng ngũ linh trận, nó chỉ thuộc cấp bậc thấp nhất.