Ngự Thú Đại Sử Kí

Chương 113: Nhập Cao Nguyên Chết




Bây giờ Cổ Ngân Bộc Ngưu cách đám người Bạch Du không đến năm trăm mét, mà khoảng cách giữa đám người với lối vào Cao Nguyên Chết vẫn còn chênh lệch rất lớn, nếu cứ tiếp tục như thế, Cổ Ngân Bộc Ngưu chắc chắn sẽ trước tiên đuổi kịp bọn họ.

“ Làm sao bây giờ?” từ trước đến nay Liễu Nhược Y sát phạt quyết đoán, thế nhưng hiện giờ đến chính bản thân nàng cũng không hiểu tại sao lại trưng cầu ý kiến của Bạch Du, giống như chỉ cần hắn còn ở đây, nàng liền là một nữ tử yếu ớt cần được bảo vệ.

“ Các ngươi tiếp tục chạy, ta tạm thời cầm chân nó” Bạch Du suy nghĩ một lát rồi nói.

“ Nhưng.......” Liễu Nhược Y sắc mặt lo lắng nói.

“ Không nhưng nhị gì cả, tin ta.......” Bạch Du nhìn thẳng vô mắt Liễu Nhược Y, nói.

“ Ukm, ngươi vẫn là cẩn thận!” Liễu Nhược Y cuối cùng vẫn là dịu dàng gật đầu, nhẹ giọng dặn dò.

Bạch Du cũng là gật đầu, sau đó liền xoay người lại đối diện trực tiếp với Cổ Ngân Bộc Ngưu đang lao tới.

Linh văn của Thanh Man trên cơ thể của Bạch Du sáng lên, sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào. Mà Bạch Du cũng không có quên điều tra thông tin đối phương, bắt đầu điều động lực lượng của linh nhãn.

[ Tên linh thú ]: Cổ Ngân Bộc Ngưu.

[ Cấp bậc ]: Ngũ phẩm sơ giai.

[??? ]:???

[??? ]:???

[ Giới thiệu ]: Vương trong vương, trời sinh hiếu chiến! Trong những tộc đàn Thanh Man Ngưu có trên ngàn cá thể trở lên, sẽ tồn tại nhiều hơn hai con Thanh Man Ngưu Vương. Mỗi khi đến mùa sinh sản, những con Thanh Man Ngưu Vương sẽ xảy ra một cuộc chiến giành quyền thống trị bầy đàn. Trong trận chiến này, thua cuộc đồng nghĩa với cái chết, chỉ có một con Thanh Man Ngưu Vương có thể tiếp tục tồn tại. Sau khi hạ sát tất cả đối thủ, con Thanh Man Ngưu Vương cuối cùng sẽ trải qua một trận lột xác tiến hóa, đó cũng là quá trình Cổ Ngân Bộc Ngưu xuất thế.

Sau khi tiêu thụ hết đống thông tin truyền vào đại não, Bạch Du liền hít một hơi khí lạnh.

Theo Bạch Du biết, Thanh Man Ngưu vốn là loài linh thú hiền lành, không thích chiến tranh.

Chỉ cần ngươi không chủ động làm bị thương nó, thì Thanh Man Ngưu cũng sẽ không bao giờ làm chủ động tấn công đối phương.

Cho dù con Thanh Man Ngưu Vương của Bạch Du cũng vậy, trước khi nó bị bản thân thu phục, thì Thanh Man cũng rất hiền lành.

Bạch Du đã từng giao tiếp với Thanh Man về cái lần mà Bạch Du đi vào địa bàn của nó tìm kiếm Dưỡng Xà Thảo, thật ra lúc đó Thanh Man đã rất sớm liền phát hiện ra sự hiện diện của Bạch Du.

Nhưng vì Bạch Du không có hành động khiêu khích hay muốn gây chiến, nên Thanh Man cũng không có phản ứng đến hắn.

Thế nhưng từ khi con Cổ Ngân Bộc Ngưu này xuất hiện, nó đã hoàn toàn lật đổ hiểu biết của Bạch Du đối với giống loài Thanh Man Ngưu.

Cổ Ngân Bộc Ngưu vừa nhìn thấy bọn họ liền là đuổi theo không bỏ, cho thấy nó rất hiếu chiến và thù dai.

< Hắc Ám Sơn Lâm > được thi triển cũng chỉ là có ý định cầm chân Cổ Ngân Bộc Ngưu, chứ không hề gây ra một tia sát thương, thế nhưng lại gợi ra sát ý của Cổ Ngân Bộc Ngưu.

Bây giờ đọc xong đống dữ hiệu này, Bạch Du liền có thể thở ra nhẹ nhàng một hơi, ít nhất những điều hắn biết về Thanh Man Ngưu vẫn là chính xác, chỉ có Cổ Ngân Bộc Ngưu là có một chút đặc biệt mà thôi.

Chỉ cần không làm kinh động đến Cổ Ngân Bộc Ngưu, thì kế hoạch sau đó của Bạch Du sẽ không bị ảnh hưởng quá lớn.

Thế nhưng chuyện đó chỉ xảy ra khi đám người Bạch Du có thể thoát khỏi khốn cảnh hiện giờ.

Rống ~~ Rống ~~

Cổ Ngân Bộc Ngưu điên cuồng gào rống, khoảng cách của nó với Bạch Du đang càng ngày càng gần, thế nhưng Cổ Ngân Bộc Ngưu cũng không hề có ý định giảm tốc độ, ngược lại lại là bắt đầu cố gắng tăng tốc.

Cổ Ngân Bộc Ngưu ý định dùng lực trùng kích của thân thể mà tông chết mục tiêu, nó cũng không có vận dụng bất kì loại năng lực gì, đơn thuần là dùng cái cơ thể khổng lồ của bản thân để gây ra sát thương.

“ Thanh Man!” Bạch Du hô lớn.

Một đạo thanh ảnh từ trên người Bạch Du lao ra, hưởng thẳng đến Cổ Ngân Bộc Ngưu mà đi.

Trên đường tiến tới, vốn ban đầu chỉ là một đạo thanh ảnh cao hơn hai mét, thế nhưng dần dần lại có hoàng kim cự ảnh phủ lên.

Thanh Man biết đối thủ lần này khó chơi, thế nên vừa ra liền dùng hết tất cả át chủ bài, không có một tia giữ lại.

Hoàng kim quang mang dần dần ngưng tụ, hình thành một con hoàng kim thần ngưu. Bốn móng chống đại địa, ngưu giác chỉ thương khung.

Chưa hết, trên thân thể Thanh Ngưu cũng bắt đầu có đất đá xuất hiện, < Thạch Khải > cũng được thi triển mà ra.

Rống ~~ Rống ~~

Thanh Man cũng là rống giận một tiếng, không muốn để thua Cổ Ngân Bộc Ngưu trên mặt khí thế.

Hai con trâu lớn bắt đầu va chạm với nhau, sóng xung kích đánh ra bốn phía, cuồng phong rít gào.

Thanh Man sau cùng cũng chỉ là nhị phẩm linh thú, không phải là đối thủ của Cổ Ngân Bộc Ngưu, thân thể bị đánh bay văng ra sau hơn hai ba mươi mét.

Thế nhưng Cổ Ngân Bộc Ngưu cũng không phải là sự tình gì đều không có, nếu ngay từ ban đầu nó liền vận dụng tất cả lực lượng, Thanh Man cho dù không bị một đòn miểu sát, thì cũng chắc chắn đánh mất hết sức chiến đấu.

Kết quả, Cổ Ngân Bộc Ngưu quá tự tin vào sức mạnh của bản thân, chỉ dùng nhục thể va chạm, tuy cuối cùng đánh bay được đối thủ nhưng tình hình của nó cũng không tốt.

Vốn thân thể đang di động với tốc độ cao, giờ đây liền bị ngoại lực cưỡng ép dừng lại, làm cho Cổ Ngân Bộc Ngưu mất đi quán tính, tạm thời không thể khống chế thân thể, ngã nhào trên mặt đất.

Não bộ cũng là bị Thanh Man đánh cho đầu váng mắt hoa, không thể lập tức tiếp tục tiến công.

Lợi dụng khoảng thời gian này, đám người Liễu Nhược Y đã thành công tiến nhập Cao Nguyên Chết.

Nơi đó giống như là một không gian riêng biệt, đoàn người vừa vượt qua phạm vi những cái cây đầu tiên của bìa rừng, Bạch Du liền không còn thấy bóng dáng của bọn hắn.

“ Ngay lúc này, đi!” Bạch Du vội vàng thu Thanh Man vào lại trong linh văn điều dưỡng, sau đó hô lớn.

< Hắc Ám Thủ Hộ >

Chỉ thấy cái bóng dưới chân Bạch Du trùng tiêu mà lên, hắc ám bao phủ cả người Bạch Du, sau đó liền bắt đầu dần dần rút vào cái bóng ở trên mặt đất, sau cùng biến mất không thấy.

Cổ Ngân Bộc Ngưu ra sức huy động ngưu đầu, khập khiễng từ dưới mặt đất đứng dậy. Sau mấy giây nó mới hoàn toàn tỉnh táo lại, bắt đầu tìm kiếm thân ảnh của mục tiêu.

Thế nhưng cho dù Cổ Ngân Bộc Ngưu tìm kiếm như thế nào, trước mắt vẫn là không hề có một bóng người, vài giây trước còn có một tên nhân loại đứng trước mặt nó khiêu khích, giờ đây cũng đã là biến mất không thấy.

Cổ Ngân Bộc Ngưu vẫn là không chịu từ bỏ, ánh mắt bắt đầu lưu chuyển. Bên trong con ngươi giống như có một làn sóng đập đến, dập dờn như mặt biển.

Bỗng nhiên ánh mắt của Cổ Ngân Bộc Ngưu khóa chặt một cái phương hướng, nó bắt đầu chạy nước rút, muốn nhanh chóng đuổi kịp mục tiêu.

Thế nhưng khi còn cách Cao Nguyên Chết còn chưa đầy hai mươi mét, Cổ Ngân Bộc Ngưu bỗng nhiên dừng lại.

Vừa rồi Cổ Ngân Bộc Ngưu có thể thấy được, dưới mặt đất có một đạo bóng đen né qua, biến mất ở trong khu rừng trước mặt.

Mà khí tức của tên nhân loại nó đang cố gắng truy đuổi, cũng đã hoàn toàn biến mất theo.

Cổ Ngân Bộc Ngưu nhìn chằm chằm trước mặt, trong ánh mắt còn mang theo một tia xoắn suýt cùng không cam tâm, thế nhưng sau cùng nó vẫn là quyết định từ bỏ, quay đầu trở lại bầy đàn.