Ngự Pháp Trừ Tà: Thần Thông Đạo Sĩ

Chương 51




Chương 51

Danh hiệu thầy phong thủy số một Liễu Canh nên đổi cho người khác thôi!

Khỉ tôi nói một câu liền nổi lên sấm sét, trước mắt nhanh chóng vang lên những tiếng xôn xao.

Thẩm Đoàn Tinh trợn mắt tròn mắt, ông ta tức giận nhìn tôi, nói: “Thằng ranh con, lá gan cậu cũng thật lớn! Cậu uống nhầm thuốc à? Đang làm cái gì vậy?”

Diệp Huy Tùng cũng có chút tức giận, nhìn tôi nói: “Trần Hoàng Kim, ý cậu là sao? Hôm nay là ngày vui của cậu, cậu và ông Thẩm chẳng lẽ còn có thù hận gì không thể giải quyết được sao? Sao nhất định phải ầm ĩ như vậy?”

Nghe Diệp Huy Tùng nói, trong lòng tôi cảm thấy vô cùng khó chịu nhưng cũng không muốn bộc phát ra, độ nhẫn nhịn phải hơn người bình thường thì mới có thể có được thành công hơn người.

Ngay khỉ tôi chuẩn bị tiếp tục phản kích Thẩm Đoàn Tỉnh, tôi đột nhiên nhận thấy một trận khí tức lao tới, không phải đánh lên người tôi, mà là đánh lên con búp bê tinh thể.

Đây không phải là âm khí hay quỷ khí, mà

là một cỗ khí Huyền Dương thuần khiết, hơn nữa còn mang đến cho người ta cảm giác vô cùng ôn hòa. Chủ nhân của cỗ khí này hiển nhiên đã đạt tới thấu thiên thông mệnh, nếu không phải tôi trời sinh đã có lực cảm siêu cường đối với khí Huyền Dương, nếu người bình thường chắc cũng không nhất định phát hiện được.

Tòi nhìn theo luồng khí này, phát hiện là ông già lão giả đứng ở vị trí kia, chính ông ta là kẻ đang giả thần giả quỷ.

Ông ta nhắm mắt lại nhìn như đang nghỉ ngơi dưỡng sức nhưng kỳ thật là đem dương khí luân chuyển đến giữa hai đầu lông mày. Tôi khẽ nheo mắt nhìn, lão giả này quả thực không hề đơn giản!

Sau khi ông ta lưu chuyển khí xong liền mở mắt ra, âm thầm gật đầu với Diệp Huy Tùng bên cạnh tôi.

Nhìn thấy cảnh này, tôi nhanh chóng sực tỉnh.

Không hổ là Diệp Huy Tùng, khó trách sao ông ta có thể leo lên vị trí giàu có nhất, không chỉ vì được thừa hưởng sự giàu có từ gia tộc mà căn bản vì con người ông ta cũng vô cùng thâm sâu.

Hiển nhiên ông ta cũng không phải hoàn toàn tin tưởng Thẩm Đoàn Tinh, cũng tự mình tìm người hậu thuẫn riêng lẻ.

Ông già lão giả này chính là hậu thuẫn của ông ta, hành động kỳ quái vừa rồi của Thẩm Đoàn Tinh đã thu hút sự chú ý của ông ta cho nên ông già lão giả kia mới khai thiên nhãn để dò xét.


Ông ta gật đầu với Diệp Huy Tùng, ra hiệu cho Diệp Huy Tùng rằng quả thật là Thẩm Đoàn Tinh có điều không đúng.

“Hoàng Kim, ông Thẩm, hôm nay là ngày vui của nhà họ Diệp chúng tôi, ân oán cá nhân xin hãy gạt qua một bên. Còn nếu thật sự liên lụy đến nhà họ Diệp chúng tôi thì trước mặt phong thủy đại sư tôi cũng không ngại nói ra, tôi sẽ không để yên chuyện này đâu.” Diệp Huy Tùng đột nhiên nói.

Nghe ông ta nói, trong lòng tôi càng thêm kiên định, hôm nay chắc ông ta phải làm hỏng thanh danh của Thẩm Đoàn Tinh, rồi dẫn dụ Tô Vy Hằng ra.

“Hừ, tôi cùng cái thằng nhóc lông vàng này có thể có ân oán gì. Không phải là cậu ta đánh không ra nổi một chiêu, bị tôi dùng nhuệ khí áp chế nên đổi thành miệng lưỡi lươn lẹo sao?”

Thẩm Đoàn Tỉnh cũng phát hiện có chút không đúng nên không muốn nói chuyện quá nhiều. Nói xong ông ta liền xoay người chuẩn bị xuống đài.

“Ông Thẩm, xin dừng bước!” Tôi đột nhiên hét lên với ông ta.

“Cậu còn muốn làm gì nữa?” Thẩm Đoàn Tinh dừng chân nhìn về phía tôi, dùng đôi mắt nhìn tôi thật sâu, trong mắt chứa đầy sự tức giận như muốn xông tới đánh tôi ngay lập tức vậy.

Tôi lặng lẽ quan sát khí tức của ông ta, thực lực của ông ta hẳn là còn dừng lại ở đại cảnh thứ nhất trong đăng đường, cũng sắp đạt tới thấu thiên thông mệnh, nhưng so với tôỉ thì vẫn còn kém hơn một chút.

Tôi cũng hiểu quy luật võ giả đấu võ, huyền sư đấu khí, đây quả thật là cơ hội rất tốt để chứng minh nhưng quả thật không cần thiết.