Ngự Pháp Trừ Tà: Thần Thông Đạo Sĩ

Chương 37




Chương 37

Cửa Âm Dương lại xưng là Sinh Tử Môn, tên như ý nghĩa, người sống đi cửa sinh, âm hồn đi cửa tử.

Một khỉ không tìm đúng cửa đỉ vào, người sống xông lầm cửa tử, hoặc là âm hồn không cẩn thận vào cửa sinh, đó chính là kỉnh động trận pháp. Người nhẹ thì bị nhốt nhiều ngày, sau khỉ ra ngoài thần chí mơ hồ. Nghiêm trọng có thể sẽ bị vây chết bên trong, hồn phỉ phách tán. Còn ảnh hưởng bao nhiêu thì phải xem đạo hành của thầy phong thủy bày ra trận pháp nông hay sâu.

Nhưng cái này đối với tôi lại không khó, cho dù là thầy phong thủy nào bày ra trận pháp này, tôi cũng có lòng tin tìm được lối vào chính xác.

Tôi nhắm mắt lại, chăm chú cảm nhận chút không khí chung quanh, cái này trong phong thủy gọi là cảm khí.

Cảm khí cực khó, có vài thầy phong thủy dù khí Huyền Dương trên người có mạnh hơn cũng không tìm được của cảm khí, việc này không liên quan đến thực lực, chính là một năng lực nhận biết cực kỳ huyền diệu.

Đây cũng là lý do tại sao thầy phong thủy


lợi hại, dù thực lực không mạnh, nhưng vẫn có thể bị truy phủng. Vì nhờ pháp khí thường xuyên sẽ dẫn đến việc bị ngoại lực hấp dẫn, rơi vào bẫy, có thể thông qua cảm khí để phản hồi lại cực chuẩn

Cảm khí xong, tôi ngẩng đầu nhìn trời, bây giờ là ban ngày, trên trời không có sao, nhưng nếu muốn tìm lối vào của Sinh Tử Môn, nhất định phải nhờ thế trời.

Cuối cùng tôi xác định được đại khái Sinh Tử Môn, ở phía đòng nam của cánh rừng.

Tôi đỉ vào khu vực này, tìm ra một cái cây nhỏ nhất trong đó. Bởi vì cây này sinh trưởng trên cửa âm, không chiếm được đủ ánh sáng mặt trời cho nên mới không sính trưởng bằng cây cối xung quanh.

Sau khỉ xác định cửa từ xong thì đơn giản hơn nhiều, âm dương đối lập, cửa sinh đương nhiên là ở mặt đối của nó.

Tôi nhớ kỹ phương hướng của cửa sinh, sau đó lại lần nữa xuyên qua rừng cây.

Lài về vị trí lúc nãy, tôi dựa vào phương hướng của cửa sinh trong rừng cây, suy diễn ra phương hướng cụ thể, Tân nữa móc la bàn ra, quả nhiên kim đồng hồ liền khôi phục lại như thường.

Đã tới được mục tiêu, trước mắt có mấy ngôi mộ.

Không phải loại mộ phần chính quy trong thành phố mà là những gò đất giống ở nông thôn.

Chắc hẳn cái xác mà Tô Vy Hằng điều khiển kia được chôn ở chỗ này, tôi chỉ cần tìm ra nó, mượn cái xác này để tìm ra đại khái sát chiêu của cô ta là gì.

Dù cho thực sự không nhìn ra, tôi cũng có thể thông qua cái xác này tới vùng âm, luôn có thể tìm ra dấu vết để lại.

Mà bây giờ nhất định Tô Vy Hằng còn chưa phát giác được hành động của tôi, bây giờ vốn là ban ngày, cộng thêm tối qua cô ta bị sơn chủ Kim Long đả thương, nhất thời chưa thể khôi phục ngay.

Cho nên tôi nhất định phải nhanh, thừa dịp vườn không nhà trống, nắm được bước tiếp theo trong kế hoạch của cô ta, như vậy mới có thể tương kế tựu kế, ra chiêu phản công điên cuồng.


Nhưng sau khỉ chăm chú xem các mộ phần trước mặt xong thì lại thêm mơ hồ.

Trước mắt không chỉ có một mà là bảy

ngôi mộ.

Bảy ngòi mộ này đêu không có lập mộ bia, cho nên tôi cũng không biết cái xác đó nằm trong ngôi một nào.

Tôi đỉ một vòng quanh từng ngôi, phát hiện phần đất của mộ đều có dấu hiện long ra, không giống như là vừa bị đào.

Chẳng lẽ bảy ngôi mộ này chỉ là ngụy trang? Hay là ngôi mộ chân chính được giấu trong đó?

Tôi không tin tà, bàn về Phân Kim Định Huyệt, mặc dù tôi chưa đi tìm qua mộ lớn nào, nhưng bản lĩnh tuyệt đối không thua gì Mạc Kim giáo uy.

Tôi dùng la bàn dò xét mỗi ngôi mộ một lượt, điều làm tôi kinh ngạc chính là, bảy ngôi mộ đều là mộ thật, bên dưới đều có thi khí, đều mai táng thỉ thể.

Tôi nhíu mày, nơi này hiển nhiên không phải nơi chôn loạn, cũng không phải nghĩa trang công cộng ở nông thôn. Tôi lập tức chỉnh trang lại bảy ngôi mộ, hiểu nhiên là không bình thường.

Lại nhớ tới nơi này nuôi thi, bị người cố ý bày ra cửa Âm Dương, tôi nghĩ nhất định trong

bảy ngôi mộ này có cất giấu thứ gì bên trong, tuyệt đối không thể tùy tiện động vào bất cứ ngôi mộ nào.

Nhưng tôi không lùi bước, mà ngồi xếp bằng, vừa cảm khí, vừa điên cuồng lục lọi trong đầy xem có lý luận tri thức nào liên quan đến Phân Kim Định Huyệt không.